Chương 4: Giáo đường

"Ngươi giết chết U quỷ, tích lũy số lượng: 1, Thiên khải ban thưởng: Lục U thạch."

Ngay tại thời điểm Diệp Sát bò dậy từ dưới đất, bên tai lần nữa vang lên âm thanh khiến cho con mắt hắn bỗng lóe sáng.

"Nhắc nhở rớt ra đồ vật rồi?" Ánh mắt Diệp Sát lóe lên vẻ hưng phấn nói: "Không nghĩ tới vận khí tốt như vậy"

Diệp Sát ngồi xổm xuống, cầm lấy dao găm mạnh mẽ đâm tới đầu con U quỷ, nhanh chóng đập nát đầu U quỷ, rất nhanh ở trong đầu con U quỷ máu thịt be bét xuất hiện một viên tinh thể.

Đây là Lục U thạch do trong đầu của zombie ngưng kết ra tinh thể, hoặc là nói người bình thường sau khi chết, sinh mệnh tinh hoa lưu lại khi biến đổi thành zombie.

Bất quá, không phải tất cả zombie đều sẽ lưu lại sinh mệnh tinh hoa, loại tinh thể này ở trong đầu zombie cấp thấp xác suất xuất hiện phải nói là rất thấp, coi như U quỷ là zombie biến dị, cũng là zombie biến dị cấp thấp nhất.

Cho nên tối thiểu nhất cũng phải đánh giết một ngàn đầu U quỷ mới có thể đạt được một khỏa Lục U thạch.

Diệp Sát vận khí xác thực rất may mắn.

Về phần Lục U thạch này, trước mắt không có một chút tác dụng nào, nhưng chờ sau khi trèo lên trên đoàn tàu tử vong thì sẽ có tác dụng rất lớn, bởi vì thứ sinh mệnh tinh hoa ngưng tụ thành tinh thạch, tại đoàn tàu tử vong chính là tiền tệ giao dịch cơ bản nhất.

Tiền? Tại văn minh sụp đổ, tận thế hàng lâm, tiền so với giấy nháp cũng không khác gì nhau.

Diệp Sát đem vết máu trên Lục U thạch lau sạch, cẩn thận bỏ vào túi áo, sau đó từ kệ hàng dưới đất lấy chút chocolate, thịt bò khô, cùng vài bình nước suối nhét vào trong ba lô.

Lúc đầu ý định của Diệp Sát là muốn nghỉ ngơi một chút ở cửa hàng tạp hóa, nhưng bây giờ cửa sổ đã bị phá vỡ, đồng thời cũng tạo ra động tĩnh không nhỏ, đã không còn an toàn nữa mà còn có thể dẫn tới nhiều zombie hơn, Diệp Sát bất đắc dĩ chỉ có thể chọn một địa điểm khác.

Lúc rời đi, ánh mắt hắn nhìn thi thể thiếu nữ trên mặt đất, lập lại lần nữa nói: "Rất xin lỗi, đây là mạt thế."

Diệp Sát nhanh chóng rời khỏi cửa hàng tạp hóa đi thẳng về phía trước.

Đêm khuya rất nhanh kéo đến.

Qua mấy giờ đi săn, đường phố đã triệt để biến thành phần mộ, khắp nơi đều chất đầy thi thể, huyết dịch để lại trên mặt đất một tầng đỏ thẫm, chân chỉ cần đạp qua thậm chí sẽ có cảm giác dinh dính như keo.

Diệp Sát đi qua đường phố, nhìn về tốp năm tốp ba zombie phía trước, trực tiếp cầm Recurve bow sau lưng lấy xuống, sau đó rút ra mũi tên ở bao đựng tên bên hông.

Véo!

Tiếng xé gió vang lên, ngay lập tức mũi tên bắn thủng một đầu zombie, trực tiếp đính nó vào một chiếc xe.

Tiếng vang phát ra, lũ zombie đang tập trung một chỗ lập tức tản ra, đi lại tập tễnh, trong cổ phát ra âm thanh nghẹn ngào, hướng về phía Diệp Sát bước nhanh đến.

Diệp Sát không hề do dự, nhanh chóng kéo dây cung cài tên, liên tiếp xạ kích về phía zombie.

Kiếp trước, sau khi Diệp Sát trèo lên trên đoàn tàu tử vong, năng lực ban đầu hắn đạt được là "Thần tiễn thủ", tên như ý nghĩa, đây là một kỹ năng sử dụng cung tiễn, đồng thời hắn còn tăng nó lên tới cấp đại sư.

Đương nhiên, Diệp Sát trùng sinh, thân thể trở về trạng thái ban đầu, kỹ năng học được lúc trước đều vô hiệu hết.

Mặc dù không có kỹ năng, nhưng theo cảm giác đã từng trải qua, Diệp Sát vẫn có thể xem là một cao thủ sử dụng cung tiễn, tuyệt đối không kém những vận động viên bắn tên chuyên nghiệp.

Phốc, phốc, phốc. . .

Diệp Sát liên tiếp giương cung bắn tên, những mũi tên bắn ra đều găm trúng đầu lũ zombie, bắn nổ đầu chúng, trên thực tế thì zombie không hề có cảm giác, không dễ bị chết, chỉ có công kích đầu hoặc vặn gãy cổ mới giết chết bọn chúng được.

