Chương 6: Chuyến Đi Tuần Hời Hợt!

Việt Phong tại trên nhà chính nhìn về nơi xa tiếc thương bóng hồng. Thế nhưng so với cứ mãi tiếc thương như vậy thì hắn lại khao khát sức mạnh hơn.

Bước vào thế giới nội tâm kiểm kê tài sản.

Điểm Tài Phú: 2000

Điểm Xây Dựng: 0

Điểm Lương Thực: 1000

Trong túi còn đến 31 thẻ Bạch Tinh. Có thể quy đổi loại điểm bất kì, trị giá 3100 điểm.

Trời cũng đã xế chiều, bụng của Việt Phong cũng đã biểu tình. Từ sáng đến giờ hắn chưa bỏ gì vào bụng. Đám binh sĩ cũng chịu đói móc meo. Ấy vậy mà đám ngựa lại được ăn no, vì chúng ăn cỏ bên ngoài thành.

Nhìn xuống dưới, chỉ thấy mỗi một cái Nhà Lính nhô lên. Còn đám binh sĩ thì đang ngã lưng bên bờ tường.

Có thực mới vực được đạo, trước tiên là ăn cái đã, sau đó mới làm được việc khác.

Vào thế giới nội tâm, Việt Phong vào mục lương thực để đổi lấy thức ăn.

Có rất nhiều món ăn từ thượng hạng cho đến bình thường, nhưng giá cả của chúng lại khá đắt đỏ, một phần ăn ít nhất cũng giá 10 điểm. Nuôi đám lính chắc có ngày cạn lương. Bù lại mấy loại cơm này ăn vào có tăng một số thuộc tính.

May mắn có một ô chọn gọi là cơm thường, nói là cơm thường nhưng cũng có đồ ăn kèm ngẫu nhiên. Giá 1 điểm lương thực.

30 điểm lương thực liền được thanh toán. Việt Phong chọn cho mình một phần cơm 10 điểm. Tự nhủ với bản thân rằng đây chỉ là kiểm tra thử thuộc tính của thức ăn xem như thế nào mà thôi.

Ăn xong phải phải nghỉ ngơi. Nhưng nhà Chính thì không đủ chỗ, nhà Lính thì không vào ngủ được. Cũng không thể để binh sĩ ngủ trên tường thành được.

Vậy là Việt Phong lại lên lầu trên của Nhà Chính một lần nữa. Kiểm tra mục xây dựng xem có gì khác nữa không, thì may mắn ở đây bán đủ loại vật liệu xây dựng, kể cả đồ nội thất.

“Đổi 1 thẻ Bạch Tinh lấy 100 điểm xây dựng.”

Từ trên cao Việt Phong nói vọng xuống dưới.

“ Mọi người vào kho nhà chính lấy lều dựng trại đi.”

Lỗ Tấn còn đang gặp nốt cái đùi gà, vét từng hạt cơm cũng mau chóng chạy ra đáp lời. Phần ăn này cũng quá ít đi. Điều này là do Việt Phong không suy tính kỹ, khẩu phần ăn của mọi người không giống như hắn.

“ Thuộc hạ đã rõ, đa tạ Chúa Công ban thưởng.”

Nói xong, Lỗ Tấn cùng mọi người vào trong kho lấy lều ra mà dựng trại. 10 lều đầy đủ gối, chăn. Một lều hai người nằm nghỉ ngơi.

Vì không được thắm đuốc nên Thành Siêu Phàm tối om. Chỉ có mỗi Nhà Chính phát sáng. Các lều cứ vậy mà dựng xung quanh, hưởng ké tí ánh sáng.

Trời cũng đã là 8 giờ tối. Lúc hắn tới đây là 6 giờ sáng. Vậy cũng tức là thời gian các sự kiện chỉ còn lại 10 giờ đồng hồ là kết thúc.

