Chẳng biết qua bao lâu, mi mắt chú chó nhỏ khẽ nhúc nhích, hai mắt chú dần dần mở ra.
Oáp!
“Chẳng biết tại sao hôm nay mình lại đột nhiên lăn ra ngủ ngon thế nhỉ”, chú chó nhỏ ngáp một hơi thật dài, bộ dạng trông có vẻ như chưa tỉnh ngủ hẳn. Chú chó nhỏ dụi dụi hai mắt nhìn xung quanh, giờ phút này chỉ còn sót lại hai ba cái thùng rác cùng những bịch rác nằm ngổn ngang dưới mặt đất cùng núi thức ăn mà chú chó nhỏ đang nằm, chẳng có bóng dáng các chú chó hay các cô chó nào.
Ngắm nhìn khung cảnh xung quanh con hẻm tăm tối chỉ nhìn thấy mờ ảo bởi cái bóng đèn trước hẻm, chú chó nhỏ trong lòng xuất hiện một cảm giác bất an.
“Không biết mấy cô chú đi đâu hết rồi”, chú chó nhỏ thầm lo lắng, một mình chú cún cô quạnh trước bầu không khí lặng im.
Vù! Vù!
“Ưm. Lạnh quá”, vài trận gió từ từ thổi vào khiến cho chú chó nhỏ run rẩy mà co ro, chú chó nhỏ cố gắng chôn sâu mình trong núi thức ăn Bạch Tuyết mang về, cố chôn cả thân mình xuống để tránh khỏi những đợt rét lạnh.
Chú chó nhỏ xoa xoa hai bàn tay ôm sát vào người tránh rét.
“Mình lại cô đơn một mình nữa rồi”
Chú chó nhỏ cúi ầu buồn bã bước từng bước ra khỏi con hẻm nhỏ.
Aaa...!!!
Đột nhiên một tiếng hét thật to vang lên khiến cho chú chó nhỏ giật mình ngước nhìn.
- A, thì ra là một chú chó con...!!!
...
Thành phố Vũng Tàu là một trong những khu du lịch thu hút nhiều người, nơi đây có cảnh biển đẹp lãng mạn, đặc biệt là buổi tối, nhiều khách du lịch thường đứng trước những bệ đá, mắt hướng về phía biển sâu để tận hưởng những làn gió mát rượi thổi từ biển vào. Có thể nói, thời điểm nắng nóng chói chang vào mùa hè như lúc này đây, chính là dịp thích hợp nhất để nhiều người được khuây khoả trong bầu không khí dịu êm ven biển và tận hưởng dòng nước mát lạnh biển đem lại.
Lúc này là sáu giờ tối, mặt trời dần lặn xuống biển, khách du lịch đang tắm cũng dần trở về khách sạn nhà nghỉ tắm rửa để chuẩn bị cho buổi tối ngon lành. Tuy lượng người tắm đã trở nên thưa thớt, khu vực ven biển vẫn còn ồn ào huyên náo bởi sự nhộn nhịp của khách du lịch đổ ra từ các khách sạn.
Một người đàn ông đứng trên bãi cát với khuôn mặt được che nửa kín bên mắt trái bởi mái tóc dài luộm thuộm, quần áo xộc xệch với nhiều vết rách loang lổ khắp người. Người đàn ông ngửa cổ lên nốc từng ngụm rượu vào miệng, mái tóc dài che phủ một bên mặt chùng xuống lộ ra vết sẹo to tướng bao phủ nửa khuôn mặt trái của người đàn ông, kỳ lạ là vết sẹo cứ như dấu răng do người nào đó để lại, một con người với cái miệng cực rộng và bộ hàm cực kỳ mạnh mẽ.
Người đàn ông nốc hết chai rượu, liền thở ra một hơi, mái tóc dài một lần nữa lại che phủ hết một bên mặt. Hắn ta loạng choạng đứng đó cho tới khi trời tối hẳn rồi mới khập khiễng bước từng bước rời xa bãi biển.
