Thế thì cũng thôi đi đằng này hắn lại còn dùng giọng điệu ghét bỏ để bình luận về tướng mạo của nàng!
Nói một cách công bằng, nàng trùng sinh vào thân thể này cũng không phải là mỹ nhân, cùng lắm chỉ được gọi là thanh tú.
So với vẻ đẹp kinh diễm của nàng kiếp trước thì đúng là không đáng nhắc tới.
Chẳng qua trong mắt Hoàng Nguyệt Ly, thực lực quan trọng hơn so với vẻ bề ngoài nhiều, chỉ dựa vào Bạch Nhược Ly là Hỏa linh thánh thể cũng có thể khiến nàng cao hứng hơn nhiều so với dung mạo tuyệt thế!
Hơn nữa nam nhân này là cái thá gì? Đến lượt hắn xoi mói vẻ bề ngoài của mình sao?
"Các chủ đại nhân, dáng dấp của ta thế nào hình như không liên quan đến chuyện hợp tác của hai chúng ta đúng không?"
"Hợp tác?" Nam nhân buồn cười nói: "Ngươi nói hợp tác sao? Thế nhưng mới vừa nãy ngươi không phải không thừa nhận mình là Bạch Nhược Ly, còn nói mình sẽ không luyện chế Huyền khí à?"
Nếu nàng đã bị vạch trần, còn cải trang cái củ tỏi gì nữa?
Hoàng Nguyệt Ly tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, ngữ khí lại ngược lại thả lỏng hơn rất nhiều.
"Các chủ đại nhân, đúng là ta lừa ngươi, nhưng ngươi cũng phải biết ta là một nữ tử nhu nhược như thế, đi ra ngoài rất dễ bị người bắt nạt, vì vậy ta mới dịch dung, cũng không phải cố ý muốn gạt người. Ngươi lại còn dùng sức nắm ta thực sự đau quá, trước hết ngươi thả ta ra có được không? Ngươi muốn hợp tác cái gì cũng đều dễ nói..."
Nháy mắt khóe mắt nàng còn lóe lên mấy giọt nước mắt.
Cái điệu bộ này phối hợp với thân thể gầy nhỏ của nàng, thật sự là yếu đuối khiến người ta cảm thấy yêu thương.
Bất kỳ nam nhân nào gặp cũng đều sinh lòng thương tiếc, không muốn lại tổn thương nàng.
Nam nhân suýt chút nữa bật cười.
Tiểu hồ ly này xấu bụng giảo hoạt, tâm ngoan thủ lạt còn không biết xấu hổ nói mình là "nữ tử nhu nhược" ? Lại còn sợ bị người khi dễ?
Rõ ràng là nàng đi trên đường cái, người khác lo lắng sợ bị nàng khi dễ mới đúng chứ!
Hơn nữa nếu hắn thật sự buông nàng ra, có lẽ một giây sau, tiểu nha đầu này sẽ phản kháng kịch liệt, nói không chừng còn xuất ra ám chiêu gì đó, hắn không ngốc đến mức đó đâu!
Khóe miệng nam nhân cười nhẹ nói: "Ta cảm thấy cái tư thế này không tệ, không cần đổi cứ nói như vậy đi!"
"Ngươi... được, ngươi nói đi."
Gặp phải nam nhân không dễ dàng mắc mưu, Hoàng Nguyệt Ly cũng không cách nào chỉ có thể rửa tai lắng nghe.
Nam nhân hỏi: "Những Huyền khí cấp ba này, rốt cuộc có phải ngươi luyện chế hay không?"
Hoàng Nguyệt Ly gật nhẹ đầu.
Nếu đã bị vạch trần, giả bộ cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
"Nhưng bản tọa nghĩ mãi không ra, trên người ngươi đúng là không có bất kỳ huyền lực dao động nào, tinh thần lực cũng không cao, càng không phải song thuộc tính hỏa kim, vì sao ngươi có thể luyện khí? Hơn nữa còn có thể luyện chế ra Huyền khí cấp ba!"
Hoàng Nguyệt Ly mấp máy môi: "Ta đây không thể nói cho ngươi. Nếu như ngươi có chấp muốn hỏi rõ nguyên nhân, thì cho dù ngươi muốn làm gì ta cũng không thể hợp tác với ngươi."
Nam nhân lẳng lặng nhìn nàng một hồi, bỗng nhiên nở nụ cười.
"Được thôi, vậy ta không hỏi nữa, mọi người đều có bí mật riêng, bản tọa cũng không phải cái gì cũng muốn biết."
"Vậy là tốt rồi." Hoàng Nguyệt Ly nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng nàng không biết, trong lòng nam nhân lại nghĩ là: Bây giờ không biết cũng không sao, dù thế nào tiểu hồ ly này nhất định là người của hắn, tất cả mọi thứ liên quan tới nàng sớm muộn gì hắn cũng sẽ biết.
Sao phải nhất thời nóng vội làm gì?
Hoàng Nguyệt Ly nghĩ một lúc lại nói: "Ta có thể nói chính xác cho ngươi biết, giai đoạn hiện tại ta chỉ có thể luyện chế ra Huyền khí cấp ba, hơn nữa cũng chỉ có mấy loại, không biết rốt cuộc ngươi muốn luyện chế Huyền khí gì? Rất có thể ta căn bản không làm được."