Lưu Khí Quyết sau khi vị kia thăng lên làm trưởng lão có cải biên lại một lần cũng là dựa vào công pháp nhập môn của Huyền Vân Tông mà sửa lại.
Tất cả công pháp đều là cảm nhận cho bằng được một tia Huyền Khí rồi hấp thu. Ngươi không Ngưng Thần thì làm sao cảm nhận được Huyền Khí, không cảm nhận được Huyền Khí thì làm sao hấp thu, không hấp thu Huyền Khí thì sao có thể tu luyện đây.
Ngươi cảm nhận được Huyền Khí, ngươi hấp thu Huyền Khí.
Nhưng ngươi hấp thu Huyền Khí cũng là có pha tạp, nếu không thì cũng không có việc phân chia tư chất tu luyện.
Tư chất cao thì hấp thu Huyền Khí tinh khiết hơn, chất lượng hơn.
Tư chất thấp thì ngược lại hấp thu Huyền Khí pha tạp hơn vận công cũng chập chạm hơn dẫn đến tu luyện chậm hơn.
Mà đã pha tạp như thế ngươi còn bỏ công ra cảm nhận Huyền Khí bên ngoài chi cho khó khăn, cứ hít một hơi vào rồi lại cảm nhận Huyền Khí không nhanh hơn nhiều lần sao?
Cũng như tiền bạc bên ngoài chưa biết của ai thì ngươi sờ mó đến có hơi khó, nhưng khi ở trong túi của ngươi thì không phải mọi chuyện thuận lợi hơn sao?
Suy nghĩ này xưa nay chẳng lẽ chưa ai nghĩ tới? Không phải là không có người thử mà là thử rồi nhưng bất khả thi. Thậm chí người ta còn cho rằng đây là cách nghĩ điên rồ.
Huyền Khí bên ngoài ngập tràn xung quanh vô số kể còn không dễ dàng để cho ngươi cảm nhận, một ngụm hỗn khí pha tạp hít vào người của ngươi thì có được mấy sợi Huyền Khí?
Chưa kịp lưu lại vài giây đã tan ra trong thể nội vậy thì Nhập Huyền kiểu gì?
Thu Hàn lại khác, vì việc xách nước nặng nhọc nên mới đầu hắn vận dụng phương pháp thỏ nạp vào ba ra bảy, hít vào ba giây, ngưng khí ba giây thở đều bảy giây để điều hoà tăng sức chịu đựng.
Phương pháp này có tác dụng điều hòa khí lượng, nhịp thở cơ thể cơ thể ngoài ra còn có tác dụng khác cực kỳ quan trọng, đó là làm chậm tốc độ hậu thiên.
Kiếp trước đơn giản gọi nó là dưỡng sinh.
Con người từ bụng mẹ đến khi mới sanh ra gọi là cơ thể tiên thiên (trước khi thấy mặt trời), sau đó ăn uống, cơ thể người luôn trao đổi chất, thể chất nạp càng nhiều thì tạp chất càng dày và tích lũy theo thời gian dẫn đến lão hóa gọi là hậu thiên.
Cho nên càng trẻ tu luyện càng thuận lợi mà càng về già lại càng khó khăn trong tu luyện nhất là khi đột phá cảnh giới.
Mà Khí Công Địa Cầu là đưa ngoại khí vào lọc rửa tạp chất sau đó từ từ bài tiết ra.
Nếu thở ra nhanh quá thì tạp chất vương lại, tạp chất vương lại nguy hiểm nhất vì tạp chất có ba loại chính.
Tạp chất dễ thải thoát bài tiết, là loại cơ thể tiết ra ngoài dễ dàng như tiểu, đại tiện, đổ mồ hôi.v.v… gọi là tạp chất theo Tinh (thức ăn)
Sau khi luyện Tinh hoá khí thì các tạp chất hầu như loại bỏ nhưng vẫn còn sót lại khó bài tiết hơn.
Tạp chất khó bài tiết này là tạp chất nằm sâu trong kinh lạc, huyệt vị rất khó tống xuất gọi là tạp chất theo Khí (năng lượng).
Sau khi luyện khí hoá thần, thần là một định nghĩa phi vật chất, tuy nhiên nó cũng việc lưu giữ, chứa đựng linh tính, linh trí, trí nhớ trong môi trường phi vật chất.
