Chương 22: Mỹ Thiếu Nữ!

Lúc Trần Nam đáng tắm thì một bụi cây gần đó lại hấp dẫn hắn ánh mắt, nó đột nhiên rung rắc khiến hắn mừng phần cảnh giác, sẵn sàng bất cữ nào cũng thể nhảy lên bờ, ở tu tiên giới này cần phải có sự cảnh giác cao độ, không thì chết lúc nào cũng không hay!

"Xẹt Xẹt"

Âm thanh vang nhẹ không bao lâu, thì một thân ảnh đi ra, chấm dứt đi âm thanh vang không được bao lâu đó, không kịp nhìn thấy thân ảnh đó là ai, Trần Nam thủ thế tiến công toàn phân, dù tu vi không tại, nhưng kiếp trước một thân kinh nghiệm không phải dỡn!

Thân ảnh hơi là vụng về bị ngã, rất may nơi đây là một nơi bùn đất, chứ không phải đá ta gân guốc, không thì chẳng đơn giản là một cú ngã, nhiều là một vụ án mạng thì hơn nha, nhưng mà bổ ngã chết đặt ở kiếp trước, cũng là số lượng kha khá, bất quá ở tu tiên giới lại không nói trước được!

Người mới bay lên đã từ trên đất đứt dậy, phủ nhẹ bản thân dính bụi nơi, rất nhanh toàn thân đã không còn nơi bẩn, nhẹ thở phù một hơi. Đồng dạng rất nhanh liền phát hiện một nam nhân đang ở suối tắm, thấy một thân mỹ nam thể, không khỏi trừng nhìn nhau!

Trần Nam đồng dạng cũng vậy, người mới chạy ra bất cẩn, cũng là một thiếu nữ, tại hai mắt nhìn nhau dưới, Trần Nam lặng lẽ thầm đánh giá nàng tôn chỉ. Tản mát trên thân thanh xuân hương vị, vẻ đẹp phong kiều yểu điệu, tinh tế vóc dáng đại tạo hóa kiệt tác dường như, khiến người cảm nhận đâu chỉ đó, mà mang một vẻ sinh động nhuyễn hoạt!

Làn da trắng trẻo tuyết bạch, mịn màng tha lướt không kém phần trơn bóng lấy, eo thôn tinh xẻo nhuyễn nhuận mê người, mơ hồ uyển chuyển tràn mị hoặc, thân mặc một bộ thuần khiết bạch y, càng thêm tôn vinh nàng vẻ đẹp, tay ngọc ngà mang phần nhẵn nhụi mềm, dẻo dai mượt nộn nàng, đôi gò bông đào không quá to, mà tại tầm trung đang nở nang rộ ràng, nó với đường cong buốt chỉ có ngạo nghễ dâng lên, không bị rụ xuống, phong đồn kiều mị, nhưng đường nén cong khó tả, khiến dục vọng người nhìn tăng mạnh,

Dung mạo tiên thiên không cần nói, dáng người cao tầm mét bảy đến mét tám, khuôn mắt trơn bóng tuyết bạch, đôi môi hồng kiều nộn, tươi tắn xinh đẹp, môi cao thẳng nhỏ xinh xắn, là khiến người không khỏi nhéo bóp một cái, mắt phường tròn đẹp, bên trong hắc ám phân minh, mày liễu cong cong, có một sự tinh tế vô cùng, bên trên tóc đen tuyền dài trải rộng xuống gần mông, được búi thành dạng xoắn cục, thả lướt ở hai bên sau vai!

Vẻ đẹp nhuyễn hoạt, cùng nàng mang quỷ vóc dáng, là hấp hồn Trần Nam, khiến hắn một hồi lâu ngây dại, nàng mỹ dung bạch mạo. Đồng thời thiếu nữ cũng không khỏi nhìn Trần Nam một phát, kỳ thực đây là lần đầu tiên thiếu nữ gặp nam nhân, hôm nay ra cho ông tìm dược, mà loại có một cú bất ngờ gặp.

