Chương 3: Hệ Thống, Tân Thủ Đại Lễ Bao.

"Đinh, Hệ Thống Đã Khóa Lại Với Túc Chủ!"

Một âm thanh máy móc vang lên, Trần Nam không khỏi kinh hỉ, thân là một tên hiện đại số người, đương nhiên biết hệ thống là cái gì.

Đây không phải bàn tay vàng ư, nhưng Trần Nam cũng có chút lo nghĩ mối hại của nó, bởi, mỗi hệ thống xuất hiện điều có ý nghĩa riêng của nó, Trần Nam không muốn làm một con cờ trong bàn cơ to lớn đâu.

"Túc Chủ Khong Cần Quá Lo Lắng, Bổn Hệ Là Do Tiền Kiếp Các Người Tạo Ra, Giúp Ngài Trọng Một Phần Tu Luyện Đến Đỉnh Phong, Đương Nhiên Yếu Tố Quan Trọng Của Bản Thân Vẫn Là Tự Ngài Ngộ A!" Tựa như hiểu Trần Nam nghĩ gì, hệ thống âm thanh lớn giọng đạo, nghe trong đó nội dung.

Trần Nam cũng có một phần nhẹ nhõm, may là tiền kiếp rất đáng tin tưởng, còn tại sao hắn sẽ thật nhanh thế tin tưởng, bởi Tàng Ký Tháp cũng vừa chuyển thông tin thừa nhận.

"Bổn Hệ Thống Vốn Không Có Linh, Nhưng Có Khí Linh Phân Rêng, Nàng Sẽ Được Thả Xuống, Còn Tại Sao Bổn Hệ Thống Nói Được Thế, Đây Là Chức Nắng Phản Biện Đi!" Hệ Thống âm thanh vang lên giải thích, như sợ Trần Nam không hiểu vậy.

Vừa dứt lời một thân ảnh đã xuất hiện trước Trần Nam, đây là một như tiểu búc bê người nhỏ, cả người mặc lam sắc bào phục nhỏ xinh sắn, tóc đen tuyền dài lênh tênh bay bổng, khuôn mặt nhỏ mỹ lệ hai mắt óng ánh màu lam, thanh mang bay bồng dải lụa trong, toàn thân như tiên tử giáng trần.

Trần Nam nhìn có chút thất thần nhưng định lực vẫn có, rất nhanh liền lấy lại được thần tình, miệng không khỏi thở dài cảm thấy trời bất công, bởi vì tuy là một mỹ nhân như thân thể quá nhỏ a.

"Thưa chủ nhân, em là khí linh của hệ thống!" Tiểu mỹ nhân cúi đầu mặt nhỏ nhỏ nhìn hắn rất khả ái, giọng điệu mười phần thành kính.

"Uh, ngươi sau đừng gọi ta là chủ nhân, gọi công tử hay thiếu chủ đi!" Trần Nam thấy vậy rất thích nàng như nghe nàng nói như hắn rất khó chịu, một bộ cười vui vẻ nhắc nhỏ nha, hắn không thích cách kêu gọi đó.

"Vâng, công tử!" Tiểu mỹ nhân vui vẻ kêu, nàng thần tình thần thái rất chân thành, không phần nào giả dối cả cũng khả áu đi, Trần Nam cũng không khỏi bật cười.

"Vậy ngươi tên gì!" Trần Nam nghi hoặc hỏi tiếp, hắn cảm thấy không nên gọi ngươi ta nha, nghe vẫn hơi có ngăn cách vô hình đấy, nên mới nghi như thế.

"Dạ, tiền kiếp của công tử điều gọi em là Lam Nhi cả, công tử nên gọi Lam Nhi!" Lam Nhi nhu nhu nói, mắt sáng như sao, vui vẻ bay lượng quanh thân thể Trần Nam như em bé vậy.

"Được rồi, sau này ta sẽ gọi ngươi là Lam Nhi vậy!" Trần Nam cũng nhẹ nói, hắn cảm thấy tên này rất thích hợp với bộ đồ ánh mắt của nàng đi, tay nhẹ xoa đầu Lam Nhi, nàng cũng vui khi công tử xoa đầu mình, mặt biểu lộ thỏa mãn.

"Đúng rồi, sao kiếp trước ta không thấy hệ thống đâu!" Trần Nam nghi hoặc hỏi, nếu có hệ thống thì giờ hắn đã không như thế thê thảm vậy a, nên hắn hận nha.

"Công tử đừng nghĩ nhiều, mỗi lần hệ thống thức tỉnh thì cần điều kiện đặc biệt, mà ngài là một nhiệm vụ kỳ hoa nhất, đó là Nhất Tử Nhị Sinh Chuyển Sinh, phải chết một lần mới được!" Lam Nhi giải thích nói, tựa sợ hắn dỗi.

