Chương 4: Nghịch Thiên Cấp Công Pháp.

"Đinh, Thai Nhi Đánh Dấu Hệ Thống, khởi động!"

"Hệ Thống chỉ tồn tại trong lúc túc chủ tại thai nhi kỳ, khi sinh xong sẽ nhấc chân đi không để bước lại!"

"Hơn nữa mỗi một tuần đánh dấu sẽ được một đại ban thưởng chờ!"

Trần Nam nghe xong, khóe miệng không khỏi một hồi co giật, đây là cái gì giải thích, đây cũng quá nhân hóa lên đi.

"Đinh, hôm nay túc chủ có một lượt đánh dấu!"

"Đinh, túc chủ đánh dấu không?"

Hệ thống nhắc nhở kèm theo lời hỏi, Trần Nam không chần chờ cấp tốc nói luôn: "Đánh dấu!"

"Đinh! Túc chủ nhận được Dưỡng Thai Pháp!"

Trần Nam nghe xong không khỏi mặt đen, Dưỡng Thai Pháp là cái quái gì?, hắn còn cần dưỡng thai sao, hệ thống đây là đùa hắn chớ?

Tức tức nhưng cũng không thể nói gì, ai bảo đây là hệ thống định công năng, dù là chuyển kiếp của người tạo hệ thống cũng không được ưu đãi đâu.

Quy tắc hệ thống kiên cố đấy, nhưng tựa hồ chương trình phản biện của hệ thống cũng hơi tốt, không hảo nói tiếng người đi nha!

Trần Nam ròng rã khóc không ra nước mắt, dưỡng thai pháp thì mẫu mẫu hắn cần, nhưng sao đưa đến tay nàng, thân hình còn chưa hình thành đây chứ nói gì đưa đến?

Huống hồ có đưa được thì làm sao giải thích, chẳng lẽ bào thai chưa thành hình, đưa đến dưỡng thai pháp sao? Đây là quá giả đi thôi, ai mà tin.

Trần Nam suy nghĩ liên miên, khuôn mặt thần thái bất định, lắc đầu vài cái, tung ra những rồ nghĩ hoặc, thần thái hắn mới bình thường hẳn.

Xét đến tình trạng hiện tại, Trần Nam cũng không khỏi cạn lời tiếp, rồi mới nói: "Lam Nhi! Ta muốn nhận Nghịch Thế Diễn Sinh Kinh!"

Lam Nhi nghe xong cũng không quá ngạc nhiên, hiển nhiên dù Trần Nam có hay không chọn vậy, thần thái của nàng cũng đại định.Miệng cười nhẹ nói:

"Vâng! Công tử!"

Đến bây giờ thì là Lam Nhi mới điều khiển hệ thống chương trình, nãy giờ chỉ là hệ thống tự thiết lập mà thôi, mà nàng không có quyền trong đó.

Trần Nam chỉ thấy bây giờ trong ánh mắt, không gian hoàng kim nhang biết tối, xung quang hắn điều là một màu tối vĩnh tồn bất hủ.

Trước hắn hiện lên một chùng sáng xích sắc, nhưng xem theo đó là nhưng giềng xích cổ lão chi khí tràn, một loại vạn thế bất hủ, thiên địa bất diệt cảm giác.

Đây chính là bị phong ấn nha!

Nhưng một tia khí tức bị lòi ra, nó nhỏ bé vô cùng, nhưng, khí tức nhỏ trong bạo phát ra mạnh vô xong, nghịch thiên khí tức, nghịch đạo chi ngân, vô thượng thần uy bất thể phạm.

Cùng là một tia khí tức nhưng Trần Nam có thể cảm nhận trong đó, một tia, có thể hủy diệt thiên địa vũ trụ, lực lượng vô biên, cổ lão khó dò.

Trần Nam thậm chí có một tia thuần phục cảm giác, giống như hắn chính là một tên phàm nhân, một tên phàm nhân nhỏ bé muốn dò ngó thần minh lĩnh vực?

Nghịch thiên chi khí trong đó muón mài một hết nhân trí của hắn, nhưng trong đó lúc đó Trần Nam lý trí mới giật mình tỉnh lại, ngưòi dạng linh hồn nhưng không khỏi lạnh cả người.

"Ọc..."

