Diệp Sát lấy tay đẩy một con zombie ra, từ dưới đất bò dậy, xé toang cổ áo bị rách bên trái, để lộ ra một tấm sắt hình tròn bảo vệ bao quanh, đây chính là nguyên nhân vì sao hàm răng của đầu zombie kia không thể cắn xuyên qua được.
" Ngươi giết chết một đầu zombie, tích lũy số lượng: 1"
" Ngươi giết chết một đầu zombie, tích lũy số lượng: 2"
" Ngươi giết chết một đầu zombie, tích lũy số lượng: 3"
Trong nháy mắt khi Diệp Sát xử lý 3 đầu zombie, âm thanh thông báo tận thế đến trước kia lại vang lên, thông báo chiến tích của Diệp Sát.
Người khác không biết việc này quan trọng cỡ nào, nhưng Diệp Sát hiểu rõ, đây là vốn liếng để hắn có thể mạnh lên trong tương lai, đương nhiên vẫn là câu nói kia, trước hết cần phải trèo lên được đoàn tàu tử vong thì mọi thứ mới có giá trị.
Diệp Sát cũng không nhìn thi thể trên mặt đất, trực tiếp xuyên qua ngõ nhỏ đi về phía trước.
Hỗn loạn, vô cùng hỗn loạn!
Sự quỷ dị này xuất hiện một cách quá bất ngờ, tất cả mọi người đều phản ứng một cách mê mang và không biết tiếp theo phải làm gì, bởi vì bọn họ không thể lý giải hết được mọi chuyện trước mắt. Chỉ là họ vẫn nhận thức được điều đầu tiên cần làm ở lúc này, đó dĩ nhiên là chạy trốn!
Trong ý thức của mọi sinh vật, trọng yếu nhất vẫn là bản năng sinh tồn!
Từng nhóm người trên phố nhanh chóng tìm cách chạy trốn, sau lưng bọn hắn là những đầu zombie hung tàn đang tìm kiếm con mồi tiếp theo của mình.
Nhưng mà, kỳ thật zombie không phải thứ nguy hiểm nhất, nguy hiểm hơn nhiều chính là những đầu mèo hoang chó dại kia.
Thoạt nhìn những con vật này có vẻ vô hại, nhưng thực chất bọn chúng lại là kẻ săn mồi ở cấp bậc cao nhất, bọn chúng hình thể nhỏ, không dễ bị tấn công, càng không giống zombie chỉ biết tập tễnh bước đi, bọn chúng có tốc độ vô cùng nhanh. Quan trọng nhất là trên thân bọn chúng đều có mang theo virus giống zombie, bị thương tích bởi chúng lập tức sẽ lây nhiễm.
Máu tươi, tiếng gào thét, mọi nơi tràn ngập hỗn loạn.
Lẽ ra đây là một buổi tối đón năm mới đầy tốt đẹp, đến hiện tại chỉ còn nỗi kinh hoàng bao phủ xung quanh.
Diệp Sát đi rất chậm, tận lực để động tác của mình thật nhẹ nhàng, bởi vì zombie đều dựa vào âm thanh để tìm kiếm mục tiêu, người nào càng chạy vội bao nhiêu chỉ càng bị truy đuổi thêm bấy nhiêu thôi, hắn nhẹ nhàng cất bước, ngược lại những đầu zombie kia sẽ không thấy.
"Đồ ăn với nước" Diệp Sát ngẩng đầu nhìn về một cửa hàng tạp hóa nói: "Mặc dù tìm được đoàn tàu tử vong sẽ không cần mấy thứ này, nhưng trước lúc đó vẫn nên chuẩn bị một chút"
Diệp Sát lách mình tiến vào bên trong cửa hàng tạp hóa, rồi lập tức đóng cửa chính và cửa sổ, sau đó đẩy kệ hàng tới chặn lại cửa sổ.
Đúng lúc này, một tiếng động rất nhỏ đột nhiên vang lên, mặc dù rất nhỏ nhưng vẫn bị Diệp Sát cẩn thận nghe được.
Diệp Sát quay nhanh người ra đằng sau, quát: "Là ai!"
"Ta, ta. . ."
Một âm thanh yếu đuối từ phía sau chiếc container truyền đến, sau đó có một thiếu nữ mặc đồng phục từ phía sau container chui ra, khoảng mười lăm mười sáu tuổi, chính là niên kỷ thanh xuân nhất.
"Đừng giết ta. . ." Thiếu nữ cầu xin: "Đừng giết ta."
Hiển nhiên thiếu nữ trước mặt Diệp Sát đã xem hắn như những đầu zombie kia, điềm đạm đáng yêu cầu xin tha thứ.
Diệp Sát cẩn thận dò xét một chút thân thể thiếu nữ, không nhìn thấy vết máu, điều này có nghĩa là thiếu nữ này hình như không bị thương, không bị lây nhiễm virus.
Nhưng chỉ trong nháy mắt khi thiếu nữ đứng thẳng lên, Diệp Sát chợt thấy chỗ bắp chân thiếu nữ có một hắc tuyến rất nhạt, giống như một vật thể sống đang tồn tại.
"Lại là zombie sơ kỳ!"
Diệp Sát trong lòng giật mình.
Zombie sơ kỳ ý tứ là chỉ nhóm người đầu tiên lây nhiễm zombie.
Tận thế bất ngờ giáng lâm, zombie đột nhiên xuất hiện, như vậy những zombie này tới từ đâu? Thời điểm ban đầu, đương nhiên không có khả năng thông qua zombie cắn xé dẫn đến virus truyền nhiễm.
