Chương 11: Lâm Uyển Mai Phong Sơn Mềm.

Trần Nam bức đi lả thả, hắn đi chạy nhanh muốn đến nơi Lâm Uyển Mai, thưởng thức nàng tuyệt diệu cơ thể duyên. Trần Nam thật sự muốn đến thật nhanh, nhưng cũng muốn chậm chút, thật lạ tính nha.

Trên con đường tăm tối, một tiểu hài tử chạy bức tốc, trên là đầy trời chư tinh, gần hơn là có một tòa tinh cầu với với độ tròn bóng, gần như chiếc thuyền nơi tiểu hài tử chạy đề đang đi ở ngoài không gian.

Trần Nam một đường thẳng thông, không có chướng ngoại vật. Rất nhanh, hắn liền đi đến căn nhà quen thuộc, bất thình lình chính là căn của Lâm Uyển Mai ngoài nàng không còn ai khác.

Tâm trạng bây giờ của Trần Nam duy một, đó là hưng phấn, Trần Nam đã lường trước hồi sẽ xảy ra sự việc đấy, ánh mắt một hồi chuyển sang chờ mong. Đêm nay sẽ là đêm gì đây? Hắn rất chờ mong a!

Trước căn phòng với cửa đôi đóng kín kẽ, cũng không khóa. Hay chính là do trên tàu không có đàn ông nên mới thế, hoặc chính là đâng muốn đợi người nào đó. Bất kể thế nào thì Trần Nam chả quan tâm!

Trân Nam dừng chân bước nhẹ nhàng, mỗi bước điều nặng nề ngàn cân, lúc càng gần của thì hô hấp của Trần Nam thêm đẫm nồng hơn. Ánh mắt trong bóng đen có chút đỏ, máu sôi trào cao.

Ầm...Ầm...

Mỗi bước chân lại mang một âm thanh rầu rĩ nhỏ, Trần Nam bây giờ thực là như hóa thân thành một thân chân dâm tặc. Sói muốn rình người đấy mà, mỗi bước điều báo hiệu rằng người bên trong sẽ không ổn đi ra.

Xuân quang chợt tiết hay không? Vẫn đợi sau này cánh của điều kỳ diệu vậy. Trần Nam muốn chính đang quá thân thành sắc lang thật sự, một tiểu sắc lang, nhưng ẩn trong là đại sắc lang thật.

Trần Nam đang tiễn triển có phương diện đó nghĩ. Tưởng tượng đến cảnh tương lai không lâu cùng Lâm Uyển Mai tràng cảnh. Trần Nam không khỏi một hồi run người hưng phấn tột độ.

Trần Nam như thế nào lừa đi qua Lâm Uyển Mai sự chú ý, tất nhiên vẫn là lợi dụng khuôn mặt ngây thơ, lợi dụng sự hiểu biết của người lớn đối với trẻ con đây mà. Lòng lang dạ tặc, Trần Nam chính là vậy nha.

Với trương tuấn dật trắng noãn mà khả ái khuôn mặt, mắt đẹp sắc xảo vòng lam mang, mày kiếm tinh tế, dáng người thon nhỏ nhưng tràn đầy mạnh mẽ. Đây đảm bảo những yếu tố rằng, sau này hắn sẽ trở thành một kẻ khiến biết bao thiếu nữ trầm mê.

Tương lai của Trần Nam không ngoài dự liệu, tuyệt sẽ là nam nhân bại hoại rồi. Cũng không biết cái này gen là của Liễu gia tổ truyền xuống hay là thể chất mà Trần Nam có biến thành nhỉ. Thật có chút nghi hoặc?

Hơn nữa với Trần Nam ngày càng tăng trưởng tà khí dục vọng tâm. Tương lai sau này đã định sẵn một dâm tặc tuyệt thiên hạ sẽ sản sinh ra. Trần Nam vốn không thuần chính, mà nhiễm dâm tà thành dâm tâm mất.

Trần Nam nhanh nhẹn bước đi đến gần cửa, hành động không nhiều. Rất nhanh, hắn đã mở được cánh cửa ra một cách tự nhiên. Không vội đi vào ngắn trong. Trần Nam nhẹ nhàng đóng thật chặt cửa lại, chỉ sợ ai đó làm phiền công trình của bản thân hắn.

