Chương 27: Giữa Trưa Vung Trộm Nhẹ!

Thế là Trần Nam lâm tình thế lưỡng cự, vừa bồi một chút mình hai cái biểu tỷ, lại suy nghĩ một chút bản thân, rất nhanh thời gian như mây trôi, đưa đến buổi trưa không nắng.

Ở giữa vũ trụ ngoại hư không phi hành, phi thuyên xuyên qua các phương hướng, đi ra một điểm mới, Trần Nam cũng chả biết thuyền này đi đâu cả, tất cả là do tinh đồ hoạt động chỉ dẫn.

Tinh đồ là một bảng đồ không nói là toàn vũ trụ, nhưng cũng hiển rõ một dãi thiên hà, mênh mông rộng lớn Trần Nam cũng xem qua, là một siêu cấp màn hình lớn, trên treo nhưng khoả ánh sáng nho nhỏ, trải rộng khắp nền đen tăm lặng tối.

Trần Nam bây giờ lại vào căn phòng của biểu tỷ, cơm nước đã ăn xong, giờ là lúc đi ngủ giữa trưa, Trần Nam cũng không buồng ngủ, dù gì hắn thiên sinh thần lực cũng không nói chơi, tinh thần rất khoẻ khoắn, chủ yếu là các biểu tỷ thích ngủ, không chiếm chút tiện nghi là không được rồi!

Hắn bây giờ ý định, là nằm cùng đại biểu tỷ Liễu Tố Hàn, bởi vì sao? Còn hỏi nữa, còn không phải vì vóc dáng yêu kiều, thân hình thanh nhã mê người của nàng, tuy Liễu Tố Băng cũng không kém, nhưng phong vận còn thiếu mấy phần, mà Liễu Tố Hàn thân thể thướt tha cùng gần như hàn băng lạnh giá khí chất, lại đặc biệt hấp dẫn.

Vì sao nói mỹ nhân đẹp không chỉ ở vóc dáng khuôn mặt, là bởi vì yếu tố ảnh hưởng bởi nó cũng không phải chỉ đó, liên quan đến khí chất biểu tình, đều là tăng sức hấp dẫn cho nữ nhân, mỗi bông hoa một kiểu sắc thái, một loại mùi hương đậm đà, sẽ khiến lòng ta bớt chán chê chớ trách.

"Thiên Nam, ngươi nằm chuyển qua một bên chút nha!"

Đến sau Liễu Tố Hàn, thấy Trần Nam xâm chiếm hết căn giường, không có chỗ tốt nằm liền nhắc nhở.

"Vâng!"

Trần Nam đáp đơn một tiếng, hơi di động thân thể qua bên trái một chút, chừa ra một chỗ rộng rãi cho biểu tỷ Liễu Tố Hàn nằm, hắn cũng không keo kiệt, dù gì thân thể còn nhỏ, cũng không hòn toàn chiếm hết được, là do sợ vướng mắc thân thể hắn nên biểu tỷ mới nhắc nhở như vậy.

"Ngoan."

Liễu Tố Hàn gật đầu nhẹ, khẽ khen một tiếng, cũng không ngần ngại nằm lên chỗ rộng nằm.

Trần Nam dù thực là mới sáu tuổi, nhưng linh hồn cũng là trên dưới ba mươi người, cũng không khỏi lúng túng, lần đầu tiên ngoài sư phụ ra hắn lại nghe đến chữ dành cho trẻ con này, mặc dù cũng không phải duy nhất ở kiếp này Trần Nam nghe thấy, nhưng cũng không tránh khỏi ngượng ngượng kỳ lạ, đổi lại là ngươi ngươi có hay không lúng túng?

"Biểu tỷ nha, ta không còn là trẻ con nữa!"

Theo một loại bản năng, Trần Nam lỡ miệng phun ra một câu.

"Đúng đúng, ngươi không phải là trẻ con."

Liễu Tố Hàn đương nhiên không xem đây là thật, nhưng cũng hùa theo.

Trần Nam cũng không mở miệng, phát giác ra nàng không coi câu nói ra gì, trọng lòng thầm khó chịu, nhưng lại không phản phác được, bởi niên linh căn cốt của hắn thực sự vẫn nhỏ, nếu một lần sẽ là đùa chợt, nhưng càng giải thích lại càng không biết đi vào đâu, chẳng lẽ lại nói ta là một lão thanh niên hơn hai mươi tốt sao?

