Chương 21: Lựa Chọn Tu Loại!!!

Trần Nam rất là do dự, bởi trên bảng là chọn cách tu luyện nào Thể Tu, Khí Tu, Hồn Tu và cuối Tinh Thần Tu. Mấy cái trước thì đã quen thuộc rồi, nhưng Tinh Thần Tu hơi là khốn, kỳ thực loại này là tu ý chí, khá giống với linh hồn như khác ở điểm, ý trí trong linh hồn, mà linh giống như cơ thể vậy, mà tinh thần là não bộ. Khí tu là tu toàn đầu bên trong linh hồn là một vòng lạp hai trọng điệp gia vậy.

Cái ý này là tu tinh thần niệm lực, tắt là niệm lực, cái này khác với Hồn Tu ra hồn lực ở chỗ, hồn lực chỉ có thể tấn công tinh hồn người khác, liên quan đến con người linh hồn điều có nó liên quan. Mà niệm lực lại khác là tấn công ý chí nhưng không tổn thương đến linh hồn, khống vật ngoài thể như ăn kẹo, cực là bá đạo lấy.

Nói tiếp khí tu cảnh giới, một cảnh luyện khí kỳ đã có tam cảnh là Thập Luyện, Luyện Khí, Ngưng Thức. Đương nhiên còn có thể gọi khác là Hạ Cảnh, Trung Cảnh, Thượng Cảnh, hơn nữa còn có hư huyễn mờ mịt Cực Cảnh.

Luyện Khí Kỳ Cực Cảnh, là tinh khí thần tụ hợp mỗi loại lại hóa thành bông hoa, tam hoa tụ đỉnh đây mới viên mãn cảnh giới. Đương nhiên cái này là Trần Nam nghe nói qua thôi, chứ đột phá được cực cảnh là không khả thi, bởi vì lý do nào đó, vẫn là Trần Nam kiến thức chưa đủ để biết tới nơi tới chốn.

Mà thể tu và hồn tu hay tinh thần tu điều có điểm giống khi đặt tên, đương nhiên là có chỗ đổi rồi. Nếu thể tu là trong một kỳ sẽ phân đến là Hạ Thể, Trung Thể, Thượng Thể và khó dò đến Cực Thể. Cực Thể này mang ý nghĩa đưa cơ thể tại cảnh giới tu thành hoàn mỹ vô khuyết chi thân thể, là không có bao người đạt đến cảnh giới.

Mà đến hồn tu nếu bên trong một đại kỳ giống hai loại tu trên, cũng khác biệt là mấy. Phân trong làm Hạ Hồn, Trung Hồn, Thượng Hồn và Cực Hồn. Cực Hồn biẻu thị ở cảnh giới tu đến hoàn mỹ, vô địch cùng cảnh, thậm chí là mạnh hơn một chút người có tu vi trong hồn cao hơn nhièu hắn đây.

Mà nói đến Tinh Thần Tu cũng không khác gì mấy, rất là dễ đơn giản liền phát hiên ra thôi mà. Phân trong làm Hạ Niệm, Trung Niệm, Thượng Niệm và Cực Niệm. Cực Niệm cũng mang những ý nghĩa trên, căn cơ tốt, mạnh mẽ, và rất khó mà đạt đến được.

Nhưng cảnh giới cực cảnh trên trong một kỳ, thì thực không phải ai cũng đột phá được. Thứ cần là một cơ duyên to lớn, một căn cơ cực kỳ vững chắc, vững vàng nhiều lấy. Hơn nữa thiên tư cũng phải là vũ trụ tuyệt đỉnh rồi. Mà đột phá cực cảnh trong một kỳ là cũng quá đủ rồi, khó mà mỗi kỳ điều mức cực cảnh. Đương nhiên Trần Nam không tính vào đấy, bởi vì hắn cũng không phải người thường a, nhiều nhân tố đổ giồn khiến Trần Nam là đặc biệt lắm.

Ở vũ trụ sẽ không thiếu cái lạ, trong một kỳ, nếu là yêu thì phân làm Hạ Yêu, Trung Yêu, Thượng Yêu và Cực Yêu. Cực Yêu trong một kỳ rất là khó đạt đến, giống với nhưng loại tu khác thôi, bởi vì bản chất là giống nhau, đột phá là vô địch cùng cảnh giới, thậm chí giết vượt cấp dễ như ăn kẹo.