Cho nên, những zombie ban sơ đều được xưng là zombie sơ kỳ, từ lúc vừa bắt đầu những zombie này đã có virus trong cơ thể, bất cứ lúc nào đều có khả năng, vì virus bạo phát mà biến thành zombie.
Thậm chí, những người như thế sẽ càng thê thảm hơn, những người bị cắn xé lây nhiễm đều là bị zombie giết chết, sau đó mới biến thành zombie, mà zombie sơ kỳ sẽ ở trạng thái như thiếu nữ này, huyết nhục dần bị hư thối, thừa nhận đau khổ kịch liệt, bất lực biến thành quái vật.
Diệp Sát từ từ đưa tay sờ vào chủy thủ bên hông, mặc kệ trước mắt thiếu nữ này điềm đạm đáng yêu, vô hại, nhưng sớm muộn đều bị biến đổi giống như những đầu zombie ngoài cửa kia.
Ầm!
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng va chạm, các kệ hàng đính trên trụ cửa kịch liệt lay động theo.
Thiếu nữ bị hù nhảy một cái, theo phản ứng bình thường chạy đến sau lưng Diệp Sát.
Diệp Sát nhìn chằm chằm vào chỗ cửa lớn.
Trên lý luận thì zombie không thể nào phá được cửa lớn, những tên đó chỉ là cái xác không hồn, dù có va chạm cũng chỉ dựa vào bản năng, không ngừng đi tiếp vào cửa lớn, chứ không phải lấy tay thôi động, hay lợi dụng công cụ để tiến vào.
Soạt!
Một âm thanh lanh lảnh phát ra tại vị trí cửa sổ, tiếp đó cửa sổ thủy tinh đột nhiên vỡ vụn, một cánh tay ngăm đen thò vào, so với những con zombie khác hoàn toàn không giống nhau, trên cánh tay kia còn bao trùm một tầng vảy giáp.
Trong nháy mắt tiếp theo, một cái đầu trọc lóc cũng theo đó mò vào, ánh mắt đỏ như máu, đầu lưỡi đỏ tươi thè ra liếm vào.
Diệp Sát không khỏi giật mình, là U quỷ!
U quỷ là loại zombie có hình thái biến dị, thuộc về loại biến dị cấp thấp nhất.
Nhưng dưới thời điểm tận thế mới bạo phát mà đã xuất hiện zombie biến dị, đây không phải điềm báo tốt.
Đồng thời lúc này, cửa sổ lần nữa phát ra tiếng vang lanh lảnh, đầu U quỷ trực tiếp phá vỡ kính, ngã vào trong cửa hàng tạp hóa.
Diệp Sát không chút do dự cầm lấy súng bắn đinh lên, liên tiếp bóp cò súng.
Phốc, phốc, phốc. . .
Vô số đinh sắt bắn trúng thân thể U quỷ, chỉ là thân thể U quỷ hiển nhiên tráng kiện hơn nhiều so với zombie bình thường, vài cái đinh của Diệp Sát chỉ có thể làm tổn thương da thịt nó chứ không cách nào đánh xuyên qua.
Rống!
U quỷ hé miệng lộ ra hàm răng bén nhọn, trong miệng tản ra mùi vị tanh hôi, nước miếng không ngừng nhỏ xuống.
Răng rắc!
Súng bắn đinh truyền đến tiếng vang, hiển nhiên nó đã hết đạn.
Diệp Sát thấy vậy liền ném súng bắn đinh sang một bên, nhấc chân đá vào ngực con U quỷ, sau đó đạp đổ kệ hàng đè lên người của nó.
Phanh, phanh, phanh. . .
Từng kệ hàng liên tiếp bị đạp đổ, nhưng theo tiếng rít gào của U quỷ, những kệ hàng kia đều bị xốc lên toàn bộ, con U quỷ bò lên lần nữa, đánh về vị Diệp Sát đang đứng.
Diệp Sát lui về sau, hắn đột nhiên bắt lấy bả vai của thiếu nữ đẩy cô ra trước.
Phốc!
Cánh tay U quỷ hướng về phía trước, bàn tay sắc bén đánh trúng lồng ngực thiếu nữ, nguyên cả cánh tay xuyên qua lồng ngực của cô, máu tươi đỏ bừng phun ra khắp nơi nhuộm đỏ vạt áo thiếu nữ.
Thiếu nữ không thể tin được, quay đầu lại trợn mắt nhìn Diệp Sát.
"Ngươi sớm muộn đều sẽ chết, trở thành kẻ giống như những quái vật kia thì thà chết một cách thống khoái còn hơn" Diệp Sát than một hơi nói: "Đừng trách ta, đây chính là mạt thế!"
Diệp Sát một bên nói, một bên đẩy thiếu nữ khiến cô ngã hẳn về thân U quỷ.
Trong chớp mắt Diệp Sát lách qua thi thể thiếu nữ, nhanh chóng rút ra dao găm, hung hăng đâm về phía cổ của U quỷ.
Phốc!
Âm thanh như tiếng vải bị xé rách, nửa cây chủy thủ đâm sâu vào cổ con U quỷ.
U quỷ không ngừng giãy dụa muốn đẩy Diệp Sát ra ngoài, mà Diệp Sát cũng dùng hết sức lực toàn thân, hai tay nắm chặt dao găm mạnh mẽ rạch một đường.
"Đã chết rồi thì thành thật lại cho ta!"
U quỷ vẫn cố gắng vùng vẫy, chỉ là tần suất giãy dụa ngày càng nhỏ, cuối cùng cánh tay đang vung vẩy trên không thì ngừng lại vô lực rơi xuống, con U quỷ rốt cục hoàn toàn nằm bất động trên mặt đất.