Mặc cho Lâm Uyển Mai ngủ say mệt mỏi, Trần Nam trương bàn tay nhỏ tham lam bóp nắn nàng đôi phong tuyết sơn kiều nộn trắng noãn. Trần Nam bây giờ từ ngoài xem đến, là tiểu hài tử nhận được thứ vui vẻ dường như, mê mẩn yêu thích không rời.
Hai mắt Trần Nam thần thái, đã sớm tràn đầy dâm tà khí chất, ngây ngô tiểu hài tử đã biến thành một ác ma thật sự. Dưới giấc ngủ của Lâm Uyển Mai trong tình trạng sốt, hắn điên cuồng khi dễ nàng đôi thỏ tử mềm.
"Ân..."
Lâm Uyển Mai cho dù đã rơi vào giấc ngủ say xưa, nhưng đối với bên ngoài ngoại cảnh ắt vẫn có, kiều nhỏ tiểu rên rỉ thanh vang lên. Lâm Uyển Mai má vón hồng càng thềm ửng hồng hơn thêm.
Trần Nam vẫn điên cuồng như thế khinh dễ Lâm Uyển Mai đôi phong sơn mềm nộn kiều diễm. Mãi cho đến khi, trên đó xuất hiện những nét bầm xanh tím, đôi tay Trần Nam mới có chút điểm dừng lại.
Nhưng cũng không có nghĩa rằng, hắn sẽ buông tha nàng đôi phong tuyết sơn dẻo nộn. Bàn tay nhẹ dãn ra một ngón dài nhất mà thuận tiền nhất, theo đôi tay dừng, ngón tay cũng thuận thế trượt đến đỉnh đôi phong tuyết nộn sơn.
Trên đỉnh đôi gò bông đào tuyết bạch kiều mềm, một quần nhỏ bọc màu hồng hào màu nổi trổi dâng lên, lóa mắt nhất chính vẫn là hạt ngọc hồng tuyệt kiều mỹ, tuyệt như họa khắc văn thành.
Trần Nam đã giãn thẳng biến thành cong ngón tay, tại ở đôi phong tuyết sơn hạt ngọc đậu bắt đàu nghịch ngợm. Tại bị che bởi lớp áo trong khiết mỏng, nên độ mềm của nó thực chưa bị kích phát, những vẫn đủ kích thích cho Trần Nam óc lên tận mây rồi.
Ngón tay tại hạt nộn mềm đậu nhẹ ngàng xoay nó vòng, đùa nghịch nó cảm giác đến, càng chơi Trần Nam càng hăng hái lên nhiều. Thậm chí đã có xu hướng muốn dùng hai ngón kéo núm vú hạt ngọc ra luôn.
Trần Nam sảng khoái đơn giản là kình bạo, hắn cảm thấy sống đời thật là vô ích, chưa từng lần nào Trần Nam bị như thế sảng khoái treo qua. Trần Nam đương nhiên hăng mê vô độ, lực tay có chút quá sức mạnh lên.
"Ân..."
Lâm Uyển Mai nhẹ nhàng từng đợt rên rỉ, kèm trùng cặp đi khi lúc Trần Nam đang tận sức phục vụ nàng đôi gò bông đào mềm mại mịn màng. Trần Nam đơn giản đã mê biến tấu không ngừng thay đổi, lúc mạnh lúc nhẹ, đây là muốn đùa chứ đâu
Trần Nam liền nhanh chóng ngón tay lẫn bàn tay điều nhanh chóng loạn động, kích thích đến bộ ngực mịn màng nhẵn nhụi của Lâm Uyển Mai. Đơn giản là mê người cặp nhũ, khiến Trần Nam mắt đỏ, tâm thần mãi không yên, cơ hồ khí lực điều đi bóp nắn cặp nhũ mềm mại này.
Trần Nam vẫn cảm thấy thiếu cái gì đó, cũng chính bộ ngực đang được mặc áo vải mỏng trong khiết, hở hang như chưa từng được hở vậy. Trần Nam không vội thật sự đi vào nắm lấy chân chính cặp nhũ đào mềm.
Hắn đang cần sự kích thích, nếu thực là mở ra đâu còn là sự kích thích nữa. Mặc dù nhanh mở chạm lấy chân chính đôi nhũ, như Trần Nam cảm thấy thế là không ổn rồi, hắn muốn là kích thích lẫn thân thể đến tinh thần. Nên không nên quá vội vàng đi!