Nhẹ nuốt một ngụng nước bọt, Trần Nam mới tĩnh tâm, lòng vẫn giang dở sự sợ hãi, đây là dạng gì khí tức, quá kinh khủng đi nha.

Dù có một tia nhưng đã muốn mai một ý chí hắn, nếu mà mê mang thêm một giây phụt nữa thì hắn có khả năng lên chầu ông bà, nếu thả hết đâu?

Trần Nam không khỏi đếm từng đoạn xích, nhiều vô cùng, như muốn tạo một phương viên trăm trượng giềng xích lĩnh vực, nếu mỗi tầng là một lớp phong ấn.

Thì nếu mở hết đâu?

Khẳng định chưa kịp hít bụi đã đi chầu ông bà cùng tổ tiên rồi, Trần Nam không khỏi mười phần ngẫm nghĩ đến.

"Đây là cái gì?" Trần Nam vẫn còn hơi chấn kinh ớn lạnh lưng hỏi.Lam Nhi nhìn hắn như thể không khỏi bật cười khanh khánh, miệng nghịch ngợm hỏi đáp: "Đây chính là thứ túc chủ nhận đấy! Thế nào, kinh khủng hông nha?"

"Kinh khủng! Kinh khủng!" Trần Nam lúc này cũng không chơi nhây, bởi đúng nó thật kia khủng.

"Túc chủ còn muốn nhận nữa không?" Lam Nhi tiép hỏi, nàng muốn xem công tử, hay kiếp này chủ nhân là như thế nào tâm tính.

Trần Nam nghe Lam Nhi như thế hỏi, hắn hơi cảm thấy trong đó có chút khiêu khích ý chỉ cao giọng hùng hào đáp: "Đương nhiên, bổn công tử chưa biết sợ là gì đâu?"

Tay không vỗ bộ ngực vài phát, khoe ta đây, nhìn là rất oai hùng.Lam Nhi nghe thế không khỏi cười khanh khách không ngừng, túc chủ cũng quá hài hước đi.

"Mà trước đó, ta còn cần nghe cái thông tin đã!" Trần Nam mắt nhìn Lam Nhi hỏi, hai mắt rất chờ mong lai lịch của nó, mạnh ai không thích chứ.

"Được rồi! Túc chủ hãy nghe rõ đấy!"

"Thân phận nó cũng không xa, là do túc chủ một trong những vô số tiền kiếp, khi đạt đến cảnh giới vô thượng cao cao, công tử đừng nghĩ đến, lộ còn dài nha!"

"Chính là lúc đó công tử đã sáng tạo bộ công pháp này, tuy nói chính là biến thái thật, nhược điểm gần như là không, tam tu hết thể hồn khí cả, cực nghịch thiên!"

"Nhưng công tử không nên lo, bộ này tuy bạo mãnh, nhưng hệ thống tu hành, đa hình vạn trạng, ông trời cũng khó mà tìm ra công tử tu thế nào được!"

Lam Nhi nhanh chóng giải thích ngắn gọn thân phận, cũng hơi có nhắc nhở Trần Nam. Trần Nam nghe tất nhiên vẫn là lọt tai, cũng không nghi hoặc nhiều.

"Muốn nhận thế nào vậy?" Trần Nam nhìn hàng ngàn giềng xích cổ lão bao phủ chân chính truyền thừa hỏi. Lam Nhi ít nhiều cũng đáp: "Công tử đợi một hồi a! Hệ thống sẽ cưỡng ép mở một lối, nhận hay không được, vẫn là chính công tử bản lĩnh!"

Ầm...Ầm...

Trần Nam gật đầu, chỉnh thấy một hồi kinh khủng âm thanh vang lên, trong tầm ngắm của Trần Nam, nhưng giềng xích nhanh chóng tự mở ra một đường đi.

Trần Nam không nhiều lời lắm ngôn, tự hiểu ý chạy vào chỗ xích quang hướng, đường đi thẳng khiến Trần Nam khó có trở ngại chạy vào. Chỉ lưu lại Lam Nhi lẩm bẩm: "Công tử cuối vẫn là dự vào mình a."