"Vậy à!" Trần Nam nghe hiểu rõ ràng, một mặt cười khổ, hắn không giận, nhưng tức chính là tiền kiếp kỳ hoa, trong lòng thầm mắng luôn bản thân thật mạnh: "Rốt cuộc là tên nào đã làm ra kỳ hoa thế điều kiện, cmn chứ!"

Trần Nam một hồi chửi tiền kiếp, cũng ngược lại là chửi bản thân, cảm thấy lòng uất hận mới sinh cũng đã hết, hắn cảm thấy nộ khí cũng hết hẳn, thay vào đó là một bộ bình đạm chi khí, thiên địa diệt mà ta vẫn lãnh đạm kiểu đó.

Lam Nhi tất nhiên không thấu hiểu lòng người được, ai bảo Trần Nam sinh ra để làm ảnh đế đâu, diễn mười phần xuất trúng nên bộ mặt thường thường chỉ lòng bất thường nha, nhưng đáng tiếc kiếp trước không đi thi, cáo già lão thủ đấy đừng nhìn bề ngoài ngoan hiền mà đánh giá hắn.

Trần Nam cũng không sinh khí, dù chửi bản thân cũng nên ít một chút, ai bảo tiền kiếp cũng chính là bản thân mình trước đó người, mà mình lại chửi chính mình, mặt tiện có chút co choắp nha.

Trần Nam vẫn là vứt bỏ suy nghĩ lung tung, một mặt bình thường trở lại, chuyện đời trước chẳng liên quan đến mình, còn nơi cố hương địa cầu Trần Nam quyết tâm kêu tay chỉ bâu trời, đáng bầu trời là toàn màu đen hô: "Ta tất sẽ tìm lại nó, còn bây giờ thì thôi."

Xong đó Trần Nam không còn tạp tư cần nghĩ, nhìn thấy Lam Nhi đang nhìn mình một mặt hâm mộ, khóe miệng không khỏi một hồi co giật giật, cái này là biểu cảm gì, ta chỉ nói cho có thôi mà.

Trần Nam không khỏi trầm tư tiếp, thật không còn lời nói, lúc này Lam Nhi mới trở lại thường, vẻ mặt hưng phấn nghịch ngợm nói: "Công tử còn tân thủ đại lê bao kìa!"

Trần Nam nghe vậy liền kinh hỉ tiếp, hắn quên đi cái này chức năng a, Trần Nam cảm thấy có gì không đúng hỏi: "Hệ Thống tên gì?!"

Nãy giờ hỏi ba hỏi bậy quên mất cái này câu hỏi đi, Trần Nam có chút ngáo ngáo ngơ ngơ đi.

Lam Nhi nghe câu hỏi như vậy, nhất thời mắt sáng như sao, tư thế có chút quái, khí hào vạn trượng hô lớn: "Vô Hạn Phụ Trợ Hệ Thống!"

Trần Nam nghe cũng không có biểu cảm gì, nhất thời Lam Nhi cũng tại tụt hứng, cảm thấy bản thân thật vô vị nha, không có gì vui cả

"Mà, hệ thống có chức năng gì vậy?" Trần Nam kỳ quái hỏi, qua tên thì hắn cũng không đoán được gì cả, ai bảo tên có chút ngắn gọn đi.

"Hệ thống có chức năng, mỗi khi lượt rút khác nhau thì có khả năng thức tỉnh mỗi loại hệ thống khác biệt, tự nhiên sẽ được phong tồn vĩnh viễn, hơn nữa mỗi hệ thống điều có đặc điểm riêng biệt và điều là phụ, mà Vô Hạn Phụ Trợ Hệ Thống mới chủ!"

"Mà công tử hiện có một lần rút đến một cái hệ thống phụ nha!"

"Hơn nữa hệ thống vận hành cũng có các chức năng như thường a, các kiểu thương thành, nhiều lắm công tử cần khai thác nha!"

Lâm Nhi giọng nhẹ giải thích một cách đơn giản hóa lên, Trần Nam nghe cũng hiểu đầu gật lia lịa, ai bảo thể loại hệ thống lưu hắn đọc cũng rất nhiều a, có chút hiểu biết thôi.

"Mở thông tin!" Trần Nam trạng thái linh hồn nhẹ nói, ánh mắt bình đạm không có nhiều sắc thái.

Không để hắn chờ một màn sang ảo xuất hiện trước mặt, màu lam sắc tượng trưng như màu của Lam Nhi vậy.