Trần Nam thân hình nổi ra cơ bắp người, mỹ nam dụng mạo khiến thiếu nữ đang tại tuổi xuân, xuân tâm nhộn nhạo, như con hươi xông loạn xạ, nhất là nhìn xuống nam nhân căn vật thì càng là mặt ửng đỏ tràn xuân tình. Nhưng nàng cũng phải người thường, rất nhanh là thanh tỉnh trở lại, nháy mắt mặt đỏ càng thêm chót hơn, xuân tâm vẫn nhộn nhịp, nhưng mặt mày gắn đõng trở nên ngạo kiều: "Lưu manh! Nhìn cái gì, bộ chưa bao giờ thấy mỹ nữ à!"

Vừng nói ánh mắt di dời ở chỗ khác, cố nhét tấm hình côn thịt nam nhân trước ra khỏi đầu, nhưng chẳng tải nào bỏ được, bản thân nói cố phần khiến nàng tâm tĩnh một chút lại, làm tim đập bớt nhộn nhịp xuân dâng. Bản tính ngạo kiều vốn có là tự hiện lên, phụ nữ được nói là diễn viên thật là không sai!

Trần Nam mải mê ngắn mỹ nữ thân hình, không chú ý đến nàng chợt nhột biểu tình, nhưng hắn biết bản không chỉ cơ thể bị người nhìn, hơn nữa hàng là chong đong bị kẻ nhìn đến, hơn người nhìn là một thiếu nữ. Cảm thấy thiếu nữ trước mắt đảm lượng vẫn là cực cao, nếu là bình thường người tuyệt sẽ phi lý hô dâm tặc, sắc lang các kiểu câu, hơn nữa phản ứng mạnh là vạn lý cũng truy, không giết không tha!

Loại này thiếu nữ một là nữ cường chân chính, hay là nghịch ngợm vô đối, đảm lượng bao thiên. Nhưng tại trên thiếu nữ Trần Nam lại không thấy hai loại đó khí chất, mà thực ra nhiều hơn là gan lớn, hơn nữa nhẫn vẫn rất tốt, người này không chết tuyệt đối là nhân tài.

Nghe tới thiếu nữ truyền tới có chút mang kinh bỉ âm thanh, ngữ khí ngạo kiều, Trần Nam không khỏi bất đắc dĩ, tất nhiên sẽ không bỏ cơ hôi đám trả, mang có chút lãng lại mang tính chất tán tỉnh, cười hắc hắc: "Không phải mỹ nữ ngươi, khiến ta phải thất thần sao? bình thường người còn có vậy đãi ngộ sao!"

Thiếu nữ nghe xong mặt cũng mãn ý cười, lòng lại vui vẻ bất ngớt, nữ nhân nào mà không thích mình được khen nha, nhất đối với mỹ nữ, thì mỹ dung mạo, kiều thân thể là niềm kiêu hãnh của họ, tán là thường tôn vẻ đẹp của mỹ nữ không tâng bốc quá độ, tự nhiên sẽ không quá nhạt nhẽo.

"Hoa ngôn xảo ngữ!" Thiếu nữ giọng có chút nũng mắng một câu, rơi vào tai khiến Trần Nam mặt hiển lộ nét cười tà, Trần Nam cười tà có chút nịnh bợ: "Hoa ngôn xảo ngữ cùng mỹ nữ, còn không phải vinh hạnh của tại hạ, không biết là tích góp mười đời phúc vận, hay bao nhiều đời mới được cùng người mỹ nữ nói chuyện!"

"Khanh khách!" Thiếu nữ được hắn nói vậy, miệng cười khanh khách không thôi, nụ cười như bách hoa đồng nở, tràn đầy mê hoặc, làm Trần Nam không thoát khỏi một đợt ngây dại, tâm bên trong là vui vẻ không bớt. Thấy hắn vậy mà hiên ngang trắng trợn nhìn mình, xuất phát từ thiếu nữ tâm tình gắn giọng: "Hỗn đản, nhìn gì mà nhìn!"

