[Đã Sửa Lại Thế Giới Bố Cục Cùng Cảnh Giới]
~~~Tu Tiên Đại Đạo~~~
Luyện Khí Kỳ (Tu Sĩ)
Tiên Thiên Kỳ (Đại Tu Sĩ)
Kim Đan Kỳ (Chân Quân)
Nguyên Anh Kỳ (Thiên Quân)
Hoá Thần Kỳ (Đại Năng - Thần)
Phản Hư Kỳ (Thánh Nhân)
Hợp Đạo Kỳ (Chân Tiên)
Tiểu Thừa Kỳ (Vô Thượng Nhân Vật)
Đại Thừa Kỳ (Vạn Cổ Cự Đầu)
Độ Kiếp Kỳ (Tiên Cổ Cự Phách)
Tiên Nhân Kỳ (Tiên Nhân)
~~~Phẩm Chất Võ Học~~~
Phàm Nhân Võ Học: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.1.5 Hậu Thiên Võ Học.
Tiên Thiên Võ Học.2.5 Bán Chân Cấp.
Chân Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.3.5 Bán Thiên Cấp.
Thiên Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.4.5 Bán Thần Cấp.
Thần Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.5.5 Bán Thánh Cấp.
Thánh Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.6.5 Bán Đạo Cấp.
Đại Đạo Võ Học: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.7.5 Bán Vô Thượng Cấp.
Vô Thượng Bí Kỹ: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.8.5 Bán Thiên Mệnh Cấp.
Thiên Mệnh Bí Thuật: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.9.5 Bán Nghịch Thiên Cấp.
Nghịch Thiên Mật Kỹ: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.11.5 Nguỵ Tiên Cấp.
Chí Tôn Tiên Thuật: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.~~~Phẩm~~~
1.Hoàng Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
2.Huyền Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
3.Địa Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
4.Thiên Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
5.Thần Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
6.Thánh Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
7.Đạo Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
8.Chí Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
9.Cực Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
10.Cổ Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
11.Tiên Phẩm: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
~~~Phẩm Chất~~~
Phế Phẩm.
Bán Phẩm.
Hạ Phẩm.
Trung Phẩm.
Thượng Phẩm.
Cực Phẩm.
~~~Nhục Thân Cấp Độ~~~
Phàm Tử Tục Khu.0.5 Bán Linh Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Linh Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Chân Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Thiên Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Thần Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Thánh Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Đạo Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Cực Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Cổ Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Tiên Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
Tiên Nhân Chi Thể: Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Viên Mãn - Hoàn Mỹ.
~~~Thế Giới Phân Chia~~~
1 Thế Giới = 1 Tinh Thần.
3000 Tinh Thần = 1 Tinh Hệ.
3000 Tinh Hệ = 1 Thiên Hà.
3000 Thiên Hà = 1 Vi Tinh Vực.
3000 Vi Tinh Vực = 1 Tiểu Tinh Vực.
3000 Tiểu Tinh Vực = 1 Trung Tinh Vực.
3000 Trung Tinh Vực = 1 Đại Tinh Vực.
3000 Đại Tinh Vực = 1 Siêu Tinh Vực.
3000 Siêu Tinh Vực = 1 Tiểu Thiên Giới.
3000 Tiểu Thiên Giới = 1 Trung Thiên Giới.
3000 Trung Thiên Giới = 1 Đại Thiên Giới.
3000 Đại Thiên Thế Giới = 1 Vũ Trụ Tinh Không.
~~~Đẳng Cấp Thế Giới~~~
Phàm Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Huyền Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Địa Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Thiên Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Thần Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Thánh Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Đạo Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Cực Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Cổ Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
Tiên Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
11.Tiên Nhân Cấp: Hạ Phẩm - Trung Phẩm - Thượng Phẩm - Cực Phẩm.
~~~Vũ Trụ Đại Tộc~~~
Nhân Tộc: Sinh Sôi Nảy Nở, Cường Giả Như Mây, Chiếm Giữ Một Phương Vũ Trụ.
