Chương 10: Ta muốn tới Cổ Nguyệt sơn trại.
Thanh gia là một gia tộc từng rất thịnh vượng trước đây. Nhưng vị cổ sư lục chuyển đã ngã xuống, Thanh gia chia bè xẻ nhánh, thành lập một thế lực cho riêng mình. Nhưng bọn họ vẫn còn một chút liên hệ, tỉ như giao dịch.
Kiếm gia, Linh gia, Diệp gia, Đông Phương gia, Thanh gia.
Thiên Ca cũng nắm rõ tình hình của Thanh gia. Đặt trong tiểu thuyết, đây chỉ là nội bộ bình thường, nên ít được khai thác. Suy thịnh là điều tất yếu của thế gian. Cổ giới đã khắc nghiệt rồi, những gia tộc này làm gì có thứ Phương Nguyên cần.
Còn với Thiên Ca chính là một nguồn tài phú cực lớn. Nếu đem toàn bộ linh hồn được đem đi thôn phệ hoàn toàn, trình độ linh hồn có thể tiến xa thêm một bước nữa.
Thanh gia.
Phòng gia chủ.
Xung quanh rộng rãi, bốn bề là vật sang trọng, một thứ trong số đó cũng có giá trị để đè chết bao nhiêu hộ gia đình rồi.
Thanh Phong đang cầm một chiếc hộp trên tay, đây chính là bảo vật mà người người muốn có.
Xung quanh chiếc hộp màu gỗ nâu trải dài hoạ tiết rễ cây màu vàng.
Một người đàn ông trung niên thấy hắn lấy ra cái hộp này hoảng hốt không thôi. Vội vàng tới ngăn cản.
Người trung niên này chính là quản gia của Thanh gia, dáng người lớn tuổi, thân hình gầy gò. Dù vậy vẫn không thể khinh thường hắn, tu vi đã đạt đến tứ chuyển sơ giai.
"Thiếu chủ, người mau đặt lại chỗ cũ đi. Gia chủ mà biết được, chắc chắn không tha cho người đâu."
"Tha? Ta không cần."
Nhiều năm đã qua, tướng mạo của đối phương càng lúc càng tinh sảo, trên thân mặc một bộ trường bào màu xanh, đôi mắt ngọc bích càng toả sáng.
Dù khai khiếu chưa được bao lâu, tu vi của hắn đã đến tới nhất chuyển trung giai. Thanh Phong còn có thể tăng thêm nữa, nhưng đề phòng có người nghi ngờ nên giảm bớt tiến độ lại.
Lý do có thể để hắn ngang ngược như vậy là cổ trùng hắn sở hữu. Luyện Thiên, cổ trùng Thiên đạo, có thể luyện bất cứ thứ gì từ đạo ngân, kể cả Thiên Địa Bí Cảnh.
Vạn vật đều có sự nhúng tay của đạo ngân. Luyện Thiên có thể tổng hợp và phân giải vô số đạo ngân để luyện thành cổ trùng bản thân muốn. Chỉ cần có đủ đạo ngân, không gì hắn không thể luyện thành.
Không tự nhiên cổ trùng Thiên Ca nhận lại chỉ là cổ Thoát Phàm, không phải là Thoát Thai Hoán Cốt. Thanh Phong đã ăn chặn lượng lớn đạo ngân, lý do để đối phương an tâm hợp tác với Thiên Ca, một phần là chính mình có cổ trùng nghịch thiên, đôi lúc còn có thể mượn trợ lực của hắn đoạt lấy tài nguyên.
Trước đó hắn dù tiếp xúc qua nhiều cổ trùng, nhưng cũng không thể tùy tiện phân giải đạo ngân, cổ trùng luyện thành cũng có sức công phá không lớn. Hợp tác với Thiên Ca, hắn rất lời.
Luyện Thiên(tiên cổ lục chuyển), Truy Tiên Vận, sở hữu gia thế khủng, tu tư Giáp đẳng chín thành tám.
Nhìn hai người thật có sự khác biệt, Thiên Huyễn Linh Đồng dù là cổ trùng Thiên đạo, nhưng đạo ngân của nó đang có xu thể chuyển hoá thành Hồn đạo, không được tinh thuần như cổ trùng của Thanh Phong.
Thanh Phong chính là biến số mới mà các Tôn giả chưa tính đến, bọn họ cũng chỉ nghĩ đây chỉ là một nhân vật tầm thường.
Thiên Ca mà biết nội tình của đối phương, thể nào hắn cũng thổ huyết mà chết cho coi.
Gia thế không chỉ hơn bản thân, ngay cả cổ trùng cũng là loại nghịch thiên. Cũng may Thiên Ca vẫn chưa biết vụ Thanh Phong đã sớm ăn bớt ăn xén đạo ngân có bên trong cổ trùng của mình.
"Thiếu gia ngài muốn đi đâu vậy?"
Thanh Phong đi ra khỏi cửa, quản gia nhanh lao lên kéo lại cánh tay đối phương.