Trần Nam tỉnh thần lại, biết mình thân thố, hơn bây giơ hắn ở tăm ao, hiển lộ cơ thế, thật khiến người có phần túng, nhất là đối với mỹ nữ thì da mặt dày như hắn cũng có chút đỏ, nhẹ nhảy lên bờ, giang rộng hiện ra côn thịt mới tẩy rửa, đang mười phần dũng mãnh, đã phần lớn cương cứng lên.

Thiếu nữ thấy côn thịt chân chính xuất hiện, vừa nãy mạc dù đã nhìn, nhưng lại tại dưới nước có chút lêch đênh mịch mờ, khiến nàng chưa hoàn toàn nhìn thấy, lúc này mới tĩnh lại tâm không khỏi một hồi nháo loạn, miệng nhỏ môi thơm kinh hô: "A!..."

"Mau mặc đồ đi!" Cảm thấy bản thân một hồi thất thố, thẹn thùng quay mặt sang chỗ khác, không khỏi ngượng nhác nhở, mặt đỏ lên như huyết tựa như, xuân tâm đại chấn, nhộn nhịp mà liên miên.

Trần Nam biết nàng ngược ngùng, lòng cũng không tốt là mấy, nhanh bắt bộ đồ đang phơi trên đá, nhanh chóng mặc vào, động tác nhanh chóng, là như sợ bị mất bị người đuổi tới đồng dạng, càng là giống làm một thiên đại tặc tình, lòng mang chột dạ!

Dù sao thì Trần Nam cũng không phải mặt dày người gì cả, mà hắn với mỹ thiếu nữ mới gặp nhau thôi, lộ hàng ít nhiều sẽ gây khó sử trong việc tiếp xúc, nhất là khi đối phương ngượng ngùng.

Rất nhanh Trần Nam đã mặc xong lại bộ y phục, bất quá tóc của hắn vẫn còn đôi chút ẩm ướt, những viên nước nhỏ lăn ở trên xuống đáp đất, bất quá Trần Nam hắn cuối cũng đã mặc xong đồ, bộ đồ nhìn nhìn có vẻ rẻ rách khiến hắn không khỏi cười bất đắc dĩ, đồ tân thủ là không mong chờ vào gì được.

Thấy Trần Nam nhanh mặc xong đồ, thiếu nữ trong lòng không khỏi hiện ra vẻ thất lạc, nhưng cũng bị nàng lặc đồng buông bỏ, mặt có chút nghịch ngợm đùa: “Uy, lưu manh, không trần chuồng nữa hả?”

Trần Nam vừa mặc đồ cũng bị nàng câu nói suýt ngã ngược ra đất, lòng mắng thầm thiếu nữ to gan, vậy mà trước mặt nam nhân nói vậy, dĩ nhiên hắn vẫn là hiểu thiếu nữ bên trong lời đùa cợt, nhưng đùa cũng có chúa quá trớn a.

“Vị tiểu thư này, ta tên bất quá không phải Uy, người sao gọi vậy, tên ta là Trần Tiêu Dao, đừng gọi bừa!” Trần Nam định nói ra tên thật, bất quá đây là thế giới ảo, mà nhìn nàng này thiếu nữ thì cỏ vẻ không phải người chơi, vẫn là dùng trong tạo ra tên thôi!

“Hừ, bổn tiểu thư chính là thích gọi vậy đó, ngươi có thể làm gì sao?” Thiếu nữ nghe vậy thì ngạo nghễ nói, tiểu thư tính tái phát, giọng điệu có chút điêu ngoa, rồi nàng nói tiếp, mắt giả như đánh giá Trần Nam, gật đầu liền tục: “Bất quá thấy ngươi có chút chút mỹ mạo, bổn tiểu thư miễng cưỡng kêu bằng tên!”