Còn nếu là ma thì phân trong một kỳ ra thực rất đơn giản Hạ Ma, Trung Ma, Thượng Ma và Cực Ma. Mà Cực Ma lý thuyết cảnh giới là giống với nhưng loại cực cảnh phía trên, chẳng khác nhau tí nào cả.

Bên trên chỉ phân các loại tu khác nhau thôi, chứ mấy loại như ma thì là từ khí tu chuyển biến thành, nên cũng không cần chi tiết ra, dù sao đây là nơi trải nghiệm, một thế giới ảo nhưng mang tính thí luyện, tự muốn thành ma thì tự mà thành, muốn thành yêu, thành phật là tự chuyển tu mà đến. Trên chỉ liệt ra nhưng loại tu thôi, chứ đâu phải bảo mẫu đâu mà phân chia các loại ẩn trong đó chứ.

Trần Nam sẽ lựa chọn khí tu, mặc dù còn nhiều loại tu khác công năng hắn tự nhiên là thèm, nhưng mà đây chỉ là một trò chơi mà thôi, thật quá quan tâm đến tu loại gì nhiều thế sao, cần gì phải vậy a, đối với Trần Nam hắn mà nói, tu loại gì bản thân hắn điều tự tin có thể bất khả chiến bại.

Hơn nữa nên nhớ rằng trò chơi ít liên quan đến hiện thực, ngoài đời thì hắn dã vọng là toàn tu hết, ý là toàn năng vậy nha, không phải hắn tự phụ bản thân quá mức, mà là tự tin nha, hơn nữa mang trong thân hệ thống, không có được bản lĩnh như vậy thì cũng quá lãng phí thời gian đi mất a.

Nhấn chọn khí tu xong lúc, Trần Nam cảm thấy bản thân xung quanh lại lần nữa rơi vào trạng thái bóng tối, không thấy gì cả, đón chờ là bóng tối tăm hơi, hơn nữa còn im ắng đến cực hạn, im đến khiến người ta sợ hãi. Nếu là bình thường tiểu hài tử tuyệt đối sẽ bị sợ phát khóc, nhưng đừng quên Trần Nam là ai, một đứa sáu tuổi mang linh hồn kẻ hơn hai mươi dưới ba mươi đấy.

Trần Nam theo bản năng nhắn lại con ngươi, hắn muốn soi sự bất ngờ trong nháy mắt, sự chờ đợi thấp thỏm, mong chờ, phấn khích là thật. Ai bảo hắn chưa bao giờ chơi thử loại này kiểu trăm phần trăm thật cùng đồ họa đâu chứ, thật là giống kẻ nhà quê mới lên thành phố vậy, bị nó hào hoa mỹ lệ mê hoặc tâm lấy.

Rất nhanh âm thanh vốn yên tĩnh lạ thường, lại trở nên nóng nổi lên, vang rộn nhịp nhàng. Trần Nam nghe liên biết bản thân đã đến nơi Hư Vũ Thần Giới, mắt mở dần ra, lộ đến đôi mắt xanh lam tuyệt quanh mỹ diệu.

Trần Nam nhìn bây giờ hắn đã xuất hiện tại một cổ trang nơi chỗ, từng dãy nhà cổ tranh lê thê xếp dọc thẳng hàng với nhau, chỉ chừa lại những đường đi đủ chỗ rộng rãi bước, mỹ cảnh không hoa lệ mà có phần đơn diệu, yên tĩnh tâm người, là phàm trần xử thế kiểu dạng.

Bây giờ nơi Trần Nam đứng là khu quảng trường, cũng xuất hiện ly nhí những người chơi tân thủ, không khác Trần Nam bao nhiêu cả. Trần Nam nhìn cảnh vật cũng không quá kinh ngạc, dù sao nơi hắn từng sống cũng là thành phố hiện đại, với những tòa nhà cao tầng chọc trời, nhưng ngôi nhà tầng cấp bao quanh địa khu, nếu mà ngạc nhiên thì cũng có chút kỳ a.

Đồng thời tại đây cũng có số ít những NBC trao nhiệm vụ, với thông tin ảo trên đầu, nên những người rất dễ liền phần biệt ra đâu người chơi đâu là NBC. Trần Nam xung quanh nhìn hồi lâu, nhãn thần quay lại bảng số liệu ảo trước mắt, hiện tại đây ghi lên một lời chúc: "Chức người chơi Trần Tiêu Dao đến với tân thủ thôn hiệu XXXX!"

