Nương theo lời của Lâm nữ tướng,từ bên trong đại quân ngàn người kéo tới năm cỗ xe gỗ khổng lồ cùng mười lăm tên cung thủ.
Hoắc Côn thân là triều đình quan binh,nhìn thấy hai vật này thì không khỏi giật mình.
" Toái Lực Thạch Kích cùng Phá Vân Tiễn ? Phản tặc lại có thứ này trong tay ? "
Mặc dù chiến hoả gay cấn,tiếng người la hét cùng tiếng đao kiếm va chạm vào nhau liên miên,nhưng âm thanh của Hoắc Côn cũng đánh động chúng võ giả xung quanh.
Người mở miệng chính là Tề gia đại trưởng lão Tề Tử Ngọc : " Hoắc bộ đầu,hai thứ này chỉ là máy bắn đá cùng cung tên mà thôi,ta nhìn cũng không phải linh bảo gì,có đáng sợ như vậy sao ? "
Hoắc Côn lắc đầu cười khổ : " Tề trưởng lão có điều không biết,Toái Lực Thạch Kích cùng Phá Vân Tiễn là đồ vật chỉ có quân đội Đại Chu có,là do năm đó Chu Cao Tổ tốn đại giới mời Địa Tông cao nhân chế tạo ra."
Hắn nói tiếp : " Hai món đồ này sinh ra chính là để đối phó võ giả,Toái Lực Thạch Kích có thể dùng đá bình thường để bắn,nhưng khi bắn ra thì lực đạo đạt đến vạn cân cất bước,Phá Vân Tiễn thì tốc độ nhanh không gì sánh kịp,tuy uy lực thua máy bắn đá,nhưng dưới ngũ phẩm võ giả ít ai tránh được."
" Kinh khủng như vậy ? " Tề Tử Ngọc hít ngụm khí lạnh.
Nhưng lão nghĩ lại cũng thấy hợp tình hợp lý.Đại Chu lấy võ lập quốc,cao thủ như mây,giang hồ Tông Sư có đến trăm vị.
Chỉ có trong tay những Toái Lực Thạch Kích cùng Phá Vân Tiễn như vậy,triều đình mới có thể trấn áp giang hồ nhân sĩ,giang hồ tông môn đối với quan binh mới có sự kiêng nể.
Chỉ là không biết phản tặc làm cách nào lấy được từ tay quân đội hai thứ thần binh này.
" Hai món đồ này hạn chế là phải sử dụng linh thạch,linh thạch chất lượng càng cao thì uy lực mới phát huy được tối đa,ta nhìn xem đối phương nhất định không có linh thạch nhiều như vậy,cũng không cần sợ hãi."
Linh thạch,thì giống như vàng bạc đối với phàm nhân,nó cũng là một loại khoáng sản,cùng thiên địa tồn tại.
Chỉ khác là vàng bạc là do hiện tượng thiên nhiên vô tình tạo thành,còn linh thạch lại là do hấp thu thiên địa linh khí,do hấp thu thiên địa linh khí hàng ngàn hàng vạn năm,nó có thể giúp cho tu sĩ rút ngắn rất nhiều thời gian tu luyện.
Dần già,linh thạch trở thành vàng bạc đối với võ giả,vô cùng trân quý,huyện nhỏ như Nam Lạp huyện linh thạch gần như không thấy xuất hiện,cho dù là võ giả vẫn là dùng vàng bạc trao đổi.
Lâm nữ tướng thấy Phá Vân Tiễn cùng Toái Lực Thạch Kích đã sẵn sàng,liền không chần chừ mà ra lệnh đem nó phóng vào Nam Lạp thành.
Tào Xung lúc này cũng đã từ bên dưới đi lên trên,hắn vừa rồi đã an bài thôn lão theo cổng sau thành chạy,giờ đây quyết tâm ở lại tử thủ,câu thời gian cho đám thôn lão.
Tào Xung vừa ra liền lập tức chém giết mấy tên binh lính định vượt thành,tuy nhìn bề ngoài Tào Xung vẫn sinh long hoạt hổ,nhưng chỉ có hắn thật sự biết.
Tinh thần của hắn hiện tại đã cạn kiệt phân nửa,mệt mỏi vô cùng,chỉ cần tựa lưng xuống đất liền có thể ngủ.
Đây chính là hậu quả của việc sử dụng Bạch Hổ phụ thể.
Tào Xung tham chiến dẫn đến không ít võ giả Nam Lạp thành để ý.
Bọn họ vừa rồi chứng kiến Tào Xung độc chiến mấy tên nhị phẩm võ giả,trong lòng sĩ khí cùng hy vọng chiến thắng vốn mhir bé đã dâng lên,nay thấy Tào Xung xuất hiện,cỗ nhiệt huyết vừa rồi lần nữa tuôn trào.