Đúng thật, Trần Nam không sợ gì, chỉ sợ có người làm phiền đấy. Theo kinh nghiệm đọc chuyện lâu năm của hắn, mỗi lúc cao trào điều tại có người làm phiền đến, hắn mới không thích như vậy.

Mặt khác, nếu thực sự có người vội vàng đi vào, cảnh tưởng dở dở giang giang của hắn tuyệt sẽ bị nhìn thấy. Tuy Trần Nam có cách nên sẽ không sao, nhưng Lâm Uyển Mai sẽ mang tiếng xấu. Có thể sau này hắn chẳng đến đây được nữa nhá.

Trần Nam suy nghĩ đến nhiều vấn đề mơid quyết định như vậy. Hơn nữa có nhiều yếu tố khiến lòng thấp thỏm của vụng trộm giảm bớt. Đó là mỗi người trong đấy vào điều phải gõ cửa, và căn nhà có cách âm nên nên chỉ có vào chứ không có ra nha.

Nên Trần Nam có thể yên tâm vụng trộm, còn Trần Nam không gõ cửa tất nhiên là có dụng ý của hắn. Huống chi tiểu hài tử hắn còn phải gõ cửa sao, khẳng định là không rồi chứ sao nữa.

Mặc dù nói là vụng trộm nhưng chưa hẳn là vậy. Dù sao chỉ trộm chơi trò người lớn thôi à, đâu có việc gì lớn. Mà thân hắn tại đây là điều dĩ nhiên, bởi hắn ngủ ở đây mà. Nói là vụng trộm là cho sự tình đủ kích thích a.

Điều Trần Nam muốn là sự sảng khoái và kích thích tại tâm. Chứ không thì Trần Nam hắn muốn nghĩ đến từ 'vụng trộm' á. Trần Nam muốn đêm nay thật sảng khoái đi, chứ hậu quả chẳng quan trọng, bởi vì Trần Nam có cách vượt đi.

Nghĩ gì thì nghĩ chứ hành động ắt phải làm rồi, Trần Nam sẽ không nghĩ nhiều lắm rối rắm. Mà sẽ hướng về tích cực hơn chuẩn bị, xếp khẽ động thật chặt cửa. Lại đến những cánh cửa sổ điều bị Trần Nam một hồi đóng kín kẽ hết không lộ một tia hở ra nào cả.

Xong tất cả chuẩn bị, Trần Nam tất nhiên là nhìn đến căn phòng quen thuộc. Bây giờ căn phòng đã tắt đi đèn sáng sủa mà thay vào đó là một ngọn đền hàm màu vàng rực rỡ. Chiếu khắp căn phòng khiến nó trở nên mờ ảo.

Nhìn rất kiều diễm hóa, trên chiếc gường hồng quen thuộc, nằm trên là một kiều mị quen thuộc người mỹ nhân. Trần Nam tất nhiên là biết, thực sự trong căn phòng này ngoài Lâm Uyển Mai còn có ai khác sao?

Trần Nam hai mắt nóng hổi nhìn nàng tuyệt diễm cơ thể, thần thái dâm tà hùng hục vây. Bây giờ Lâm Uyển Mai trên giường dáng người thướt tha, uyển chuyển những đường cong. Cơ thể mặc một váy đến hết cặp đùi ngọc, mang một màu trong khiết vô sắc toàn có thế nhìn xuyên hết vào trong.

Trần Nam nhìn Lâm Uyển Mai kiều diễm mỹ lệ cơ thể, toàn thân nóng hổi nhiệt huyết, hơi thổ dồn dập hỏa khí nóng. Lâm Uyển Mai cơ thể thực quá tuyệt diễm hoa lệ, nếu đưa nàng so với minh tinh kiếp trước, cõ lẽ không nghĩ cũng biết ai hơn đâu.

Trắng như tuyết làn da, nhẵn nhụi không tì vết trờn. Trương kiều mị tuyết bạch tựa như khuôn mặt, thêm đỏ hồng hào sốt toàn thân lại thêm diễm kiều lệ. Đôi môi hồi nhỏ gọn, mỗi lúc thở ra điều toát đến mùi thơm, lại ra đến nóng hổi. Phượng nhãn ngọc mắt nhắm lại, hai mi khép dần, mỹ nhân khi ngủ quả thực quá mê người.