Bỏ qua lời chúc mừng, Trần Nam chào đón nhìn tới bản thân trong Hư Vũ Thần Giới số liệu ảo. Do bây giờ trong đây, hắn là một cơ thể khác hoàn toàn, bên ngoài thuật pháp hay công pháp không thể đưa vào đây được. Nên bây giờ Trần Nam tình trạng chỉ một chữ liền kêu ra...

Phế...

. . . . .

Trần Tiêu Dao.

Thiên Phú: Kiếm Kiến Minh Tâm.

Thiên Tư: Kiếm Đạo Chi Tử.

Cảnh Giới Khí Tu: Không.

Kinh Nghiệm: 0/10.

Công Pháp: Cơ Sở Tâm Pháp.

Thuật Pháp: Không.

Võ Học: Cơ Sở Quyền Pháp, Cơ Sở Kiếm Pháp.

. . . . .

Khi đầu cơ sở được miễn phí đến, tạo xong tài khoản là điều nhận được hết không ngoại lệ, Trần Nam tự nhiên cũng là vậy đồng dạng. Trần Nam bây giờ là chuẩn mực phàm nhân rồi a, ngoài cũng cậy mà trong đây cũng vậy, thật là chán đời nha.

Trần Nam ngó lơ xung quanh, nơi đây có khá nhiều người không đi đánh quái lấy kinh nghiệm mà trực tiếp ngồi xuống tu luyện. Đúng vậy tu luyện, bây giờ nơi này là ngồi tu luyện nha, dựa vào tâm pháp cơ sở thì cứ ngồi tu luyện một tiếng là một điểm kinh nghiệm, nói là lâu nhưng cũng không lâu.

Cảnh giới phân rất đơn giản, không phải kỳ mà là cảnh. Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phản Hư, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa.

Bởi vì nếu theo thời gian mà nói, tràn mãn 10 điểm kinh nghiệm là đột phá luyện khí cảnh tầng một, tính ra giờ thù ít cũng nửa ngày thời điểm, đương nhiên đây chỉ là dành cho những kẻ phổ thông thôi. Những người bất thường, là lợi dụng bản thân thế lực hay nhân mạch, nhận những đồ tốt từ lúc thuở ban sơ thôi.

Hoặc là được một cái tốt thiên phú, đi vượt cấp đánh quái thôi, đúng vậy đánh quái, là tốt nhất phướng thức nhận lấy điểm kinh nghiệm. Nhưng thuở tân thủ, mới vào chủ là một phàm nhân, tay không chói không được gà, thù dám nào đánh nhưng loại đã nhập môn tu luyện chứ, nên mới có tình trạng hấp hối tự lấy tâm pháp tu luyện. Nhưng đó chỉ là những người thiên phú ban là thấp nên mới như vậy, còn người có cao thiên phú cách sẽ khác thường nhiều lắm.

Trần Nam nhìn bản thân thiên phú, mới thiết lập trong là tự thành ra, hay nói hệ thống Hư Vũ Thần Giới tự ban phát ra, không ai giống nhau cả. Trần Nam thiên phú Kiếm Kiến Minh Tâm, cái này hắn cũng không nhiều hiểu, thử ấn xem xét thông tin ra...

. . . . .

Kiếm Kiến Minh Tâm: Giúp người chơi có thiên phú ở kiếm đạo đường siêu tuyệt, không người so được.

. . . . .

Trần Nam nhìn mình này thiên phú, cũng không có phê bình gì, theo hắn thấy thì mình thiên tư kiếm đạo chi tử là do này thiên phú phán định thành. Trần Nam kiếp trước không chơi kiếm, nhưng tự dưng sẽ không phản cảm với kiếm rồi, ngược lại hắn có phần thích thú chứ.

Trần Nam nhìn bản thân có cơ cơ kiếm pháp, liền vó chút minh bạch tại sao lại có, hiển nhiên là vì hắn cái này thiên phú, trong tân thủ mới đặc biệt được ban tặng. Không thì lấy tân thủ tình cảnh, cơ sở kiếm pháp, căn bản là không nào được đến, muốn cũng phải là mua là nhận được tới nha, nào có bưa cơm miễn phí a.