"Đúng là đại mỹ nhân cơ thể, những nữ ca sĩ nổi tiếng nhất kiếp trước, cơ như xách dép cũng không bằng!" Trần Nam lòng mang suy nghĩ, nhưng sự thật vốn là vậy nha.
Nghe có chút hàm hồ, bất quá sự thực là như vậy a, những hoa hậu nhân sĩ nổi tiếng mỹ nữ, điều sống nơi âm ô tạp bẩn, sao có thể so với tu tiên thế giới đầy rẫy linh khí cùng trong lành không khí được. Huống hồ, Lâm Uyển Mai gia thế ở đây cũng không thấp, nên vẻ đẹp mạo diện tiên thiên tựa như là điều dễ hiểu lấy.
Trần Nam thật sự không phải mỉa mai, mà là lời nói chân thành thật thà nha. Trần Nam tuy có vậy suy nghĩ, nhưng cơ thể vẫn là hoạt động điều độ nha. Tiểu hài tử thân thể hắn việc tà làm vẫn rất là được đấy nha.
Trần Nam tiếp tục công việc phục vụ Lâm Uyển Mai hai đôi phong sơn tuyết cùng hai hột đào đỉnh chóp. Chơi cực kỳ hăng hái, Trần Nam trong việc đó, đồng thời hắn cũng ngửi tới xử nữ u hương nhẹ, thanh thoát.
Trần Nam hơi chuyển động cơ thể, bắt đầu nằm xuống, trạng thái ôm lên Lâm Uyển Mai mềm mại nhẵn nhụi mỹ thể.Trần Nam không tính năng, hơn nữa Lâm Uyển Mai là tu sĩ, nên Trần Nam không lo lắng, chuyện bản thân đè tỉnh nàng.
Trần Nam trước lên ngồi, thì chậm rãi cởi đi bộ đồ của hắn đi, trên ngươi nhỏ nhắn y phục với bàn tay điêu luyện của hắn thì rất nhanh liền bị lột thẳng chừng đến. Thân thể Trần Nam không có gì đặc biệt, bạo lộ ra!
Toàn cơ thể da như cũ trắng noãn biến, bộ người thẳng tắp, không có một dư thừa chất, hào rực nhất vẫn hạ thể hắn long căn, với chiếc dài kinh tâm, căn bản độ dài 15cm bây giờ tuổi tuyệt không đến được, nhưng Trần Nam vẫn ung dung như thế có a.
Trèo lên Lâm Uyển Mai cơ thể xong, ngồi đến nàng mỹ lệ tuyệt bụng thon, Trần Nam khoái cảm đầu cũng không phải mềm, mà chú ý nhất chính là độ nóng, mà độ ướt thẫm của nó nha.
Lâm Uyển Mai cơ thể sốt phàm, nên trên cơ thể nơi nơi điều thẫm đẫm mồ hôi, người nóng như lửa vậy. Trần Nam không cảm thấy khó chịu về điều này, ngược lại là cảm thấy có một chút kích thích hơn thường nhiều.
Trần Nam bắt đầu lục lọi chơi xem, cũng không phục vụ nữa đôi phong tuyết sơn mềm mại cùng đinh đinh hạt ngọc đỏ mịn. Mà chú ý đến Lâm Uyển Mai nghẹt ngào diễm đỏ đôi môi, kiều diễm tràn ngập mị lực tỏa đến.
Trần Nam tất nhiên đã muốn che bọc nàng mỹ vị tràn đầy đôi môi tuyệt rồi, nghĩ thì làm, Trần Nam không chút do dự nhếch người đến gần đó. Chiếc miệng nhỏ sớm tai họa cho Liễu Thiến Dao bây giờ ngược là muốn khi dễ Lâm Uyển Mai tuyết mỹ môi thơm.
Trần Nam miệng bắt đầu chạm hôn đến Lâm Uyển Mai môi hồng mịn màng, xúc cảm mềm mại từ những sợi thần kinh chuyển đến đầu hắn, quả thực là một khoái cảm tuyệt vời đi mà.