Việc này cần đến một loại vật chất tồn tại giữa hai giá trị vật chất và phi vật chất đó cũng là tạp chất không thể loại bỏ.
Tạp chất không thể loại bỏ, là loại tạp chất tồn tại cùng sinh mạng và linh hồn, nhờ nó con người mới có linh trí và trí nhớ gọi là tạp chất theo Thần.
Do vậy khi người ta chết đi linh hồn thoát xác đi vào môi trường phi vật chất được thiên địa gột rửa, đến khi đầu thai lại quên hết kiếp trước.
Tất nhiên cũng có ngoại lệ.
Cho nên con người phải già phải chết là tự nhiên. Nhưng thọ nguyên lại có thể kéo dài bằng cách bài tiết tạp chất theo Khí Năng.
Các phương pháp kéo dài này đại loại như Yoga, Thái Cực Dưỡng Sinh gọi chung là Khí Công Địa Cầu.
Phương pháp Khí Công Địa Cầu chính là như thế, Thu Hàn sau hơn một tháng, đi luyện Động Công, nằm luyện Tĩnh Công, ngồi luyện Thiền Công.
Tu luyện không dứt, thành quả không phụ kẻ siêng năng cho đến một ngày tạp chất trong bảy huyệt vị lớn trong cơ thể Thu Hàn được bào mòn, Huyền Khí vô hình thông suốt tẩm bổ cơ thể dao động vài vòng hình thành một sợi tơ Huyền khí mỏng manh.
Thu Hàn vô tình bước qua cánh cửa nhập môn, nhất cổ tác khí công phá cánh cửa Ngưng Thần, Nhập Huyền, Đả Huyệt cùng một lúc sau đó tiến vào cảnh giới Chu Thiên Huyền Khí.
Nói đi thì cũng nói lại, tác hại của khí công địa cầu không phải không có. Việc luyện công liên tục khí Tinh không đủ bù đắp cho nên Thu Hàn mới nhìn ốm o gầy mòn như khổ tăng dù hắn ăn uống rất nhiều.
Chu Thiên Huyền Khí là khi một tia Huyền Khí được cô đọng trong đan điền thì sẽ tự tan ra nuôi cơ thể, kéo theo đó dẫn đường cho Huyền Khí bên hấp thu, cứ vậy mà vận chuyển mấy vòng, cho nên tu sĩ dừng tu luyện sẽ thụt lùi, Huyền Khí tiêu hao không còn.
Tu luyện vốn là lội ngược dòng nước.
Công pháp tu luyện bình thường là phải nhập định, phải ngưng thần chủ động vận khí di chuyển từng chu thiên để tích lũy thêm nhiều tia Huyền Khí hơn nữa.
Mà Thu Hàn là tên thái điểu không biết gì, dựa vào đam mê, siêng năng luyện khí công mà không biết trong cơ thể ngày một khỏe mạnh của hắn đang hội tụ ngày càng nhiều sợi tơ huyền khí.
Một hôm, tên cai đội gánh nước hò hét chúng tạp dịch tập trung, người qua kẻ lại tấp nập, xếp hàng thẳng tắp có vẻ như nghênh đón đại nhân vật.
Khi mọi thứ ổn định, không khí toàn trường im lặng, từ trên cao có một vệt sáng bay tới, phía trên là một thanh niên chừng hai mươi tám vẻ ngoài, y phục màu trắng viềng xanh, ngực treo phù hiệu chấp sự tạp ký phòng. Lúc gần đến nơi pháp khí ở dưới chân hắn thu hồi lại, thân thể nhẹ nhàng hạ xuống nhìn đẹp như chim tước, chúng nhân trầm trồ. Huyền Vân Môn quả là tiên môn, chỉ một chấp sự lại có tư thái trác tuyệt như vậy.
Thu Hàn nhìn lên, đây không phải lần đầu hắn thấy phi hành nhân, trong lòng không khỏi cảm khái nghĩ đến lúc mình được tự do bay lượn trên bầu trời. Đây là điều mà kiếp trước chỉ dám mơ mà không dám nghĩ. Tất nhiên cảm giác ngồi máy bay với cảm giác tự do bay lượn trên bầu trời là không thể so sánh được.