Trong đó với tốc đọ nhanh, trăm trượng khoảng cách nhanh liền bị hắn vượt đi, bây giờ mặc dù đã bỏ giềng xích thanh thành đường, nhưng khí tức cũng không phát ra, hẳn là bị trấn áp rồi.

Trần Nam một đường đi thẳng, rất nhanh liền đi đến cuối chỗ quang mang chỗ phát, thì lình chỗ đó đã biến thành một quả cầu xích sắc.

Trần Nam không nghĩ ngợi gì, bàn tay bắt lấy, xích cầu cũng không động, nhanh chóng chui vào vào người Trần Nam một cách tự nhiên.

"A..."

Trần Nam không không khỏi kêu đau lên, xích sắc quang cầu chàn vào đó, mang theo một đau đớn tận xương tủy, Trần Nam cảm thấy bản thân xương muốn phá thể nổ nát.

Nhưng dạng linh hồn đó tất nhiên chỉ là giả tượng, Trần Nam cảm thấy một thực thụ khí tức tràn lan khắp cơ thể hắn, từng sợi từng sợi lượng lượng, khiến linh hồn Trần Nam muốn nổ.

Ngay lúc ấy, một kim văn từ thân thể Trần Nam phá ra ngoài, không còn hình thành lớp bào vệ mà trực tiếp in ấn trên cơ thể hắn luôn, bảo vệ Trần Nam, dù cuồng bạo như thế nào lực lượng, điều bị nó trấn áp thôn phệ tăng cường bản thân.

Ngăn cản bên trọng vô thượng lực lượng, tuy bị bảo vệ bởi kim văn, nhưng cảm giác đau tất nhiên vẫn còn, Trần Nam cơ thể uốn éo liên miên, cảm giác đau không lời nào tả đến.

Một cỗ đau tận xương tủy, đến mạnh linh hồn, mỗi nỗi đau bằng lời thì khó tả, Trần Nam cũng không gầm lên lớn liên tục, Trần Nam dạng này nhìn rất thê thảm.

Mặc dù hắn vẫn là dạng linh hồn đấy?

Bên ngoài Lam Nhi không khỏi hai mắt muốn trợn tròn, nàng cũng không biết kim văn từ đâu đến nhưng nó bất cực chi kiểu khiến nàng thất kinh, nhưng nàng cũng không hỏi, mỗi một kiếp vị này chủ nhân, càng có đặc biệt riêng a?

Bên này, Trần Nam cảm thấy cơ thể cuồng bạo lượng lượng đã bị thôn phệ, linh hồn của hắn tựa hồ đã tăng lên đáng kể, mạnh gấp mấy lần, truyền thừa đây là rèn linh hồn a.

Đồng thời khi cuồng bạo lực lượng đi hết một âm thanh cổ lão bất hủ vang lên:

"Đại Đạo Vĩnh Tồn, Nghịch Thế Vi Luyện, Thiên Địa Vô Lượng, Vạn Cổ Nghịch Thiên......."

Nghịch Thế Diễn Sinh Kinh - Tầng Một.

Ngưng Thể - Luyện Hồn.

Trần Nam nghe liền hiểu tầng một, thật ra tầng này là một ngưng luyện thể chất, có thể đồng tu một loại thể chất độc nhất vô nhị. Gồm...

Nghịch Thế Bất Hủ Thân.

Thể chất mỗi cái điều quá nghịch thiên, mà cần một lần phá thể niết bàn, nhưng chỉ ngưng được hậu thiên thôi, nên tiền kiếp trước chắc tựu được hậu thiên thôi.

Nhưng thế mạnh của Trần Nam chính là đang ở thai khí, cơ thể chưa hình thành, nên tuyệt đối ngưng thể sẽ tại tiên thiên nha.

Lần đầu tiên Trần Nam cảm thấy trở thành thai khí một đống nhão là việc tốt, hơn nữa Trần Nam cảm thấy may mắn bản thân thật có phải là mấy tiền kiếp gộp lại hay không mà thế tốt nha.

Không nghĩ đến chuyện đó, công năng của thể chất, muốn thật sự biết vẫn là đợi lớn lên mà thử nha. Trần Nam liền nghe thấy một dạng khác âm thanh thấy một âm thanh khác vang lên đầu: "Đạo Đạo Bất Tận, Vô Tận Vi Hùng, Tuyên Cổ Đại Lộ, Nghịch Thiên Luyện Đạo, Siêu Thoát Cực Hạn, Vô Cực Vi Tôn....."