Trần Nam không khỏi thêm nặng hôn mạnh Lâm Uyển Mai đôi môi diễm lệ, mép môi mềm khoái cảm tuy mới bên ngoài nhưng Trần Nam đã có chút tâm viên ý mãn rồi. Trần Nam bắt đầu điêu luyện hôn đến Lâm Uyển Mai mỹ vị đầy toàn đôi môi.
"Ưm..."
Lâm Uyển Mai có chút tỉnh lại cảm giác, nàng từ trong giấc ngủ cảm nhận được tại miệng mình. Một cảm giác ướt chẹm truyền đến, khiến nàng không khỏi từ giấc ngủ sâu tỉnh dậy đến, nhưng có chút mơ mơ màng màng.
Con ngươi chầm chậm mơ ra, mi cong rung rung tuyệt mỹ xinh, lộ ra bên trong đỏ chói mỹ mâu đẹp. Kết hợp với nàng toàn thân đỏ diễm thể, quả thực là một hỏa diễm nữ thần hình tượng mà.
Lâm Uyển Mai tỉnh lại đầu tiên cảm thấy ướt môi đang càng thêm ướt đẫm đến, mỹ mâu một mạch rành rạch xem đến trước mắt nàng thấy đến cảnh. Dưới ánh đèn vàng đỏ chiều tà sắc, nàng nhìn thấy đến một khuôn mặt thân quen. Đây không phải là tiểu hài tử mà nàng yêu thương nhất sao?
Lâm Uyển Mai trong mắt nhìn chuyển thần thái bồi hồi không ngừng, phức tạp thần sắc hiện lên. Chấn kinh, nghi hoặc, hay tại hoang đường cảm giác. Mọi loại cảm xúc ngũ vị tạp trần hiện thụ trong lòng nàng Lâm Uyển Mai.
Lâm Uyển Mai rất nhanh liền hiểu ra, trên môi mình ướt nhẹp liên miên cảm giác không khỏi cả kinh, liền hiểu tại sao như vậy rồi. Cơ thể kiều mềm tuyết bạch, trương ngọc ngà đôi tay muốn lấy lực đẩy lấy Trần Nam nhỏ bé thân thể ra, nhưng nàng bỗng phát hiện, bản thân tựa hồ đã vô lực rồi?
Người không thế ra sức, miệng đã bị tiểu bại hoại nàng bị đến không nói ra lời. Lâm Uyển Mai cũng không khỏi cảm thấy bản thân vô dụng quá đúng lúc này rồi, nàng bỗng dưng có chút hôi hận khi cho Trần Nam cái này đến ngủ chung a, nhất là khi nàng cơ thể sinh bệnh.
Trần Nam đương nhiên là chú ý đến nàng phức tạp ánh mắt, liền hiểu ra nàng đang đắn đo cái gì, miệng không khỏi khẽ động mãnh liệt hơn hôn nàng kiều mị đôi môi. Lưỡi nóng nhẹ chui ra, chạm đến Lâm Uyển Mai hàm răng đang cắn chặt đến, Trần Nam nhui nhủi mãi cũng không mở ra nàng hàm răng chặt chẽ.
Lâm Uyển Mai đang bị hôn cảm thấy một chiếc lưỡi nhục nóng, liền hiểu Trần Nam muốn làm cái gì, không để cho hắn làm bậy, nàng liền ra sức cắn chặt hàm răng mình, chống lại sự xâm lược của Trần Nam miệt mài.
Trần Nam đương nhiên sẽ hiểu tại sao hàm răng nó đóng thật chặt đến, lòng không khỏi động ý cười, Trần Nam tự nhiên sẽ không vì vậy xoắn não đến vậy, hắn tất nhiên đã biết cách không tốn ngược lợi thủ pháp rồi.
Đôi tay nhỏ bắt đầu điều đồng, nhẹ trượt theo Lâm Uyển Mai tuyết mỏng cổ cao quý thiên nga tựa như. Nhẹ nhàng đi xuống, vươn nắm lấy nàng một bên đôi phong tuyết, nắn bóp mạnh một một cái liền nghỉ.
"Ngô..."
Lâm Uyển Mai nhẹ kinh hô đến, ở bộ ngực cảm giác tê tê, khiến nàng kiều mị thanh vang vọng lên. Lòng không khỏi một phần tê dại, mềm nhũn lại thêm mềm nhũn, hàm răng cũng theo tiếng kinh hô, nhẹ mở đến hàm răng một cách cửa rắng.