Trần Nam làm sao không biết trong đó ý định đâu, hơn nữa nàng ngươi ta lại chuyển thành bổn tiểu thư ngươi, nhìn điêu ngoa kỳ thực Trần Nam nghe liền biết nàng không xấu, sau bất quá chỉ là lý gọi tên thôi, dù sao nàng kêu ngạo tính sẽ không chủ động, nên mượn Trần Nam để gọi.

Hắn cũng không có ý định cùng nàng đấu võ mồm, dù sao thì đấu đấu thì kết quả cuối chẳng giúp được gì, thay vì mất thời gian, là nên ưu tiên công việc của bản thân hơn, một điều quan trọng nữ là nam nhân ai đi khi dễ nữ nhân, ép cũng không có lớn mặt mũi gì.

Trong lúc Trần Nam đang phủ lên có chút dính cát bụi quần áo, quấn áo tuy không nói đẹp, nhưng hắn ưu tiên là sự sạch sẽ, chất lượng còn hơn số lượng lý lẽ, Trần Nam chỉ là muốn bảo quản một chút để dùng lâu thôi.

“A!” Ngay lúc này một tiếng kinh hô vang lên, khiến đang chăm chú giật mình, không cần nhìn hắn cũng biết là của ai, còn có người nào ngoài thiếu nữ cừa nãy đâu. Ngảnh đầu loại thì mỹ thiếu nữ đã chạy đến phía kình liền tiếp hô hoảng sợ: “Có chuột!”

Rồi nhanh chót liền chạy sau Trần Nam lưng trốn tránh, nàng hai khoả phong sơn đồi núi khiến Trần Nam sống nổi ngập ngùng, phong tuyết đang giai đoạn nở nang mềm mại khiến lòng Trần Nam có chút loạn, liền dời lực chú ý đến một con chuột dưới đất, con chuột mặc dù không phải yêu thú hoang dã gì, chỉ là một phổ thông thú thôi.

Đương nhiên Trần Nam không cần suy nghĩ cũng biết lý do của sự việc, thiếu nữ sau lưng hắn sợ chuột, mặc dù qua nhãn quan của hắn không xác định được nàng chính xác tu vi, nhưng cũng mơ hồ càm nhận được nàng là một người tu sĩ, tu vi giết chết con chuột này như chơi, bất quá nàng chính là sợ chuột đấy thôi.

Cảm tình Trần Nam có thể hiểu được, nữ nhân thì sợ mấy cái con gián, chuột,... Lắm thứ đồ, còn nam nhân là sợ cái khác, bất quá không sợ đám động vật, nếu mà sợ thì không phải nam nhân, nữ nhân mềm yêu thì nam nhân kiên cường mạnh mẽ, đạo lý này Trần Nam hiểu.

“Chít Chít!”

Tất nhiên Trần Nam vẫn lấy chân đạp con chuột ra xa, con chuột tựa hồ cảm giác được hắn, kêu kêu một mấy tiếng chạy đi, biến mất hoàn toàn trong bụi cây, Trần Nam nhìn rồi mới cất tiếng hỏi thiếu nữ đang ôm hắn: “Cô nương ngươi định ôm đến lúc nào?”

Thiếu nữ nghe vậy từ trong sự hoảng hốt lấy lại tinh thần, mặt ửng đỏ một lát, liền không tiếp trong sau Trần Nam đè cặp đào mềm, mắt trợn trăng như không nhìn Trần Nam một chút, giọng điệu liền có kiều hừ: “Hừ, không hiểu phong tình hỗn đản!”

Trần Nam nghe xong cũng không một hồi cười khổ, cũng không phải hắn không hiểu phong tình, thiếu nữ bộ ngực nở nang đè ép phía dưới khiến dục hoả phần thân, sợ rằng tách nàng ra thì hắn sẽ dục hoả lên não mất, hơn nữa hắn là chính nhân quân tử theo ngĩa đen mà.

