“A...”
Khoái cảm từ kiều nộn mềm mại bàn tay, vuốt vẻ do dịu hắn côn thịt mà truyền đến, cơ hồ muốn đưa Trần Nam trái tim, đưa lên chín tầng mây.
Nhưng Trần Nam cũng là người từng thử, làm sao quá thất thố đâu, chỉ có thể trách rằng thiếu nữ mềm mại đôi tay, cùng xử nữ u hương, tiên thiên mỹ dung tuyệt phối, cùng chung xung kích hắn cái này dâm tặc cũng có chút hưng phấn.
Thiếu nữ thân thể ma mị, duyên dáng thanh thoát, không loại quyến rũ nhưng nàng này ngây thơ thuần khiết, lại mang cho hắn một vẻ riêng biệt, khác với Lâm Uyển Mai diễm lệ kiều mị, quyến rũ hấp dẫn.
Nàng bàn tay vọng động, như nhìn một tân đại lục mới, thoả sức vuốt ve trau chuốt hắn đặc biệt cự côn, lồng nóng ấm từ nó truyền đến khiến này có chút ấp ám lại bất tri giác ngượng ngùng, đỏ hồng như nắng chiều dương quang.
“Thật nóng!” Thiếu nữ đang vuốt không khỏi có điều nghĩ, cũng tò mò cự côn của nam tử trước mắt, tại sao vừa nóng còn đặc biệt cứng, nàng không biết rằng,mình đang từng bước đi vào hang sói.
Mà tên trước mặt lại chính là một sắc lang chính hiệu, đội lót mặt người, hắn đang từng bước đùa dỡn nàng thuần khiết vô tư thiếu nữ trái tim.
Trần Nam cảm thấy bản thân côn thịt còn nhanh không nhịn nổi, chỉ cần thiếu nữ vuốt ve nhiều thêm nữa thì hắn có lẽ hoả dục thiêu thân, không nhịn nổi, hắn một tay chui vào quần, giải thoát cho hắn cự long đang gào thét cửu tiêu.
Giải phóng nháy mắt Trần Nam cảm thấy côn thịt dưới đã thoải mái hơn nhiều, nhưng nó vẫn cương thiết nóng hổi vô cùng, thiếu nữ nhìn đến côn thịt cũng không nhịn nổi thẹn thùng, một mặt ngơ ngác nhìn lấy nó hùng vĩ.
Cũng tội thiếu nữ, mặc dù không biết đây là cái gì, nhưng nó không thấu hấp dẫn nàng ánh mắt, không thể rời, hơn nữa khi nhìn lòng thẹn thùng nàng ngày gia tăng, vốn nàng hoàng khê mật nữ chưa đến lúc học cái này, nhưng lại thuận tiện cho tên sắc lang Trần Nam lừa tình.
Thấy thiếu nữ thẹn thùng, ửng đỏ trên làn tuyết bạch mịn da, Trần Nam không khỏi dâm tà cười, tay chủ động kéo nàng mịn màng nhẵn nhịn ngọc ngà tay, đưa đặt lên hắn thô lớn lại dài côn thịt, ở bên tai nàng thở giây lát, thủ thỉ nói nhỏ: “Muốn hiểu đây là gì, vuốt ve mà cảm nhận!”
Thiếu nữ cảm nhận hơi thở nóng bên tay, mặt ửng đỏ như huyết chảy ra, trái tim thiễu nữ nhộn nhịp như con hươu xông loạn xạ, bất quá lại không từ vỏ tìm tòi, đối với nàng từ nhỏ không thấy mất vật khiến nàng tò mò, gia sản nhiều cũng là một cái tội, mấy giờ thấy vật lạ, tò mò lần này đã trở thành chấp nhất.
“Còn nóng hơn ban nãy!” Thiếu nữ nghĩ nghĩ, nhưng quả không sai, dù sao cũng cách một lớp quần áo, nhiệt độ bên trong cũng giảm bớt vài phần, giờ phóng xuất thiếu nữ cảm thấy khác cũng bình thường thôi.
“Ngươi tên vậy hả?” Trần Nam thừa cơ hỏi, dù sao để nàng làm như vậy việc, mà lại không biết nàng tên thì thì cũng quá vô lại đi, mặc dù hắn là sắc lan là dâm tặc, nhưng cũng không phải căn bã nam.
