Nhìn thấy Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang đồng loạt xuất thủ,Tào Xung tâm tình buông lỏng được một hai.
Tạm thời hắn chưa thể sử dụng lại Bạch Hổ phụ thể,cho dù lực lượng của hắn cường hãn,đứng trước mặt cao thủ tam phẩm cũng không có sức tự vệ.
Tào Xung biết ý lui lại phía sau,hắn hiểu mình ở lại không giúp được gì,thậm chí ngáng chân Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang.
Khấu Hồng,Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang hai bên đều bất động,rốt cuộc Khấu Hồng cũng ra tay trước.
Trong nháy mắt,hắn áp sát Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang.
" Thủy Liêm Thần Chưởng." Chỉ thấy Khấu Hồng vỗ ra một chưởng.
Bàn tay của Khấu Hồng lúc này giống như thác nước cuồn cuộn,nhìn như mềm mỏng,nhưng lực đạo phát ra vô cùng mạnh mẽ.
Tựa như người nhìn thấy thác nước,thấy dòng nước xinh đẹp,nhưng chỉ có đứng dưới thác mới cảm nhận được,mỗi đợt nước từ bên trên chảy xuống đều vô cùng mạnh mẽ,áp lực không phải ai cũng chịu được.
Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang đã từng giao thủ với Khấu Hồng,hiển nhiên biết chưởng pháp của hắn khó chơi.
Lúc đó bọn họ nhìn thấy chưởng pháp này nhìn không có lực,nhưng trúng chiêu mới biết được nó vô cùng lợi hại.
Cả hai đều có chuẩn bị,một bước lui về tránh được chưởng lực của Khấu Hồng.
" Ăn ta một thương." Tả Trường Không hô lên.
Chỉ thấy ngân thương trong tay Tả giáo đầu hướng thẳng phía Khấu Hồng mà tới.
Võ giả nhất phẩm,nhị phẩm,chỉ khác người thường ở nhục thân cùng lực lượng.
Nhưng kể từ tam phẩm,nội công của võ giả tích tụ trong đan điền có thể sử dụng để xuất ra võ kỹ,giúp phát ra uy lực chân chính của võ kỹ.
Cũng vì vậy tam phẩm võ giả còn có danh xưng là nội công cao thủ.
Tào Xung tu luyện Thái Nhất Dẫn Đạo Kinh,đối với linh khí mẫn cảm hơn xa người thường,y có thể nhận thấy,một thương này của Tả Trường Không có chứa bên trong thiên địa linh khí.
Tả Trường Không tu luyện một môn gọi là Thiên Phong Thương Pháp,mô phỏng lại loài ong.
Chiêu thức ảo diệu khó lường như ong bay,sát thương lại giống như ong đốt,người trúng thương sẽ không chết ngay mà giống như trúng độc,lục phủ ngũ tạng sẽ bị chân khí của Tả Trường Không thiêu đốt,tứ chi tê liệt.
Đây là một môn thương pháp rất mạnh,nhờ nó mà Tả Trường Không có thể đứng hàng nhất lưu cao thủ tại Nam Lạp thành.
Ngân thương của Tả Trường Không chỉ còn cách Khấu Hồng một chút,Khấu Hồng bấy giờ đã không thể nào tránh được.
Nhưng hắn lại chẳng hề lo lắng,ngược lại còn lộ ra nụ cười đắc ý.
Chỉ thấy dải lụa đỏ vốn quấn quanh Khấu Hồng từ lúc nào đã nhảy ra trước mặt hắn,đem một thương của Tả Trường Không cản lại.
Cây thương của Tả Trường Không vốn là một kiện linh bảo,có thể chém sắt như chém bùn,vậy mà lại bị dải lụa mỏng manh của Khấu Hồng chặn lại như không.
Tào Xung nhìn thấy cảnh này vô cùng ngạc nhiên.Dải lụa này tuyệt đối là một kiện linh bảo.
" Lại là nó." Tả Trường Không không cam tâm nói,sau đó lập tức rút lại ngân thương.
Thạch Chấn Khang một bên cũng nhận ra dải lụa đỏ này.
Lần trước áp tiêu,hắn đụng độ phải Khấu Hồng,bại dưới tay hắn cũng là do dải lụa đỏ này mà ra.