“Tiểu Hãi Thử, lại ca ca ta ôm ấp yêu thương nào, dỗ dành sự tình cứ để ca giúp giúp!” Trần Nam giọng có chút ôn nhu, mắt yêu thương giang rộng cánh tay, bộ dáng là muốn ôm trầm lấy thiếu nữ. Thiếu nữ chân cũng có chút lùi lại, sợ hắn thật sự làm, cảm thấy nam tử trước mắt cũng quá vô sỉ, bất quá nàng lòng có chút ngượng ngùng cùng vui, bất quá nàng nhanh liền biết bên trong vấn đề: “Ngươi gọi ai là Tiểu Hãi Thử!”

“Gọi ngươi chứ còn ai?” Trần Nam biết nàng phát hiện, cười hăc hăc vô sỉ đáp, khiến thiếu nữ có chút tức giận, mạnh miệng chôi từ: “Hỗn đản ngươi gọi ai là Tiểu Hãi Thử, bổn tiểu thư mới không phải vậy!”

Trần Nam biết nàng da mặt mỏng, nhưng hắn biết nàng đôi là chối từ đây mà, chậc chậc nhếch miệng, hắn lần nữa hỏi lại: “Thật sao?”

“Đương nhiên là thật, bổn tiểu thư không phải sợ chuột đâu!” Thiếu nữ ngạo nghễ đáp, vẻ mặt nhìn như thật sự không phải, nếu Trần Nam là thấy chính thân nàng sợ hãi, có lẽ sẽ trăm phần tin tưởng, cố nhân quả nói không sai, nữ nhân đều là trời sinh diễn viên mà.

“Vậy à, sau ngươi có chút kìa!” Trần Nam cười xấu xa nói, làm hộ rằng sau có chuột thật, khiến thiếu nữ hoảng hốt, cũng không thèm nhìn lại tin tưởng, nhắc chân chạy nhảy lên Trần Nam người, mắt nhắm miêng kinh hô: “Á! Chuột!”

Trần Nam cảm nhận tới một cảm giác mềm mại, đang tại áp sát vào hắn mặt, mềm mềm xúc cảm, loại này cảm giác khiến hắn thoả thích hưởng thủ, đồng thời lỗ mũi cũng tham lam ngửi hít lấy thiếu nữ u hương, xử nữ mủi thơm cứ rơi vào mũi hắn.

Tham lam hít ngửi thiếu nữ trên thân xử nữ u hương, Trần Nam đồng thời không khỏi cảm thán thế giới này chân thật, từ xúc cảm đến mùi thơm trên người, mọi thứ đều nhất nhất chân, nhưng Trần Nam ban đầu là nghĩ vậy, bất quá nghĩ đến khác võng du văn, thì hắn chút mơ hồ.

Đây cũng phải lúc suy nghĩ những vấn đề đó, bởi bây thiếu nữ mê người cơ thể áp sát người hắn, cứng rắng không buông, hai chân thon vắt chéo nhau giữ chặt, ngọc ngà tinh xảo tay cũng ôm chặt lấy đầu hắn, bất chấp tất cả không màng mọi sự.

Đôi tuyết sơn ép chặt vào đầu hắn, cảm giác mềm nộn không kém phần trơn trượt, mỹ diễm đôi tuyết sơn đang tại mê hoặc hắn, loại mềm mại này đồng thời cũng khiến hắn hít thở có chút không thông, hô hấp thô trầm, dục hoả cứ trong hắn bừng chảy nổi lên từng đợt, khó lắm Trần Nam mới dữ vững được nhân tính bản thân, không để thú tính lấn áp.

Trần Nam bất tri giác cũng ôm lấy này tinh tế eo cong, eo thon không dư một chút thịt nào, dưới sự ra sức của hắn ra đường cong uyển chuyển, mỹ diệu tuyệt luân.

Nàng kiều đĩnh phong đồn, sung mãn mập mạp tràn đầy quyễn rũ, dễ hấp dẫn ánh mắt, đôi mông phùng phình đang nở nang, đôi lúc lại ngạo nghễ lắc nhẹ, khiến lòng hắn không khỏi phát ra một cỗ tà hoả.

