Chương 6: Đi tới không gian khác

Từ từ hấp thụ lửa đen, ánh sáng lóe mắt một hồi trong sự ngỡ ngàng của toàn bộ người đứng đây.

Một quyển sách mới hình thành, phía trên đã đổi tên, Tiên Đoán Sư.

Thấy được cảnh này, vô số người thở ra, cũng không ít người hoan hô.

“Thì ra là khai sinh nghề mới, ta nhìn thấy rồi là Tiên Đoán Sư.”

“Vậy mà cứ tưởng tai họa tới, ta chút nữa xỉu ngang.”

“Tim ta phập phồng không chịu nổi! Ngươi đang nhìn vậy hả?”

“Ừm, đúng là ngực ngươi phập phồng rất dữ dội!”

“Đừng vui mừng quá sớm, các ngươi nhìn…” Lão già đứng đầu lần nữa lên tiếng, khiến mọi người đang vui vẻ kịp thời tỉnh táo, sau đó há hốc mồm.

“Bọn chúng vẫn cứ run rẩy!”

Lão già lắc đầu: “Sách cổ Tiên Tri Nguyên Thủy mỗi khi có sự kiện lớn ở đại lục sẽ nói cho chúng ta biết những gì có thể chuẩn bị khi tai họa sắp tới, nhưng sau khi bị thiêu đốt, khai sinh ra nghề Tiên Đoán Sư này, được thiên đạo chấp nhận trước khi ngủ say, các ngươi nghĩ là điềm lành hay điềm dữ, vẫn còn vui mừng quá sớm?”

Chỉ qua một lúc, toàn bộ thư viện rung lắc dữ dội, mắt thấy từng quyển sách được đặt trang trọng ở từng nơi khác nhau trong thư viện to lớn này, bắt đầu lơ lửng trên không trung, từ đâu chiếu thẳng lên trời một cột sáng.

Ngươi nhìn đi, cảnh tượng hơn ba trăm cột sáng chiếu thẳng lên trời sẽ như thế nào.

Bên ngoài toàn bộ sinh vật cao tầng, đều hướng tới cảnh tượng này.

Cột sáng này vừa chiếu, nối đuôi cột sáng khác xuất hiện.

Làm cho cả bầu trời biến thành màu hoàng kim.

Trước đó mấy phút,

Lâm Trần đang ngáp ngắn ngáp dài chờ đợi giám khảo kêu đến số thứ tự của hắn.

Mà trong thời gian đi bộ tới nơi báo danh, Lâm Trần luôn cảm thấy hình dạng của vô số ma linh và hình dạng của biến trang đều quen mắt, nhưng lại nghĩ không ra đã gặp ở đâu.

“Số 103, Steve Letture.”

Giám khảo đi ra ngoài cửa, báo lên số thứ tự của Lâm Trần.

Bước vào bên trong, tại trạm thứ nhất, chính là kiểm tra hệ liệt nguyên tố.

Trước mắt hắn là một bậc thềm, nếu đếm có tới hai mươi một bậc thềm, tương ứng với biểu tượng ký hiệu của nguyên tố ở thế giới này.

Thế giới này so với tưởng tượng của Lâm Trần rất khác biệt, một thế giới nhìn giống dị giới phương Tây, nhưng lại có rất nhiều nền văn hóa khác nhau hợp lại.

Đơn giản nhất, kiến thức mà hắn biết, thế giới này thống nhất dùng chung một ngôn ngữ, con người hoặc các tộc đều dùng một loại ngôn ngữ, nhưng pháp chú ở các hệ liệt nguyên tố lại khác nhau, mà ngôn ngữ của ma thú, ma linh, quái vật cũng có riêng biệt.

Sau sự kiện gần trăm năm trước (1), có thể bọn ma thú ma linh có ngôn ngữ khác biệt, không biết vì lý do gì bọn chúng có vẻ hiểu được ngôn ngữ của thế giới này.

(1) Bối cảnh bị sửa lại thành 100 năm trước.