Lướt thấy các sự kiện chỉ toàn là tiêu diệt quái vật cấp E cấp F. Nên Việt Phong cũng thấy nản, chưa kể trời còn tối om như mực nữa. Lợi thế không có vậy thì dại gì mà đi săn.

Mỗi một binh sĩ của mình đáng giá 200 Tài Phú. Mất một người là đứt một khúc ruột a.

Ấy vậy mà, các sự kiện cũng có người hoàn thành.

Việt Phong cũng cảm thán với những người này vì sự chăm chỉ của họ. Sau đó hắn lướt xem các vật phẩm trong hệ thống. Sau đó ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

….

Đánh một giấc tới 7 giờ sáng. Sự kiện hôm qua cũng đã kết thúc.

“ Chết chết!”

Đêm qua hắn dự tính sáng sớm sẽ đi săn sự kiện còn sót lại. Vậy mà đùng một cái đã đến 7 giờ.

Vì hôm qua chào mừng các người chơi đến Dị Giới, cho nên có rất nhiều sự kiện diễn ra cùng một lúc. Từ giờ về sau sẽ ngẫu nhiên thời gian, vị trí mà xuất hiện sự kiện một cách không lường trước được.

Điểm Tài Phú chỉ còn 2000. Và 30 thẻ Bạch Tinh. Việt Phong càng thêm cân nhắc. Dùng hết, thì đến lúc cần lại không có mà ứng phó.

Đài Quan Sát ở nhà chính hiện tại phát hiện sự kiện 10 km xung quanh. Muốn tăng thêm phạm vi thì cần phải có Điểm Tài Phú để nâng cấp Nhà Chính. Nhưng hiện tại là không cần thiết.

Thay vì ngồi chờ sự kiện xuất hiện, Việt Phong thà rằng đi tuần xem có gì đặc biệt còn tốt hơn.

Bay ngày sẽ bắt đầu tuần tra, còn ban đêm sẽ cho binh sĩ luyện công pháp Thập Tam Tuyệt Ma Đao.

Vẫn là xuất phát ở cổng bắc, dù gì Việt Phong vẫn tin vào cái phong thuỷ. Và hôm qua là một ngày không tệ khi làm theo.

Lá cờ Thành Siêu Phàm tung bay trong gió. Người cầm cờ là Lỗ Tấn, được vắt sau lưng ngựa.

Đội Thiết Kỵ Chiến Đao hành quân theo Chúa Công của mình tiến về nơi đầu tiên cuộc chiến xảy ra.

Xác người hôm qua đã bị chim chóc mổ xẻ, chỉ còn lại bộ xương khô. Quan sát xong tình hình, cả đội lại tiến về hướng Đông Bắc.

Thấy không có gì đặc biệt, Việt Phong mới lấy ra tấm bản đồ, thầm đánh giá địa hình. Khu vực phía Bắc càng về xa thì đồi núi càng trập trùng. Sang Hướng Đông Bắc lại có khuynh hướng là một vùng đồng bằng, trải rộng về phía Đông Nam.

Nói là đi tuần nhưng thực tế chính là Việt Phong đang học cách cưỡi ngựa. Hắn chỉ là viện cớ một lý do để ra ngoài mà thôi. Nhưng trong mắt các Binh Sĩ Thiết Kỵ lại cho rằng Việt Phong là một người rất tận tâm, suy tính chu toàn.

Đảo một vòng phía đông, ngựa chiến của Việt Phong lúc nhanh lúc chậm, lúc phi nước đại lúc lại bị hãm phanh đột ngột. Tại vùng đồng bằng bao lao, hắn ta tha hồ mà luyện thuật cưỡi ngựa. Chỉ khổ cho đám Thiết Kỵ theo sau mà thôi. Theo kịp tốc độ bất thường của Việt Phong cũng rất mệt mỏi. Nhưng nào có ai có một ý nghĩ sai lệch.

“ Trở về thôi.”

Lỗ Tấn liền không hiểu lắm. Không phải từ sáng Chúa Công bảo là chiều mới trở về sao? Mới trưa đã trở về rồi. Chắc là có dụng ý sâu xa nào đó.