Hai màng tai ủng hồng đỏ thẫm, nhiễm lấy sự nhỏ nhiệt sốt trong người sản sinh. Mái tóc vuốt sang hai bên vũ mị, đầu tóc dài như thác đổ, tại cơ thể sốt nóng mà ẩm ướt tận cùng, những sợi tóc ly nhi lúc dính đến mỗi địa điểm trên cơ thể lại ra sức tôn vinh vẻ đẹp diễm nhiệt.

Đôi gò bông căng mịn, nó to tròn đẫy đà sung mãn nộn thịt, ngạo nghễ ngẩn cao đầu lên bất khuất. Cùng trên đỉnh đôi bổng thỏ, là quần vú hồng nhỏ chưa trải sự đời, và trên đàu giữ là hạt ngọc hồng trơn tuột mềm mại. Đôi phong tuyết câu sơn tuyệt mỹ, lại hấp dẫn Trần Nam sự chú ý, khiến hắn lúc hồi muốn thử dênd.

Trượt đến vòng éo nhỏ mềm như không xương, uyển chuyển những cong hình dễ dàng vậy, giữa khảm đạm một lỗ nhỏ xinh xinh tươi hồng hào. Lại một tiếp quay ra sau, chính là đôi mông tròn trịa, hoàn mỹ cấu hình cung đẹp, tuyết bạch không thiếu đỏ biến kiều đồn qua mỗi di chuyển nhẹ của cơ thể, điều lắc lư chuyển dạng một chợt.

Trần Nam quả thực đang mê chết mệt cơ thể của Lâm Uyển Mai vậy. Hạ thể hắn nhỏ côn thịt cũng vì vậy điên cuồng tiến hóa, Trần Nam cũng không tận lục thu nhỏ mà để tự nhiên. Trần Nam cảm thấy một mức nào đó, côn thịt bị Trần Nam áp chế được phóng đại lên, trở lại và biến mạnh liệt hơn.

Theo Trần Nam ước tính đến, thì côn thịt kích thức đã biết thành mười lăm cm côn thịt, quả thực quá khủng bố đi. Nhiều người lớn điều chưa có như vậy lớn, mà Trần Nam mới tí tuổi đã có vậy, nếu lớn thêm sẽ như thể nào nhỉ?

Nhưng đây chỉ là tắc dụng do Hợp Hoan Ngự Nữ Thân cho đến thôi. Chứ Trần Nam chưa vận dụng Diễn Pháp thôi, không thì độ dài và lớn của nó còn tăng trưởng thêm nhiều, không đơn giản dừng lại tại mười lăm cm đâu.

Nhưng côn thịt hay không dài bao nhiêu Trần Nam cũng chả để tâm. Mắt hắn chằm chằm nhìn đến Lâm Uyển Mai mượt mà tuyệt thế thân thể. Tham lam nhìn từng chút một không bỏ sót địa điểm nào cả.

Trần Nam mắt liền lướt đi trước người nàng bên dưới. Không tả trước chỗ mật huyệt, Trần Nam ngắn ngía đôi đùi ngọc tuyệt mật, mềm mại nhẵn nhụi không gì sánh được. Lại từ cặp đùi đèn trượt xuống là đôi chân thon dài kiều nộn, phong vận mị hoặc lưu chuyển. Đến đôi màn chân không tì vết, với những ngón chân thon xinh xắn tuyệt điệu.

Trần Nam nhìn đôi chân dài thon gọn, mà không kéo phần kiều nộn mềm mại trong, hai mắt không khỏi mê mẩn đi. Nhưng đôi chân như cũ vẫn không phải phần mê người nhất của Lâm Uyển Mai, Trần Nam mắt sắc bén sòng sọc đi đến hạ thể nơi u cốc.

Vượt xuyên qua tầng váy mỏng manh trong khiết, Trần Nam đã tựa thấy rõ bên trong tuyệt mật đào nguyên. Lún phún lông mao huyết sắc diễm lệ, kết hợp với Lâm Uyển Mai toàn quanh người thì cũng quá mê người, kinh diễm quang tụng tứ phía.

