Chương 5: Tặng ngươi một lời chúc phúc

“Lợi hại, ở thành Bạch Vân thế mà linh chúc sư có kỹ năng ma linh thùy chung.”

“Lại còn là bậc hai, loại hình diện rộng nữa chứ!”

Easton bên cạnh cũng cười cười, hai tay đánh vào mặt trên cái khiên, vô số ánh lửa như pháo hoa bắn ra xung quanh, trên miệng hét lớn.

“Oa Ngưu Chúc Phúc”

Oa Ngưu Chúc Phúc kỹ năng chúc phúc tạm thời, trong phạm vi 10m, toàn bộ nhân tộc hưởng trạng thái phấn chấn trong mười phút.

“Nhìn kìa, nhìn kìa, kiếm sĩ kia dung hợp với ma linh oa ngưu.”

“Các con phải nhớ, về sau nếu thức tỉnh hệ liệt Lửa, tốt nhất không chọn ma linh oa ngưu.”

“Vì sao vậy mẹ?”

“Cả đời đi làm tank cho người khác, nghề nghiệp này lương bổng cũng thấp, sau này thiệt thòi.”

“Dạ.”

(2) Oa Ngưu: Ốc sên

Nghe được mấy câu này, Daniella mặt ( -.- ), nhéo một cái vào eo Easton: “Thấy chưa? Đẹp mặt chưa?”

Easton xấu hổ cười cười, miệng huýt sáo mấy cái.

Lâm Trần đang dò xét bảng thông tin, ở cột trạng thái có thêm Thùy Chung Chúc Phúc và Oa Ngưu Chúc Phúc.

Nhìn tới bên này hai người không khỏi cười.

Daniella hơi khom người xuống, nhẹ nhàng nói với hắn: “Chúng ta chỉ có thể làm tới đây, con trai đi thôi!”

Easton cũng hối hắn: “Đi nhanh nhanh lên, từ đây tới đó cũng chỉ mất mấy phút, rề rà một hồi Oa Ngưu Chúc Phúc lại hết tác dụng.”

Lâm Trần cười đau cả bụng, cha hắn sao mà đáng yêu, hai chân tăng tốc khởi hành.

“Ta đi đây.”

Thư viện đế quốc.

Trong một căn nọ, một người ăn mặc quần áo học giả, có gương mặt già nua đứng trước vô vàn quyển sách, sắc mặt cực kỳ phức tạp.

Phía sau lão già đã đứng hơn trăm người, đều là những chuyên gia thâm niên uy tín của đế quốc, bọn họ đại biểu cho các cấp lãnh đạo cao nhất trong hơn trăm nghề nghiệp tại đại lục Hồng Thiên, đại biểu cho toàn nhân loại.

Nhưng mà, trước mắt bọn họ giật mình khiếp sợ, toàn bộ linh sách hơn mấy ngàn năm qua, đồng loạt run rẩy.

Quyển sách cổ xưa nhất, ra đời vào những năm đầu tiên của đại lục khai mở, Tiên Tri Nguyên Thủy, liên tục ba ngày run rẩy, phát ra tiếng lạch cạch còn có lấp lóe ánh sáng sắc đỏ, tai họa gì sắp đến đây.

Toàn bộ những người cao tầng ở đây bắt đầu suy đoán trong lòng.

Suốt bao năm qua, đế quốc nhận tới sự kiện này không tới năm lần, đúng vậy, vừa tròn ba lần.

Lần thứ nhất, cách đây hơn bốn ngàn năm, mặt trăng và mặt trời liên tục bảy ngày xếp thành đường song song, cả hai luôn đứng cạnh nhau, không biết ngày đêm, cũng được sự kiện truyền thuyết này là “Bảy ngày kinh khủng”.

Trong bảy ngày này, liên tục có vô số tia sáng đen như tro tàn rơi xuống đại lục, vô số thực vật, dã thú, sinh vật đều bắt đầu điên loạn, sau đó chính thức tiến hóa toàn bộ, khai sinh ra toàn bộ sinh vật mới, chỉ có loài người, tiếp xúc tro tàn, vô số người chết đi, mãi cho tới khi bảy ngày trôi qua, gần như một nửa nhân loại bị tàn sát.