Đội người liền trở về Siêu Phàm Thành.

Ngựa Chiến đi tới trước Nhà Chính, Việt Phong xuống ngựa vội đi lên thẳng lầu cao nhất. Tiến vào thế giới nội tâm mua một món ăn giá 20 điểm lương thực mà khai vị.

Thấy binh sĩ hôm nay có vẻ mệt mỏi, lúc nãy còn nghe thấy tiếng ục ục từ bụng của Lỗ Tấn. Việt Phong không tiếc gì mà mua hẳn cho mỗi người 3 phẫn cơm. Ăn cho no tức cả bụng. Đây là do hắn đã tắc trách.

Thấy binh sĩ ăn ngon miệng, hắn cũng phần nào vui lây.

Nhưng lúc này âm thanh sự kiện vang lên kèm theo 2 dòng thông báo.

“ Sự kiện, tiêu diệt quái vật cấp F. Cách 6km về hướng Tây Nam.”

Đếm ngược kết thúc: 23:59:59.

“ Sự kiện, tiêu diệt quái vật cấp F. Cách 9,9 km về hướng Tây.”

Đếm ngược kết thúc: 23:59:59.

Từ vùng phía Tây Bắc kéo xuống phía Tây Nam lại là vùng bình thường, gò đồi cao thấp thất thường, trải dài lượn sóng. Cây cối cũng nhiều hơn, không thưa thớt như vùng Tây Bắc tới Tây Nam.

Sẵn tiện vùng phía Nam chính là hướng đi tới Thân Sinh Sâm Lâm.

Nhận xét thấy phía tây chính là rừng rậm, không phù hợp với loại hình chiến đấu của Thiết Kỵ Chiến Đao, ngay lập tức Việt Phong loại bỏ đi sự kiện này ra khỏi danh sách.

Sau đó hắn triệu tập quân đội, chuẩn bị tiến về hướng sự kiện tiêu diệt quái vật hướng Tây Nam. Vừa gần lại vừa khá hợp với loại hình chiến đấu.

Nếu nói phù hợp nhất chính là vùng đồng bằng trải dài từ Tây Bắc xuống Tây Nam.

Nhưng dù bất kể là nhiệm vụ ở đâu, Việt Phong luôn chọn hướng khởi hành là hướng Bắc. Sau đó đi vòng qua sau.

Cha! Cha!

Cổng thành vừa đóng lại, Việt Phong liền thúc ngựa thật nhanh, tốc độ so với trước đã được cải thiện đáng kể, nhưng so với đám Thiết Kỵ vẫn thua chút ít.

Từ hệ thống Việt Phong đã sắm cho mỗi người binh sĩ một cái ống nhòm để sau lưng ngựa.

Quan sát thật kỹ động thái xung quanh, hắn phát hiện ra gần đó cũng có một đội bộ binh đang đi tới. Số lượng cũng khoảng 200 người. Qua trang bị có thể đoán được là Bộ Binh chưa qua nâng cấp.

Vốn định phóng ngựa tới càn quét một lượt, nhưng nghịch thay chúng lại mang trường thương.

Mà Kỵ Binh ngại nhất chính là loại binh khí này.

Tuy ngựa có trang bị lưới giáp sắt nhưng chỉ che chắn ở phần trên. Nửa phần dưới lại không có được bọc giáp. Chắn tên bắn thì được chứ chắn thương đâm thì hơi khó.

Vì vậy nếu như không có gì thay đổi, thì sự kiện này coi như bỏ.

Nhưng lúc này Lỗ Tấn cũng xem ống nhòm thấy cũng có một đội Kỵ Binh đang ẩn nấp kế bên cách đây không xa. Số lượng khoảng 50 kỵ binh cũng chưa qua nâng cấp nhà lính.

Đám kỵ binh này cũng kiêng kỵ bộ binh ở dưới. Trong thế bí này, không ai dám liều mình mà xông lên cả.