Đảm bảo rất nhanh hắn liền bị gột rửa, ở tại nơi đây hắn vô cùng cẩn thận, lời ăn tiếng nói cũng bớt từng nào hay từng đó, lỡ phát ra một câu là toi đời, lần này may mắn câu nói cũng không quá đặc biệt, nên cũng khó liên tưởng đến điều khác, nếu lần sau mà lầm nhẫm tiếp, thì cuộc đời này khỏi phải sống thêm nữa.

Hắn bà ngoại bà nội, chính là là một chân Nguyên Anh thiên quân cường giả, mấy trò linh hồn sẽ không tránh, lần trước lúc chuyển sinh có thể nhập vào thai khí, một phần là do công pháp, thứ hai cũng là hệ thống trong âm thầm một tay giúp đỡ, bằng không với hắn yếu ướt linh hồn, có thể thoát khỏi các nàng nguyên thần phạm vi theo dõi?

"Hừ, không quan tâm đến biểu tỷ nữa!"

Trần Nam hờn dỗi ngoảnh mặt không nhìn Liễu Tố Hàn, không phải là thực sự, chủ yếu là diễn cho nàng xem mà thôi, cho nàng xem ra, hắn vẫn còn trẻ con tính tình.

"Thiên nam đừng giận biểu tỷ nào, biểu tỷ biết sai."

Quả nhiên rất hiệu quả, coi Trần Nam thật sự trẻ con, Liễu Tố Hàn dựa sát đi vào ôm ấp từ phía sau, miệng ngon lời ngọt xin lỗi hắn.

"Được rồi, nhìn biểu tỷ thành ý như vậy, đệ tha thứ nhé, lần sau là không được đâu?"

Trần Nam cảm nhận được biểu tỷ yêu thương, cùng mềm mại đôi gò bông đào ép sát, quay mặt lại nghiệm túc đạo.

"Ừm ừm, Thiên Nam là ngoan nha!"

Liễu Tố Hàn cũng gật đầu vui vẻ, nàng mặc dù đối với bên ngoài hơi lạnh giá một chút, nhưng khi gần biểu đệ thì lòng nàng lại không băng lạnh đi đâu được.

"Hừ, vui vẻ như thế cơ, tỷ đệ chi tình quá nhỉ!" Một âm thanh nói thầm vang lên bên tai Trần Nam, do thi hs lực của hắn cực tốt, hơn nữa luôn luôn tăhm dò bên ngoài mới nghe được.

Liễu Tố Hàn bởi vì chăm chú tại biểu đệ nên cũng không nghe thấy, băng fkhoong với tiên thiên tu vi nàng cơ hồ không làm gì cũng nghe đến.

Đây là một giọng tức tối thêm phần đối kỵ, Trần Nam vừa nghe là biết của ai, hẳn là Liễu Tố Băng nãy giờ hóng hớt, ghen ghét tình tỷ đệ tốt, tuy không đám như Trần Nam cũng rất vui mừng, lòng thầm hô sau này sẽ bù đắp cho vị nhị biểu tỷ.

Liễu Tố Băng là được phân nằm với Trần Khinh Tuyết, nhưng hai nàng lại không có mấy lời nói, đồng dạng một điều hai người rất mong nhớ Trần Nam, nên nhất thời không có Trần Nam bên này sông động, mỗi tâm riêng tư a!

"Được rồi đi ngủ thôi!"

Liễu Tố Hàn thầm giọng nói, cửa sổ bốn phía đã đóng, nên bên trong căn phòng không có mấy sáng trăng, ngược lại có chút tối, nàng đưa tay vớt lấy chăn, giũ ra trải đắp lên hai người, chăn không tính là dày, chỉ mỏng manh che đỡ mà thôi.

"Dạ."

Trần Nam khẽ đáp, tuy nằm xuống nhưng nhất thời hắn không ngủ được, có mỹ nữ ở đây còn ngủ được thì hắn đàn ông cũng không bằng rồi.