Lòng như lửa đốt, nhìn đôi yểu điệu kiều mị bá đồn, khiến lòng hắn rực lửa bốc cháy, một bàn tay không nhịn được mò mẫn trượt tay đi xuống, bóp mạnh một cái mỹ điệu kiều đồn.

“Ưm...” Thiếu nữ bị tập kích đôi kiều đồn, cũng không khỏi rên rỉ một tiếng, mặt theo điều kiện ửng đổ mây hồng, cảm giác có chút tê khiến nàng có vị đạo lạ.

Trần Nam đang bế nàng theo dáng ngồi, chân giang rộng, lưng thẳng hình thành một đường góc vuông, bàn tay ở mỹ thiếu nữ phong đồn không ngừng khuấy động, xoa nắn một cách tự nhiên.

Thiếu nữ mới từ đông sơn dã lâm đi ra, tuy có dạy bảo bất quá là không tận tình nhiều về nam nữ ân ái, chỉ lĩnh ngộ câu nam nữ thụ thụ bất thân, này gặp một tuấn lãng mỹ nam, hơn nữa còn là bụi hoa lão thủ, sao có thể chống lại vô lại như vậy thể công.

Trần Nam xoa nắn đôi môi tới khi có chút chán nhường thì ngừng lại, hắn cũng không thật sự sẽ ăn nàng a, dù hắn cũng không phải chính nhân quân tử gì, đương nhiên hắn muốn để cho thiếu nữ một đẹp nhất khoảng khác, chứ không phải cì một lần kích đồng, có đạo lý làm trước yêu sau, tự sẽ có yêu trước làm sau.

Trần Nam thực không vội, thiếu nữ bị hắn ăn hay không cũng sẽ là chuyện sớm muộn, dục tốc bất đạt cái này đạo lý, hắn muốn lúc nàng tinh thần và thân xác cùng lúc vui vẻ, để cho kỷ niệm sau này kẻ nhớ ôn nhu lên.

“Hắc hắc, Tiểu Hãi Thử, còn không buông ta ra, bây giờ còn chối được a, bằng chứng rành rành ra đó, chối mòn chối cùn cũng thôi đi!” Trần Nam một bộ đã phát hiên sự việc, hô lớn nhắc nhủ ôm chặt khiến hắn có chút nghẹt thở mỹ thiếu nữ.

“Đại phôi đản, dám lừa ta, còn chiếm tiện nghi nữa, tức ta a!” Thiếu nữ giờ mới hiện ra bản thân đã bị lừa, cáu gắn lên, thật ra là do nàng không suy nghĩ kỹ vẫn đề, rất nhiều lỗ hổng trong đó, nhưng mà nàng trong vội vàng quen té mất não bộ.

Bất quá nàng cũng không thừa nhận, ngược là muốn bẻ lái đến chuyện khác, nhớ đến bị hắn tập kích kiều đồn, lòng không khỏi có chút thất lạc, loại tê tê chợt cảm giác, khiến nàng làm chút trải lạ lạ cảm giác.

“Vậy ngươi còn ôm ôm ấp ấp mạnh bạo như thế, ngẹt thở chết ta rồi!” Trần Nam một bộ khó chịu, ngẹt thở lời nói, hơn còn giọng điệu mười phần chán ghét. Thiếu nữ tiểu thữ tính tình tiếp bao phát, ngạo kiều hừ: “Bổn tiểu thư mới không muốn ôm ấp ngươi đâu, được bổn tiểu thư ôm là phúc tám đời của ngươi đâu!”

“Vậy đại tiểu thư còn không rời đi xuống, ta bị ngươi ôm đã ngẹt thở đây rồi!” Trần Nam bất đắc dĩ tìm một chối cất lý do, hắn mới không thật nói cho nàng, rằng bản thân bị khiêu ra dục hoả đâu, nếu nói đảm bảo ăn một tát, tội sắc lang.