Yêu Tộc: Thái Cổ Hồng Hoang, Yêu Thú Hoành Hành, Thiên Địa Sơ Khởi Tộc, Nắm Giữa Một Phương Vũ Trụ.
Ma Tộc: Thiên Địa Ác Khí, Ác Ma Chi Tộc, Năm Giữ Một Phương Vũ Trụ.
Linh Tộc: Thiên Địa Sủng Nhi, Trời Sinh Hữu Cận Linh Khí, Tộc Đàn Tuy Không Túc Đủ Như Các Tộc Khác, Nhưng Vương Toạ Vẫn Thừa Cơ.
Chư Thiên Vạn Tộc: Thiên Tộc, Tinh Linh Tộc,....
~~~Thế Lực~~~
1.Nhất Phẩm.
2.Nhị Phẩm.
3.Tam Phẩm.
4.Tứ Phẩm.
5.Ngũ Phẩm.
6.Lục Phẩm.
7.Thất Phẩm.
8.Bát Phẩm. (Trường Sinh Thế Gia - Bất Hủ Đạo Giáo - Vạn Cổ Đạo Thống)
9.Cửu Phẩm. (Chư Thiên Đạo Tộc - Vũ Trụ Thế Gia - Vô Thượng Đạo Giáo - Tiên Cổ Đạo Thống)
10.Cực Phẩm. (Vũ Trụ Tiên Tộc - Cổ Chi Thế Gia - Chí Cao Tiên Giáo - Tối Thượng Đạo Thống)
11.Tiên Phẩm.
~~~Ngộ Đạo~~~
Nhập Môn.
Tiểu Thành.
Đại Thành.
Viên Mãn.
Cực Hạn.
Khí: Nhất Đoạn —> Thập Đoạn.
Ý: Nhất Giai —> Cửu Giai.
Thế: Nhập Vi - Tiểu Thành - Đại Thành - Viên Mãn - Cực Hạn
Thiên Nhân Hợp Nhất: Hợp Nhất - Thông Linh - Như Ý - Đại Thừa.
Áo Nghĩa: Nhập Vi - Tiểu Thành - Đại Thành - Viên Mãn - Cực Hạn - Bổn Nguyên.
Hàm Nghĩa: Nhập Vi - Tiểu Thành - Đại Thành - Viên Mãn - Cực Hạn - Bổn Nguyên.
Pháp Tắc: Nhập Vi - Tiểu Thành - Đại Thành - Viên Mãn - Cực Hạn - Bổn Nguyên.
Ý Chí: Nhập Vi - Tiểu Thành - Đại Thành - Viên Mãn - Cực Hạn - Bổn Nguyên.
Tiểu Đạo: Nhập Vi - Tiểu Thành - Đại Thành - Viên Mãn - Cực Hạn - Bổn Nguyên.
Đại Đạo: Nhập Vi - Tiểu Thành - Đại Thành - Viên Mãn - Cực Hạn - Bổn Nguyên.
~~~Thể Chất~~~
Linh Thể.
Chân Thể.
Thần Thể.
Thánh Thể.
Đạo Thể.
Chí Tôn Thể.
Đại Đạo Thể.
Cấm Kỵ Chi Thể.
~~~Thời Gian~~~
Hồng Hoang.
Mãng Hoang.
Viễn Cổ.
Thái Cổ.
Vạn Cổ.
Thượng Cổ.
Cận Đại.
Hiện Đại.
=========================
Trần Nam sơ bộ mở mắt, thoát khỏi Hư Vũ Thần Giới, quen thuộc căn phòng, tứ phía hương thơm, nhàn nhạt cùng màu, loang loáng qua mũi u hương ngọt.
Vươn vai biểu thị mệt mỏi, có chút tê liệt bờ vai, chỉ nghe một tiếng răng rắc nhỏ xíu, đã hoạt động trở lại bình thường, khoẻ khoắn như cũ.
Theo hắn tính toán, lấy bây giờ hắn vào Hư Vũ Thần Giới thời gian, hẳn là không đến một canh giờ, hẳn phân nữa cũng quá nha.
