Chương 20: Nhập Vũ Thần Giới!!

Trần Nam ngắm nghía hồi cũng không tiếp chú ý, bởi lực chú ý của hắn điều nhìn tới chiếc giường thứ hai. Giường này là của Liễu Tố Băng nhưng nàng bây giờ bên kia rồi, nên trống người. Rộng thì bằng người trưởng thành vươn rộng cánh tay hết cỡ, rất lớn đủ hai người ngủ. Đối với hai huynh muội hắn bây giờ thân thể là quá đủ rồi nha.

Kéo muội muội lên giường, Trần Nam cũng theo đó nằm xuống, không tự chi, nam nữ thụ thụ bất thân, nhưng bây giờ bọn hắn vẫn tiểu hài tử thôi, cũng chẳng phải người lớn, nên câu này không thực tế. Trần Nam dù có ý với muội muội như bây chưa đến lúc, nhưng Trần Khinh Tuyết lòng lại ẩn chứ dị tình tâm.

Trần Khinh Tuyết mới sáu tuổi, nhưng tâm tư cũng rất sâu, từ lúc bốn năm tuổi, nàng đã hiểu những cái về tình yêu rồi, không đơn thuần là một đứa bé thôi, đương nhiên cái này Trần Nam cũng không biết, hắn chỉ hiểu rằng có tâm thiếu nữ, nhưng chưa hiểu tuổi đó sự tình. Từ lúc ấy khi nằm ở cạnh ca ca mọi lúc, lòng nàng điều thấp thỏm, có thẹn thùng có vui sướng, điều bất phân, nhưng quy chung vẫn là vì ca ca nàng mà ra.

"Muội muội ngươi viết cách nào đi vào Vũ Thần Giới rồi chi!" Trần Nam mặc dù biết Trần Khinh Tuyết sẽ hiểu nhưng vẫn lo lắng đến, vạn nhất sẽ không đâu. Trần Khinh Tuyết bị ca ca đột ngột hỏi, liền vui mừng, nụ cười nở tươi đáp: "Biết!"

Trần Nam nghe vậy liền yên tâm đến, cũng nằm lấy xuống giường, giuỗi thẳng tay chân, tư thể thẳng năm không vẹo cũng chẳng xiên. Trần Khinh Tuyết cũng là học theo Trần Nam cách nằm đến. Trần Nam thấy muội hoàn chỉnh nằm xong, liền nhắc:"Vào thôi!"

"Vâng!" Trần Khinh Tuyết tự nhiên cao hứng bừng bừng, nàng rất thích chơi nha, dù sao nằng tuy thế nào thông minh vượt tuổi, cuối vẫn là trẻ con mà thôi. Trần Nam bắt đầu nhắm mắt lại, bắt đầu lòng mặc niệm Vũ Thần Nhập Giới Pháp, từng ký tự ảo diệu bay nổi trong lòng hắn, mỗi lần đọc như thẩm thấu quay linh hồn, một đợt du lượn thái hư.

Rất nhanh Trần Nam cảm nhận tại bản thân đã không còn tại giường nữa, mềm mại sau lưng để nặng đề xuống nơi tựa đã không còn. Thay vào đó cảm nhận từ chân xúc cảm đứng lên, mà sau lưng đã đến mảnh không khí rồi.

Ánh mắt qua dần mở, tuy vẫn là trắng noãn khuôn mặt, như thần sắc như đao, vòng lam tươi mãn nguyệt, người tỏa ra một thành thục khí. Nào có thể tưởng tượng đến, tại một đưa nhỏ thân thể lại tỏa ra như thế khí chất.

Vẫn là thân người quen thuộc, cơ thể nhỏ cân đối cao ráo, không yếu nhược, nhưng cũng không lộ hung mãnh dã thể, là tuyệt cân bằng. Tóc đen bú kiểu đuôi ngựa, kết hợp là một tiểu nam thần cũng không đùa đâu được. Sau này trưởng thành tất nhiên là kẻ sát gái nhiều lắm.

Nhưng xung quanh hắn, là một đêm tối mù mịt, lóm đóm nhưng tia sáng nhỏ bé, vũ trụ tinh không mô phỏng được hình thành đến. Xa cao ức vạn tinh thần, lóe sáng thẳng khắp bầu trời, là tạo ra cảnh vừa tịch mịch vừa đẹp mắt, họa quan đồ vũ trụ là đây chứ đâu.