Trôi qua hơn mười năm, nhân loại phát hiện còn có vô số sinh vật mới biết nói chuyện, hiểu ngôn ngữ, bắt đầu biết tới như yêu tinh (Elf), yêu tinh đen (Dark Elf), người lùn (Dwarf), Long nhân (Dragoon)... Và trong số loài người, bắt đầu nhận được dị năng.

Sự kiện thứ hai, phải nói cách đây hai ngàn năm, mùa đông kéo dài suốt một năm, bốn lần rơi tuyết đỏ, vô số sinh vật cùng loài người lại lần nữa chết đi một nửa, năm đó trôi qua, bốn mùa lại bắt đầu sinh trưởng, thế giới lúc sau xuất hiện cảm ứng hệ liệt nguyên tố, các sinh vật và con người có thể thức tỉnh một hoặc nhiều hệ liệt nguyên tố, trong ghi chép tới nay đã có gần chạm mốc hơn hai mươi hệ liệt nguyên tố.

Cuối cùng, sự kiện gần đây nhất, ma linh giáng thế, tiến hóa toàn bộ ma thú, dã thú, động thực vật, tăng cao tỷ lệ loài được sinh ra linh trí, kích phát nghề nghiệp Biến Trang Sư và Dưỡng Chiến Linh, phân rõ hai nghề nghiệp loại hình, một ký kết ma linh bằng dạng linh hồn, cái còn lại ký kết ma linh bằng hình thức cùng nhau chiến đấu.

Sau đó vô số hang động, bí cảnh… lần lượt từ đâu xuất thế… ngành Mạo Hiểm Giả lại lần nữa đứng đầu, mỗi lần tra xét toàn bộ bí cảnh thành công, một đoạn thời gian sau, bí cảnh sẽ biến mất hoặc là, không còn tỏa ra sát khí như lúc ban đầu nữa.

Thành công đưa tới cho đại lục Hồng Thiên phát triển không ngừng.

Cứ như thế, khoảng cách sẽ là mỗi 2000 năm, nhưng hiện giờ cách sự kiện gần nhất chưa tới bao nhiêu lâu… Mà mỗi khi chuẩn bị có sự kiện thay đổi lớn trong lịch sử đại lục Hồng Thiên, kho sách thư viện đế quốc đều run rẫy như vậy.

Nhất là quyển cổ xưa nhất Tiên Tri Nguyên Thủy, lại tỏa ra ánh sáng đen đỏ kia.

Một người cao tầng không nhịn được: “Sẽ không phải là tai họa chứ.”

Lão già đứng phía trên cùng, giận dữ quát: “Đừng nói chuyện xui xẻo như vậy…”

Vừa dứt lời, quyển sách Tiên Tri Nguyên Thủy lơ lửng trên không trung, tiếng loạt xoạt lật trang giấy phát ra, cho tới khi đến trang cuối cùng, trên mặt trang giấy, ghi rõ tới giai đoạn ma linh giáng thế, chữ viết bên trong bắt đầu xuất hiện những dòng sau.

“... Tại thời khắc này, thiên đạo rơi vào ngủ say, trong tương lai không xa, thế gian biến hóa khó lường, cần củng cố năng lực toàn dân, đại lục chuẩn bị…”

Chữ viết tới đây, một tia ánh sáng đen từ đâu bay tới, chui vào từ “bị”, sắc đen lan tràn bắt đầu phá hủy toàn bộ Tiên Tri Nguyên Thủy.

Cho tới khi ánh mắt mọi người thấy ngọn lửa đen bao trùm quyển sách.

Lão già đứng đầu, hai chân run rẩy, té xuống mặt đất, nghe được tiếng động bên tai, một viên pha lê từ sâu trong thư viện bay thẳng vào ngọn lửa đen.