Quay đầu ngó sang bên cạnh, giường mềm như cũ, không có gì đổi mới, như bây giờ trên giường mỹ mãn thân ảnh, không chào mà đi, biệt tăm biệt tích.
Ban nãy là hắn hai vị biểu tỷ chính là năm đây, nương tựa phía dưới nhập Vũ Thần Giới, bất quá Trần Nam cũng không hoảng, theo hắn phân tích thì mười phần người đã thoát ra Vũ Thần Giới.
Nhìn lướt qua nữ tính căn phòng, lại nhìn xuống biệt tăm muội muội, Trần Nam cũng chỉ nhún vai bất đắc dĩ, theo tính tình muội muội hắn, hẳn là ở bên trong đợi không được bao lâu đã ra ngoài, quả nhiên vẫn là trẻ con tính tình mà!
“Hẳn là ở bên ngoài phòng khách!” Đây là Trần Nam duy nhất biết nơi có thể rộng rãi câu giờ, không gian rộng lớn trống trãi tiếp khách, chỗ tốt như vậy, không ở đó thì ở đâu.
Lôi kéo ra đã đóng cánh cửa phòng, vang nhẹ một tiếng, Trấn Nam gãi gãi bộ rối rắp, chợt một âm thanh từ phong khách truyền đến, “Thiên Nam hả?”
Thiên Nam là hắn nhũ danh, biết đây là hắn đại biểu tỷ âm thanh, Trần Nam cũng bị bất ngờ câu nói làm hơi giật, nhưng nhanh liền khôi phục lại ban đầu, “Vâng!”
Đáp xong một tiếng, tăng tốc bước chân, đi vào phòng khách sau đó, Trần Nam liền thấy được thân ảnh qurn thuộc, bề ngoài sát ghế là hắn muội muội Trần Khinh Tuyết, da trắng mọng, tinh khiết đối mắt, liễu nhiên thân thể, là một tiểu mỹ nhân.
Bên canh nàng lần lượt là hắn nhị biểu tỷ, cùng đại biểu tỷ, nhị biểu tỷ Liễu Tố Băng thân thể duyên dáng, sắc mạo tiếu dung, như trăm hoa đua nở, da tuyết bạch đàm, mịn mọng như nước, mắt phượng kiều điềm, vòng lam liễu mi, tóc đen rủ dài buông xoả xuống, tiêm tiêm ngọc thủ, nở nang đôi đào to tròn căn đét, thanh xuân tươi tốt phát dục đẹp chừng nào.
Liễu Tố Hàn cũng không kém, hai qảu đồi chăm nuôi sung mãn, nảy nở vô cùng, mỗi giơ tay nhấc chân đều quyến rũ gợi cảm, thanh nhàn mỹ dung, tiên thiên tuyết ngọc làn da, phượng kiều diễm đạm mắt, vòng lam nhàn nhạt toả ra một cỗ băng tức, phát ra trên thân là một loại băng lãnh cảm xúc, không tự chủ tránh xa.
Hắn hay vị biểu tỷ quả thực kế thừa gen của hắn tam di Liễu Tố Ngọc mỹ mạo, hơi thấp ở chỗ dung mạo của Liễu Tố Ngọc thành thục vũ mị, thay vì còn chút non khuôn mặt của các nàng.
“Tiểu tử còn không mau lại đây, ngơ ngơ đứng đó làm gì?!” Thấy Trần Nam đứng nhìn từ xa, Liễu Tố Băng mặt mũi hờn dỗi, từ ghế đứng dậy, đi ra sau hắn vội kéo hắn vào ghế ngồi.
Không biết trong vô tình hay cố ý, hắn đầu bên sau được ép với đôi gò bông đào đã có chút chín mọng, mềm mại thư thái nhanh chóng truyền đến hắn thần kinh, chân thực vô cùng.