“Hừ hừ, tốt thôi, bổn tiểu thư mới không muốn ôm ngươi vậy đâu, chiếm tiện nghi còn khoe mẽ!” Thiếu nữ hừ giận kiêu, tay chân bắt đầu buông lỏng, chuẩn bị thoát ra.

Trần Nam cũng không có ý định giúp mỹ thiếu nữ, dù sao thì lấy nàng ngạo kiều tính tình, lải nhải đủ kiểu mới miễn cưỡng cho, cái miễn cưỡng trong lòng nàng.

Ngay tới thiếu nữ không cận thận rớt xuống giây lát, Trần Nam nhanh tay đỡ lấy vai thiếu nữ, giữ vững nàng không rớt đi xuống, một bộ kiểu bị ôm trong ngực tư thái.

“Đại bại hoại mau buông ra!” Thiếu nữ khẽ gắn nói, bất quá nàng một mặt xuân tình đã bản rẻ nàng, rõ ràng là muốn ôm mà cứ điệu bộ không thích vẻ. Bất quá, một cảm giác là lạ ở giữa hai đôi kiều đồn, cùng mật huyệt đào nguyên khiến nàng không khỏi quái lạ nghi vấn với Trần Nam: “Uy, ngươi mang cái gì giấu trong quần, là muốn tập kích ta hả?”

Trần Nam cũng rất bất đắc dĩ, hoá nãy nhất thời dục hoả, khiến tiểu huynh đệ nhất khí phương cương, cuồng bạo phong hết kích cỡ 27 cm dài, hơn nữa còn không kịp gì hết mềm đi, hắn cũng quên té mất tiêu.

Mà thiếu nữ ngày rõ ràng đã thấy, còn điệu bộ như là lắm không bằng, thiếu nữ mà biết Trần Nam cái này ý nghĩa, tuyệt sẽ hô oan ức, nàng cũng chỉ mới nhìn một lần, hơn nữa nàng hoàng khuê nhi nữ, đâu phải biết được nó công dụng gì, thẹn là tự nhiên đột ngột tới, chứ nàng chưa tiếp xác nam nhân gần như vậy đâu.

Chưa kịp để Trần Nam giải thích điều gì, thiếu nữ đã đưa tay xuống tự ý mò mẫn, muốn dò xem vật dưới háng đây là cái gì vật, tay không khỏi cầm nắm chặt một chút, khiến tại ảo thế giới mà cảm xác thật đau đớn, khiến Trần Nam không khỏi đau đớn một chút, trợn trừng mắt nhìn nàng tức giận: “Này, ngươi đừng tự ý cầm nắm như thế chứ, đau lắm nha!”

“Ta chỉ tò mò mà thôi!” Biết mình sai, thiếu nữ không ra tính khí gì, nũng nịu nhìn hắn, hai mắt rưng rưng nước mắt như muốn rơi xuống, khả ái cùng khiến người đau lòng dáng vẻ, làm hắn không nào nổi giận, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, không giân với ngươi, bất quá là thả ra ta cái đó nhanh!”

“Được thôi, nhưng ngươi phải cho ta biến cái này là cái gì đã!” Thiếu nữ cầm nắm côn thịt một mặt tò mò, nũng nịu yêu kiều nhìn hắn, Trần Nam lão thủ bụi hoa, còn không biết nàng là biết mình không thoát khỏi sự đáng thương, muốn dùng lại lần hai thoả thích bản thân lòng.

Hơn nữa hắn cũng phát giác được, thiếu nữ trước mắt là không biết hắn long căn là gì thật, cũng thật sự tò mò, Trần Nam cũng không cảm thán, nguyên lai còn có thiếu nữ đơn thuần như thế, nếu đặt ở kiếp trước thời đại mạng thịnh hành năm 2022, thiếu nữ thanh thuần như vậy cơ hồ đã tuyệt chủng.