Trần Nam dụng thế, trườn lưỡi hắn đi vào hang miệng ẩm ướt vị mỹ cam tân hương dịch nơi phát. Lưỡi hắn tựa như khám phá ra một chân trời mới, cảm thấy vui sướng cực độ, bắt đầu du lịch bên trong đó thiên hạ.
Trần Nam mượn thế, dùng lưỡi bản thân nhẹ trong đó thoải mái du lịch, hưởng bên trong đó sơn hào hải vị. Hắn tham lam nuốt chửng lấy bên trong nàng cam tân hương dịch, vị ngọt thanh không kém phần nóng hổi đanh đanh trên lưõi hắn.
Lâm Uyển Mai cũng bị hắn hôn cho thần hồn điên đảo đến, quên trời mất đất, không phải là do nàng phóng đãng, mà là do chiếc lưỡi của Trần Nam quá điêu luyện, mang lại cho nàng một khoái cảm chưa từng có. Một loại vi diệu kỳ lạ cảm giác hiên lên!
Trần Nam thụ hưởng nhấm nháp bên trong cam tân dịch lộ, cơ bản quá mê lòng, miệng hút như tận cạn Lâm Uyển Mai ngọc dịch hương vị vậy. Trần Nam lưỡi bắt đầu tìm lấy Lâm Uyển Mai đinh hương lưỡi thơm mềm, quấn quít lấy không rời nó.
Chiếc lưỡi đinh hương của Lâm Uyển Mai lớn hơn Trần Nam lưỡi đâu chỉ một vòng, nó bao bọc lấy lưỡi nhỏ của Trần Nam đến. Trần Nam chỉ cảm thấy chiếc lưỡi của hắn đang bị ướt thấm chiếc lưỡi bao bọc ướt át đến.
Đương nhiên hắn sẽ không vì vậy mà bị động, ngược lại là chủ động đúng hắn, chiếc lưỡi nhỏ nhưng lại có võ, khí lực đâu phải phàm, bắt đầu điều khiển Lâm Uyển Mai chiếc lưỡi đinh hương di chuyển quấn quít lấy.
Lâm Uyển Mai bị hắn hôn đến mê người, xuân tâm nhộn nhịp, lưỡi đinh hương cũng tân thủ đi theo chiếc lưỡi tràn đầy lão luyện của Trần Nam hôn đến. Tuy ban đầu có chút rụt rè, nhưng dưới sự dạy tận tường của Trần Nam cũng đã thành thạo hơn, ít nhất là không như thế ngáo.
Theo từng chút một, rất nhanh, dưới sự tác động của nụ hôn, hai ngươi liên liên miên bất dứt hôn bọc lấy nhau, căn bản không muốn tách rời. Nhìn nhau thâm căn tình chủng, ngập trời tình ý ôn nhu, Lâm Uyển Mai cũng vứt bỏ luân lý hàng rào, nhiệt liệt cùng Trần Nam hôn lấy.
Trần Nam với Lâm Uyển Mai thắm thiết hôn nhau, liên miêng khó dứt lấy, Trần Nam thân thể không biết lúc nào đã theo đàn ộng cách làm, nhẹ nhàng thẳng táp ôm lấy Lâm Uyển Mai kiều diễm thân thể, chuẩn mực đàn ông.
Bộ ngực hắn đè ép lên nàng đôi sơn phong tuyết mịn màng kiều nộn, hai hạt ngọc trên cũng chèn lên khiến Trần Nam trong lúc hôn cũng cảm giác mãnh liệt đến sự khoái cảm tột đỉnh. Trần Nam càng vì vậy thêm mãnh bão hôn nữa, cùng Lâm Uyển Mai công việc triền miên bản thân.
Tuy vậy chứ, do người có chút thấp ngắn hơn Lâm Uyển Mai, nên Trần Nam người có chút chèn đến không hết được Lâm Uyển Mai mịn tuyết thân thể. Điều này cũng khiến Trần Nam có chút thất vọng nha, bởi vậy rất thiếu chút kích thích hơn nữa.