Được dẫn đăt ngồi xuống, Trần Nam cũng có vậy ý tứ, tự nhiên sẽ không có bao nhiêu kháng cự, vả lại khí lực của Liễu Tố Băng cũng không nhỏ, muốn đẩy hắn cưỡng ép đi là thừa.
Dù sao Trần Nam thiên sinh thần lực cũng không quá mạnh, may lắm miễn cưỡng đấu với nhập môn tu sĩ mà thôi, dù sao tu tiên đại đạo, mỗi cảnh giới chênh lệch là khó nói.
Mà hắn biểu tỷ Liễu Tố Băng dĩ nhiên chính là một vị Khí Biến Cảnh tu sĩ, chính là Luyện Khí Kỳ Đỉnh Tiêm tu vi, cơ hồ với với tên thiên sinh thần lực hắn, mạnh không biết bao nhiêu lần.
Ngồi xuống ghế sau đó, Trần Nam lựa chọn duy trù trầm mặc, bởi gì tại hắn kiến thức, cũng không đủ để nói chuyện, những lời biểu tỷ nói đối với một tên thường ghét dùng não như nghe thiên văn số tự, không lọt vào tai.
Muội muội hắn Trần Khinh Tuyết ánh mắt cũng luân chuyển bốn phía, nhìn nhìn xung quanh không biết chán chê, nhưng Trần Nam lại cực độ chán nản.
Thân là một kẻ từ thế kỉ khoa học kỹ thuật, văn hoá ở đó đồng dạng mạnh hơn tu tiên giới rất nhiều, cứ việc căn nhà hay khu tắm điều rất tốt, nhưng tại hắn xem ra, còn kém nhiều lắm.
Mấy thứ khác thì không nói đến, rất đầy đủ tiện nghi, nhưng lại không có các đồ vật như mạng hay thế giới ảo, nơi những anh hùng bàn phím trổ tài, là một phương thế giới khó liên hệ với nhau.
Dù có Vũ Thần Giới có thể thông qua đó cách xa ức tinh vực liên hệ, nhưng Vũ Thần Giới không phải lúc nào cũng thuận tiện cả, đăng nhập vô ra điều là một quá trình, hơn nữa còn vướng mắc đến một số điều nữa.
Trần Nam lam nhãn lướt qua mình vị đại biểu tỷ, dáng người nàng mượt mà lả lướt, yểu điệu phong vận tràn đầy túc mãn thân thể, không thể không nói là khuynh quốc khuynh thành, riêng tiên thiên khuôn mặt cũng đủ chèn ép biết bao nhiêu người.
Hơn nữa Trần Nam cũng cảm nhận được thu liễm đến cực hạn khí tức, phản phác quy chân, hắn hiểu đây là Tiên Thiên Kỳ mới có năng lực, Tiên Thiên Kỳ bao gồm Thập Tam Trọng Thiên, mỗi cảnh giới là cải thiện cơ thể bên trong bảo tàng.
Mà Trọng thứ nhất là Tiên Thiên Thai Thức, khí thở phôi thai, mỗi hít thở cũng là thiên địa linh khí, hơn nữa đều chuyển hoá thành tiên thiên chân nguyên, phẳng phất như trở lại phôi thai hấp thu tiên thiên khí tức, nên mới có vật tên gọi.
Tiên thiên chi khí vốn là lúc ở trong phôi thai có được, ban đầu cơ thể loại là tiên thiên sinh linh, nhưng từ phân tách ra cơ thể đã giảm xuống hậu thiên.
Kỳ thực sinh ra tiên thiên chi khí cũng chưa biến mất, thay vì đó mà sẽ vì hậu thiên sinh linh bổ dưỡng cơ thể, giống như một loại sinh mệnh bản nguyên.
Đến khí vượt quá ba mươi, tiên thiên chi khí đã thuần dưỡng cạn sạch, thế với có câu tuế nguyệt như toa, như vô tình, cơ thể sẽ suy yếu không đạt được tiên thiên chi khí còn tại đỉnh điểm, hoa nở sớm tối tàn đạo lý này.