Trần Nam hơi ngẫm nghĩa trong đó, câu, nhưng dần phát hiện, đây không phải công pháp mà hắn vì nghĩ mà thân tiêu tại thiên kiếp sao.

Hơn nữa hắn cũng phát hiện, công pháp tựa hồ đang đạo nhái công pháp người khác, tăng cường bản thân, vạn pháp quy nguyên, một loại như là toàn trí toàn năng chung cuộc.

Tuy nói có chút xấu hổ nhưng không thể không nói nó rất nghịch thiên, hơn nữa lấy vô cực làm chủ, vô cùng bất tận, sáng tạo một loại ra, chính là vốn không nên tồn tại.

Công pháp này tuy đã sơ bộ ra hình thức ban đầu, bởi vì Trần Nam cũng mới tạo ra thôi, nên không có gì phân chia tầng cấp, nhưng vô cực đặc tính lại mang lên một đợt thiên kiếp vốn không nên tại địa cầu tồn

Dù là Nghịch Thế Diễn Sinh Kinh ngộ hình thức ban đầu ở địa cầu, cũng không có như thế lôi ra mạnh như đó thiên kiếp, khẳng định dù có thiên kiếp thì cũng như sấm sét giữa trời mưa mà thôi, chứ thiên kiếp mà Trần Nam sáng tạo công pháp đạt đến trính độ khó tưởng.

Bởi địa cầu vốn là một đặc biệt tinh cầu, nơi đó linh khí đã biến thành cấp thấp khí, gọi là tạp khí, nên ở đó cũng không gọi là kiểu mạnh đến mức ra biến đến thiên kiếp, hơn nữa nơi đó không có bản tinh thiên đạo.

Trần Nam hơi trầm tư, lấy vô cực làm chủ,vậy thì hắn muốn tu luyện nó, Trần Nam thấy tiềm lực của nó vẫn rất lớn, bởi nó không chắc tự dung hòa vạn pháp vào, mà chính bản thân hắn cũng có thể ngộ ra đuôi sau.

Trần Nam ngẫm nghĩ một hồi mắt sáng lên, vậy thì kều là...

Tuyên Cổ Vô Cực Kinh.

Tên này chính Trần Nam lấy cảm hứng từ hai công pháp trên, bởi công pháp này sao chép hết rồi, nhưng hiệu quả nhịch thiên trên cũng như vậy đi vào, đồng nhất quy a!

Nó còn tựa có linh thay hắn chép tạo đến tầng một luôn có đặc tính vô cực, Trần Nam cảm thấy công pháp thật là đỉnh, nhưng hắn lần sau vẫn chính là tự mình tu.

Hơn nữa Tuyên Cổ Vô Cực Kinh vẫn là hình thức và đặc tính ý nghĩa, nhưng chưa có tu ra tầng, hắn thích công pháp nào đặc tính thì cứ để cho Tuyên Cổ Vô Cực Kinh thôn phệ.

Vạn Pháp Quy Nhất! Rất mạnh và vô cùng nghịch thiên đấy, không đùa đâu, công pháp cũng chính là hắn tự tu ra đấy sao, tuy có hơi biết dị chút, nhưng cũng không sao.

Tuyên Cổ Vô Cực Kinh - Tầng Một.

Ngưng Thể - Luyện Hồn.

Còn thể chất được ngưng ra không dài dòng...

Tuyên Cổ Vô Cực Thân.

Thể chất này như thế nào nghịch thiên, có thế phá hủy mọi cực hạn, thiên địa giềng xích cũng xích không được, đây là đặc tính một, thứ hai là vạn thể quy nguyên, tồn tại vô cực không có là một loại thể chất mà là nhiều loại khác nhau a. Còn lại thì chưa đến, dù sao cũng phải nghĩ ra các tầng đã chứ.

Trần Nam liền chạy ra ngoài, phương viên giềng xích tự nhiên cứ biến mất, không có vật giam nên biết mất cũng phải, Trần Nam cũng đoán trước.

Chạy lại gần chỗ Lam Nhi đang bay đợi.Trần Nam cũng không nghĩ nhiều mà hắn muốn xem bản tiếp theo: "Nhận Thể Chất Thoát Thai Kinh!"