. . . . .

Vô Hạn Phụ Trợ Hệ Thống.

Đẳng Cấp: 0.

Túc Chủ: Trần Nam.

Niên Linh: 7 ngày.

Thiên Tư: Không.

Tu Vi: Không.

Túi Đồ: Tân Thủ Đại Lễ Bao.

Chức Năng Hiện: Thương Thành.

Thể Chất: Không.

Huyết Mạch: Không.

Phụ Hệ Thống: Không.

Hệ Thống Rút Ra Lượt: 1.

Nhiệm Vụ: Không.

. . . . .

Trần Nam nhìn hai chữ đẳng cấp hỏi lên: "Đẳng câp là gì vậy?"

"Vâng, đẳng cấp là cấp vủa hệ thống, tu vi của công tử đến cảnh giới nhất định sẽ thăng cấp, đương nhiên sẽ không đễ thế, cần một vài điều kiện nữa a!" Lam Nhi kiên nhẫn trả lời.

Trần Nam gật đầu, nhưng nhìn xuống niên linh, mặt có chút đen lên, tuy bây giờ cả ngưòi hắn vốn đen, nhưng khó khăn mở miệng, ai bảo đó là sự thật đâu.

Trần Nam liếc qua một cái liền thôi, bởi bây giờ quá trống đi, nên hắn cũng không có nhiều quan tâm lắm đi, miệng nói: "Mở Tân Thủ Đại Lễ Bao!"

"Đinh, túc chủ nhận được Hệ Thống Rút Ra Lượt ×1!"

"Đinh, túc chủ nhận được Ngộ Đạo Cực Phẩm một canh giờ ×10!"

"Đinh, túc chủ nhận được công pháp Nghịch Thế Diễn Sinh Kinh!"

"Đinh, túc chủ nhận được Thể Chất Thoát Thai Kinh!"

"Đinh, túc chủ nhận được Tình Yêu Chân Giải!"

"Đinh, túc chủ nhận được Hỗn Độn Hoan Thiên Ngự Nữ Kinh!"

"Đinh, túc chủ nhận được thiên phú Đoạt Thiên Tạo Hóa!"

Liên tiếp sáu âm thanh vang lên, lần này không phải Lam Nhi âm thanh thanh, mà hệt hống điều hành, Trần Nam nghe mọt hồi cũng tốt.

Nhưng đến Tình Yêu Chân Giải sau, Trần Nam mặt cổ quái lạ thường, Tình Yêu Chân Giải là quái gì chứ, Trần Nam mặt mang vô số chấm hỏi, nhưng vẫn im lặng nghe tiếp.

Trần Nam nghe nghe nghĩ nghĩ một hồi, đang trong giấc suy nghĩ thì Lam Nhi âm thanh kéo hắn về: "Oa! Công Tử thật may mắn nha!"

"Vậy sao!" Trần Nam kỳ quái hỏi, giọng có chút lơ lãnh không để ý.

Lam Nhi nghe Trần Nam giọng điệu như không liên quan a, thì mặt má phình phình to tức tức giận giải thích cho hắn:

"Đương nhiên rồi, Tân Thủ Đại Lễ Bao điều là do mỗi may mắn mà đến đấy, cũng không phải có điều chỉnh một lần mà mãi nhiều tiền kiếp đâu!"

"Thế thì liên quan gì!" Trần Nam vẫn hỏi lên câu khiến Lam Nhi nghiến răng nghiến lợi, mặt mũi phồng to khả ái vô cùng.

Trần Nam cũng không nói giỡn, mặc dù tên nghe đỉnh đỉnh nhưng chưa thử, làm sao biết nó có phải hố hàng hay không?

"Tất nhiên, lần này công tử chính là gặp may, có mấy tiền kiếp gộp lại cũng không đủ đấy!" Lam Nhi cặn kẽ nói, rồi lườn Trần Nam một cái tiếp lời: "Mà mỗi vật trong đây điều rất quý, Hệ Thống Rút Ra Lượt thì không nói, nhưng Ngộ Đạo Cực Phẩm và những thức sau lại khác a!"

Trần Nam nghe đoạn đầu thì mặt cũng hơi đen, đây còn là tiếng người sao.Không đợi Trần Nam nghĩ nhiều Lam Nhi lại lên tiếng luôn:

"Ngộ Đạo thì không nói công tử cũng đoán ra phần nào rồi chứ?!"

"Ừm" Trần Nam nhẹ gật, mặc dù chưa thử, nhưng thân là một đời võ thần, đối với ngộ đạo vẫn có chút hiểu biết.

