Chương 2: Trần Nam, Long Phượng Bào Thai.

Rất nhanh sau vài ngày hai bào thai trong cơ thể đã sơ bộ hoàn tất, thanh niên tại bên trong bào thai dần được hình thành, đương nhiên bây giờ chỉ ở dạng bào thai nhỏ rồi, nhưng linh hồn vẫn chính hoạt động.

Đúng vậy song phượng thai mà không phải đơn thai, một trong chính là thanh niên rồi, còn giới tính không hỏi cũng hiểu nha hỏi làm gì.

Nếu người bình thường dù là cường giả cũng khó tại sau cấu tạo bào thai khó mà thức tỉnh linh hồn, ít nhất phải đợi tầm sáu bảy tuổi mới chắc là thức tỉnh hết ký ức.

Đương nhiên không nói đến thanh niên, hắn là một trường hợp đặc biệt nha, nên đừng nghĩ nhiều, như hắn thì là một loại đặc dị rồi.

Thanh niên thế giới linh hồn chậm rãi mở con mắt bản thân, tự kêu lên giọng có chút mơ hồ vang vọng khắp không gian tăm tối hỏi: "Ta là ai? Đây là đâu?!"

Thanh niên mới thức tỉnh, ký ức có chút mơ mơ màng màng, tuy là dạng linh hồn thể, nhưng không che dấu được mê mang thần thái nên người hắn, hắn đang quên tạm thời ký ức.

Thanh niên hơi vo đầu nghĩ, trọng thế giới tlinh hồn với không gian đen kịt đi, một mình thanh niên đứng ở đó một cách cô độc thật sự, như một kẻ cô độc giữa hồng trần.

"Nhớ rồi, thân phận bản thân!" Đột nhiên thanh niên linh hồn mừng rỡ hẳn, cả người tuy dạng hồng nhưng vẫn vui đùa thật tươi nha, hắn nhảy nhót một dạng liền rơi vào hồi ức.

. . . . .

Hắn tên Trần Nam, quốc gia Việt Nam, quê quán Nghệ An, hắn vốn là một trẻ mồ côi, được người nuôi nấng, nàng vừa là sư phụ vừa là mẫu thân trong lòng hắn, nàng tựa hồ cũng không đơn giản, là một thân cao thủ võ công cao cường.

Hắn bây giờ nhân sinh lúc kia đã đến hai lăm, nhưng chưa có người yêu, hắn thường từ nhỏ không đi học chơi máy tính thì cũng là tu luyện công pháp, quả không phụ lòng sư phụ dạy bảo, hắn đến tuổi đó đã đi đến võ đạo cực hạn.

Giới cổ võ chính là thật nhưng họ thường ẩn trong bóng tối, là một thế giới ngầm, nơi đây không những là nơi phân ân oán giữa có nước mà còn là một so đo ai mạnh hơn ai.

Cảnh giới tu võ lúc ở địa cầu lần lượt là...

Nhập Võ, đây là cảnh giới của người mới tu võ đạo, đến đỉnh phong thì có thể đạt đến một nghìn cân cự lực, có thể nói là phi nhân loại.

Khí Võ, cảnh giới này tay nhẹ đã hơn chục nghìn cân cự lực, đỉnh có thể lên trăm nghìn cân cự lực, không những vậy còn tu một loại khí, xưng khí kình. Có thể phong bản thân là cao thủ một phương.

Võ Sư, cảnh giới là gì, võ đạo chi sư, ngộ ra võ đạo chân lý, mỗi cử động nhấc tay điều phiên sơn đảo hải, khí kình ly thể tất sát người, đây mới là cường giả thật sự.

Tiểu Tông Sư, mỗi cơ thể điều có ràng buộc mạch huyệt, cành giới này phải thông tất cả mạch huyệt tạo thành một tiểu chu thiên tuần hoàn. Đến đây mỗi cử động điều là mười dặm đại địa tận thế.

Đại Tông Sư, trong cơ thể tạo hoàn thành một đại chu thiên tuần hoàn lặp vô tân, khí kình chuyển hóa thành cương kình, khí cướng rắn dũng mãnh, thực lực đã là thế giới ngầm chí cường, diệt thành cấp cường giả.

Võ Thần, võ đạo đường cuối, một đám nhẹ phiên sơn, một chưởng chuyển vạn thiên lý hải, đây là võ đạo cuối lộ, là diệt quốc cấp cường giả, là trong truyền thuyết, thường ẩn cư thâm sơn.