“Hoắc Uyển Nhi!” Thiêu nữ vuốt ve bất tri giác cũng không thấy nó lạ lẫm nữa, đã có chút trình độ nhất định rồi, giọng trong lúc mê say vuốt ve theo bản năng đáp.
“Vậy ta sau này gọi ngươi là Uyển Nhi!” Trần Nam ngẫm nghĩ cười cười, mà Hoắc Uyển Nhi lực chú ý cũng đâu ở phương diện này, theo bản năng đáp: “Tuỳ ngươi!”
Thấy nàng như vậy chăm chú vuốt ve mình bản thân côn thịt, bàn tay mềm nộn ngọc ngà vuốt cành ngày càng lão luyện, cũng không khỏi cảm thán nữ nhân ở cái này phương diện tăng tiến thuần thục thật nhanh.
“Ngươi có thể dùng miệng nuốt vào!” Trần Nam lừa cợt nói, hắn muốn nàng khẩu giao(miệng giao, súc côn thịt vào miệng)cho mình, thiếu nữ có chút nghi hoặc nói: “Nó lớn như vậy, miệng ta nhỏ, sao nuốt vào được chứ?”
“Yên tâm, ngươi cứ nuốt đi, khẳng định sẽ vừa mà!” Trần Nam dâm tà đáp lại nói, Hoắc Uyển Nhi cũng hơi không tin tưởng, bất đạo lý có câu không thử làm sao biết.
Hoặc Uyển Nhi ngọc ngà tuyết bạch nộn tay, khẽ dựng Trần Nam đứng thẳng, cúi người xuống, nhìn thấy hắn côn thịt to lớn, hơn nữa cùng diện mạo thì có chút tởm, có chút do dự.
“Không sao đâu, thử rồi mới biết chứ!” Trần Nam thấy nàng trong mắt do dự, ánh mắt vô sỉ lớn tiếng nhắc nhở, muốn nhấc lên nàng kiên định lòng.
Hoắc Uyển Nhi cũng bị hắn nói nhưng vậy, môi thơm ngát của nàng mở to ra hết cỡ, ngậm vào Trần Nam thô lớn côn thịt vào bên trong khoang ẩm ướt.
“A...” Trần Nam không nhịn được khoái cảm rên, Hoắc Uyển Nhi mềm mại đôi môi, bên trong ẩm ướt mát mẻ, quá là khiến người ta mê muội đi mà, hơn nữa nàng còn là người khẩu giao đầu tiên cho hắn.
Đúng vậy, Lâm Uyển Mai mặc dù đã cùng hắn làm tình, nhưng lại chưa phá hắn khẩu giao chi thân, Trần Nam cũng không ngờ, lúc phá là ở Hư Vũ Thần Giới ảo ảo thực thực này, không nghĩ đến luôn chứ!
Nhưng giờ khoái lên tận nóng, giờ hắn tại sao lại hiểu trong phim JAV nam chủ lại như vậy khoái cảm rồi, mịn nộn đôi cánh hoa, bên trong ẩm ướt loáng mát, làm côn thịt như tắm biển trong mắt dưới trời nắng mênh mông, hơn nữa khẩu giao cho mình là một yểu điệu phong vận thanh xuân thiếu nữ, vóc đang yêu kiều thanh lệ, mỹ dung tiên thiên càng thêm phần tăng lên sự kích thích.
Chứ nếu là một người nữ xấu xí khẩu giao, dù có sướng có kích thích đi nữa, thì cũng không tài nào bằng, hơn nữa sẽ rất phản cảm, chỉ Hoắc Uyển Nhi mỹ lệ tiên dung mới có thể như vậy hiệu quả, ít nhất phải là một tuyệt sắc mỹ nữ.
Hoắc Uyển Nhi đã ngậm vào hắn 2/3 thô dài cự căn, lông mày cong diệu hơi nhướng lên, tựa hồ cảm thấy nuốt trong vị mới lạ, đang không biết làm gì thì Trần Nam chỉ đạo: “Ngươi chỉ cần sóc miêng vô ra là được, hơn nữa dùng lưỡi liếm lấy côn thịt!”
Hoắc Uyển Nhi cũng nghe theo, từ một thiếu nữ thanh thuần, nàng đang được Trần Nam cải tạo thành một mỹ phụ kế hoạch, nhưng quá trình tự sẽ có, nhưng là từ từ mà thôi.
“Phốc Xuy!”