Xử nữ u hương lan toả xông lên mũi hắn, mắt nhìn không người ngắm lấy mỹ diệu cảnh quan, mềm mại gò bông đào nhũn nhảy, trắng vòng thướt tha chiếc cổ, khuôn mặt tiên thiên khuynh quốc khuynh thành, bùng nhỏ cùng bờ vai tinh xảo, môi hồng nhợt vểnh mê người, mi cong nhỏ nhắn tinh tế, tiêm tiêm ngọc thủ mềm mại.

Ung dung mà cao quý chất người, thêm phần ưu nhã đoan trang!

Trần Nam nhìn Liễu Tố Hàn khó dời mắt, để tránh bị phát hiện Trần Nam dùng thần thức đi nhìn, may mắn là hắn linh hồn mạnh mẽ nên Liễu Tố Hàn không phát giác được.

Chưa động chân tay, nhưng chỉ riêng nhìn thôi đã làm hắn mê say, nở nang thân thể phong tình vạn chủng, nàng như thanh liên bạch khiết giữa chốn bồng lai, hại người ta không tự nhủ muốn gặt hái.

Chỉ riêng khuôn mặt đã đủ miểu sát các minh tinh kiếp trước, càng tăng thêm khí chất xuất trần, là tiên tử không tại hồng trần tựa như.

Trần Nam thầm thề, ở trên phi thuyền này mỹ nữ thật nhiều, mỗi người cơ hồ điều quốc sắc thiên hương, trời sinh lệ chất.

Chỉ hận cơ thể không đủ tuổi, chưa đủ phát triển lớn, để nhấm nháp các loại hương vị mùi thơm, đáng tiếc đáng tiếc a!

Trần Nam đang suy nghĩ dở trò, qua linh hồn ba động, Liễu Tố Hàn cũng chưa hẳn đã ngủ, khả năng đang thức, chỉ không mở mắt mà thôi, nhưng Trần Nam đâu làm bình thường nhận thức, siêu phàm năng lực làm hắn dễ dàng nhạn ra bên đó sơ hở.

Qua một hồi lâu, linh hồn ba động của nàng càng trầm thấp, rồi là yên lắng lấy, Trần Nam biết cơ hội tới, lấy hắn Hợp Hoan Ngự Nữ Thân đặc tính, thừa cơ trục lợi chính là.

Hợp Hoan Ngự Nữ Thân là thể chất của Tiêu Dao Ngự Nữ Kinh (Đã đổi tên), có đặc tính thúc tình, đối với khác giới có đặc biệt lực hấp dẫn, nhất là đi đụng chạm lại càng phát động đặc tính lên tới đỉnh điểm, thiên hạ mỹ nữ, tất trọng tầm tay.

Trần Nam thò ra bản thân tay nhỏ, huy động di lực đi với Liễu Tố Hàn một bên gò bông đào, cảm giác áp súc mềm mại nhanh chóng từ bàn tay truyền, loại mềm mềm mà co dãn cảm xúc, tuyệt!

"Ân!"

Liễu Tố Hàn hơi phát ra tiếng rên có điệu kiện, nhu thanh mềm mại ăn sâu vào lòng.

Trần Nam đã có mạch kế hoạch trong đầu, không ngừng mạnh dạng xoa bóp, tuy là vùng trộm nhưng là có chủ nghĩa đặc biệt.

"Ưm,Ưm!"

Lực bóp tuy không mạch nhưng tính chất vẫn có, Liễu Tố Hàn bắt đầu cự quậy nhẹ nhưng muốn tránh đi ma thủ đang áp bóp trên phong đồi kiều nộn.

Trần Nam thật không sợ ai phát hiện cả, bởi vì hiện rất an toàn, biểu tỷ và muội muội giường bên đã ngủ, hai người rất hợp tính, khi ngủ thường ngủ như lợn vậy, không kêu là không dậy, đúng là cùng gia tộc, ấy khoan Trần Nam cũng không có tư cách đánh giá nào đâu!

Trần Nam tay cử động tăng thêm phần phong phú, dưới chiếc áo ngủ mỏng manh, xuyên qua một tầng lớp, đôi kiều phong của Liễu Tố Hàn bị co dãn bóp ra muôn hình vạn trạng, tạo thành những hình thù đặc biệt!