Khấu Hồng nhìn thấy Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang giống như mèo bị dẫm phải đuôi,cười phá lên một tiếng.
" Hộ Thể Hồng Sa là bảo vật sư phụ ban cho ta,chỉ cần là võ kỹ công kích ta,nó đều có thể phản ứng,sau đó phá giải,trừ phi ta thụ thương,Hộ Thể Hồng Sa mới mất đi tác dụng."
" Bất quá có bảo vật này trong tay,muốn đả thương ta chỉ có cao thủ ngũ phẩm trở lên,dựa vào các ngươi,không đủ cho ta giết."
Tào Xung nghe Khấu Hồng giới thiệu về dải lụa đỏ,không nhịn được mà hít một ngụm trọc khí.
Hộ Thể Hồng Sa,bảo vật phòng ngự tốt,so với Vân Ma Kiếm của hắn còn hơn.
Quả nhiên là Nhân Tông chính tông,nội tình không phải giang hồ võ phái có thể so sánh.
" Nhiều lời." Tả Trường Không nghe Khấu Hồng chế giễu tuy có phần e ngại,nhưng hắn cũng không thể lui bước.
Thiên Phong Thương Pháp lần nữa phát uy,hướng Khấu Hồng đâm mấy nhát.
Thạch Chấn Khang hiển nhiên cũng không phải đồ gỗ,đại đao trong tay hắn cũng lập tức hiển uy,cùng Tả Trường Không giáp lá cà Khấu Hồng.
Đao,thương cùng ra,mỗi đòn đều vô cùng mạnh mẽ,uy lực không tả xiết,nhưng hầu như đều bị Hộ Thể Hồng Sa của Khấu Hồng chặn lại.
Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang đều là lão giang hồ,cả hai nghĩ một kế,muốn cùng công kích Khấu Hồng.
Vốn tưởng Hộ Thể Hồng Sa đối với nhiều đợt công kích sẽ trở tay không kịp.
Nhưng ai ngờ,nó hết lần này đến lần khác cùng đem đao,thương của hai vị cao thủ tam phẩm hoá giải không còn gì.
Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang khó công Khấu Hồng,nhưng Khấu Hồng ngược lại.
Hắn không cần lo né tránh đòn thế của Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang,toàn lực đều dồn vào chưởng pháp.
Thủy Liêm Thần Chưởng của hắn giống như dòng nước cuồn cuộn,liên tiếp xuất ra hướng về phía Tả giáo đầu cùng Thạch tiêu đầu.
Tuy bọn họ đều có thể né tránh,nhưng Khấu Hồng thế công như mãnh hổ.
Thạch Chấn Khang sơ xuất bị dính một đòn,bàn tay của Khấu Hồng giống như dòng thác lũ đổ xuống người Thạch Chấn Khang,khiến y bay ra sau vài thước.
" Thạch huynh." Tả Trường Không lo lắng hướng Thạch Chấn Khang hỏi thăm.
Nhưng Thủy Liêm Thần Chưởng của Khấu Hồng không cho Tả giáo đầu lơ là,một chưởng lại một chưởng nhắm tới hắn,khiến Tả giáo đầu vô cùng gấp rút.
Khấu Hồng cao giọng nói : " Nạp mạng đi.”
Hắn thi triển thân pháp,ngay lập tức vòng ra sau lưng của Tả Trường Không.
Lại một chưởng nữa được tung ra,bất quá Tả Trường Không đã kịp dùng ngân thương chặn lại.
Tả Trường Không xoay người lại,ngân thương cùng Hộ Thể Hồng Sa lập tức ma sát.
Mà Thạch Chấn Khang lúc này đã nhanh chóng lấy lại phong thái,từ đằng sau Khấu Hồng bổ nhào một đao.
Đáng tiếc một đao này còn chưa kịp chạm tới tóc của Khấu Hồng thì đã bị Hộ Thể Hồng Sa chặn lại.
Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang đều tiếc nuối không thôi,Hộ Thể Hồng Sa này quả nhiên khó chơi.
Khấu Hồng bị kẹp vào giữa hai vị tam phẩm cao thủ vẫn không hề nao núng,trái lại trên người vẫn giữ vẻ phong vân khinh đạm.