"Hôm nay ngài phải đến đại sảnh Thanh gia, đích nữ Kiếm gia tới hoà thân. Dù không muốn đi thì cũng phải đi, gia chủ đang đợi ngài ở đó. Trước đó phải trả lại bảo vật lại chỗ cũ."
Thanh Phong quay đầu lộ ra sắc mặt khó chịu, hắn cũng biết người Kiếm gia có mục đích gì, bọn hắn chỉ đơn giản muốn biến ta thành Mị Nương mà thôi. Mấy chiêu này có thể qua mặt ta sao.
(Mị Nương là con gái của An Dương Vương. Tương truyền nàng yêu thích một người, nhưng người đó lại âm thầm lấy đi cây nỏ thần của cha nàng, dẫn đến kết cục vạn kiếp bất phục.)
Thanh Phong bây giờ còn gấp gáp hơn Thiên Ca. Bởi vì hắn lo sợ đối phương trong một thời gian ngắn sẽ tiến bộ vượt bậc mà bản thân không hay.
Nhớ đến hai năm trước, Thiên Ca thậm chí sắp luyện thành cổ trùng nhị chuyển.
Đạo ngân có vô số cách để có được, nhưng cách hữu hiệu nhất vẫn là độ kiếp. Đôi khi sử dụng càng nhiều cổ trùng, đạo ngân do cổ trùng khắc lên người càng nhiều. Thậm chí luyện cổ còn có thể gia tăng đạo ngân luyện đạo. Thanh Phong lo lắng cũng là chuyện thường tình.
Càng nghĩ Thanh Phong càng đổ những giọt mồ hôi lạnh, bất đắc dĩ đồng ý với quản gia, tạm thời để lại Lưu Tinh Niệm.
Vừa bước đến đại sảnh, không khí ngộp ngạt nhanh chóng ập đến không báo trước.
Người ngồi ở trên cao là gia chủ Thanh gia. Phía dưới hai bên trái phải chia đều mười chiếc ghế, và được ngăn cách bằng một tấm vải đỏ.
Một thiếu nữ ngồi chỉnh tề phía dưới, tâm trạng đầy căng thẳng, hai tay đặt trên chiếc váy màu trắng, giống như không quen mặc thứ này, trông nàng thật dễ thương.
Nhan sắc đúng là xinh đẹp, làn da trắng trẻo, đôi môi đầy sức sống, mái tóc đen nhẹ nhàng xoã xuống sau lưng. Rất tiếc với những người cầu đạo không đáng để nói.
Kế bên nàng là gia lão Kiếm gia, tu vi đã đạt tới tứ chuyển sơ giai, nhưng vẫn phải ẩn trọng trước gia chủ Thanh gia. Vì đối phương đã trùng kích ngũ chuyển rồi.
Ngay khi Thanh Phong muốn ngẩng đầu lên để nhìn rốt cuộc đối phương là ai, thì bất ngờ trước cảnh tượng trước mắt, toàn thân cứng đờ như pho tượng, trái tim như bị thiểm điện chạy qua, vừa cảm thấy nhói vừa cảm thấy thoái mái không nỡ xa. Khung cảnh trông giống sét đánh dưới trời quang.
Kiếm Hà không dám nhìn thẳng lên đối phương. Đơn giản là trước đây nàng đã quen tỏ ra mạnh mẽ rồi, bây giờ phải cư xử nhỏ nhẹ, nàng thấy không quen, đâm ra xấu hổ.
"Khụ khụ khụ!"
Thanh Dương bất đắc dĩ ho lên mấy cái, để che đi cảnh tượng ngại ngùng này.
Ông trời vốn là công bằng, cho người năng lực cũng cho người điểm yếu. Thiên Ca nhìn với đối phương càng ưu tú.
Nếu đối phương có chút xinh đẹp, bản thân có thể thưởng thức một chút, tuyệt không trầm mê. Phần còn lại là xem nàng có thể đem lại giá trị gì cho mình. Nếu không đem lại được gì, vậy dứt khoát đem đi luyện cổ đi.
Một bên khác, Thiên Ca vẫn đang cật lực nghiên cứu cổ trùng.
Hắn có ba mục tiêu trong lĩnh vực này. Thứ nhất, hiểu rõ cấu trúc của cổ trùng, nên rất thường xuyên qua nhà Trương Tam. Thứ hai, chuyển dịch khả năng của con cổ này sang một con cổ khác, để làm được chuyện này không phải chỉ đòi hỏi ý chí là được, nếu thuận lợi như thế cần gì luyện cổ nữa, mà phải khống chế được từng cấu trúc đạo ngân.
Để mà nói thì cấu tạo cổ trùng giống như trò chơi rút gỗ vậy đó, chỉ cần sai sót một chút cũng có thể hủy diệt cổ trùng. Nhưng nó cũng vừa giống nam châm, chỉ cần loại phù hợp không lo không dính lấy nhau.
Cách di chuyển cấu trúc Thiên Ca cũng đã nghĩ xong. Thay đổi ý chí bên trong cổ trùng, khiến nó nghĩ chính mình là linh hồn. Sau đó tận dụng khoảng cách giữa những linh hồn đó và bản thân, để khống chế hoàn toàn bộ chúng, quá trình này cần đòi hỏi hai ý chí của hai cổ trùng có liên hệ với nhau.