Mấy chục tên nhất phẩm võ giả vây lấy Tào Xung,cùng hắn chém giết địch nhân.
Một vị trong số đó hướng Tào Xung bắt chuyện : " Xin hỏi thiếu hiệp cao danh quý tánh."
Tào Xung hơi ngỡ ngàng,nhưng ngay lập tức trả lời lại : " Tại hạ họ Tào tên Xung."
Người nọ nở ra nụ cười,vung lên đao trong tay,hét lớn : " Các huynh đệ,Tào thiếu hiệp một mình tiêu diệt Hắc Long trại đã tham chiến,chúng ta theo Tào thiếu hiệp giết."
" Giết ! "
" Giết ! "
Đám võ giả giống như được tiếp thêm sức mạnh,điên cuồng chém giết đám binh sĩ định trèo thang lên.
Một bên kia,Tề Tử Ngọc đang chiến đấu cũng nhìn thấy cảnh này,lão quay đầu nói với Tả Trường Không hỏi : " Tả giáo đầu,Tề gia y quán có thiên tài như vậy,ngươi sao lại chỉ để cho hắn làm hộ vệ ? "
Tả Trường Không chỉ có thể cười khổ,chính hắn biết Tào Xung có tài,nhưng cũng không ngờ hắn lợi hại đến thế.
Tào Xung càng chiến càng hăng,hắn cùng Vân Ma Kiếm đi tới đâu,người chết tới đó,chỉ để lại vô số vệt máu cùng xác người.
Nhưng kiếm của Tào Xung nhất thời phải ngừng lại một nhịp,nguyên nhân là do một đầu tên bắn tới.
Tào Xung ngoảnh mặt lại nhìn,phát hiện mười lăm tên cung thủ đang hướng hắn phóng tên.
Vị Lâm nữ tướng phía dưới nhìn lên trên thành,trong lòng nàng rất muốn nhìn thấy cảnh tượng Tào Xung chết đi.
Thứ nhất,Tào Xung giết chết Hắc Long Trại mấy tên thủ lĩnh,dâng cao nhuệ khí quân địch,có thể nói,hiện tại hắn là thủ lĩnh tinh thần của Nam Lạp thành.
Giết chết hắn,quân địch sĩ khí đại giảm,lần này công thành mới có thể thành công.
Thứ hai,Tào Xung thiên tư rất mạnh,hắn chỉ tu hành ở địa phương nhỏ bé như Nam Lạp thành,đã có thể dựa vào tu vi nhất phẩm miểu sát mấy tên võ giả nhị phẩm.
Nếu để hắn sống sót,triều đình Đại Chu ắt sẽ ra một viên hãn tướng.
Dù là gì đi nữa,Tào Xung ắt phải chết không nghi ngờ.
" Phóng ! " Lâm nữ tướng phất tay ra lệnh.Ngay lập tức,một cơn mưa tên phóng thẳng tới hướng của Tào Xung.
Ngay cả xung quanh nhị phẩm võ giả,nhìn thấy loạt mưa tên này cũng không khỏi hít ngụm khí lạnh.
Đổi lại là bọn hắn,tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.
Tào Xung nhạy bén nhận ra đám tên phóng tới bản thân,lập tức thi triển ra " Bạch Thiểm " tránh đi.
Hiện tại hắn tinh thần cùng thể lực yếu đi không chỉ một hai điểm,đương nhiên không muốn mặt đối mặt với mưa tên này,có thể tránh liền tránh.
Cũng may Bạch Hổ cổ bí tinh diệu vô song,Phá Vân Tiễn không thể so sánh,chỉ thấy một luồng ánh sáng màu trắng sượt qua,mưa tên vốn nhắm vào Tào Xung lúc này như bắn vào không trung,ào ào lao vào khoảng không.
Mà Tào Xung,không biết từ lúc nào đã xuất hiện tại chỗ cũ mấy trượng.
Đám cung thủ nhìn thấy vậy cũng vô cùng bất ngờ.
" Chỉ tại phải dùng loại linh thạch đê phẩm này bắn tên,nếu không sao có thể để hắn tránh được." Một tên xạ thủ không cam tâm nói.
Lâm nữ tướng thì suy nghĩ lại vô cùng khác.Phá Vân Tiễn chính là đồ vật do Địa Tông đại sư chế tạo,hiển nhiên vô cùng kỳ diệu,nếu không phải triều đình cũng sẽ không trang bị nó cho quân đội.
Cho dù bọn họ dùng đê phẩm linh thạch để phóng tên,đối phó với tiểu tử nhất phẩm võ giả như Tào Xung,đáng ra là dư xài.
Vậy mà hắn hết lần này đến lần khác tránh được.