Thân pháp của hắn lần nữa hiển lộ,ngay lập tức thoát khỏi áp sát của Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang.
Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang nhất thời không biết Khấu Hồng ở đâu,cả hai nhanh chóng dùng nhãn lực dò xét xung quanh,nhưng chung quy là dã tràng xe cát.
Một bên kia Tào Xung không khỏi cảm khái,quả nhiên là đệ tử của Nhân Tông chính tông,cho dù là Thủy Liêm Thần Chưởng hay là môn thân pháp kia,đều hơn hẳn các võ kỹ hắn gặp được.
Đương nhiên,là loại trừ Tứ Tượng Cổ Bí.
" Ở bên trên ! " Thạch Chấn Khang lúc này đã tìm thấy Khấu Hồng.
Chỉ thấy hắn lúc này đã nhảy lên trên bầu trời,cách mặt đất hơn mười trượng.
Ngay cả Tả Trường Không lúc này cũng không thể không công nhận môn thân pháp này của địch nhân.
Vừa rồi Khấu Hồng còn đối diện hắn,mà nay đã như một chấm nhỏ trên bầu trời.
Không hổ là Nhân Tông pháp môn,Đại Chu quốc giáo.
Khấu Hồng lơ lửng giữa trời,hai mắt hắn nhắm chặt lại,lúc này vẻ đùa giỡn của hắn đã thu hồi,để lộ ra khí chất vô cùng khác thường.
" Không tốt ! " Tào Xung nhìn thấy cảnh này thì hết sức khẩn trương,bởi hắn cảm nhận rất rõ,bàn tay của Khấu Hồng lúc này đang hội tụ rất nhiều linh khí.
Không chỉ Tào Xung mà ngay cả Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang cũng vậy.
Bọn họ chém giết cả đời,đã tự luyện cho mình một loại phản xạ,đó là có thể cảm ứng nguy hiểm.
Mà Khấu Hồng lúc này,mang lại cho bọn hắn chính là cảm xúc ấy.
Nếu không tránh,sẽ chết.
" Chạy mau ! " Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang không hẹn mà cùng nhau hô hoán,sau đó lập tức nhảy ra sau.
Bất quá,Khấu Hồng chỉ cười lạnh một tiếng rồi nói : " Đã muộn."
Bàn tay của hắn lúc này uyển chuyển xoè ra,hướng xuống mặt đất mà vỗ ra một chưởng.
" Vô Tận Thủy Khê ! " Khấu Hồng hai con mắt lúc này mở ra.
Chỉ nghe ầm một tiếng,bàn tay của Khấu Hồng lúc này giống như dòng thác vô cùng vô tận giáng xuống chỗ Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang.
Tào Xung đứng từ xa không khỏi hít ngụm khí lạnh: " Chưởng pháp thật mạnh ! "
Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang biết mình khó tránh đòn này,lập tức giơ ra binh khí để đỡ.
Linh binh được chế tạo từ huyền thiết,hiển nhiên cường độ hơn xa nhục thân của võ giả,có lẽ có thể chống đỡ chưởng lực này.
Nhưng Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang vẫn xa xa đánh giá thấp Vô Tận Thủy Khê của Khấu Hồng.
Nên nhớ thác nước là chảy từ trên xuống dưới,vừa rồi chưởng pháp của Khấu Hồng nhìn như mạnh mẽ,nhưng hắn đánh theo chiều ngang,vẫn chưa thể phát huy uy lực chân chính.
Vô Tận Thủy Khê,mới là thác nước thật sự,mạnh mẽ gấp bội vừa rồi.
Chỉ thấy uỳnh một tiếng,mặt đất bị Vô Tận Thủy Khê đánh cho vỡ nát,lún xuống một mảnh.
Khói bụi từ trong đó bốc lên mù mịt,bên cạnh là vô số luồng linh khí đang thi nhau tán đi.
Khói mù dần lộ ra,Khấu Hồng lúc này đứng giữa hố sâu,trên trán đổ xuống vài giọt mồ hôi.
Mà Tả Trường Không cùng Thạch Chấn Khang lúc này,đã sớm mỗi người nằm một chỗ,sống chết không rõ.