Reng reng reng!
Tiếng chuông điện thoại từ trong người đàn ông phát ra.
Gã đàn ông thò tay vào túi lấy ra chiếc điện thoại, áp chiếc điện thoại lên tai:
- Sang Ngựa hả, có chuyện gì không mày?
Gã đàn ông lớn tiếng, có vẻ như gã bực mình vì có người quấy rầy hắn tận hưởng phong cảnh biển yên bình của buổi tối.
Xì xầm xì xầm!
Gã đàn ông mặt sẹo vẫn tiếp tục nghe giọng người phía bên kia đầu dây.
- Hả, mày vừa nói cái gì?
Người đàn ông mặt sẹo đang nghe điện thoại bỗng chợt mắt trợn trứng, khuôn mặt đầy vẻ tức giận. Có vẻ như người bên phía đầu dây nói cho gã đàn ông mặt sẹo chuyện cực kỳ hệ trong.
Trời đã tối, trái ngược với khung cảnh vắng lặng lúc ban sáng thì giờ đây, đường phố Vũng Tàu như nhộn nhịp tấp nập hẳn lên, nhiều khách du lịch tụm ba tụm bốn nắm tay nhau cười nói đi dạo khắp nơi, ai ai cũng mang tâm trạng phấn khởi vui vẻ. Chỉ riêng có người đàn ông với khuôn mặt chán chường đang dần rời xa quảng trường lớn náo nhiệt tiến về phía con hẻm nhỏ.
- Hai cô bác có nhìn thấy tên đó không.
Khi người đàn ông mặt sẹo vẫn đang loạng choạng bước đi, ở phía xa kia có một cô bán hàng rong đứng cùng một gia đình ba thành viên, ba mẹ và một cậu bé đôi chiếc mũ lưỡi trai in hình siêu nhân, tay trái cậu bé đang nắm lấy tay mẹ còn tay phải đang cầm chong chóng cầu vồng, trông cậu bé rất kháu khỉnh đáng yêu.
Cô bán hàng rong chỉ tay về phía người đàn ông mặt sẹo với bộ mặt cẩn trọng:
- Hai anh chị nên cẩn thận với những người như người đàn ông ban nãy, thời buổi này thường hay xuất hiện những kẻ ăn cắp vặt, có khi họ nhắm vào gia đình anh chị đấy.
Cô bán hàng rong vừa chiên cá viên chiên, vừa trò chuyện với gia đình nọ trông bộ dạng rất điệu nghệ:
- Hai anh chị nhớ trông cháu bé cẩn thận nha, mấy tháng trước vừa có tin một cậu bé chín tuổi vừa bị bắt cóc, còn kinh động đến cả lực lượng cảnh sát nữa. Đừng để cháu bé đi chơi đâu xa.
Cô bán hàng rong thận trọng nói:
- Tên say rượu hồi nãy chính là tên ăn trộm vặt thường hay xuất hiện ở khu này, mấy hôm trước có người phát hiện bị hắn móc túi, định đòi lại thì từ đâu xuất hiện một băng nhóm giang hồ, bọn chúng đập phá gây rối trật tự nhưng lại không có ai dám đứng ra can thiệp hết.
Cô bán hàng rong ngừng trò chuyện một lát chăm chú huơ tay đảo qua đảo lại chảo bếp. Cô tắt bếp, mùi thơm ngào ngạt từ mùi cá chiên xen lẫn mùi dầu rán bốc lên. Cô bán hàng rong móc cái xiên cắm vào từng viên thịt.
Xong việc, cô bán hàng rong lại nói tiếp:
- Tui có nghe đồn gã đàn ông ban nãy là thủ lĩnh băng đảng nào đó. Các anh chị đi nghỉ cần cẩn thận, nếu thấy hắn ta thì tránh đi, đừng nên dây dưa với bọn giang hồ.
- Vâng xin cảm ơn lời nhắc nhở của cô.
Đôi vợ chồng mỉm cười đáp lời.