Hoắc Uyển Nhi bắt đầu khẩu giao cho Trần Nam, miệng đúng côn thịt vào, khiến hắn côn đầu thân đã ẩm ướt đến cực độ thơm ngát cam lộ nước miếng, lưỡi cũng không ngừng tại đầu quy liếm láp uốn cong, rồi trượt đi xuống phần thân đã ngậm vào mồm.
Mọi thứ ban đầu Hoắc Uyển Nhi có chút vụng về, nhưng tại nhiều lần lặp lại sau đó cũng thuần thục đi hẳn, không còn như thế mà trở nên có kinh nghiệm lên, khoái cảm tư phục vụ đưa đến cho Trần Nam cũng tăng dần.
Bên trong mềm mại khoang, mát mẻ mỹ nước miêng, cùng chiếc lưới không ngừng phục vụ côn thịt phía dưới, Trần Nam nào còn nhịn nổi, côn thịt đầu quy xông ra những chất nhờn trắng, hắn xuất tinh rồi!
“Phốc,Phốc,Phốc!”
“Khụ, Khụ!”
Hoắc Uyển Nhi bị mất ngờ Trần Nam xuất tinh bắt vào bị sặc, miệng kho khan liên tục, môi thơm thoát ra, đầu dâng lên đưa Trần Nam côn thịt đi ra, lưới lè ra muốn nhổ ra chất nhờn lòng có hương bị đạo lạ này.
“Đừng nhả, tuy vị lạ nhưng rất bổ cho phụ nữ đấy, có thể dưỡng nhan mỹ lệ!” Trần Nam thấy vậy liền ngăn cản, lừa bịt nói, bất quá cũng không sai, hương vị này theo hắn lâu năm kinh nghiệm coi các bộ sắc hiệp, có thể khiến mỹ lệ hương.
Hoắc Uyển Nhi bị hắn như vậy, liền nuốt xuống tinh dịch của Trần Nam, ai bảo câu nói của Trần Nam cũng quá có mị lực, nữ tử nào mà chẳng muốn dung nhan mình mỹ lệ hơn, dù là tu sĩ người cũng như vậy.
“Đây còn thừa nè!” Trần Nam thừa cơ nói tiếp, tay cầm dưng dưng côn thịt đung đưa, trên đầu quy còn có chút tinh dịch chảy ra, Hoắc Uyển Nhi lườm hắn một mắt liền cúi đầu xuống dọn sạch trên thân vương vấn tinh dịch.
Hoắc Uyển Nhi hoàng khê mật nữ đã bị Trần Nam lừa tình, nhưng hiện nàng lại chưa phát hiện điều đó, dù sao nàng từ trước nay chưa gặp khác nam nhân ngoài ông cùng phụ thân cả, hơn nữa thân nhân không có ý đồ xấu.
Phụ thân coi nàng như bảo bối, không nam nhân lạ nào dám chạm vào nàng cả, hơn nữa phụ thân nàng lại không dạy mấy thấy như cô nam quả nữ không nên chung phòng, nam nữ thụ thụ bất thân, dù sao thì bây giờ dự tình là do phụ thân không tốt dạy bảo.
Bất quá nếu Hoắc Uyển Nhi phụ thân mà biết này sự tình, tuyệt đối sẽ hối hận vì đã không dạy bảo những vẫn đề này, mà rơi vào Trần Nam ma trảo, cũng không thể trách hắn lúc ấy hắn quá yêu thương nữ nhi ngạo kiều mà thuần khiết tấm lòng, cũng không nghĩ dạy nàng mấy thứ thô tục như này.
Phụ thân nàng chủ dạy một số thứ như nhìn chằm mình nam nhân chính là sắc lang, hỗn đản, phôi đản, vậy là hết thôi, cũng muốn là đề phòng nam nhân, nhưng hắn không biết gặp Trần Nam cái này mỹ nam khiến mới gặp đã có hảo cảm, hơn nữa hắn anh mắt khác với nhưng tên tà mị nhìn mình, càng làm nàng động tâm hơn.
Thường thì nam nhân chạm đến nàng, thì đón hắn sẽ là một bạt tai, bất quá đối với Trần Nam lại khiến nàng mềm nhũn không nào bạt được cả, thậm chí là xuân tâm nhộn nhịp.
Trần Nam cười hắc hắc tà, hắn biết Hoắc Uyển Nhi đã xuân tâm động tình, cơ thể tuỳ ý mình khi dễ, hơn nữa nàng thuần khiết về việc nam nữ trường tình trên giường, càng là khiến Trần Nam thích thú hơn.