Trần Nam ngó xuống kiểm tra bản thân theo một phản ứng bình thường, bây giờ hắn mặc một đơn giản bạch sắc y phục, rất giản dị, bàn chân là chân trần thô sơ. Bước chân của hắn là đạp xuống vũ trụ tinh không, đứng tại ức vạn tinh thần phía trên giường như. Cảnh tượng thật là giống một vị vô thượng tồn tại đứng giữa vì sao, lấy hư không làm thảm, tinh thần là đường, mà đi.

Toàn cảnh nếu suy nghĩ ở nhiều góc độ, sẽ có biết bao khoa trương a, mọi nơi tứ phía, trên dưới hắn, đâu đâu cũng là cảnh tinh không vũ trụ, nếu là bình thường người cũng là rối loạn một phen, nhưng Trần Nam lại là khác biệt a, dù chưa thế nào đi vào vũ trụ. Phi thuyền tất nhiên sẽ không tính, lại du lượn hư không, đi qua tinh thần thì là Kim Đan Nguyên Anh mới có khả năng.

Nếu là bình thường Trúc Cơ hay Luyện Khí, đừng nói là đi ra, liền tỏa ra khí tức đều đủ giết nhưng người đó không bao nhiêu lần, chỉ đến Phản Hư mới là hoàn toàn gọi là du lịch hư không, hư không đối với cảnh giới đó còn có thể tại hư không xé rách hư không, tạo ra một cách của không gian đi xa không biết bao ức vạn dặm, cảnh giới đó không phải suy tính thường có thể nghĩ đến.

Đương nhiên Trần Nam còn lâu mới tiếp xúc với bậc đó huyền diệu, hắn bây giờ vốn là phàm nhân thôi, muốn đạt tới Phản Hư thì nếu là thiên kiêu chi tử ít là ngàn năm. Không phải thiên kiêu chi tử thiên phú thấp, mà lên mỗi cảnh giới phải lĩnh ngộ, suy tính căn cơ bản thân. Nếu thực là dễ như vậy đột phá, thì Hợp Thể đi đầy đất, Tiểu Thừa như vân rồi.

"Mời ngươi chơi chọn thế giới!" Trong lúc đó, một âm thanh nhu ngọt vang lên, khiến Trần Nam bừng tỉnh lại. Không biết lúc nào trước hắn đã xuất hiện một cô gái, nàng như hòa vào tinh không vũ trụ đồ, thân mặc một lộng lẫy màu trắng tuyết y phục, là như một vị thuần bạch tiên tử vậy, khiến người nào cũng thích nha.

Nàng thân thể lung linh, làn da tuyết bạch lưu ly như, mỹ phượng mâu xanh biển nhạt, mày cong nhẹ bán nguyệt, mi cong cong mỹ lệ, đôi môi hồng nhạt căng mịn, hai má phùng mãn hồng hào, mái tóc bạch trong như thác đổ đóng băng. Tỏa ra một không thể chạm tới thần thánh khí chất, là một tiên tử không nhiễm bụi trần như.

Đôi gò bông đào to trưởng thành như che dưới lớp áo bạch trắng, chiếc eo thon gọn nhuần nhuyễn tựa không xương, đôi mông tròn hậu hĩnh không kém phần căng đặn, dương cao ngạo nghễ bất khuất. Nàng bây giờ biểu lộ nhạt nhẽo, có linh tính nhưng tâm vị không đủ, là thiếu thiếu cái gì đó cả.

Có chút băng lãnh khia chất cùng tiên tử thuần bạch không nhiễm bụi trần của nàng, thật lâu hấp dẫn hắn, muốn mê thần hồn điên đảo lên. Đến khi nàng mở miệng lần nữa, có chút vô tình âm thanh mới khiến hắn tỉnh thần lại: "Mời người chơi chọn thế giới!"

"Nàng tên gì vậy?" Trần Nam không đáp trả câu nhắc của mỹ nữ trước mắt, mà hứng thú đi một hướng khác biệt hoàn toàn, không màng sự phản ứng của nàng. Mỹ nữ thuần bạch nhấp môi hơi mí, nhìn hắn giây lát, liền nói: "Không có!"

Tán mỹ nhân luôn có lối đi đặc biệt, cách của hắn cũng vậy thôi, nhưng đi theo kiểu ngược đời nhau, vì theo mắt hắn trong mỹ thuần bạch này rất cô đơn, ngược điều dễ chiếm lấy hào cảm, bằng không thì nàng nhạt nhẽo tính, rất là khó gây lên một lượng hào cảm lớn mạnh. Vì tại trong mắt nàng, ngươi cũng nhạt nhẽo vậy, nên hào cảm không có tự đương nhiên rồi.