Trần Nam nhìn sâu thẳm xuống dưới, chính là Lâm Uyển Mai tiểu muội tử mật huyệt động. Hai cánh hoa thẳng thừng đóng khẽ kín chặt lại, khiến cho Trần Nam mắt không tài nào nhìn xuyên trong được. Nhưng nơi đó bên ngoài một mảnh trắng tuyết, cùng mép cánh hơi màu hồng nhạt chưa tại được khai phá.

Trần Nam hai mắt tràn ngập dục vọng nhiệt lửa, đâu còn như cũ hai mắt trong sáng tinh khiết, hắc bạch phân minh đâu? Đây cũng không phải Trần Nam không có định lực, cũng chỉ tại Lâm Uyển Mai thân thể quá mê người, cơ hồ muốn câu hồn đoạt phách của hắn rồi.

Trần Nam tròng trọc nhìn xuống Lâm Uyển Mai tuyệt diệu mỹ lệ cơ thể, thân người hắn không tự nhỉ bước tới lại gần thêm, từng cước bộ đến dần, cũng báo hiệu một con lang đang muốn thức tỉnh lên, hơn nữa còn là một con đại sắc lang chứ lậy!

Trong mắt Trần Nam thấy đến. Trong căn phòng có khắp nơi u tối, đến chắc chỗ Lâm Uyển Mai là bừng sáng kiều ánh vàng đèn, thêm vào là Lâm Uyển Mai kiều đỏ thân thể, mọi nơi lông tóc đến cả lông mạo cũng vậy, toàn da đỏ chói tượng trưng cho bị sốt. Nếu xung quanh là bóng tối thì nơi Lâm Uyển Mai nằm là ngọn lửa, và Lâm Uyển Mai chính là trung tâm của nó, nơi rực rỡ lại kiều diễm mê lòng người nhất.

Trần Nam nhìn mà cả người không khỏi toàn thân tê dại, nghĩ đến một hồi sẽ có cơ hội thưởng thức cái này diễm lệ thân thể. Hơn nữa còn là thưởng thức một đường đường chính chính, còn là một loại kích thích bên trong nữa a, nên Trần Nam nghĩe đến phản ứng mới như thế hảo.

Trần Nam một hồi nghĩ đến, cước bộ nhẹ có chút nặng nề và nhanh chóng lên, khoảng cách giữa cửa và nơi giường cũng không xa, rất gần. Nên Trần Nam nhanh nặng mấy bước liền đến trước giường Lâm Uyển Mai.

Nhìn trước mặt kiều diễm thân thể, người mặc váy mỏng trong khiết như không mặc khiến Trần Nam lúc tỉnh lúc mê. Lâm Uyển Mai bây giờ tựa như là nụ hoa đẹp tươi nhất trong đó, u hương tỏa ra khiến Trần Nam không khỏi yêu thích không thôi.

Nhẹ cởi đi chiếc dày nhỏ cổ trang ra, để lộ một đôi chân nhỏ nhắn trắng noãn, đây chính Trần Nam đôi chân. Do sự trên ngoài vũ trụ hơn nữa là ở ngoài khong gian, nên sự thiếu mặt trời là điều hiển nhiên, hơn nữa ngày ngày mặc đò kín bít khiến làn da Trần Nam trắng như tiểu bạch kiểm thuần chính vậy.

Không lo sự tình nhiều, Trần Nam hai tay chống đỡ giường, nhẹ nhàng trèo lên dễ, xong truyện Trần Nam cảm thấy chiếc giường có độ mềm mại rất lớn. Chí ít trong thâm tâm, chiếc giường này là mềm mại lắm, hơn nữa lúc các tư thể bày ra cũng rất dễ, không dí một chỗ mà tê rát.

Thân thể nhỏ cũng không tính lớn của Trần Nam so với Lâm Uyển Mai đây chỉ thấp hơn một đầu đâu. Lâm Uyển Mai toàn thân cao tại mét bảy mét tám bồi hồi còn Trần Nam mới chỉ tầm mét ba mét bốn gì đó thôi, so ra thì thấy Trần Nam chỉ đến tại bụng Lâm Uyển Mai mà thôi.