Ôm lấy nàng mỹ lệ thướt tha cơ thể, đặt ngược nàng ngồi trước cơ thể, côn thịt thô lớn đạt ở nàng dưới háng, ma sát nhẹ với nàng dâm huyệt cách một lớp quần áo, Hoắc Uyển Nhi tiên khuôn mặt ở đỏ theo bản năng, cảm nhận côn thịt ở dưới mình nóng hổi áp sát, làm nàng dâm huyệt có chút ngứa ngáy, môi thơm khẽ phát ra âm thanh rên rỉ: “Ưm...”
Trần Nam nhìn nàng bị mình côn thịt ép sát dâm huyệt mà rên rỉ, cao hứng cười tà, nhẹ đẩy côn thịt vận động hông ma sát nàng dâm huyệt, khiến Hoắc Uyển Nhi thẹn thùng phát ra từng tiếng rên: “A, Ưm, Ưm, Ngô, Ngô, Nga....”
Hoắc Uyển Nhi rên rỉ ngày càng đãng, chính nàng cũng vì chính như như vậy biểu lộ mà ngượng ngùng, lòng thẹn vô kể đến, Trần Nam thì càng thấy cao hứng, ai mà không thích nữ nhân ở trên giường đãng một chút, khác với vẻ thường ngày mới vậy kích thích.
Bàn tay Trần Nam cũng không yên phận, ở nàng bên ngoài lớp áo đôi kiều mỹ phong, nhẹ nhàng xoa nắn bóp chộp lấy, làm Hoắc Uyển Nhi rên rỉ càng lợi hai hơn.
Một tay khác cũng mò tới nàng phong đồn quyến rũ, cũng bóp xoa nàng đầy đặn mỹ đồn, nhìn là thích thú vô cùng, Hoắc Uyển Nhi cũng bất ngờ tập kích tiếp càng khiến nàng rên rỉ thêm phần đặc sắc.
Nàng nhu nộn nhuyễn mềm kiều môn, ôn uyển mê người nhũ phong, cùng cơ thể yêu kiều đầy đặn làm Trần Nam không hiểu thấu thích thú.
“A,Ư,Nga,A,Ưm,....” Hoắc Uyển Nhi rên rỉ ngày càng có hồn có thần hơn, làm Trần Nam hưng phấn thêm hưng phấn, dưới hạ thể ma sát cách nàng lớp áo càng hăng.
Phong nhũ của Hoắc Uyển Nhi bị Trần Nam đùa nghịch xoa bóp không thương tiếc, do là cách lớp áo nên sự xoa bóp không quá mềm, hận không thể cởi bỏ nàng quần áo ngắm nàng toàn thân mỹ diệu thân thể.
Không nhịn được nữa bàn tay theo lớp áo bên ngoài, dần đi vào bên trong áo, lần này là cách một lớp yếm hồng mỏng manh, bất cứ lúc nào cũng có thể tháo gỡ.
Hưng phấn lên, Trần Nam một tay từ xoa nắn kiều đồn, nhấc đi lên cùng tay trên phối hợp cởi xuống nàng áo, nhấc cởi ra nàng áo đi lướt qua vai mềm, lộ ra xương quai hàm rõ nét điệu đà, mê hoặc lòng người.
Rất nhanh chiếc áo đã bị Trần Nam ma trảo cởi đến phần hông, hắn cũng chả tiếp cởi nữa, bởi vì đến đấy là đủ rồi, Hoắc Uyển Nhi cũng có chút thẹn thùng, mỹ mâu hàm tình mạch: “Xấu hổ nha!”
Vì quay ngược với Trần Nam nguyên do, Hoắc Uyển Nhi nhuyễn nhuận tấm lưng tuyết bạch, bị lộ ra trước Trần Nam tầm mắt, chỉ nhìn thấy nàng đường khuyết sau lưng nàng cân đôi, hấp dẫn người tầm mắt, đường từ vai chạy xuống phong đồn hơi cong hình cung mỹ lệ, tạo ra nàng thon thả nhỏ nhắn dễ ôm eo, mai tóc đen tuyền rơi như thác phân tán bôn ba sau lưng làm thêm phần tú lệ.