Còn ngược lại Lâm Uyển Mai hai má đã ửng hồng vân, lòng thẹn thùng vô tận. Cứ mặc cho Trần Nam và nàng hôn nhau, nhưng Trần Nam hạ thể long căn to lớn, ép lấy nàng nhẵn nhụi tuyết bạch da thịt, sao nàng có thể khí định thần nhàn được?
Tâm nàng loạn như ma, nàng cũng khó tin được, Trần Nam mới như thể nhưng côn thịt độ dài chạm đến da thịt nàng xúc cảm, tựa hồ cũng không đúng độ tuổi hắn nhỏ? Nên lòng tâm tình bất định, loạn loạn bất yên.
Trần Nam liên tục cùng Lâm Uyển Mai hôn, Lâm Uyển Mai vứt bỏ đến luân lý, đương nhiên sẽ hùng hồn đáp trả. Càng hôn hai người càng hăng, quấn quít lấy Trần Nam, lòng có chút ngượng ngùng, nhưng rồi cũng bị Trần Nam hôn đến mê tình.
Trần Nam vừa hôn đến, mắt nhìn thấy Lâm Uyển Mai mặt đỏ ngượng ngùng nhìn mình, hồng vân nổi ửng, liền biết nàng động tình. Trong lòng cười tà, nhưng ngoài bàn tay bắt đầu loạn động, đùa chơi nàng đôi tuyết phong mềm.
"Ưm..."
Lâm Uyển Mai bị Trần Nam hai đôi bàn tay bất ngờ tập kích nơi mẫn cảm, từ trong cổ kiều phát ra rên rỉ thanh. Trần Nam nghe cũng thêm hưng phấn nữa, tay bắt đầu có điều độ xoa nắn lấy. Đáp lại Trần Nam là nhưng âm thanh rên rỉ nhu tồn vang nhỏ lủi thủi.
Lâm Uyển Mai đôi nhũ tuyết phong từng lần nào bị như thế phục vụ qua đâu? Lòng thẹn càng thẹn hơn. Hơn nữa, người khai phá nàng lần đầu bộ ngực, vẫn chính là người nàng yêu thương, chứng kiến hắn sinh đẻ nữa!
Vậy sao lại không thẹn chứ, bị tiểu hài tử bóp nắn xong thôi, đằng này còn là nàng thân nhất tiểu hài tử Trần Nam. Sao khiến nàng không thẹn? Nếu thực sự có người như vậy, thì thế giới cũng có rất nhiều kẻ kỳ hoa nha!
Lâm Uyển Mai mai dù vứt bỏ đi luân lý trong nụ hôn, nhưng lòng cũng không khỏi đắn đo suy nghĩ, nội tâm chiến đấu. Trần Nam tại chú ý đến nàng tự nhiên sẽ phát hiện đến, Trần Nam mặt sắc ý cười khó phát giác.
Miệng hắn tự chủ tách đi ra Lâm Uyển Mai, nhưng trước khi đi tựa hồ có chút lưu luyến mãi không rời, mãi đến khi một đoạn chỉ có lại một sợi tơ trong mỏng, đứt lấy là chấm hết. Trần Nam chậm rãi mới nói đến: " A Di không can sao đâu, ở tu tiên giới, tình yêu chẳng phân độ tuổi, huống chi ta với người còn chẳng phải là người cùng máu thịt nha!"
Trần Nam tất nhiên là hiểu Lâm Uyển Mai loạn lòng. Nàng thứ nhất là ngại đến thân phận hiện tại, thứ hai nàng sợ không có mặt mũi nhìn ai nữa, thứ ba là hắn thân phận nên mới nhưng thế đắn đo. Nên hắn mới như thế có lời nói xác định đến, muốn giúp nàng khai sáng con đường, không muốn đến cực đoan tình cảnh.
Lâm Uyển Mai nghe xong, lòng loạn có chút định lại, lòng cũng hiểu Trần Nam nó là giải vây lòng thành của mình, một luồng ngọt ngào tình ý cũng tại nàng thâm tâm chảy vào, một vi diệu cảm giác trong lòng nàng ra sức hiển thị.
"Đây là yêu cảm giác a?" Lâm Uyển Mai trong lòng cũng có điều hiểu nàng vi diệu cảm giác đó.
. . . . .
Anh Em Thấy Hay.
Hãy Nhất Nút LiKe Đỏ Nhé.
Ủng Hộ Động Lực Ài.