Chương 3: Khởi đầu gian nan

Nói là đi đến nơi bà phù thủy đó .... Tôi oải vl , con đường đi đến nhà bà phù thủy đó cũng không phải dễ cho lắm ! Nếu tôi có thể dùng phép chắc có lẽ phép đầu tiên tôi học là phép dịch chuyển quá . Trong lúc đi hai người bọn tôi vừa trò chuyện vừa giúp nhau , tôi thì chả giúp được gì cho ông chỉ huy cả nhưng có lẽ tôi nghĩ tôi thật may mắn khi bị lạc sang nơi như thế này ! ( cre- mày vô dụng vl ) .Cuộc trò chuyện của chúng tôi càng lúc càng có những lời nói đùa cợt khiến cho cảm giác âm u xung quanh át hẳn đi . Thoáng chốc đã đến nơi , ông chỉ huy đánh khẽ vỗ đầu tôi và nói :

-" Phía trước là nhà của bà thủy đó cậu bé , chỗ này đã bị kết giới của bà chặn lại rồi muốn vô được cậu hãy chờ ta ở đây , ta sẽ vào đối đáp với bà ta , kêu là bà chứ cô gái đấy hơn cậu có một tuổi thôi , nhớ nhé đừng gọi là bà không cô í bóp cổ cậu luôn đó " .

Tôi nghe mà cảm giác tê cứng người , toàn thân tôi run sợ không chỉ vì cảnh ngôi nhà của bà à nhầm cô phù thủy mà là cái không khí xung quanh chỗ này chả khác gì địa ngục cả . Tôi đứng yên một lúc thì nhận ra ông chỉ huy đã đi được lúc nào không hay . Một mình tôi giữa một màn đêm huyền ảo những tán lá cây đung đưa tiếng nói vang vọng đâu đó , những xác chết của những con vật dải đầy lên . Càng đứng lâu tôi càng cảm thấy cái không khí ấy nó đang muốn nhào nặn , ăn thịt tâm hồn tôi . Ý thức tôi dần dần bị nuốt chọn , tâm hồn tôi giờ đen kịt với một màu sắc đáng sợ ( cre - thiếu thuốc rồi lên cơn mà ) . Tôi ngã quỵ xuống đất vì lúc này tôi dần mất đi ý thức của bản thân , trước khi tôi ngất một cô gái tóc đen với đôi mắt đỏ au đã tiến lại gần tôi và rồi ............

Tôi tỉnh dậy trong một ngôi nhà đẹp đẽ nhưng nét kiến trúc có phần đáng sợ , tôi sờ vô túi để lấy điện thoại nhưng nó đã mất từ lúc nào không hay . Tôi hoảng hốt bật dậy nhìn về phía cửa sổ căn phòng , bên ngoài là một khung cảnh khác hoàn toàn với khi tôi đứng ở ngoài kết giới , mọi việc là sao tôi không hiểu ? Bên cạnh cửa sổ có cái bàn gỗ kì quái , nó có mắt và đặc biệt nó biết nói . Điều này làm tôi ngạc nhiên khi thấy được một đồ vật mà biết nói được . Cái bàn thấy tôi đang sờ mó nó bèn kêu lên :

-" Ê thằng kia mày biết đang chạm vào ai không , tuy tao chỉ là cái bàn nhưng tao có thể dùng phép để cắt luôn cánh tay mày đấy ".

lol ! Tôi éo tin và thế là nó dùng phép thật . XENGGG , tôi nhắm mắt lại thấy tay tôi vẫn còn ở đó nhưng điều khác lạ đó là tay tôi đang nắm với tay của một người phụ nữ . Tôi lùi lại vào tường thở hổn hển , Người phụ nữ đứng đó cười tôi :

-" Ông mytihc , xin ông hãy bình tĩnh dù sao thì cậu í cũng chỉ là một cậu bé bình thường thôi ! ".

Cái bàn đáp lại với cô gái đó :

-" Xin lỗi cô chủ tại cậu bé cứ làm tôi khó chịu ! Ây thằng nhóc kia mày hên lắm đó không tay mày giờ dưới sàn rồi ".