Nhưng nói nhỏ như Trần Nam cơ thể thật sự có võ đấy, nhất là long căn tại hạ thể hắn. Hơn nữa hắn mới được sáu tuổi đấy, với độ tuổi này, ai có trình so đo thân thể với hắn chứ, về bú mẹ đi còn kịp chứ còn đòi gì do a!

Trần Nam vừa trèo lên, hai mắt đã thòng thọc nhìn tiếp liên tục Lâm Uyển Mai diễm lệ thân thể. Lâm Uyển Mai thân cơ thể quả thực là một loại xem mãi không chán đi, Trần Nam vẫn rất mê mẩn với nó nha!

Không nhiều lời, Trần Nam liền chút bò lại gần Lâm Uyển Mai, mắt thần nhìn nàng trương trắng như tuyết không thiếu phần điểm hồng hào nóng rực tuyệt mỹ tiên thiên khuôn mặt, hai mắt đều trang chứa rất nhiều ôn nhu sắc thái nha.

Trần Nam mắt hàm tình một mực, trong trương hài tử và cơ thể nhỏ nhắn khiến điều ấy trở nên khá bất ngờ hơn nữa. Quả thực trên tu tiên giới có đoạt xá trẻ sáu tuổi cũng có, nhưng tuyệt sẽ không có Trần Nam như thế đúng dạng hoàn mỹ diễn ra.

Đồng thời trong hàm tình ánh mắt cũng đựng chứa dâm tà ác dục ánh thần thái. Trần Nam như thế nhìn sâu Lâm Uyển Mai diễm mị thân thể hồi lâu, người bắt đầu động rồi.

Trần Nam không có ý tứ gọi Lâm Uyển Mai dậy, bởi vì hắn muốn có thêm chút sự kích thích của vụng trộm cái đã. Còn sự việc tỉnh lại Lâm Uyển Mai thì hãy nói sau, vui là chính, việc gì để đó.

Trần Nam bàn tay nhỏ linh hoạt, nhẹ đặt lên Lâm Uyển Mai hai quả đồ sộ phong sơn. Bàn tay Trần Nam cũng không lớn, chỉ tầm bàn tay của thiếu niên mười ba mười bốn tuổi mà thôi, cũng không bao trùng hết được gò bông đào sung mãn đó.

Nhưng tuy không che hết được, nhưng cũng đến gần hết nha. Trần Nam cảm thấy xúc cảm từ vô số sợi thần kinh truyền vào não, mềm mại kiều nộn. Trần Nam máu lửa không khỏi thêm sôi trào, bàn tay liên tục đùa nghịch đôi phong sơn, bóp nắn thành các hình dạng khác nhau.

"Ân..."

Một âm thanh kiều mị nhẹ vang, khiến Trần Nam cũng không khỏi dật mình. Nhìn thấy Lâm Uyển Mai đôi môi hồng khẽ mở liền biết điều gì rồi, không những chả ngừng mà trái lại còn hưng phấn hơn. Lâm Uyển Mai đang rên rỉ đấy, mặc dù đang ngủ nhưng bên ngoài cảm giác truyền tới, nàng vẫn nhận đến được đấy.

Trần Nam bắt đầu xoa nắn đôi gò bông đào mềm mại, tại dưới lớp áo váy mỏng vảy tinh khiết tựa như chẳng mặc vậy. Mỗi làn bóp, thì vô số sợi thần kinh truyền đến khoái cảm khiến Trần Nam sướng vô biên. Đôi tay nhỏ nhưng tràn ngập lực lượng tiếp xoa bóp.

"Ân...Ân..."

Mỗi lần Trần Nam mãnh liệt bóp nắn điều khiến Lâm Uyển Mai kiều thanh vang lên, khắp phòng tràn đầy dụ hoặc khién người mặt đỏ tim run âm thanh vậy. Trần Nam như muốn trầm mê vào đó.

Chợt, Trần Nam hai bàn tay điều đồng thời dơ ra một ngón tay dài thuận tiện, nhẹ trèo lên đỉnh đầu núm hai phong sơn muốn đùa nghịch......

. . . . .

Anh Em Thấy Hay.

Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.

Ủng Hộ Động Lực Ài.