Diệp Sát xạ kích liên tục ba mũi tên, nhưng mũi tên khó khăn lắm cũng chỉ bắn thủng da thịt người bò sát, cho dù trúng toàn thân người bò sát đi chăng nữa cũng không có cách nào tạo cho người bò sát tổn thương đủ lớn.
"Chết tiệt!"
Diệp Sát không khỏi mắng một câu, tình huống như vậy hắn đã sớm có dự liệu.
Mặc dù đều là zombie biến dị sơ cấp, nhưng cấp bậc người bò sát cao hơn U quỷ.
Ở đời trước, không ít người đối với zombie mạnh yếu tiến hành tổng kết, lần đầu biến dị chính là yếu nhất, đánh giá là cấp Thanh Đồng, nhưng mỗi một cấp còn dùng số sao để đánh giá độ mạnh yếu.
Nếu như U quỷ là Thanh Đồng một sao, vậy thì người bò sát chính là Thanh Đồng năm sao!
Người bò sát có thể nói là zombie biến dị sơ cấp, hình thái mạnh nhất ở cấp Thanh Đồng.
Diệp Sát không có chút do dự nào, bắn sạch mũi tên rồi lập tức xoay người chạy.
Đồng thời lúc này . . .
Phịch một tiếng, người bò sát từ không trung nhảy xuống, mạnh mẽ nện trúng mặt đất, khiến mặt đất bị rạn nứt thành từng khúc, người bò sát mãnh liệt phóng về hướng Diệp Sát đuổi theo.
Diệp Sát nhanh chóng nhảy qua một mặt ghế dài ngã ngổn ngang trước mặt, ngay sau đó người bò sát đã đuổi theo đến sau lưng, móng vuốt to lớn vỗ một cái, trực tiếp đem ghế dài đập thành từng mảnh nhỏ.
Sau một kích, người bò sát trực tiếp vọt về phía trước, tới sát sau lưng Diệp Sát.
Ầm!
Cái đầu to lớn đâm mạnh vào lưng Diệp Sát, hung hăng hất Diệp Sát bay ra ngoài.
Diệp Sát cảm giác được phía sau truyền đến đau đớn, may mắn là bản thân có trang bị áo giáp chống đạn.
Ngoài áo chống đạn Diệp Sát còn đệm thêm một tấm thép phòng hộ nữa, nếu không phải có 2 lớp phòng hộ này, Diệp Sát ít nhất sẽ bị gãy hai đoạn xương cốt.
Nhưng không phải vẻn vẹn chỉ chịu một kích này thì mọi việc sẽ kết thúc, trong nháy mắt khi Diệp Sát xoay người lại, móng vuốt người bò sát liền rơi xuống, đâm vào ngực Diệp Sát, nhấc hắn lên.
"Đáng chết." Diệp Sát giãy dụa mắng, thầm nghĩ: "Nếu là đời trước, loại rác rưởi như ngươi ta một tay cũng có thể bóp chết."
Hắn có thể cảm giác được ở ngực truyền đến cự lực, đồng thời người bò sát vươn đầu lưỡi đỏ tươi, mang theo nước bọt tanh hôi liếm lên mặt Diệp Sát, nếu ai nhìn thấy cũng phải buồn nôn.
Sau đó, người bò sát cúi đầu xuống, hé miệng lộ ra hai hàm răng kinh khủng nhọn hoắt, giống như hai hàng đao răng cưa.
Phải chết sao?
Không, tuyệt đối không thể chết!
Vất vả biết bao mới được trọng sinh lần nữa, sao mình có thể ở nơi này tuỳ tiện chết mất, chỉ cần để cho mình trèo lên trên đoàn tàu tử vong, nhất định mình có thể mạnh hơn so với kiếp trước, có thể sống sót tại thế giới sụp đổ này.
Diệp Sát cắn chặt hàm răng, ánh mắt lấp lóe.
Hắn vẫn còn cơ hội, người bò sát cũng giống như zombie, công kích thân thể là vô dụng, thậm chí người bò sát ngoại trừ không có cảm giác đau, còn có năng lực nhanh chóng khép lại vết thương.
Cho nên, muốn giết chết người bò sát, nhất định phải như đánh giết zombie, công kích đầu cùng cổ của nó.
Nhưng mà đầu người bò sát so với zombie tráng kiện hơn nhiều lắm, trước mắt trên trán người bò sát còn cắm một mũi tên do Diệp Sát lúc trước bắn trúng, nhưng lực đạo không đủ để xuyên qua đầu người bò sát.
Bởi vậy, Diệp Sát không thể giết chết người bò sát.
Như vậy, nhược điểm duy nhất còn lại cũng chỉ có cái cổ.
Lúc này người bò sát đã mở ra miệng lớn, dự định hướng xuống cắn một cái rơi đầu Diệp Sát.
Diệp Sát tranh thủ uốn éo đầu, đầu người bò sát cơ hồ là lướt sát qua gương mặt Diệp Sát rơi xuống trên mặt đất, phịch một tiếng, hàm răng kia vậy mà trực tiếp đem mặt đất đập bể một khối.