" Thi triển một đòn này cũng quá miễn cưỡng,quả nhiên sư phụ nói không sai,ta tu hành chưa đủ." Khấu Hồng tự cảm thán.
Lúc này hắn đã hết vẻ nghiêm túc,trở lại làm dáng vẻ tiểu nhân đắc chí.
Bất chợt,Khấu Hồng cảm nhận được từ bên trái của bản thân có thứ gì đang lao tới.
Chỉ thấy sương khói mù mịt được rẽ ra một đường,Tào Xung từ trong làn khói nhảy ra,bổ một kiếm xuống Khấu Hồng.
" Không biết sống chết." Khấu Hồng hừ lạnh một tiếng.
Hộ Thể Hồng Sa lập tức phát động,đem kiếm của Tào Xung chặn lại,Khấu Hồng tiện tay vỗ tiếp một đòn,đem Tào Xung đánh bật ra xa.
Tào Xung ngã xuống đất,ho ra một ngụm máu tươi,Vân Ma Kiếm thì bị đánh bật ra phía sau Khấu Hồng.
Khấu Hồng ung dung tiến về phía Tào Xung,khinh thường nói : " Tiểu tử,cho dù bây giờ ngươi giao ra bí mật trên người,ta cũng nhất định phải làm cho ngươi chết không tử tế."
Tào Xung cử động đã triệt để chọc giận Khấu Hồng.
Hắn là đệ tử Nhân Tông nhất mạch,cho dù tông môn của hắn bên trong Nhân Tông không phải nhất lưu,nhưng cũng không tầm thường.
Hắn tự cho mình cao quý hơn Tào Xung rất nhiều,vì thế Tào Xung dám tấn công hắn,giống như ăn mày dám xúc phạm đế vương,làm hắn triệt để bị tức giận.
Khấu Hồng giơ tay lên định đánh Tào Xung một đòn.
Bất quá,chưởng của hắn vừa ra,liền bị ngân thương từ đâu tới chặn lại.
Khấu Hồng cùng Tào Xung nhìn thấy cảnh này có phần ngạc nhiên.
Bởi người vừa ra tay,lại chính là Tả Trường Không,lúc này đã tóc tai rũ rượu,mình đầy thương tích.
Tuy nhìn Tả Trường Không giống như thảm hại,nhưng Tào Xung cùng Khấu Hồng có thể cảm nhận được,hắn bây giờ mạnh hơn vừa rồi rất nhiều.
Tả Trường Không phóng ra một đòn Thiên Phong Thương Pháp,một thương này so với vừa rồi hắn đánh với Khấu Hồng,giống như trời với đất,mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hộ Thể Hồng Sa lập tức kích hoạt,đem Thiên Phong Thương Pháp chặn lại.
" Vô lý,Vô Tận Thủy Khê của ta vậy mà không đánh chết được hắn,hơn nữa thực lực của hắn sao lại tăng lên tứ phẩm rồi." Khấu Hồng lẩm nhẩm trong miệng.
Tả Trường Không lúc này lại vung ra mấy chục đòn,dường như không cần nghỉ ngơi.
Thương của hắn tuy nhanh,nhưng đánh tiếc Hộ Thể Hồng Sa lại nhanh hơn,đem toàn bộ chiêu thức của hắn đỡ lấy.
" Tào tiểu tử,mau đi đi." Tả Trường Không thúc giục.
Khấu Hồng vẫn chưa phản công,mặc cho Tả Trường Không công kích,sau một hồi thì trên miệng hắn nở ra nụ cười khoái trá.
" Thì ra là thế,ngươi đã ăn Bạo Huyết đan." Khấu Hồng nhìn thấu Tả Trường Không nói.
" Bạo Huyết đan ? " Tào Xung lẩm nhẩm.
Khấu Hồng cười nói : " Bạo Huyết đan tuy có thể nâng sức chiến đấu của ngươi lên một đại cảnh giới,tuy nhiên chỉ duy trì được một khắc,sau một khắc,kinh mạch của ngươi sẽ nổ tung,từ đó chết rất đau đớn."
Tả Trường Không không phản bác lại,trong tay ngân thương vẫn đâm vào Khấu Hồng không dứt,một bên thúc giục Tào Xung :
" Tào tiểu tử,Bạo Huyết đan là ta nhờ Lý thần y chế tạo,nhưng dược liệu không được ,chỉ có thể duy trì năm phút,ngươi còn không mau đi."