"Ngộ Đạo có thể khiến rơi vào trạng thái huyền diệu, ngộ tính kinh thế tăng trưởng lên gấp không biết bao nhiêu, hay rơi vào trạng thái đốn ngộ!"

"Như nếu là Ngộ Đạo Phổ Thông thông thường, thì dù có chút quý, nhưng cũng không quá quý như thế đâu, nhưng Ngộ Đạo Cực Phẩm lại khác, đây là một cách biệt giữa thiên địa, hai cái chênh lệnh đâu phải ít a!"

"Nếu Ngộ Đạo phổ thông loại có thể khiến công tử trong canh giờ đó, có thể ngộ được vài vạn quyển thiên cấp công pháp nha, còn Ngộ Đạo Cực Phẩm khỏi nói nữa, chính một nghịch thiên rồi!"

"Còn lại những thứ đồ, giá trị sẽ không kém Ngộ Đạo Cực Phẩm một canh, thậm chí còn có hơn nữa, công tử thật là may nha!" Lam Nhi giải thích cho Trần Nam, càng nói thì có chút say sưa, nhưng vẫn là nói ngắn gọn.

Trần Nam bây giờ không chấn kinh mới là quái lạ, nhìn thấy Trần Nam một mặt kinh hỉ bất định thần sắc Lam Nhi có chút đắc ý, khuôn mặt diễm lệ mỉn cười nhẹ.

Trần Nam ngơ ngơ một hồi cũng tỉnh, mặt vẫn có chút chấn kinh, bởi mặc dù không biết thiên cấp là quái gì công pháp nhưng tuyệt đối lấy tên thế sẽ không yếu.

Trần Nam một lần như thế ngộ thì được mấy vạn quyển, độ khủng bố khỏi phải hỏi đi, Trần Nam cũng có chút chờ mong lần ngộ đạo, nhưng hắn tuyệt không lãng phí nó.

Trần Nam cũng không vội xem mấy đồ khác, mà hắn phải trước đánh ra cái hệ thống nha, bây giờ thương thành vô hạn thì không dùng được rồi.

Trân Nam muốn chính là có hệ thống giúp hắn trong bào thai, nhưng liệu có rút ra hay không mới là chuyện đáng nói, nếu phế hệ thống thì toi.

"Rút ra hệ thống!" Trần Nam ánh mắt kiên định lựa chọn.

Không có Lam Nhi âm thanh đến tai, nhưng trước mắt Trần Nam hiện ra một vòng quay tròn, với những ô, trung tâm là một nút đỏ mang theo tên lượt rút.

Mỗi ô lần lượt tên...

Khí Vận Loại.

Xuyên Không Loại.

Đánh Dấu Loại.

Lựa Chọn Loại.

Khắc Kim Loại.

May Mắn Lần Sau.

Sáu chữ trên sáu ô khác nhau, Trần Nam nhìn mà không biết nói gì, nhưng cũng không nói. Chỉ nhẹ hỏi: "Lam Nhi chỉ từng này loại?"

"Không, mỗi lượt quay thì vòng lựa chọn sẽ chọn các loại khác, tùy may mắn nha!" Lam Nhị giải đáp.

Trần Nam cũng gật đầu, cũng không hỏi cách sử dụng, thân là một cái hiện đại nam nhân, mấy cái này còn hỏi, có phải hơi quê không?

Bàn tay nhẹ đập vào nút đỏ, một nhẹ âm thanh vang lên, trên đó lúc nào biến ảo ra một kim đỏ, nhanh chóng xoay tròn, tốc độ nhanh đi lướt qua từng ô một.

"Đinh...Đinh..."

Từng âm thanh vang lên, kèm theo đó là hô hấp dồn dập của Trần Nam, theo kim đỏ bắt đầu chậm tốc lại, hô hấp của hắn ngày càng thô rút lại.

"Đánh dấu loại!Đánh dấu loại!" Trần Nam trong lòng một trần hò hét.

Kim đỏ quay đến xuyên không ô gần đến cuối thì dừng lại, Trần Nam nhanh tụt hứng, nhưng tựa nghe theo tiếng lòng Trần Nam, kim châm vượt qua xuyên không loại bích chướng, đi đến đầu đánh dấu.

Cùng lúc đó, hệ thống âm thanh vang lên một tiếng lớn: "Đinh, túc chủ nhận được đánh dấu loại hệ thống!"

"Đinh, túc chủ nhận được Thai Nhi Đánh Dấu Hệ Thống, bắt đầu thượng tuyến!"

"Đinh, chúc túc chủ có một lần sinh tốt!"

. . . . .

Anh Em Thấy Hay.

Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.

Ủng Hộ Động Lực Ài.