Trần Nam tự nhiên sẽ không mơ loại kia mộng tưởng, bất quá nhờ đặc biệt vào thiên phú, thì Trần Nam không làm cũng có ăn rồi. Đừng nhìn ta đố kỵ, ai bảo ta được tốt thiên phú đâu, các ngươi đố kỵ bất quá là vì các ngưới thấp kém không có hảo thiên phú mà thôi!

Trần Nam bắt đầu đi ra cái này thôn bên ngoài, nơi này không phải Hư Vũ Thần Giới chính nơi, chỉ là một thí luyện người mới thôi. Mà chân thoát khỏi đây là được chuyển đến Hùng Lạc Đại Lục, Trần Nam tựa đã hiểu một chút thông tin về nơi đây rồi.

Bên ngoài thôn là một mảnh sơn lâm bao la bát ngát, không khí trong trẻo tinh khiết, tỏa sức sống mãnh liệt cho người nhìn, cảnh quan không nhợt nhạt cũng không quá nổi bật, như lại gây nên cho người một loại hào hứng cảm giác. Từng dãy núi lưa thưa, có cao ngút trời có thấp năm mươi trượng, địa hình không cấn đối, nhưng lại có con đường mòn cong chéo đi ra.

Trần Nam bước đi trên con đường mòn, lặng lẽ ngó ngang ngắn cảnh vật, vẻ mặt cũng có chút đặc sắc. Quả thật thế giới này chân thật cực kỳ, thậm chí có chút vượt hiện thực, không hổ danh là một thế giới ảo được nhiều người trên vũ trụ chơi, độ nổi tiếng khỏi phải nói lên cũng thông.

Rất nhanh không bao lâu, Trần Nam tựu đi đến một mảnh khu rừng, với nhưng cây xanh tươi sống bao bọc phương viên là mấy dặm lận. Nhìn trước mắt cổng gỗ có phần sói mòn, như muốn đổ nát, thân lia thia nhưng cây dại cỏ mọc đến ủ mốc, trên viết chữ nhưng là như long bay phượng múa 'Thanh Nguyên Sâm Lâm'

Nơi đây là rừng có yêu thú gần nhất thôn này, phạm vi của nó càng nhỏ, thì yêu thú bên trong càng mạnh mẽ nhiều, là từ Luyện Khí tầng một đến tầng mười. Trần Nam tựu là đi bên ngoài lìa mà thôi, dù sao hắn có như thế mạnh nhưng cuối là phàm nhân mà thôi, trong cạnh giới tu hành cách một tiểu cảnh cũng có độ chênh lệch cực lớn rồi. Đầy còn là chưa kẻ đến những người thiên tài, những kẻ yêu nghiệt nữa!

Bất quá muốn vô thì Trần Nam đây là chưa phải lúc, bởi hắn ít cũng phải tu một chút kiếm pháp cơ sở cho thuần thục cái đã, không thì người phàm nghệ không tinh thì vô mà nộp mạng lấy. Trần Nam chưa dùng kiếm pháp lần nào, nhưng bây sẽ a.

Trần Nam nhẹ bước tới một cây thô, nắm lấy một cành vững chắc cứng cáp, bẻ gãy mạnh. Một kiếm luyện tập của Trần Nam cứ vậy mà hoàn thành, không quá trang mã hoa lệ, bởi vì Trần Nam đây là luyện tập ấy nha, cũng phải chém chém giết giết mà dùng kiếm thật, bắt đầu là từ hư nghĩ kiếm mà thôi.

Nhắm mắt lại, tập trung tinh thần, một đống tri thức về cơ sở kiếm pháp hiện tại đầu hắn như tự dưng vậy, những chiêu những tư thế dùng kiếm như một bộ phim một lượt diễn tập lấy. Có thiên phú Kiếm Kiến Minh Tâm trong người, Trần Nam rất nhanh liền hết tại lĩnh ngộ xong.

Được xưng là Kiếm Đạo Chi Tử thiên tư, quả thật đối về mặt lĩnh ngộ kiếm thì khỏi nói rồi. Hơn nữa hắn đã lược bỏ tất cả những chiêu thức thừa thái không cần thiết đến, chỉ lưu lại nhưng chiêu tinh túy, hạch tâm của kiếm pháp. Nhưng chiêu này gầm Đâm, Chém, Thủ.