Nên một điều muốn đạt Tiên Thiên Kỳ là phải ở mười tám tuổi phía trước, bởi vì đây là những thời điểm hoàng kim, tiên thiên chi khí nống đậm nhất thời gian, mà say mười tám tuổi cũng có thể đạt được nhưng quá hạn ba mươi thì muốn đạt được Tiên Thiên thì phải dùng đến ngoại lực, làm cho đã cạn kiệt tiên thiên chi khí một lần nữa nảy mầm.
Trần Nam không nhìn ra Liễu Tố Hàn cao thấp tu vi, nhưng khẳng định rằng nàng là bồi hồi ở tiên thiên tầm trung, hô hấp điều độ, không cao không thấp, thu liễm phản phác quy chân, chung quy là bình thường tiên thiên khó làm được.
Trần Nam cũng không quá nhiều hâm mộ, dù sao tiên thiên cái này cảnh giới, đối với người thường có thể là một nạn giải gồng xích, nhưng đối với kẻ hệ thống gia thân hắn mà nói, tương đối đơn giản.
Dù sao hắn vốn xuất sinh sau thiên phú không bình thừa, phá cảnh xung tiên thiên dễ dàng, tại hệ thống hỗ trợ trở ra càng mỹ mãn hơn nhiều, dễ như trở bàn tay.
Trần Nam ngoảnh đầu đi, suy nghĩ trong đầu ký ức, bất tri giác sáu năm đã qua, chính là thời gian hắn chuyển sinh đến thể giới rộng lớn, vũ lực vi cường, nguy hiểm trùng trùng thế giới, ở đây hắn có rất nhiều cảm niệm.
Tu tiên đại đạo, một khi đã bước thì đi đến chết mới thôi, chứ không còn đường về nữa, Trần Nam tự nhiên chọn là bước, hoa rơi tuyết phủ, tuế nguyệt vô tình, thời gian như nước chảy, trở thành nhân vật không đáng kể trong dòng sông dài, hay siêu thoát ra khỏi nó, hướng chí cao vĩnh sinh vĩnh hằng tưởng niệm.
Trăm năm tuế nguyệt, đối với phàm nhân là một đời, nhưng đối với tu sĩ bất quá chỉ là một cái bế quan, thậm chí là một đại năng một cái chợp mắt, là phàm chỉ có thể quy thuận thiên địa, trở về với bụi với đất, chỉ có tu tiên trở thàng quảng đại người, mới có thọ thụ trường sinh, đắc đạo vĩnh sinh.
Trần Nam cũng không phải người sợ chết, nhưng cũng không muốn trở thành một kẻ vô danh, bị dòng sông mòn lối quấn trôi, trở thành tuế nguyệt một nhân vật tiểu tốt.
Tu Tiên chính là một con đường trường sinh chi lộ, một con đường mới hoàn toàn khác với Võ Đạo, không tuỳ thuộc chi, nghịch thiên mà đi, nhưng tất nhiên cũng sẽ bao gồm nguy hiểm cực hạn, tiên lộ cuối đường, ai có thể đi đến đỉnh?
Từ lịch sử vũ trụ xem lấy, quật khởi người cũng không thiếu, vạn cổ kỳ tài, cấm kỵ thiên kiêu, nhưng lại có mấy ai đi hết tu tiên chi lộ?
Trần Nam cũng không phải là một kẻ đam mê lịch sử, nhưng đôi lúc một số kiến thức lại cực kỳ hữu ích, người xưa cổ nhân đã trải đường, chứng minh tiên lộ hung hiểm, bất cứ ai cũng có thể chết bất đắc kỳ tử, hậu nhân sau này cần phải thông qua đó mà học hỏi, biết chỗ mà dò.
Đối mặt với sự thực tàn khốc này, Trần Nam không có nào hoảng cả, hắn cũng không phải người ngu, hơn nữa hệ thống trong tay, không bước được chững chạc thì quá phận rồi.