Cô bán hàng rong gật đầu, đưa xiên que cá viên chiên cho cậu bé:
- Cá viên chiên của cháu nè, ăn ngon miệng nhé.
Người chồng mỉm cười quay sang nói với cô bán hàng rong. Cả gia đình sau khi đứng trò chuyện với cô bán hàng rong chút nữa bèn chào tạm biệt.
- Chúc anh chị có chuyến du lịch vui vẻ. Khi nào rảnh nhớ ghé sang quán tôi nha, tối nào tôi cũng mở hàng vào thời điểm chín giờ tối.
- Vâng xin cảm ơn chị, vợ chồng tôi biết rồi ạ.
Vợ chồng đồng thanh đáp.
Cả gia đình nọ vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ.
- Hôm nay con có vui không nào rồng con.
Người mẹ ngước nhìn xuống cậu bé hỏi.
Nghe giọng nói ấm áp của người mẹ nhưng cậu bé lại không đáp lời, khuôn mặt phụng phịu, đôi mày của cậu bé nhăn lại, cậu bé rồng con tỏ vẻ khó chịu há rồng mồm nhét vào trong miệng một viên cá viên chiên mua được từ cô bán hàng rong ban nãy.
- Con sao thế rồng con, có chuyện gì làm con khó chịu à?
Người mẹ sau khi hỏi bắt gặp gương mặt khó chịu của cậu nhóc, người mẹ thầm nghĩ, chẳng hiểu chuyện gì xảy ra mà khiến bé ngoan của mình lại phồng má vậy, mà trông bé ngoan của mình thật đáng yêu.
- Sao có chuyện gì nào?
Mẹ suốt ngày toàn kêu mình là rồng con với bé ngoan không bực mình quá, mình năm nay tám tuổi cũng đã trở thành người lớn con nít rồi mà mẹ cứ vậy hoài, chán mẹ quá.
- Tại mẹ cứ… Ủa cái gì vậy?
Cậu đang nói thì thấy trong con hẻm nhỏ xuất hiện một bóng đen đang lục cục trong cái thùng rác nằm trong góc hẻm.
Quang nhìn sâu trong hẻm, cái bóng ấy cứ loay hoay lục lọi thùng rác, cậu chợt cảm thấy hoảng sợ lùi lại vài bước nắm chặt lấy tay mẹ mình.
“Có thể nó chỉ là con chó hoang nào đó thôi chứ không phải là ông ba bị mà mẹ đã kể cho mình chứ”, Quang thầm nghĩ.
Ầm!
Cái thùng rác đổ xuống, cái bóng đen cũng rơi xuống mặt đất tạo nên âm thanh loạng xoạng giữa con phố vắng lặng. Quang nhìn vào hẻm càng cảm thấy run rẩy hơn.
- Đừng sợ con à, đó chỉ là con cún hay con mèo hoang nào đó thôi mà!
Mẹ của Quang đứng bên cạnh Quang nãy giờ vẫn chứng kiến bộ dạng sợ sệt của cậu bèn mỉm cười xoa đầu cậu.
- Dũng cảm lên con, mình là nam nhi mà.
Ba của cậu bé đứng bên cạnh cũng hiền hoà khích lệ cậu bé.
- Vâng con biết rồi a, con sẽ không... A a a!
Quang bất chợt hét lên khi nhìn thấy cái bóng từ nãy đến giờ vẫn còn trong hẻm giờ đang vụt chạy nhanh về phía cậu. Cậu ngày càng hoảng sợ khi nhìn thấy cái bóng đen trong hẻm ấy hiện tại chỉ còn cách mình vài bước chân mà thôi.
Cậu bé hốt hoảng lùi nhanh thì vấp té ngã, vừa lúc ấy cái bóng đen cũng đã tới chỗ cậu bé khiến cậu run rẩy nhắm mắt lại, hoàn toàn quên hết lời nói của ba mẹ mình lúc nãy sẽ dũng cảm hơn nữa.
- A a a...!