Trước người chiếc yếm đào mỏng mảnh, ở hai ngọn phong nhuyễn mềm, lộ ra những đường cong mềm mại thướt tha, dưới lớp yếm đào ở đỉnh sơn phong, chính là hai hạt nổi lên dị thường dụ mắt, làm Trần Nam mang một loại say đắm thâm sâu, nhìn mê mẩn nàng say tú mỹ lưng, cùng động lòng người đôi gò bông đào ẩn dưới lớp yếm nhỏ mỏng manh.
Nàng trong trẻo thanh lệ thân thể, lung linh lôi cuốn lấy Trần Nam, u hương xử nữ ở thời điểm này thịnh vượng nhất, nống nặc gợi Trần Nam hít vào mê say.
Hoắc Uyển Nhi tuy không ngoảnh đầu đi chỗ khác, vẫn yên phận ở một chỗ, nhưng nàng cảm giác được một ánh mắt tà nhìn nàng cơ thể đắm đuối, làm Hoắc Uyển Nhi lòng có phần thẹn thùng, lại có phần yêu thích.
Trần Nam tay bắt đầu cử động, lướt qua đôi vai thon thả mềm mại, đôi tay tại mỗi phong sơn hung hăn càn quét đi đến, không chút do dự chiếm cứ lấy nàng tròn trịa phong sơn, xoa nắn lấy nàng mềm mại sơn phong, bóp thành những hình dạng khác nhau.
Đôi kiều phong vốn ngạo nghễ đứng thẳng, không rũ xuống lúc mềm cứng chẳng rõ ràng, lại mang thêm phần xúc cảm mềm ở bàn tay, khiến Trần Nam yêu thích xoa bóp vô cùng.
Hắn cứ rưng rưng hất nàng mịn phong nhuyễn hoạt, đun đẩy lên bên trên hưng phấn vô biên, làm Hoắc Uyển Nhi không ngừng xấu hổ rên rỉ, âm thanh dãng vô cùng: “A,Ngô,Ngô,Ưm,Ưm,A,Hứ,Ngô,Nga,Ư,Nga,A,....”
Hoắc Uyển Nhi bản thân cảm giác tê dại ở cặp nhũ phong truyền đến, lại như lôi điện giật tê tái, nhưng lại mang cho nàng một loại xung sướng chưa từng nếm thử, khiến nàng yêu thích vô cùng.
“Thế nào, cảm giác sướng không?!” Trần Nam tà cười dâm đãng nói, ánh mắt chớp loé lên tà tính, bàn tay cứ theo hắn nắn bóp lấy kiều phonh nàng, Hoắc Uyển Nhi cũng không chối, một mặt thanh tú nhiễm hồng đỏ, thẹn thùng rên rỉ: “Sướng,Ưm,A,Ngô,Sướng Lắm,Ưm Ưm,....”
Trần Nam cười hắc hắc, biết nàng đã động tình, cũng không có gì lớn mạnh động tác, ngón tay thò ra thẳng, ở tại nàng đỉnh phong, đùa địch đến lòi thành hình nhũ hoa mỹ sắc, làm Hoắc Uyển Nhi phản ứng mạnh mẽ, rên rỉ càng to hơn: “A,Ưm,Ác,Nga,A,Ưm,A,Ngô,Ngô,Nga,Ưm,...”
Cổ nhân quả không lừa ta, nhũ phong đỉnh hoa, chính là một trong hai cấm địa của phụ nữ, là nơi mẫn cảm nhất của họ, làm cảm xúc dâng trào trong phòng thê chi sự lên mức cao nhất.
Trần Nam tà đãng ma thủ, ở nhu nộn kiều đĩnh phong sơn xoa bóp hồi lâu, đùa nghịch nàng mỹ lệ nhũ hoa thích thú, lại tiếp bắt đầu cởi đi nàng lớp yếm đào mỏng manh, bây giờ nàng là phơi bày ra nửa thân trên.
Hoắc Uyển Nhi lần này thẹn thùng vô hạn, mắt đỏ như nhỏ ra máu vậy, lần đầu tiên nàng cơ thể phần này phơi bày ở nam nhân trước mắt, hơn nữa tại nơi này thiên nhiên cảnh quan loáng thoáng, làm thêm phần ngượng ngùng, mị thái nhìn Trần Nam, trong hàm tình mạch.