"Vậy sau này ta liền gọi nàng là Bạch Thuần Lam, Bạch Y Bào Phục, Thuần Nhạt Tính Cách, Băng Mỹ Lam Mâu!" Hắn liền theo nàng thẩm mỹ quan đến tạo ra tên, Bạch Thuần Lam, tên này cực kỳ hợp với mỹ nhân thuần bạch này, không thể khác tên khác được.

"Mời ngươi chơi chọn thế giới!" Bạch Thuần Lam không đáp lại hắn lời, vẫn là câu nói cũ, nhưng bên trong lại ẩn một tia tình, hiểu nhiên nàng là khẳng định rất thích cái này tên, nhưng nàng bây giờ tính cách và tình hình, thì rất khó mà lộ ra nhiều được biểu cảm, quen rồi mà. Đồng thời hào cảm của nàng đối với Trần Nam, ở kỳ lạ ngược câu hỏi mà tăng lên.

Trần Nam cũng đôi chút phát hiện, mặt hơi mỉn nhẹ, lại nhẹ hôn đôi môi hồng mịn của nàng trong giây lát, liền tà dị kêu lên: "Đi Hư Vũ Thần Giới!"

Cao thủ không bằng tranh thủ, Bạch Thuần Lam chỉ NBC giới thiệu, nhưng rất là đáng tiếc rằng, Trần Nam đối với cái này hiểu biết, cũng không là đồng dạng tầm thường. Chẳng băng vậy chiếm mỹ nhân một chút tiện nghi, cũng chả mất mát gì nha, đồng thời lo dị biến phát sinh, Trần Nam chọn luôn thế giới.

Cái này quyền chọn, đã không phải nàng Bạch Thuần Lam có thể tiếp quản, chỉ trơ mắt nhìn Trần Nam biến mất. Nhưng nàng thực không tức giận, mà thay vào đó, khuôn mặt tuyết nhuyễn bạch ửng hồng thành vân, đôi mắt vãn là như cũ tĩnh lặng, cực kỳ khả ái lắm. Bạch Thuần Lam nay biểu cảm nếu mà truyền ra vũ trụ, thực sẽ gây cho một chấn động lớn.

Nàng là nữ thần của không biết bao nhiêu người, nhưng cuối vẫn là là trò chơi hướng dẫn người, còn là tính lạnh nhạt, nên nay không có ai chinh phục nàng được. Mà bây giờ đã xuất hiên người chinh phục được nàng, mặc dù là xíu động tình, nhưng cũng là xuất hiện xuân tâm rồi, khó chối cãi đến nha.

Loại này trái ngược tán tỉnh, tuy có chút dở dở ương ương, nhưng là lưu một hình bóng trong lòng nàng, đồng thời tuy không phát tiếng nào nhưng, nàng đã ngầm đồng ý với cái tên Bạch Thuần Lam này. Mỹ dụng hơi động, tay ngọc khẽ dơ lên vuốt lấy bờ môi còn dính nước bọt của Trần Nam, như nghĩ tới điều gì.

Vuốt một hồi, cũng dừng tay lại, ánh mắt lam xanh hơi động, cả người biến mất như chưa từng xuất hiện vậy, căn phòng trở lại vẻ tăm tối và im lặng của ngày nào. Nhưng khẳng định nơi đây cũng mang ý nghĩa to lớn.

. . . . .

Trần Nam bên này, hắn đã đến với một không gian tối khác, nhưng ở đây không có ức vạn tinh thần chót lóa, mà là một màu đen thẫm vô tận, dài thẳm không thấy cạn nơi. Mà trước mắt hắn chính là một nơi phát sáng duy nhất, chính một bảng ảo,với bên cạnh là nhân vật giống Trần Nam trăm phần trăm, đồ phục cũng là theo giống đến.

Bên cạnh là một bảng, ô trên cùng là nơi nhập tên, dưới là giới tính, hai cái đơn giản để đăng nhập vào. Trần Nam rất là quen thuộc, không bởi vì hắn đã chơi Hư Vũ Thần Giới, mà chính là hắn đã quá quen thuộc với mấy trò khi với vào rồi, nên tất nhiên sẽ rất quen.