Kẻ đến gọi là Tần Thụ. Tần Thụ cảm giác mọi ánh mắt sùng bái đổ dồn lên mình, hắn rất hưởng thụ. Trong lòng vui vẻ, ngoài mặt lạnh lùng uy nghiêm ho nhẹ, hắn nói: "hẳn là các ngươi cũng biết, hôm nay là ta phụng mệnh trưởng lão ngoại môn đến đây khảo hạch các ngươi tăng cấp ngoại môn đệ tử."
Dừng một lúc, bên dưới xôn xao, có kẻ cũng đã năm năm, mười năm còn làm tạp dịch cảm thán, tăng cấp ngoại môn nghe dễ dàng, thực chất thì đối với kẻ không có tư chất là chuyện lên trời.
Bao nhiêu người có thể dễ dàng động chạm tới hai chữ Huyền Khí? Đệ tử ngoại môn cần điều kiện bắt buộc phải có một tia Huyền Khí trong người, nghĩa là ngươi có đủ tư cách tu luyện sơ cấp công pháp của Huyền Vân Môn.
Nhưng nơi này cũng có người đã gần mười năm chưa thể ngưng tụ một tia Huyền Khí.
Nếu quá mười năm thì ngay cả tạp dịch ngươi cũng không có tư cách làm, bị trục xuất khỏi tông môn. Tất nhiên phế vật như vật chẳng ai chịu khó chở ngươi về lại cố hương mà thả ngươi tự sinh sống ở chân núi. Lâu dài ngoại tông tự hình thành mấy thành thị được Huyền Vân Môn bảo hộ. Dù sao cũng là hậu đại tạp dịch tông môn mà ra.
Những thành thị này lại trở thành tiết điểm giao thương trao đổi và cung cấp vật tư quan trọng cho môn phái.
Mà người tấn nhập để tử ngoại môn trở lên lại không được tự tiện xuống núi. Tu luyện vô tuế nguyệt, biết khi nào thành tựu, cho nên những kẻ bị Huyền Vân Môn tiếp thu một đi không trở lại, gieo rắc nỗi sợ cho phàm nhân ở thôn làng phụ thuộc.
Huyền Vân Môn lại không thèm giải thích, thượng vị giả sao lại giải thích với con kiến trong tay.
Trong đám tạp dịch, có kẻ lâu năm tự hiểu lấy mình chán nản đứng sang một bên có kẻ hăng hái hồ hởi chờ đợi.
Tần Thụ dùng Huyền Khí khuếch đại âm điệu khiến giọng nói có lực có thần: "Các ngươi có muốn thành tiên nhân?"
Phía dưới hô to: "Có"
Tần Thụ mĩm cười: "Rất tốt, rất có ý chí. Chỉ tiêu ngoại môn năm nay là ba trăm, các ngươi hãy cố gắng, thất bại cũng đừng nản."
Thu Hàn bên dưới nhìn mấy gương mặt hồi hộp, hưng phấn xung quanh thầm cúi đầu bĩu môi, bị cái kiểu thần côn này tẩy não dễ dàng vậy thật không có tiền đồ mà.
Lúc bị bắt đi khỏi thôn còn có mấy kẻ khóc lóc đòi về, giờ lại ảo tưởng làm tiên nhân. Nhìn số lượng tạp dịch trăm vạn nghìn nghịt số đông mà chỉ tuyển bạt ba trăm nhân thủ, cái này cũng quá ư khắc nghiệt đi.
Tần Thụ mà biết suy nghĩ của Thu Hàn chắc chắn sẽ tức ói máu, một tát chết tươi tên ngu ngốc này.
Mỗi năm chỉ tiêu ba trăm là vậy nhưng thật sự đạt yêu cầu "đậu" chỉ hơn hai trăm, có năm còn không đủ con số hai trăm, đây là đã du di lắm rồi. Thậm chí bên trên còn hạ thấp chỉ tiêu xuống để tuyển cho đủ nữa đây.
Tần Thụ ra hiệu, trên đài có người đưa đến hơn hai mươi hai Cảm Huyền Thạch bắt đầu khảo hạch. Từng nhóm tạp dịch chuẩn bị đi lên trắc thí, trong ánh mắt mang theo hi vọng đổi đời.
Nghe nói đệ tử ngoại môn đãi ngộ tốt lắm, siêng năng chịu khó dù không có tiền đồ về sau còn được làm ngoại sự.