Nàng dù vậy rất là ngây thơ, từ trước giờ chưa bao bị lộ như vậy, nhưng cũng không nghĩ nhiều, dù sao nàng cũng bị dạy bảo thiếu phần nam nữ tình sự, cùng nam nữ thụ thụ bất thân, hơn nữa phụ thân hầu như cấm nàng gần nam nhân, nữ hầu cũng là phụ nữ, dần đà khiến nàng đối vơi nam nhân vô cùng tò mò, dẫn đến làm nàng bị Trần Nam lừa đi!
Hoắc Uyển Nhi phần trên bị Trần Nam cởi bỏ chiếc yếm đào, xong rồi hắn lật tay, xong Hoắc Uyển Nhi trước hắn bản thân nhìn, bây giờ hai mắt nhìn nhau rõ ràng, Hoắc Uyển Nhi mỹ mâu phường kiều, xinh xắn đẹp đẽ lông mày, cong điệu đà hạ xuống mi đen.
Bốn mắt nhìn nhau, mà mỗi mắt đều hàm rực tình, nháy mắt quên đi mọi loại ngoại giới riêng biệt, đi tới hai người tình giới, yêu thương mê ly nhìn nhau cảm xúc, hai người quấn quít đên cuồng hôn nhau.
Môi chạm môi tức khác, hai người hiểu ý nhau, lè chiếc lưỡi quấn quít lấy nhau, nam tham lam hút lấy nàng cam lộ mật, hưởng thụ xúc cảm mềm truyền từ môi, nữ cảm nhận nam tính cương dương túc, lỏng nổi thẹn thùng cùng tê dại cảm giác.
Thời gian như tức khác dừng lại, thiên địa như bị hoan hảo, nhường không gian và thời gian cho hai người tình yêu chủng loại mới mọc, non nớt nhưng thâm cơ vững chắc, một hôn định tình!
Nụ hôn như giấc mộng ngàn, đưa người vào thế giới quan của riêng hai họ, quen chẳng bao lâu nhưng thâm tình kiên cố đã định, mới gặp nhưng đã khác thường rất nhiều, giống như một đôi oan gia nam nữ, ở đây gặp cũng luôn định tình, cùng thời điểm nhanh chóng.
Rất lâu, môi tách môi, lưu luyến chẳng rời, dích trên là giây nước bạc trong trẻo, tinh khiết không thải sắc, cũng là vương vấn trên hai đôi môi, gắn liền trong nháy mắt!
Trần Nam ánh mắt bắt đầu đánh giá hai tôn nhũ phong lộ ra trước mắt, ánh mắt bao hàm rực dục hoả trùng thiên, Hoắc Uyển Nhi cảm nhận thấy nàng nóng bỏng ánh mắt xâm chiếm, lòng thẹn thùng cúi đầu bản năng không dám nhìn hắn.
Đôi nhũ phong trắng trẻo tinh khôi, mềm mại kiều nộn cùng trắng như tuyết làn da thiếu nữ, bóng loáng đường cong ôn uyển, nhuyễn hoạt dễ bị người lắc lư đưa lên hạ xuống, trơn mềm nhưng đường tròn trượt, tinh tế đỉnh núi là nạm viên ngọc hạt đỏ chót, cùng quần vú diễm lệ hào hào.
Đôi nhũ phong ngạo nghễ lẳng lơ dơ trắng mắt Trần Nam, như muốn khấy động khoe mẽ hắn tựa như, thêm phấn hồng nhũ hoa cứ theo lắc lên riêng biệt làm hắn thèm thuồng đỏ mắt, tuy không có mẫu thân hắn lâu năm phong vận tràn đầy thiếu phụ.
Nhưng lại mang có hắn một loại thanh thuần mỹ lệ, thanh tú duyên dáng, yêu kiều mỹ thể trắng noãn, thêm nàng tâm hồn gần thuần khiết mỹ mãn, càng thêm phần gợi Trần Nam yêu thích, cũng chính là mẫu thân không có tuổi thanh xuân thiếu thời.
Nàng ung dung mà có chút ngạo kiều tâm tính, bản tôi tính dưỡng dục ở thâm cao quý gia tộc, khác với bình thường quý nữ nhân rất nhiều, nàng là trong bùn mà chẳng nhiễm bùn như hoa sen tinh khiết, bất quá từ nhỏ sống trong mọi người xu nịnh, cả nhà yêu thương làm nàng có chút ngạo khí chất, nhưng chân tâm không xấu, không dưỡng thành thói hư.