Cổ Tách Tiểu Hồn, phân ra linh hồn bản thân phân phát cho các cấu trúc đạo ngân. Cổ Cố Chấp và cổ Lạc Niệm để tạo thành tổ hợp chấp niệm, biến ý chí thành chấp niệm chúng nó chính là linh hồn. Tăng cường linh hồn, để hiệu quả Khống Hồn tốt hơn.
Nhưng bước này còn thiếu một con cổ nữa, cổ Cường Niệm. Loại cổ này tăng hiệu quả chấp niệm lên nhiều lần.
Thứ ba, hoàn thiện Cửu Nhãn Linh Lung Tâm, Thiên Huyễn Linh Đồng năng lực cơ bản.
Cửu Nhãn Linh Lung Tâm có chín cái nhãn tương ứng chín cái tâm nhãn. "Sát vận" nhìn thấy vận, "sát hồn" nhìn thấy hồn, "sát trận" nhìn thấy trận nhãn, "sát đạo" nhìn đạo ngân cùng số lượng, "sát tâm" nhìn được trạng thái tâm thân cùng suy nghĩ, "sát cơ" cảm nhận nguy cơ, "sát linh" cảm nhận linh cảm. Còn hai cái nữa Thiên Ca vẫn chưa biết nên cho cái nào vào.
"Sát công" và "sát thủ". Chi bằng gọi "Sát chiến" đi, cảm nhận linh cảm chiến đấu, "sát mộng" nhìn thấy ảo cảnh và huyễn cảnh.
Suy nghĩ một hồi, Thiên Ca đã đưa ra các phương án phù hợp.
Hai cái nhãn còn lại, Thiên Ca vẫn chưa thông báo cho đối phương. Đây chính là lá bài tẩy, hắn không muốn lộ lưng ra cho kẻ không chắc sẽ là đồng mình vĩnh viễn.
Thiên Ca đang ngồi trên giường, nhắm mắt dưỡng thần, hai tay đan vào nhau, Hắc Thỉ cổ đang nằm gọn giữa hai lòng bàn tay.
Sắc mặt của hắn khẽ nhăn lại đau đớn, giọt mồ hôi đổ xuống đầm đìa. Không biết từ lúc nào chiếc áo đã ẩm ướt, khoé môi khẽ nhúc nhích.
Hai tiếng sau, Thiên Ca thở phào một hơi, hắn đi tới phòng tắm sau nhà tắm rửa một lần. Thành quả này hắn rất hài lòng.
"Chỉ cần hai lần nữa là dùng xong Hắc Thỉ cổ rồi. Tiếp đến là tu luyện không khiếu."
Thiên Ca đi ra ngoài, dạo bước trên phố, mục tiêu lần này của hắn là nhà của Trương Tam.
Hắn đi vòng ra đằng sau nhà, phía trước là một cánh cửa khuất xa nơi này. Hai bên là hai tên thị vệ.
Một người trong số đó hỏi: "Trời hôm nay thế nào?"
"Đời như mưa, mưa như đời"
"Được, vào đi."
Thiên Ca rất hài lòng với thái độ làm việc của bọn họ, ám hiệu luôn được thay đổi liên tục, mỗi ngày mỗi buổi đều là một mật mã khác nhau.
Bên trong cất giữ vô vàn cổ trùng quý hiếm, chỉ riêng một cái lồng khuất xa đám cổ trùng còn lại là đặc trưng.
Thiên Ca tiến lại gần, cho tay thò vào cái lồng, lấy ra là một con sâu màu cam.
Nhìn vào thứ này, hắn gật gật đầu hài lòng: "Không ngờ thứ này lại được bảo toàn tốt như vậy, tâm huyết của ta."
"Ngươi đợi chút đi. Sau này ta sẽ đưa ngươi lên trời cao."
Bỗng, cánh cửa lúc này lại mở ra, người đàn ông trung niên chậm rãi đi về phía Thiên Ca.
Nhìn thấy đối phương cầm lấy cổ trùng trên tay, Trương Tam không bất ngờ lắm: "Cậu hấp tấp đến vậy sao?"
"Bây giờ vẫn chưa phải là lúc."
"Được thôi, ta vẫn còn đợi được. Chỉ cần cậu thực hiện đúng lời hứa là được rồi."
Nói xong, lồng ngực của hắn đau dữ dội, miệng phun ra một ngụm máu. Sau đó ném về phía Thiên Ca ba viên đá.
Chúng có một màu vàng nhạt, bên trong có năm ngôi sao màu cam đậm. Ngôi sao này toả ra ánh sáng nhàn nhạt, mơ hồ toả ra khí tức thần thánh.
"Cậu chỉ có một cơ hội duy nhất."
Ba viên đá phi nhanh như tên bắn, Thiên Ca vẫn có thể nhẹ nhàng đón lấy. Sau đó lại ném trả lại đối phương.
"Nhà ta đang có người, bây giờ vẫn chưa phải lúc. Diệt kiếm gia, ta chắc chắn sẽ làm."