Hăn đơn giản như muốn phát điên rồi, đôi kiều phong không chỉ mềm mại thanh thuý, hơn nữa còn rất co dãn đầy đặn, mê mệt chết hắn thôi.

Liễu Tố Hàn cũng bị Trần Nam xoa bóp nắn cho tỉnh lại, cảm giác tê tê xông lên tận óc, làm Liễu Tố Hàn không khỏi ngứa ngáy cơ thể một cách kỳ lạ.

"Thiên Nam, đệ đừng xoa nữa, không được nha!"

Liễu Tố Hàn mỹ mâu khẽ mở, hơi mịt mờ nhỏ giọng nói, bên trong tràn đầy ôn uyển nhu thanh, không những khiến Trần Nam dừng ngược tăng thêm sự thích thú của Trần Nam.

"Hắc, hắc tỷ cho ta bóp một chút nha, đi mà!"

Trần Nam vừa xoa mặc nhìn đau khổ cầu xin, đáng yêu làm nũng, khiến Liễu Tố Hàn cũng không đành lòng, cuối cùng mặc hắn xoa nắn.

"Cảm ơn biểu tỷ!"

Vui sướng hôn lên nàng một phát, Trần Nam càng thêm lấn tới, bàn tay giải thoát ra nàng trước ngực bào phục, lộ ra yếm đàu câu hồn đoạt phách, Trần Nam nhìn như kinh động thiên nhân, phong sơn lộ ra đường cong lả lướt, theo bốn phía cấu ra một viên tròn trịa kiều phong, căn bản vô cùng mỹ điệu xinh xắn.

Bên trên khe kiều phong hở ra, nơi đất ẩm nồng ấm, đầy đặc nữ nhân xử nữ u hương, là tối mặt địa phương, luôn bị che kín khẽ không người thấy.

"Thiên Nam đừng mà!"

Liễu Tố Hàn ngượng ngùng gắt giọng ngăn chặt, nhìn thấy biểu đệ nhìn mình mà thẹn thùng, nhưng lại vô lực mềm nhũn cơ thể trước động tác của hắn.

Trần Nam đâu còn quan tâm nhiều đến như vậy, tay nhẹ lột yếm đào lên, đôi tuyết sơn thoát ra nhún nhảy lên xuống đậy đà, một viên tròn kiều phong nguyên trạng hiện tới.

Đường cong trơn mượt, làn da mịn bóng tinh loá sáng trợn, viên hồn nhũ phòng thực khí hấp dẫn ánh mắt.

Quá đầy đặn!

Quá sung mãn!

Không biết do gen di truyền hay ăn đủ chất, mà đôi kiều phong cực kỳ sung mãn, không quá to cũng không nhỏ, vừa đủa thích thú.

Nhất là trên đỉnh kiều phong, quần vú hồng tươi xử nữ, cùng bông hoa hồng thẳng mềm toả sáng, nơi đây là chỗ loá mắt nhấy kiều sơn đạy đà, làm Trần Nam hướng thú lớn mạnh.

Trằn Nam bàn tay như bị mê hoặc, lướt nhẹ đến bề mặt noãn trắng nhu nộn của phong sơn, làm Liễu Tố Hàn không khỏi rên nhẹ, quả thực rất mẫn cảm nha.

"Đừng, Thiên Nam đùng mà, đừng làm như vậy, chúng ta là tỷ đệ mà!"

Liễu Tố Hàn trong giây phút khôi phục lý trí, đến tuổi này nàng đã biết chuyện người lớn phòng thê, hơn nữa tuy không học phương diện sách vở nhiều, nhưng loạn luân bất dung đạo lý này nàng vẫn hiểu, cố sức ngăn cảm trước lúc đi càng sâu hơn.

Không để ý tới Liễu Tố Hàn ngăn cản, Trần Nam tay bắt đầu xoa nắn đôi nhũ phong tuyệt nộn, nói đến xoa bóp hăn stuy không phải giỏi, nhưng qua Lâm Uyển Mai nơi này lấy thiên phú của hắn mà nói, đã luyện tới chuyên thủ rồi.

Qua Trần Nam xoa nắn không biết bao nhiêu lần xoa nắn, ban đầu có chút phản kháng, nhưng càng về sau càng yếu ướt dần, rồi cũng cam chịu số phận đi, tuỳ ý biểu đệ thích thú.