Phá Toái Hư Không, đây là một siêu thoát võ đạo cảnh giới, một quyền chấn nát hư không, thân thể phi thường gánh chịu được không gian bạo lực, có thể nói gần như là diệt thế cấp cường giả.

Trần Nam kiếp trước là tại Võ Thần và Phá Toái Hư Không long đong, vì cảm ngộ Phá Toái Hư Không lực lượng, hắn đã sáng tạo một bộ công pháp, nhưng không ngờ nó quá mạnh, lúc hiểu ra đã thành như này.

Trần Nam cảm thấy bí ẩn nhất là sư phụ, thực lực nàng khiến hắn nghi ngờ bản thân, nàng vẫn rất trẻ, dù đạt đến Tiểu Tông Sư đã ngừng lão hóa, nhưng đa phần đột phá điều có khuôn mặt già nua, dù là Võ Thần hay Phá Toái Hư Không điều vậy, chỉ thăm thêm thọ, nhưng diện mạo vẫn như cũ, trừ phi tu một hảo công pháp hồi xuân a.

Nhưng sư phụ hắn không những không vậy mà thực lực còn quá tốt biến thái a, dùng một ngón tay ngăn một quyền toàn lực của hắn nha.

Phải biết lúc đó hắn đã là Võ Thần, quyền kia không hỏi cũng biết, lực phá hoạt đồ sộ vô cùng, mà sư phụ nàng còn quá dễ dàng đi, chỉ sợ thực lực nàng vẫn là Phá Toái Hư Không phía trên.

Nhưng hắn mười phần chắc bản thân đã ngỏm củ tỏi rồi, bởi tình trạng này hắn còn không biết sao.

. . . . .

"Trạng thái linh hồn?!" Trần Nam bắt đầu dụng chạm bản thân linh hồn cơ thể, biểu tình rất bất đắc dĩ, hắn chưa từng có lần nào như thế nhưng kiến thức vẫn có nha.

"Để xem bên ngoài là gì đã!" Trần Nam lẩm bẩm, không kịp nói nhiều hắn phóng ra thần thức vản thân, xuyên qua linh hồn thế giới, thần thức rất nhanh liền đi ra ngoài, bao trùng quanh thân hắn.

"CMN!" Đây là từ đầu tiên hắn có thể nghĩ, sau khi nhìn bên ngoài, bởi hắn đang được thanh nghén, thậm chí hình cũng chưa thành, một đời võ thần cứ thế mà, phi, không nghĩ nữa.

"Ai bên cạnh thế, ca ca hay tỷ tỷ, hay muội muội đệ đệ, thật không biết nên vui hay buôn đây?!" Trần Nam nhìn bên ngoài cạnh mình còn một bào thai được hình thành không khỏi bất đắc dĩ.

Hắn đây là đang được sinh a, một thế mới nha, hơn nữa một thế này còn có một đồng nguyên người nữa nha, Trần Nam không thật sự biết mình vui nên hay buồn nên đây, bởi kiếp cô nhi hắn quá quen thuộc rồi, nay có thêm một huynh đệ, vui rầu bất phân minh.

"Bất kể thế nào chúng ta là anh em nha!" Trần Nam hưng phấn tinh thần muốn đạp tay nhau nhưng phát hiện bản thân còn chưa thành hình đâu, cười ngượng.

Thần thức thu lại, bởi hắn cảm giác được nếu bản thân thêm phóng ra tuyệt đối sẽ gặp nguy.

Đúng lúc vừa hồi hồn Trần Nam phát hiện trong thế giới linh hồn bản thân, hắn phát hiện xa kia có một tòa tháp kim sắc tỏa lung linh chiếu thiên khung, Trần Nam cũng nổi tò mò: "Đây là cái gì?!"

Không kìm lòng Trần Nam nhẹ phi hướng đó mà đi, đến gần mới biết trên đó khác những từ long bay phượng múa 'Tàng Ký Tháp', nó thần thánh, linh hồn Trần Nam dù mạnh nhưng đứng trước nó là như một tờ giấy mỏng vậy, tùy ý xé.

Nhưng loại thần thánh khí tức lại chẳng có gì địch ý với Trần Nam, mà Trần Nam còn có một loại đồng nguyên cảm giác, Trần Nam khẽ bước đi vào mở ra cánh cửa rộng lớn.

Đi vào trong là một không gian rộng vô biên, mỗi nơi điều cao quý đẹp đẽ lạ thường, ngay khi hắn vừa đi vào thì một thông tin truyền vào đầu Trần Nam.