Mỗi chiêu điều liên quan đến thiên địa tinh hoa, liên quan đến cơ thể con người, có thể nói những kiếm pháp mạnh nay điều là thoát thai nuôi dưỡng đến những đường riêng của ba chiêu này cả, không có ngoại lệ, nói thẳng ra là thiên ngàn vạn loại bên trong kiếm pháp chi tổ, là kiếm pháp nguyên sơ lúc, tối giản nhất.

Chiêu Đâm là nhất kiếm nhất mạnh, một kiếm là xuyên tim người hay các tử huyệt mệnh huyệt, hay nói đây là tấn công loại tất sát kỹ thuật, để đảm bảo cân bằng kiếm, người phải có một độ tinh chuẩn, mãnh lực cao, khi có những yếu tố trên thì chiêu này là hoàn mỹ nhất kiếm, trừ phi trên thân không có tim và những mệnh, tử huyệt.

Nếu chiêu đâm là đại diện cho sức mạnh, sự tinh chuẩn và tính thần cực tập trung của người. Thì chiêu Chém chỉ mang một chân lý đó là nhanh, tất nhiên không thiếu sự sắc bén được, tại đây tốc lực của người dùng là phải nhanh không nghi ngờ, nhưng không chỉ nhanh là không đủ, thanh kiếm là phải sắc bén có thể chém người như bùn chặt sắt như chém không khí vậy. Nên mới có câu "Kiếm cũng là một bộ phận của kiếm tu, kiếm có thể sống thiếu kiếm tu, nhưng kiếm tu lại không thể thiếu kiếm!" đó không phải là một câu ngoa mồm dỡn ngữ, mà là một cách tinh tường đánh giá.

Kiếm tu mà thiếu kiếm thì vẫn chỉ là một người phàm thôi, kiếm là một người bạn rất quan trọng với kiếm tu, đi luôn cùng mệnh bất tổn sẽ không rời, mà kiếm cũng không tự động rời kiếm tu, trừ phi nó có linh có tính. Trên chiến trường làm chiến hữu, tại trên đường làm hảo hữu, ở nhà lại làm tâm giao.

Không nói đến về kiếm nữa, một ngày minh ngộ là cả đời biến đến, tự hiểu mới khác cốt minh tâm. Đến chiếu thứ ba Thủ, chiêu này không thiên về công kích mà thiên về phòng hộ bản thân hơn nhiều, thủ thế hộ thân, chính là này ý nghĩa, không sợ địch cận chiến đánh, kiếm thủ hộ thân, là lấy kiếm đỡ đòn cản vật. Ý là bảo vệ phòng ngự cho thân thể không quá tạp tối!

"Vùn Vụt!"

Trần Nam bắt đầu những chiêu thứ này, kiếm chiêu xuất ban đầu có chút run run không vững, nhưng theo thời gian đường đi nước bước lại thêm đổi mới, càng hoàn mỹ, do dùng cánh cây nên tiếng là chút khiếu hài, không như dùng kiếm sắc bén hàn lạnh âm!

Mỗi loại chiêu Trần Nam lại lợi dụng đủ kiểu, trong ba chiêu thức này, mỗi chiêu điều thiên biến ván hóa, đề là không tại kiếm pháp chiêu, mà ở tại tâm, tùy tâm sở dục, kiếm ta thích đường đi nước nào thì ta đi đường ấy, không gò bó lấy một điểm, kiếm pháp là phải thiên biến vạn hóa, không chủ động là thô sơ, mà phải vừa bị động lại chủ động lấy!

Cơ Sở Kiếm Pháp - Đâm: Viên Mãn!

Cơ Sở Kiếm Pháp - Chém: Viên Mãn!

Cơ Sở Kiếm Pháp - Thủ: Viên Mãn!

Trần Nam nhìn bên cạnh mới mở ô thuần thục thanh, cũng hơi gật đầu thỏa mãn, cảm thấy đã tốt, bất quá hắn vẫn còn cảm thấy tiến độ thuần thanh có chút chậm chạp a, hắn đã luyện đi luyện lại ba bốn canh giờ rồi mà chỉ được từng đó. Canh giờ ở Hư Vũ Thần Giới cùng thực tế là 10 : 1, nghĩa là đây mười ngày mới bằng bên ngoài một ngày.

Võ Kỹ, Pháp Thuật phân chia cấp bậc làm Nhập Vi, Tiểu Thành, Đại Thành, Viên Mãn và Cực Hạn. Mỗi cấp lại có điều lĩnh ngộ khác nhau, uy lực tất nhau tự nhiên cũng chênh lệch.