Thời đại nhưng năm 2021, giới với nhau là không có giới hạn, tuổi nhỏ yêu đường không nói, XXOO với nhau cũng không thèm đeo BCS, lúc ấy thiếu nữ chưa đủ mười tám mang thai cũng đầy đi.

Bất quá hắn kiếp trước dù quen nữ, cũng là hãng sạch người sạch sẽ bạch khiết, cũng lại có hắc lịch sử gì cả, hắn mới không thích đi ngang Trần Duy Hưng đâu, hắn cũng có bệnh sạch sẽ a.

Nếu thiếu nữ của đó những năm khoa học phát triển, mà được thiếu nữ này một phần mười thanh thuần, cũng đã không như vậy xấu rồi, bất quá hắn cũng chẳng phê phán cái gì, hắn cảm thấy tuỳ mà thôi, giới trẻ hiện ngày càng hiện đại, phát dục làm nhân sinh sự tình trước cũng là thường tình, quan trọng là có bản lĩnh mà chơi thôi.

“Hắc muốn viết tự mà tìm hiểu, ta mới không rảnh giải thích với ngươi đâu!” Trần Nam cười híp mắt tà tà nói, lòng giảo hoạt hắn muốn trêu đùa nàng này thanh thuần thiếu nữ, mặc hôm nay khẳng định là không ăn, bất quá chiếm một chút lợi lộc không thể không lấy.

Hơn nữa còn là dạng này thiếu nữ thanh thuần, lại khiến hắn càm giác kích thích hơn, lừa gạ chưa biến sự tình tội lỗi, chỉ làm tăng sự kích thích trong lòng hắn mà thôi, ao bảo Trần Nam là một tên dâm tiện thực sự mà, mỹ nữ nào cũng không buông.

Nếu đặt ở kiếp trước thì hắn không dám, đùa xong mà phát hiện thì đợi hắn là chiếc còng số tám, được công an đến tận tình chở đi, mờ uống nước trà dạy viết văn, hơn nữa may khi còn được lên mạng lên ti vi nữa.

Bất quá ở tu chân văn minh toàn vũ trụ này, chẳng có thế lực nào chưởng tận tường những điều này, trừ phi tên dâm tặc không có mắt nhìn tháy sơn, chơi nhầm thiếu nữ có thân phận khủng, ở mức không thể đáng đồng nổi.

Đương nhiên Trần Nam sẽ không phạm một sai lầm cấp thấp như thế, một là hắn bồi dưỡng tình đủ rồi ăn, hai là hắn mạnh mẽ cưỡng gian rồi chinh phục thể xác mới chinh phục tinh thần, có đạo lý làm trước yêu sau câu này mà, mặc dù chưa thử nhưng hắn cũng thường toàn cũng có những vậy ở thực tế.

Hơn nữa với công dụng chưa hoàn toàn khai phá hết mức của Hỗn Độn Hoan Thiên Ngự Nữ Kinh cùng Hợp Hoan Ngự Nữ Thân, nếu vận dùng nó tinh thông một chút, cũng đủ hắn xông ra một đời dâm tặc truyền thuyết rồi.

Thiếu nữ nghe hắn vậy, đối với hắn không nói với mình mà bất mãn, nhưng thấy hắn đồng tình cho bản thân tự tìm tòi thì nổi lên phấn chấn, hơi đi ra ngoài nơi côn thịt, ngồi tại Trần Nam bên cạnh một mặt tò mò.

Bàn tay ngọc ngà xinh sắn, trăm nõn kiều nộn, khẽ vuốt xuống côn thịt to dài, kích thước khủng bố của Trần Nam, mà không biết rằng bản thân đang làm một thứ mà hoàng khê nhi nữ không nên làm.

Cảm nhận côn thịt tới một bàn tay vuốt ve, dù cách một lớp quần áo, nhưng hắn vẫn làm nhận từ bản tay nhỏ thon thả, phấn nộn mềm mại xúc cảm, làm Trần Nam không khỏi rên khoái một tiếng.