Chỉ là hắn đang do dự, không biết tên nào, trò này một khi viết ra tên, thì không bao giờ thay đổi được, trừ phi có phiếu đổi tên, còn tạo một nhân vật khác giống những trò kiếp trước là không khả thi, bởi vì đây là trò chơi của tu sĩ, không phải người phàm, cũng đâu phải trò chơi cho vui, mang ý nghĩa riêng biệt đấy.

Giới tính tự nhiên là nam rồi, chẳng lẽ là nữ a, Trần Nam không chút do dự chọn nam tính ô, nếu chọn nữ mới là quái. Bây giờ hắn định đặt tên gì nhỉ, nghĩ nghĩ cuối cùng cũng ra kết định: "Vẫn là họ Trần, nhưng tên Tiêu Dao a, du lịch thiên hạ, ung dung tự tại, Trần Tiêu Dao tên ta định!"

Trần Nam xong bản thân cuối quyết định, nhanh trong từng chữ viết đến đó, rất nhanh Trần Tiêu Dao liền hoàn thành. Tiêu Dao cái này tên, là sau này ảnh hưởng toàn vũ trụ sự tình, Trần Nam đạo danh cũng là chọn từ tiêu dao, là tu sĩ, nhưng lại có khỏa tiêu dao tâm, tiêu dao tự tại, không có gì trói buộc lại.

Xong hoàn bản thanh này, Trần Nam nhấn vào phím được, rất nhanh bảng liền biến mất, lộ ra xanh mãn một hồi, liền thay đổi kiểu khác. Trước mắt hắn bây giờ không chỉ riêng bảng số liệu ảo, mà trớ mắt là một thân người mô phỏng ra Trần Nam, giống đến người khó nhận ra, khác ở chỗ rằng biểu cảm bản mô phỏng là không hề có, thiếu nhân tính.

Nhìn xuống dưới màn hình ảo, chiếu lên những từ như kích thước cơ thể, chiều cao lên, khuon mặt màu tóc, các kiểu thay đổi nhân vật hình dáng. Trần Nam cũng không thay đổi nhiều, chỉ là tăng thêm chiều cao, và cơ thể to lớn chút, không thì hắn bộ dáng nhỏ vào mà muốn chơi cũng khá là bất tiện đấy, nên vẫn là dáng vừa thoải mãi vừa dễ hành động nhất.

Chỉnh xong Trần Nam lại ấn tiếp chữ được, bảng này chỉ thay đổi được thân thể hình dạng, nếu ngươi là kẻ mập mạp thì dù thế nào chỉnh cũng không thay đổi được mình hình dáng, Trần Nam là thuận hướng, là kiểu phát triển tương lai này của hắn, đương nhiên Trần Nam đã đổi khuôn mặt khác với thật sự hình dáng, để không ai có thể nhận ra, dù là mẫu thân hắn.

Vóc dáng bây giờ cao ráo, cao tầm mét bảy mét tám, khuôn mặt trắng nõm tuấn tú mà soái, nếu người ngoài nhìn còn tưởng là tiểu bạch kiểm đâu. Ai bảo Trần Nam bây Trần Nam vừa tuấn soái lại vừa trắng trẻo đâu, những kẻ như này thường là tiểu bạch kiểm, không sai chút nào cả.

Mái tóc đen vuốt trải đuôi ngựa dạng, ánh mắt xanh như biển cả, đặc biệt hấp dẫn người khác giới, toàn thân chân tay thon dài dẻo dai, bộ ngực chính khí cứng ránh mười phần, nhìn như vậy muội tử không mê, người thường không nhận nhầm mới là lạ đấy.

"Hoàn hảo!" Trần Nam nhìn mà cũng gật đầu khen, tuy không có hoàn toàn lộ mặt thật, nhưng dùng cái này khuôn, cũng đã đủ mê muội không biết bao muội tử rồi. Đây là chuẩn hàng cơm nhà mẹ nấu mà, kỹ thuật chỉ không nhiều động tác, nhưng rất nhanh liền như vậy hoàn thành, hơn nữa rất hoàn hảo vậy đó.

Trong lúc suy nghĩ thì bảng ảo cũng đã thay đổi, không phải chỉnh cái gì, mà trong đây ẩn chứa là sự lựa chọn của bản thân, Trần Nam này quyết định việc tương lai của hắn ảnh hưởng. Rốt cuộc là chọn cái nào lựa chọn, bây giờ hắn đang do dự, là rơi vào thế vừa chủ động lại bị động, tiến thối lưỡng nan.

Trên ghi.....

. . . . .

Anh Em Thấy Hay.

Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.

Ủng Hộ Động Lực Ài