Nếu người ngoài nghe Trần Nam bây giờ tiếng lòng, cam đoan chắc rằng hắn sẽ bị chửi nhổ bọt đầy mặt, ba canh giờ ngộ kiếm pháp tới viên mãn cũng quá đáng sợ a, mặc dù chỉ là cơ sở nhưng cũng không mà lĩnh ngộ đến viên mãn. Những cái phần trên đều do hắn thiên tư thiên phú đạt được trợ giúp, tất nhiên là không thể thiếu bản thân hắn lĩnh ngộ với thiên địa đại đạo nữa.

Hơn nữa không chỉ vậy, Trần Nam còn từ đây ngộ ra một thân pháp, đơn giản tên là Kiếm Bộ, đường đi như kiếm xuất vô thanh, tiến chỉ có đến không có lùi, các rẽ cũng ngoành nghèo những góc khúc. Nhưng cái ngày rất hợp với cơ sở kiếm pháp của hắn, Bộ Bước Kiếm Hình, Kiếm Xuất Lăng Hạ.

Với lại Trần Nam đem ba chiêu thực không còn dùng cơ sở kiễm pháp xưng hô tới, mà dùng là Nhập Môn Tam Thức. Chia Đâm Thức, Chém Thức, Thủ Thức. Ý chỉ đây là trụ cột mở ra Kiếm Đạo chi môn cho kiếm tu muốn người, là Kiếm Đạo Căn Cơ.

Căn cơ là không bàn luận nhiều, nhưng chỉ cần hiểu rằng càng tốt càng vững căn cơ, thì tại tu hành đường đi ngày càng xa. Trần Nam cảm thấy bản thân đã dính dãi khá nhiều mồ hôi rồi, cơ thể ướt nhẹp cùng quần áo ma sát vào khiến hắn có chút khó chịu, đây là khó trách hắn, là do ba bốn tiếng vận động không ngừng nghỉ, không dính điểm mồ hôi mới là lạ, đây là Trần Nam ban sơ khí lực cơ thể và bền dẻo lớn, không thì thường phàm xong có lẽ hư thoát khí lực nằm tê dái trên giường mấy hôm cũng không chừng!

Hơn nữa hắn còn phát hiện ra, bản thân khí lực hay nói là thân thể sức mạnh, ngày một tại mỗi lần vung tập kiếm của hắn, mà tăng trưởng, hiệu quả bây giờ là vẫn còn tốt, bây giờ hắn khí lực đã là 234 kg rồi, ban đầu lúc sơ nhập thì cũng thành là tại 40 kg và 80 kg tầm trung thôi, tăng trưởng cũng là nhanh, nhưng so với luyện khí cảnh tu sĩ vẫn là thấp một đầu. Điều đáng quan trọng hơn là tại lúc hắn mệt nhất, thì được tăng càng nhiều, đây chính là kích phát trong cơ thể tiềm lực a, đột phá nhân thể cực hạn, là không thuộc tiên con đường!

Trần Nam có một linh cảm rằng, bản thân tại một luyện kiếm điều được số lực tăng trưởng cơ thể lực lượng, là do hắn Kiếm Kiến Minh Tâm tạo thành, nhưng còn chưa rõ xác định, có đó là hiệu quả ẩn cũng nên, hay là hắn khai phát hết tiềm năng của thiên phú này!

Nhận thấy bản thân trên người mồ hôi ướt nhẹp khó chịu, Trần Nam khẽ bước đến một đoạn bên trong Thanh Nguyên Sâm Lâm, bên trong đầy là không có quá rậm rạp cây cối, hắn nãy tia được một ao nhỏ trong xanh, đoán chừng vẫn tắm được!

Do đường đi cũng không xa, hơn nữa đoạn viền ngoài đây, là thiếu yêu thú xuất hiện, nên đây vẫn là khu an toàn với người chơi, nhưng đây là lúc không có yêu thú chạy đi ra, còn vận rủi người đụng một chút yêu thú, sẽ chêt! Đương nhiên đây là lấy phàm nhân tục nhãn, so đo bản thân mà thôi, còn đám người tu sĩ thì tùy thuộc vào tu vi a!