Thì ra tòa tháp này là không biết bao vô số tiền kiếp của hóa thành, nơi đây có kinh nghiệm, công pháp, nói chung là cả cả ký ức tất cả, tiền kiếp chính nhiều như vô tận, đồng dạng linh hồn lực được phong ấn trong cực kỳ mạnh, mạnh đến mức khó tin.

Tòa tháp được vô số tiền kiếp cải tiến mới thành dạng bây giờ, nhưng đồng dạng tòa tháp không chỉ có ký ức tiền kiếp, mà một ít ký nhớ của kẻ khác bị tiền kiếp giết hay vô tình nhập vào đây, trở thành một phần nơi đây.

Mỗi tiền kiếp thì tòa tháp lại tùy thời thức tỉnh, nhưng kiếp này lại khó giấu Trần Nam, bởi hắn vốn dĩ là mượn thiên kiếp kích phát, đương nhiên chính hắn cũng không biết tại sao nó thức tỉnh nha, ai bảo lúc ấy hắn không còn ý thức a.

Trần Nam cũng không khỏi vuốt mặt ngẫm nghĩ, bản thân còn có như thế lai lịch, mặc dù không biết những ký ức nhưng hắn biết, rằng bản thân kiếp trước vô cùng mạnh nha.

Liền thế thôi, Trần Nam thở dài một tiếng thoát khỏi ngẫm nghĩ, sư phụ hắn là một mỹ nhân thực thụ, Trần Nam có ý đồi bại với nàng, tất nhiên muốn quay lại mới nghĩ đến chuyện đó.

Bây giờ là biết đến tình cảnh bản thân, Trần Nam nhìn cơ thể bản thân không khỏi kỳ lạ, dạng linh hồn nhưng của hắn cũng quá đặc biệt đi, toàn thân màu đen, giữa bụng là một liên hoa tam sắc thái.

Trần Nam không có quá nhiều ý nghĩa, hồn thì như thế nào cũng được a, đã biến thành dạng này còn thở dài thở ngắn, hắn cũng đâu có thích a, nhưng ai bảo đây là hồn bản thân.

Mắng nó chẳng khác nào mắng bản thân nha, nên tốt hơn vẫn là im lặng cái miệng a.

Chỉ tiếc hắn chỉ ở dạng bào thai chuẩn cấu tạo a, muốn sinh ít nhất cũng vài tháng nữa, lâu lắm, nhân sinh lớn lên cũng là một quãng đường dài nha, muốn chơi nữ thì còn là một quãng đường dài nữa a.

Trần Nam cũng không phóng thần thức đi ra xa, hắn cảm thấy rất nhiều khí tức nguy hiểm, mười phần đảm bảo rằng nếu phóng họ sẽ nhầm hắn đoạt xá đứa trẻ a, hơn nữa vị mẫu thân này thực lực không đơn giản.

Tuy chưa biết cụ thể, nhưng từng sợi nồng đậm khí lưu trong cơ thể nàng và sinh cơ nồng nặc được thai nghén, thì hắn cũng chắc đoán được thực lực sẽ không yếu, hơn nữa anh em hắn còn đang được tẩm bổ kia kìa.

Khoan đã nói đến những việc đó, quan trọng hắn bây giờ mới chuyển sinh thành bào thai đi, hơn nữa là dạng mới kết sinh mệnh, hắn cảm thấy đời không có gì hối tiếc nữa, may đời này có một người anh em cho vui a.

Nhân sinh như mộng mà, mới ngày kia hắn mới sáng chơi đùa đường phố, tối làm vương thế giới ngầm, cục đời còn bi ai a, như cũng không xóa được thiên tâm tu luyện của hắn, hắn rất thích lực lượng mạnh trên thân cảm giác.

"Nhất thế này, không thể lưu lại hối tiếc, một đời cầu luyện!" Trần Nam trong dạng linh hồn, cũng tại không gian tòa tháp bao la hét lớn nhưng nghĩ tới gì, chợt nhột nhẹ giọng tiếp: "Đương nhiên cũng không thể thiếu nữ nhân nha!"

Đột nhiên một âm thanh ngang tai Trần Nam vang lên, máy móc cơ giới cùng quen thuộc câu kịch, Trần Nam cũng không khỏi ngẩn ngơ: "Đinh, hệ thống đã khóa lại..."

. . . . .

Anh Em Thấy Hay.

Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.

Ủng Hộ Động Lực Ài.