Tả Trường Không biết rõ bản thân cho dù ăn Bạo Huyết đan cũng không đấu lại Khấu Hồng.
Nhưng hắn sẽ không nhìn Tào Xung chết.Thời gian qua tiếp xúc với Tào Xung,hắn đã sớm đem Tào Xung coi như đệ tử.
Hắn muốn đổi mạng lấy mạng,cứu Tào Xung.
Một bên Khấu Hồng lắc đầu chế giễu :
“ Dám ăn Bạo Huyết đan,thật can đảm, có điều ngươi vẫn chỉ có thực lực tứ phẩm,không phá được bảo vật của ta."
Khấu Hồng sớm đã mất đi tâm tình chiến đấu,hắn quyết định cho Hộ Thể Hồng Sa làm việc,còn hắn sẽ từ từ nhìn Tả Trường Không chết đi.
Bất chợt,Khấu Hồng bỗng cảm nhận được từ bụng truyền tới cơn đau dữ dội.
Tả Trường Không nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi há mồm kinh ngạc.
Chỉ thấy Vân Ma Kiếm của Tào Xung từ lúc nào đã đâm vào bụng của Khấu Hồng,đem người hắn xiên như xiên thịt.
Tào Xung một bên cười một tiếng,hắn biết,kế hoạch của hắn thành công.
Hộ Thể Hồng Sa,có thể đối với võ kỹ có cảm ứng,chỉ cần là võ kỹ công kích Khấu Hồng,nó liền sẽ phá giải đòn đánh đó.
Chỉ có điều,Tào Xung dùng không phải là võ kỹ.
Mà là thần thông,Ngự Kiếm Thuật.
Kế hoạch của hắn là tấn công Khấu Hồng,cố ý làm cho hắn mất cảnh giác,đem Vân Ma Kiếm ném ra đằng sau hắn.
Ngự Kiếm Thuật là thần thông,trên lý thuyết Hộ Thể Hồng Sa không thể phá giải được nó.
Chỉ cần Khấu Hồng thụ thương,vậy Hộ Thể Hồng Sa liền mất đi hiệu lực.
Khấu Hồng lúc này lảo đảo lùi về sau,Hộ Thể Hồng Sa cũng nhận ra chủ nhân đã trọng thương,cũng mất đi linh nghiệm,rơi xuống đất như dải lụa bình thường.
" Tả giáo đầu,không ra tay còn chờ khi nào ! " Lần này đến lượt Tào Xung thúc giục Tả Trường Không.
Khấu Hồng đã biết sợ,hắn không còn tự tin như trước,trên mặt đã cắt không còn giọt máu.
" Các ngươi không thể giết ta,ta là đệ tử Già Nhật Quan,sư phụ của ta là trưởng..."
Nhưng hắn chưa nói hết,một thương của Tả Trường Không đã đâm thẳng vào tim hắn.
" Nhất Kích Phong Sát ! " Tả Trường Không gào lên.
Khấu Hồng không có Hộ Thể Hồng Sa,trúng phải một thương của Tả Trường Không lập tức thổ huyết,ngã nhào xuống đất.
Mà Tả Trường Không cũng theo đó mà ngã xuống,Tào Xung ngay lập tức chạy tới đỡ hắn.
" Tả giáo đầu,ngươi không sao chứ ? " Tào Xung quan tâm hỏi.
Tả Trường Không đối với hắn có ân,hơn nữa có hắn mà kế hoạch mạo hiểm ban đầu của Tào Xung đã hoàn thành.
Hắn rất có hảo cảm với vị giáo đầu này.
Tả Trường Không máu tươi thấm đẫm mặt,nhìn Tào Xung cười một cái.
Nhiệt huyết võ giả hắn đã đánh mất ban đầu,giờ gửi gắm hết cho thiếu niên này.
Ong rất ít khi đốt người,bởi một khi đốt người,ngòi ong cùng ruột của nó sẽ vướng lại bên trên người.
Người cũng chết,ong cũng chết.
Tả Trường Không phun ra một ngụm máu,bất động trên tay của Tào Xung.