Trí nhớ Trần Nam vẫn là tốt, linh hồn mạnh thì học gì cũng nhanh, một lượt nhìn là thuộc lòng hết tất tần tật, nên nhớ vài từ vừa vang cách đây không lâu cũng là điều bình thường hẳn.

Lần này cũng không có Nghịch Thế Diễn Sinh Kinh đặc biệt, mà đơn giản là truyền đến ký ức mà thôi, một đống ký ức vang lên chui vào trong linh hồn.

"Phàm Thể Thoát Thai, Vô Tận Niết Bàn, Cấu Tạo Thể Chất, Thành Tiên Thành Thần..." Trần Nam nghe xong cũng cảm thấy tốt đặc biệt, có thể lột xác thể chất, cũng là nghịch thiên.

Nhưng so với hai công pháp khi nãy có thể chất thể chất độc nhất vô nhị thì cũng là bình thường, lột xác phương hướng chính là do cơ thể người căn cứ phương diện thiên tài địa bảo mà lột.

Nên mới nói, có đủ thiên tài địa bảo, thì thể chất nào cũng lột xác thoát thái ra được, đây là con em phú đại gia mới chơi chứ Trần Nam thì không.

Loại thoát thai cũng có nhược điểm chính trên là một loại, loại khác là lột xác chỉ là hậu thiên thể chất thôi, cũng không mạnh bằng tiên thiên.

Nhưng Trần Nam ngẫm nghĩ lại pháp quyết thì công pháp này quả thật cũng không hẳn là chắc chắn hậu thiên luyện thể chất, còn có thể tại thành tiên thiên, nhưng hơi rờm rà, Trần Nam cũng không nghĩ tiếp.

Trần Nam nhớ tiếp theo chính là Tình Yêu Chân Giải. Nhưng đây là cái quái gì, tuy kiếp trước loại xử nam nhưng là tán gái lão thủ đấy chứ.

Chưa kịp ăn thôi, đừng nhìn ta ngoài gà nhưng trong ta chính là hổ đấy, không biết bao mỹ nữ rơi vào lưới tình của hắn, hơn nữa còn đưa ảnh cho sư phụ nhìn.

Nhắc mà nhớ, may mắn là trước khi sáng tạo công pháp, Trần Nam đã bảo sư phụ rồi, nên không lo lắng ai ức hiếp các nàng, sư phụ thực lực vẫn tại đó a.

Tình Yêu Chân Giải mà hệ thống đưa ra chỉ là cho không sao, hay chính là sự sỉ nhục với một kẻ thích làm hái hoa ngắt cỏ đại bại hoại?

Lướt qua không để ý, Trần Nam đi đến công pháp tiếp theo, Trần Nam hơi ngồi bên cạnh, Lam Nhi chớp chớp mắt lắng tai muốn nghe Trần Nam chọn thế nào.

Trần Nam mắt có ý nghĩ, nhẹ nhắc nhẹ với Lam Nhi: "Nhận Hỗn Độn Hoan Thiên Ngự Nữ Kinh!"

Trần Nam cũng không khỏi công nhận một sự thật rằng, tên công pháp này có chút dài dòng a, mặc dù hay đấy nhưng Trần Nam vẫn chính có chút trách tên nghĩ ra cái tên.

Lam Nhi một bên không nói, nhưng công pháp khẩu quyết đã tràn lan đi vào linh hồn hắn, những khẩu ngụm công pháp dài dòng vang lên tự động: "Âm Dương Sinh Đạo, Hoan Thiên Hợp Địa, Ngự Nữ Vạn Vũ, Thông Thiên Dâm Đạo, Bất Hủ Vĩnh Tồn,......"

Trần Nam nghe xong cũng một hồi trầm lặng, đây chính là một công pháp của dâm tu chính hiệu, cần ngự nữ, công pháp này cần đi ngự nữ thì càng mạnh, tu vi nữ nhân càng lớn thì càng muốn nhanh đột phá, đồng thời cũng như các công pháp có một thể chất tu ra.

Tên...

Hợp Hoan Ngự Nữ Thân.

. . . . .

Anh Em Thấy Hay.

Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.

Ủng Hộ Động Lực Ài.