"Ngươi giết chết zombie, tích lũy số lượng: 4."

"Ngươi giết chết zombie, tích lũy số lượng: 5."

. . .

Một lát sau, zombie cản đường phía trước đều bị Diệp Sát bắn chết, cùng với đó tích lũy số lượng đánh giết zombie của Diệp Sát đạt đến 12, đến khi leo lên được đoàn tàu tử vong, đây đều là công tích.

Tiếp tục đi đến phía trước, người sống trên đường phố đã rất ít, bọn họ đều bị zombie giết, hoặc là trốn vào các tòa nhà xung quanh.

Chỉ là trốn tránh nhất định không phải kế lâu dài.

Thời gian trôi qua, zombie sẽ dần du đãng vào trong các kiến trúc, lúc ấy đồ ăn cùng nguồn nước chính là vấn đề lớn, vô luận trữ hàng nhiều hay ít, cuối cùng đều sẽ tiêu hao hết.

Cho nên, Diệp Sát rất rõ ràng phương án duy nhất là cái gì.

Ước chừng nửa giờ sau, Diệp Sát đi vào trong một giáo đường.

Tín đồ theo tín ngưỡng Cơ Đốc giáo ở đây không coi là nhiều lắm, cho nên giáo đường rất ít thấy, đa số quy mô đều nhỏ, toà giáo đường này là do một thương nhân theo tín ngưỡng Cơ Đốc giáo quyên tặng tài chính kiến tạo, chỉ có hai ngày cuối tuần mới mở ra, cha xứ cũng là kiêm chức.

Đây là lý do Diệp Sát chọn lựa địa điểm này, nơi này hẳn là không có người, mình hắn có thể an tâm nghỉ ngơi.

Muốn đi lên đoàn tàu tử vong, một là vận khí tốt, có thể tìm tới sân ga đoàn tàu tử vong, hai là có thể đợi đến ba ngày sau, mười hai tiếng trước khi đoàn tàu tử vong khởi hành, thanh âm thần bí sẽ nhắc nhở địa điểm sân ga.

Diệp Sát sớm có dự định, dựa vào kí ức bản thân kiếp trước, chọn những khu vực trong vòng ba ngày từng xuất hiện sân ga đoàn tàu tử vong, rồi đi thử một vòng, nếu tìm được hiển nhiên là tốt nhất, tìm không thấy có thể chờ ba ngày sau rồi tính tiếp.

Tòa giáo đường trước mắt Diệp Sát chính là nơi hắn quyết định chọn làm đại bản doanh sau khi xem xét bản đồ.

Nhưng ngay sau khi đi vào trong giáo đường, tức khắc cơ bắp cả người Diệp Sát căng thẳng, nhanh chóng tiến nhập trạng thái phòng bị.

Cửa lớn của giáo đường không có khóa, chỉ cần đẩy mạnh một cái liền mở ra.

Sau khi tiến vào, Diệp Sát ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm, giương mắt nhìn bốn phía thì thấy bàn ghế trong giáo đường đều sụp đổ, trên vách tường ngay phía trước, vốn có giá đỡ cao bốn thước để trang trí thập tự giá hiện tại cũng đã sụp đổ.

Điều này nhất định là hình ảnh còn lại sau một trận đại náo, thế nhưng giáo đường này không phải không có người sao? Bình thường đều khóa lại, mà hiện tại không có vật sống, những đầu zombie kia cũng sẽ không tiến vào nơi này.

Tí tách!

Lúc này, Diệp Sát bỗng nhiên cảm giác được sau cổ chợt mát lạnh, đưa tay sờ một cái, rõ ràng là một giọt nước miếng.

Con ngươi Diệp Sát co rút lại, hắn không chút do dự liền hướng về phía trước nhào tới, thân thể nện trên mặt đất sau đó lập tức hướng về phía trước lăn mấy vòng.

Xoay đầu lại, một cái lưỡi đột nhiên từ trên trần nhà đâm xuống, đâm một lỗ thủng ở chỗ Diệp Sát vừa mới đứng.

Diệp Sát ngẩng đầu nhìn lên, trên trần nhà nằm sấp một đầu zombie, hình thể so với những đầu zombie khác phải to hơn gấp đôi, đồng thời tay chân vô cùng lớn, có móng vuốt sắc bén, có thể đâm vào bên trong vách tường, đây cũng là nguyên nhân nó có thể bám vào trần nhà.

"Người bò sát!" Diệp Sát hít một ngụm khí lạnh nói: "Lại một đầu zombie biến dị nữa."

Diệp Sát nuốt nước bọt, sau khi mình trùng sinh, chẳng lẽ toàn kéo theo vận rủi? Kiếp trước chính mình nhờ may mắn mà leo lên được đoàn tàu tử vong, lần này cho dù cái bóng đoàn tàu tử vong còn chưa có nhìn thấy, vậy mà đã đụng phải hai con zombie biến dị.

Mà đây còn là đầu zombie biến dị khó đối phó nhất nữa!

Một chớp mắt tiếp theo, mũi tên phá không bay ra!