Cô gái í lại cười thêm , tiếng cười của cô ta vang vọng khắp căn nhà và hình như tất cả mọi thứ đều run sợ trước tiếng cười của cô ta . Nhìn mặt tôi có vẻ chưa hiểu chuyện gì nên cô gái đó tiến lại gần và bắt tay tôi :

-" Chào mừng cậu đến với ngôi nhà của tôi và là lãnh địa trên khắp khu rừng này . Tôi - Một công chúa của tộc quỷ khazax , cậu xem trên đầu tôi có sừng này cánh thì tôi dùng phép ẩn đi rồi . À quên , tôi tên là Kyubi mọi người hay gọi tôi là phù thủy đen bởi vì tôi dùng phép thuật cấm ".

Theo như bí kíp trò chuyện của tôi , chạy là thượng sách nhất , Tôi liền nhảy ra khỏi cửa sổ nhưng cuối cùng tôi lại rơi vào cái giường tôi vừa mới nằm ban nãy . Có vẻ như tôi không thoát được rồi , cô gái đó thở dài :

-" Ôi cậu ơi cả khu nhà nằm trong kết giới của tôi cậu muốn ra khỏi đây được trừ khi xin phép tôi hoặc laaaaaa là giết tôi ahahaha ! "

Tôi bình tĩnh đáp lại :

-" okay 👌 hé lô bà già trẻ con , tôi có thể giúp gì cho bà ".

Cô gái ấy đỏ mặt , tay giở quyển sách ra và hô " BIẾN MẤT " . Đột nhiên tôi bị ném vào không gian khác , ở đây chả có gì tối đen như mực . Bỗng có một bàn tay lao bóp cổ tôi , một bàn tay khác cầm tay tôi cả hai phía luôn . Tôi lúc này mới biết tại sao ông chỉ duy dặn mình không được kêu là bà rồi . Bàn tay đang nắm cổ tôi đưa lên cao dần dần và cô gái ấy lại xuất hiện trước mặt tôi một lần nữa , mặt cô đỏ tía như cái bình nước đang sôi vậy :

-" Tôi ...tôi ..tôi cho cậu một cơ hội cuối để rút lại câu vừa nói . Nếu không tôi .. tôi.. tôi sẽ bóp nát cậu , Aaaaaa ! ".

Lần này đến lượt tôi thở dài :

-" Rồi rồi , tôi chỉ đùa cô xíu thôi mà dù sao tôi cũng không phải loại thích đùa cợt với phụ nữ . Thế mà cô cứ làm như tôi làm gì cô không bằng ".

Cô gái đó dường như đã hiểu nên đã giải phép thuật và đưa tôi trở về căn phòng ban nãy . Tôi định nói thêm vài câu thì cô gái í cầm tay kéo tôi xuống dưới nhà . Thật vl nãy giờ tôi cứ tưởng tôi ở trên tháp ( cre - đệt , chịu bố luôn ) . Ở dưới phòng này , băng qua cái cầu thang hình xoắn chết chóc dải đầy xương có một cái bàn và bốn cái ghế - Hình như đây là phòng bếp thì phải ( cre - giả lập đu thăm quan nhà ) . Cô gái ấy nhanh chóng lấy ấm nước và gọi ra mấy cái cốc trên bàn . Tôi nhìn mà tôi như kiểu chơi đồ quá liều vậy .

Hai bọn tôi ngồi xuống chiếc ghế bàn chuyện , cô gái í nói trước :

-" Trước tiên thì về ông chỉ huy thì mình gửi ông í về rồi , về cách xưng hô cứ gọi mình là Yu đi cho gọn , cách nhau có một tuổi nó chả là bao nhiêu . Theo như lời ông chỉ huy cậu bị triệu hồi sang thế giới này phải không ? Khi bị đưa sang đây thì chắc chắn cậu bị triệu hồi nhưng là bở ai mới được ... Nhưng trước tiên để mình giải thích cho cậu sơ qua về thế giới này :

-" 1. Thế giới này chia làm ba khu vực và hai khu bị đày ải - ba khu vực chính là khu quỷ tộc , khu thiên giới và khu của con người các cậu . Hai khu bị đày ải là bọn dị giáo với ma tộc . Khác với quỷ tộc bọn chúng ác hơn chúng tôi rất nhiều vì là hậu duệ của ma vương nên chúng rất thèm máu tươi , nhất là máu con người - nó rất bổ với chúng . Bọn dị giáo là bọn thờ phụng vào thần linh nhưng theo mình biết thì ở cái thế giới này không có ai là đủ quyền điều hành cả , không ai có thể thống nhất được tất cả các vùng với nhau .