Sau khi giám hộ trận pháp hướng dẫn các bước xong, hắn bước qua hai mươi mốt bậc, đi tới giữa bục đá, đưa gương mặt lên trời, nhìn vào biểu đồ hai mươi mốt ký hiệu.

Vô số ánh sáng tập trung, tỏa xuống dưới hai mươi mốt bậc thang, từng sắc màu của bậc thang hiện ra tương ứng với các ký hiệu hệ liệt nguyên tố.

Sau cùng, ánh sáng ở ký hiệu dừng lại ở Nước.

Cũng không quá bất ngờ.

Tiếp theo, Lâm Trần được giám khảo đưa tới một cánh cửa, lúc cánh cửa mở ra, bên trong tối đen như mực.

“Khảo nghiệm thứ hai, là xem ngươi có hay không phù hợp với chức nghiệp nào?”

Lâm Trần khó hiểu, vội nhìn sang giám khảo, “Không phải chức nghiệp sẽ từ Chức Nghiệp Điện kiểm tra và ban xuống sao?”

Lần này Lâm Trần mới hiểu rõ, căn phòng này được tạo ra bởi thiên đạo, sau khi đưa tới các thành phố trung tâm, cánh cửa này chỉ là một phần mười năng lượng sao chép từ cánh cửa thật sự ở Chức Nghiệp Điện.

Bên trong sẽ có một khảo nghiệm, nhằm xem coi bản thân sẽ phù hợp với chức nghiệp gì.

Ngoài ra, các giám khảo ở đây cũng sẽ thông qua đánh giá của cánh cửa này, đánh giá tiềm lực của ngươi.

Sau đó Lâm Trần bước vào.

Chỉ nghe bên tai một giọng nói xuyên thẳng vào trong não, để lại một âm thanhmờ ảo mà sâu thẳm thanh âm:

“Mạo phạm thế giới giả, nhất quyết giết không tha.”

Âm thanh sâu thẳm biến mất, Lâm Trần chậm rãi mở mắt, xuyên qua mi mắt chính là một mảnh trời mây xanh thẳm, trên không trung có mây trắng nhẹ trôi.

Kỳ quái, vừa rồi rõ ràng có nghe được tiếng gì đó…

Lâm Trần nhìn bốn phía xung quanh, không nhìn thì còn tốt, vừa thấy tức khắc ngây ngẩn cả người.

Mắt thường có thể thấy được xung quanh là một thảm thực vật vô cùng xanh, rõ ràng hắn đang ở bên trong một vùng thảo nguyên rừng rậm.

“Đây là đâu? Vì cái gì ta lại chui tới nơi này rồi, không phải vừa rồi đi qua cánh cửa khảo nghiệm chức nghiệp sao? Sao lại thế này?” Cùng với đủ loại nghi vấn, Lâm Trần nhíu mày hồi tưởng lại trước khi hắn bị ngủ đi.

Chỉ nhớ rõ lúc ấy, hắn đang đứng giữa một núi kệ sách, bên trên vô số cuốn sách với tựa đề phát ra ánh sáng mạnh yếu khác nhau.

Lúc đó hắn đang di dạo, lật qua lật lại mấy cuốn sách, sau đó, nhớ rõ lúc ấy nhìn đến một quyển dày nặng cũ nát sách cổ, so sánh với các quyển sách khác xung quanh, quyển sách này lại không hề phát ra ánh sáng chói mắt, mặt trên viết 《 Biên Cứu Sư 》, lúc đó tò mò, liền duỗi tay lấy, sau đó… Liền không có, đã không có ý thức, chờ đến lại tỉnh lại đã đã thấy nằm ở thảo nguyên.

Suy nghĩ một hồi lâu, không có bất luận manh mối nào, hắn là người cũng rất đơn giản, bản thân Lâm Trần cũng rất bình tĩnh, không phải người gặp gì cũng nơm nớp, rất dễ thích nghi hoàn cảnh.