Trần Nam động tác không ngừng chuyển đổi, lão thủ dần dần hắn ngày càng thành thục hơn, trình độ khỏi phải bàn, tuy Hợp Hoan Ngự Nữ Thân tại tu vi cách biệt, đã giảm đi một phần, nhưng còn đặc tính tác dụng không nhiều nhưng cũng đủ.

Động đậy một hồi Trần Nam cũng đi tìm cảm hứng mới, hai ngón vươn lên bắt lấy bông hoa hồng, không ngừng xoa nắn chơi đù, làm tiếng rên rỉ của Liễu Tố Hàn trở nên phong phú.

Do trong phòng không chỉ hai người, nên Liễu Tố Hàn chỉ có thể cắt răng nhẫn nhịn, nhưng cũng hoàn toàn nhịn tới, vẫn theo định kỳ lọt dơ ương một chút âm thanh, khiến Trần Nam không khỏi bất đắc dĩ, nhưng lý giải nàng khổ tâm, Trần Nam cũng không yêu cầu nàng rên ỉ phun ra ngoài thành tiếng.

"Ưm!"

Dưới sự xoa bóp của Trần Nam, chưa trải qua sự nhân sự Liễu Tố Hàn cũng cao trào, cứng ngắt giây lát cơ thể liền mềm nhũn một hồi.

Trần Nam tai thính tự nhiên cũng khe được nàng dâm huyệt phùn phụt âm thanh, biết nàng cao trào, cũng thả ra đôi phong tuyết sơn.

Đây không phải do hắn không muốn chơi, nhưng kích thích một hồi được rồi, không nên lấn quá, cơ hội sau này còn nhiều, thiếu gì thời gian chơi chứ.

Hắn cũng không phải loại người vội vàng, dục tốc thì bất đạt!

Huống chi Liễu Tố Hàn chỉ vật trên tầm tay, bất cứ lúc nào điều có thể, nhưng hôm này sẽ không.

Bởi vì theo kinh nghiệm, nếu Trần Nam thực sự muốn, Liễu Tố Hàn tuy sẽ giận dỗi một hồi rồi thôi, nhưng làm vậy lại không hay, thay vì nóng lòng nhiệt tình, bình thản từ từ sẽ dễ phần chinh phục nữ nhân.

Biết tiến biết lùi, như vậy mới tuấn kiệt!

Đây tuyệt chiêu của hắn, lúc nên lấn sẽ lấn, lúc cần lùi sẽ lùi, tuy đôi lúc cần thẳng tiến không lùi một chút, nhưng đó là trường hợp đặc biệt.

Hơn nữa một phần làm Trần Nam chưa muốn là cơ thể nhỏ hắn của hắn, đôi lúc nhỏ sẽ có chỗ tốt của nó, nhưng chỗ tốt của lớn cũng như vậy, không cân ngang sức nha.

Lúc lớn các động tác tư thế sẽ hoàn hảo tuyệt diệu hơn nhiều, lúc nhỏ không có lúc lớn phong phú.

Đương nhiên đây chỉ là việc phụ, chân chính vẫn là bồi dưỡng tình càm chưa nồng hậu, cần thêm một điểm nữa nha!

"Hôm nay sự tình, không được cho ai nhen!"

Liễu Tố Hàn cũng hiểu ý mặc lại đồ phục, đầu cúi bên tai hắn nhỏ giọng nhắc nhở, Trần Nam cũng gật gật cái đầu nhỏ, mới làm nàng thở phào nhẹ nhóm, dù sao việc này truyện ra sẽ gây làn sóng to lớn, liên quan đến đạo đức lý luận, ăn không sâu nhưng đã trong tiềm thức mỗi người.

Trần Nam rút tay lại, bên trên còn vương vấn Liễu Tố Hàn thơm thùng mùi hương, hơn nữa vô cùng đạm đà, nơi khởi nguyên xuất khẩu có khác!

Hít hơi một phát, Trần Nam nhíu lại mắt, rồi nhắm hoàn toàn lại, bắt đầu đi ngủ, việc kích thích chóng tàn, căn phòng yên tĩnh hẳn.