2 . Phép thuật được tạo nên bởi hai quả cầu ma thuật là nguồn phép vô hạn đang được canh giữ ở thiên quốc . Có hai loại phép thuật , một loại đi theo chiều hướng tích cực và một đi theo chiều hướng hắc ám . Về những mặt tích cực cậu có thể dùng phép để đi săn, bảo vệ bản thân và nhiều thứ khác . Còn loại kia thì giống như tôi , phép thuật đen được sản sinh từ cảm xúc tiêu cực của không gian nếu như nơi đấy cằn cỗi , ít người sinh sống thì những tạo vật trong không khí đó sẽ tạo thành nguồn năng lượng cho người dùng phép thuật đen . Còn một mục đích sử sụng của phép thuật đó là giết người - cái này mình sẽ giải thích sau khi dạy cậu cách chiến đấu đã .

  1. Những người triệu hồi cậu chỉ có những vị tiên tộc mới có khả năng làm được phép dịch chuyển không gian đa chiều . Có khi họ cũng đang đi lùng soát các khu vực để tìm kiếm cậu đó giờ cậu muốn đi đầu thú không hay ở lại với mình ? "

Sau khi nghe giải thích của cô gái đó tôi hiểu rằng thế giới này thật lắm những thứ rắc rối , vậy bây giờ điều tôi cần làm là sống sót được đã . Tôi vội trả lời cô gái đó :

-" Okay vậy mình ở lại học phép thuật một thời gian vậy , căn bản mình ghét lang thang ngoài kia lắm rồi và điều tốt nhất với mình bây giờ là học cách sống sót đã . Cho mình hỏi một câu nhé ! Theo như ông chỉ huy đấy nói dùng phép thuật đen sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều đến người dùng phép mà nhìn cậu chả thấy có vấn đề gì cả ? Cứ như cậu bất tử thật vậy .

Lại cười , vẫn cái điệu cười man rợ đó lại vang lên nhưng lần này có chút đáng yêu - đệt sao tôi lại có cảm giác này ? . Cô gái đó đứng lên biến mất theo làn khói của cốc nước rồi từ lúc nào đã ngồi cạnh tôi rồi . Cô ấy lại gần tai tôi nói thì thầm :

-" À mình quên nói là mình còn uống máu để tăng cường sức mạnh và đương nhiên mình bất tử như cậu nói ".

Má ơi tôi không biết người phụ nữ trước mặt tôi có phải là cô gái không nữa , để khẳng định chắc chắn tôi hỏi thêm một câu nữa :

-" Cậu nói cậu bất tử rồi thế thì bây giờ cậu mấy tuổi rồi hơn mình một tuổi hay trăm tuổi ,

mình là mình không ăn mặn đâu thế cho nên là ........... "

--- BỐP----

Một cú tát đầy sức mạnh đến từ cô gái đấy khiến tôi ngã xuống đất . Cô gái í đứng lên bỏ đi vào màn đêm của căn nhà để lại tôi một mình giữa cái căn nhà lạnh giá này . Đệt , có khi tôi lại phải đi tìm thì kiếp này coi như bỏ .

Tôi bước lên gác nhưng cũng không thấy đâu , lạ thật . Trong lúc tôi đang đi tìm cô gái đó tôi đã không ngờ rằng bị mắc vào vòng lặp mà cô í đã cài lên tôi . Khốn nạn thật nhưng đó là lỗi của tôi nên cắn răng mà chịu . ĐÙ MÁ KHÔNG LẼ TÔI DÀNH CẢ TUỔI THANH XUÂN ĐỂ ĐI TÌM ĐƯỜNG RA !! Thôi hẹn gặp lại các bạn ở chương sau huhu .

Hẹn các bạn ở chương 4

cre