Trần Nam rất nhanh liền đến nơi có ao nhỏ, cởi ra từng chút một quần áo, rất nhanh liền lộ ra cường tráng thân thể, cơ bắt khống nói cuồn cuộn nhưng cũng đã mơ hồn, vai không to quá mức cũng không nhỏ ngoại lệ. Không tả nhiều toàn thân, nhưng bên dưới hắn hạ thể, côn thịt là thực diễn hóa thành, côn thịt thô dài, to bằng cổ tay người, là ở tầm của hiện thực phán đoán thành, cũng không có bao nhiêu tăng trưởng cả!

Quần áo đặt ở một gốc đá, có những nắng sớm chiếu xuống, đặt có hàm ý để cho quần áo có điểm hâm khô, mực dù không phải đáng quý gì đồ, nhưng là hắn bây giờ duy nhất quần áo, nên phải quý điểm a, hắn cũng không muốn thành dã hoang nhân đâu!

Thỏa mãn dưới ao nhắm mắt hưởng thụ, không thể nói tại trời nắng này, hoang dã tắm sông tắm suôi kỳ thực rất thoải mái nhiều, hơn nữa đối với tràn ngập trên thân thể mồ hôi thì càng là thoải mái hơn, Trẩn Nam thủ hưởng từ lỗ được bay vào mát khí, nhắn mắt thần thanh khí sảng hẳn!

Hắn lâu rồi đã không tắm sông, từ lúc kiếp trước chuyển sinh tính tới bây giờ, đã tầm gần chục năm rồi, loại quen thuộc cảm giác, khiến hắn thật nhớ chuyện xưa a, lúc nhỏ tại trên hoang núi dã lâm, thường thì hắn cơ hồ toàn là ra ao tắm hết, là thường nhật sự việc rồi!

Mà bây giờ hắn mấy năm chuyển sinh đây, đều tại ở vũ trụ không gian di chuyển trên thuyền, nên chưa lắm thụ hưởng thiên trong tươi xanh mát mườn mượt, lâu hương cảm giác quay về, khiến Trần Nam tâm thần không khỏi mê thất, vân ve hưởng thụ.

Ở ao tĩnh tâm dưỡng thể, đồng thời hắn cũng chuẩn bắt đầu việc, hắn dự định là quay về thôn, là lấy một kiếm đến, dù sao hắn cũng thể dùng nhánh gây cành liễu làm vũ khí, dù là cấp thấp nhất yêu thú đều là đao thương bất nhập, chỉ loại thần binh lợi khí mới khiến hắn phát huy ra hết bản thân thực lực, tại thời điểm này.

Thân là một người dùng kiếm, tự nhiên là không thể thiếu được hảo kiếm, chỉ có hảo kiếm mới khiến kiếm tu thực lực phát huy mười thành, thậm chí là còn phát huy ra cao hơn nữa, rất nhiều công dụng!

Đương nhiên việc bây giờ của hắn vẫn là hưởng thụ, mát mẻ cảm giác cứ khiến hắn mê muội, công thêm nắng ấm trên trời giáng xuống, băng hỏa lưỡng trọng thiên mô thức đã sơ thành, hắn rất thích loại vừa lạnh lại vừa ấm cảm giác, đảm bảo là không tồi đâu!

Trần Nam lần nữa ngắn lại cơ thể, qua nước trong phản chiếu tới, là một tuấn tình lãng tử khuôn mặt, làm mê muội không biết bao thiếu nữ tâm, làn da trắng trảo thuần nhuyễn, là tiểu bạch kiểm trong mắt không ít người, cao lớn thân thể không thô, cân bằng vững trãi, tấm lưng nhìn nhỏ bé, nhưng có thể dỡ được không biết bao khó khăn!

Bản thân mô phỏng ta lớn thân thể, đã điều chỉnh khác, nhưng vấn là một đại mỹ nam, Trần Nam vẫn có chút mộng, về việc bản thân chuyển sinh tới đây, một thế giới tu tiên rộng lớn mênh mông, nơi người thân hắn có điểm nhiều, nhưng khiến hắn khác cốt minh tâm sư phụ, lại khiến hắn nhớ, Trần Nam đã tâm hứa rằng phải tìm về gặp sư phụ, đương nhiên là việc của sau này, lúc hắn đã có năng lực thật sự!

. . . . .

Anh Em Thấy Hay.

Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.

Ủng Hộ Động Lực Ài

. . . . .

Anh Em Thấy Hay.

Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.

Ủng Hộ Động Lực Ài