Những cao quý nữ nhân kiểu này Trần Nam rất thích, chinh phục, chiếm hữu cảm giác càng là gấp bội gia tăng, làm dâm tặc như nhãn quan chọn lựa của Trần Nam không phải thấy là ăn, mà qua một quá thôi động, những cách chinh phục khác nhau, liên kết với nhau trở thành bản hoàn chính kế hoạch, thông tin.
Hắn dù gì cũng không ăn một món, giống kiếp trước ngày không cơm cũng là mì, ngán dạo tận cổ, nhiều món ngon thơm không thích sao, cần chi phải nhất thiết một kiểu nữ nhân, hắn muốn hắn nữ nhân muôn màu muôn vẻ, những kiểu tính chất phong vận khác biệt!
Trần Nam tự xưng bản thân là dâm tặc, là bởi vì hắn thích làm dâm tặc, mỹ nhân đủ kiểu, nhân gian hưởng thụ, không phải rất hương sao, mỹ thái kiều tình, hồng trần động thê lộng nữ sự tình, cũng chẳng phải rất khoái sao.
Người có thất tình lục dục, Trần Nam không nói mình vô tình, hắn có lòng tham, lòng ưa thích, lòng bao la to lớn, dục vọng rất nhiều, như tham lam mỹ nữ, dâm hưởng mỹ nữ, tại chinh phụ chiếm hữu mỹ nhân chi cục, hắn kiểu gì trăm ngàn vạn kế.
Người tu tiên dám nói vô tình, không, họ cuối cùng cũng chỉ là phàm nhân bắt đầu, lòng họ vẫn còn thất tình lục dục, mới xảy ra nhiều nguy hiểm tu tiên thế giới.
Trần Nam chỉ là sinh tử ngộ thế, thấu hiểu hồng trần mà thôi, người tu tiên cao cao tại thượng, lòng mang vô tình nhìn phàm nhân chết đi sinh ra, kỳ thực là do tuế nguyệt phủ tấm lòng, nhìn cố nhân chết đi, cảnh quan còn mà người đã mất, người tu tiên không phải không có nhân tính, mà là nhân tính đã bị phủ bởi thất tình lục dục khác biệt của mỗi người mà thôi!
Lòng người khó hiểu, ai mà biết họ nghĩ gì, thế nhân có câu: “Nguy hiểm nhất không phải là yêu thú hay ma tộc, chính là nhân tâm!”
Trần Nam rạo rực, dục hoả trùng thiên, nhìn nàng đôi nhũ phong như nhìn trân quý nhất đồ vật, bàn tay bắt đầu động, chạm lên nàng đôi nhũ yên tĩnh, mềm mại mịn màng nhũ phong bên dưới cầm lên, làm nguyên bản tròn trịa nhũ tuyết phong có chút méo đi!
Một lần nữa Trần Nam soi mói nàng mềm mại không một vết tì bung nhỏ, mềm mại làn da trắng như tuyết, trên giữa khảm một lỗ rống xinh xắn động lòng người, nơi này ấm nhuận ôn hoà làm sao.
Quả thực là lung linh gợi cảm thân thể, Trần Nam khổng khỏi một hồi rực hoả thêm mạnh bạo, tròn viên đôi nhũ tuyết phong đang bị Trần Nam bàn tay túng lấy, nhẹ dịu mắt đầu xoa bóp, ở dưới Trần Nam nghệ thủ cùng mềm mại viên nhũ, rất nhanh đôi phong sơn đã bị hắn vuốt thành không biết bao hình dạng.
“Ưm,Ưm,Ưm,A,Ư,Ư,A,A,Nga,Nga,Ư,A,Ngô,Ngô,...” Hoắc Uyển Nhi cũng theo nhịp phóng đãng rên rỉ, cảm giác tê dại dị thường, khiến nàng nguyên bản bình thường trở nên hưng phấn vô cùng.
“Cảm giác như nào?!” Trần Nam đột ngột hỏi, nụ cười tà không mang ý tối, ngược lại đậm khí xấu xa, Hoắc Uyển Nhi nghe vậy mặt mũi xấu hổ, nhưng vấn thẹn thùng đáp:”A,Ưm, Sướng Lắm,A, Bại Hoại, Phôi Đản, làm nhân gia xấu rồi!”
“Thích không?!” Trần Nam cười hắc hắc không đáp, lên vấn đề khác, miệng không tự chủ được tà nhếch lên, Hoắc Uyển Nhi mặt càng là nhỏ huyết ra tới, thẹn thùng một bộ hờn dỗi:“Đáng ghét, thích lắm!”