"Trên người kẻ này nhất định có đại bí mật." Lâm nữ tướng tư duy dẫn nàng đến một suy đoán.
Lúc này,sát tâm của nàng đối với Tào Xung đã càng mạnh mẽ hơn.
" Không cần để ý hắn,phóng tên vào kẻ địch khác,yểm trợ cho quân ta công thành."
Lâm nữ tướng lần nữa phân phó,ngay lập tức đội cung tiễn lại giương cung lên,dùng mấy viên đê phẩm linh thạch phóng ra mưa tên vào Nam Lạp thành.
Các võ giả Nam Lạp thành không phải ai cũng như Tào Xung,rất nhiều người không may trúng phải Phá Vân Tiễn.
Nhẹ thì trọng thương,nặng thì lập tức ngã ra chết.
Quân địch lúc này cũng thừa thắng xông lên,mấy chục tên võ giả đã leo tới tường thành bên trên.
Tào Xung không hồ nao núng,Bôn Lôi Thập Tam Kiếm thế như mãnh hồ,lập tức giết chết thêm mấy chục tên nhất phẩm võ giả.
Đám nhất phẩm nhị phẩm võ giả cũng biết rằng Tào Xung từng giết nhị phẩm võ giả như giết chó,đều sợ hãi không dám đối mặt với hắn,trực tiếp chạy đi đường khác.
Một bên kia Hoắc Côn nhìn thấy cung tiễn phóng tới,nhất thời có chút khẩn trương.
" Các huynh đệ,đốt lửa." Hoắc Côn lập tức ra lệnh.
Mấy chục vị võ giả đã chuẩn bị sẵn,mang theo mấy trăm thùng thuốc nổ cùng mồi lửa nhao nhao ném xuống dưới thành.
Thuốc nổ mặc dù không nổ chết được nhị phẩm võ giả,nhưng cũng cản chân bọn chúng,về phần nhất phẩm võ giả không may mắn như vậy.
Khi bị thuốc nổ ném chúng,bọn họ trực tiếp bị rơi xuống thành,phải chật vật lắm mới lại leo lên trở lại.
Chiến sự lần nữa rơi vào thế giằng co,hai bên thương vong gần như đồng đều.
Lâm nữ tướng bên cạnh Phá Vân Tiễn cùng thúc giục quân lính sử ra Toái Lực Thạch Kích.
Bất quá nguyên liệu đầu vào chỉ là linh thạch đê phẩm,hoàn toàn không đủ để Toái Lực Thạch Kích xuất ra lực lượng chân chính,một đá vạn cân.
Đá đập vào thành,thành không vỡ,ngược lại đập chết vài tên võ giả,bất quá đá khó kiểm soát hơn tên rất nhiều,đạn lạc trúng phải võ giả phe phản tặc cũng không ít.
Cuộc chiến vốn định sẵn là phe nước Sở chắc thắng,nay lại rơi vào thế ngang tài ngang sức,làm cho nhuệ khí của võ giả Nam Lạp thành tăng cao,ngược lại đám binh lính phản quân thì yếu đi trông thấy.
Thậm chí bọn họ vài người còn xuất hiện ý nghĩ,có lẽ không cần viện quân xuất thủ,bọn họ cũng có thể đem phe giặc đẩy lùi.
Lúc này,từ bên cạnh Lâm nữ tướng xuất hiện một vị thiếu niên.
Vị thiếu niên này thân mang đạo bào tử sắc,hai con mắt nhíu lại,trên miệng mang theo nụ cười như có như không.
" Tiểu thư,mọi chuyện đã chuẩn bị xong." Thiếu niên đắc ý nói.
Lâm nữ tướng liếc mắt nhìn vị thiếu niên,sau đó gật đầu một cái.
Chỉ thấy lúc này,từ Nam Lạp tường thành phát ra một đạo âm thanh.
Âm thanh ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả chiến trường.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt,đám người Nam Lạp thành trong phút chốc sắc mặt vô cùng khó coi.
Mà đám binh sĩ phản quân đơ người một lúc,lát sau lại cười phá lên,khí thế hùng hùng hổ hổ.
Cổng thành Nam Lạp thành,mở !
" Lâm tiểu thư,ta đã mở cửa thành,lần này giết đám cẩu quan,ta nhất định công đầu."
Đứng dưới cổng Nam Lạp thành lúc này,một tên thiếu niên cùng vài gã lâu la,hiển nhiên là vừa mở ra cổng thành thủ phạm,dương dương tự đắc hét lớn.
Tào Xung đứng trên thành nhìn thấy cảnh này thì không khỏi ngạc nhiên.
Bởi thiếu niên đứng dưới kia không ai khác,chính là kẻ mà hắn đã giáo huấn tháng trước,Mã Gia Xuân.