Cơ hội!
Diệp Sát nhãn tình sáng lên, đầu người bò sát cơ hồ là cùng đầu của mình dán chặt lấy, nếu như người bò sát hiện tại ở trạng thái đứng thẳng, mình lại bị nhấn trên mặt đất thì xem như vô pháp công kích được cổ người bò sát, nhưng bây giờ thì khác.
Cơ hồ là trong nháy mắt, Diệp Sát không có chút do dự nào rút ra dao găm trên bắp đùi hung hăng đâm vào cổ người bò sát.
Phốc!
Dao găm trong nháy mắt đâm vào cổ người bò sát, một vòi máu liền phun tới dính đầy trên thân của Diệp Sát, bốc lên một mùi hôi thối nồng đậm.
Rống!
Người bò sát thụ trọng thương, thân thể lập tức đứng dậy, không ngừng lung lay thân thể, muốn hất Diệp Sát ra.
"Ta chính là Diệp Sát, người từng được xưng là nam nhân dạ xoa!" Diệp Sát gầm nhẹ: "Làm sao có thể chết trong tay loại tạp chủng như ngươi”
Ầm!
Diệp Sát bị người bò sát quét cho một kích ngay ngực, lập tức cảm giác được đau nhức kịch liệt truyền đến, cho dù như thế, hắn vẫn kiên trì nắm chặt lấy dao găm không thả.
Hai chân hắn mãnh liệt đạp trên mặt đất một cái, mượn lực dùng sức lấy dao găm mạnh mẽ đâm tới lần nữa.
Phốc!
Thanh chủy thủ kia tiếp tục hướng về bên trong cơ thể người bò sát đâm vào, thậm chí ngay cả chuôi đao cũng đâm vào trong cổ người bò sát, trực tiếp xuyên qua cổ.
Thân thể người bò sát dường như đã dừng lại, đột nhiên cứng đờ không còn động đậy, đại khái hai ba giây sau mới thẳng tắp ngã trên mặt đất.
"Ngươi giết chết người bò sát, tích lũy số lượng: 1, thiên khải ban thưởng: Nhũ dịch tuỷ não"
Diệp Sát lộn một vòng rời xa thân thể người bò sát, gia hỏa này thực sự quá thối, sau đó vịn một bên ghế ngồi xuống, từng ngụm từng ngụm thở dốc, bên tai lại vang lên thanh âm thần bí kia.
Một lát sau, hắn mở miệng nói: "Quả nhiên, nguy hiểm luôn kèm theo lợi ích, lần này hình như kiếm bội?"
Diệp Sát vừa nói vừa đi đến bên thi thể người bò sát, dùng dao găm cắt đầu người bò sát ra, tiếp đó chất lỏng vàng đặc liền chảy ra.
Hắn nhanh tay cầm bình nước suối trong ba lô, đổ nước ở trong đó ra, rồi rót chất lỏng kia vào bình.
Đồ vật này so với Lục U thạch còn tốt hơn nhiều, Lục U thạch chẳng qua là một trong những loại tiền tệ thông dụng trên đoàn tàu tử vong, mà nhũ dịch tuỷ não của người bò sát cũng có thể làm tiền tệ, nhưng giá trị lại gấp Lục U thạch ba đến năm lần.
Đồng thời, nhũ dịch tuỷ não của người bò sát là một nguyên liệu chủ yếu để chế tác man ngưu dược tề, mà man ngưu dược tề chính là dược tề cường hóa thân thể sơ cấp nhất, có thể trực tiếp cải tiến toàn bộ phương diện tốt chất của cơ thể.
"Đây chính là bảo bối. . ." Diệp Sát cẩn thận cất kỹ bình nước suối chứa đầy nhũ dịch tuỷ não, sau đó nghi hoặc: "Chỉ là, tại sao giáo đường lại có người bò sát?"
Diệp Sát lộ ra vẻ nghi hoặc, giáo đường không có người, người bò sát không có khả năng vô duyên vô cớ xông vào nơi này.
Đương nhiên, cũng có thể là những người khác chạy tới giáo đường lánh nạn, nhưng mà những người kia cũng đã chết rồi, mà cho dù chết rồi, vậy ít nhất cũng phải có thi thể.
"Trừ phi. . ." Diệp Sát bỗng nhiên lóe sáng ở mắt, nói: "Là thủ vệ!"
Tại phụ cận sân ga đoàn tàu tử vong, luôn luôn chiếm cứ lượng lớn zombie, nhân loại gọi bọn chúng là thủ vệ, bọn gia hỏa này tựa như từ hư vô biến ra, mà không phải thông qua lây nhiễm xuất hiện.
"Hi vọng lần này ta đoán đúng. . ." Trong nháy mắt khi mở cửa ra, Diệp Sát liếm liếm khóe miệng nói: "Xem ra ta đoán đúng rồi."