Chớp mắt một cái 10 năm liền nhanh chóng trôi đi
Dạ Hoa hiện tại đã 20 tuổi , trở thành một thanh niên anh tuấn , thân hình cao ráo vẻ mặt luôn mang theo một nét gì đó tà mị , sâu trong ánh mắt lại là một thứ gì đó khiến người ta nhìn vào liền có cảm giác lòng mình nhói lên
Y Na thì trở thành một cô gái xinh đẹp khiến cho người ta ngợp thở , thời gian trôi qua cũng liền trở nên thân thiết với Dạ Hoa , một tình cảm không tên từ từ nảy sinh
Tiểu Hà thì lại trở thành một mỹ phụ quá 30 tuổi , chẳng mấy chóc cô đã trở nên già đi
Từ khi Dạ Hoa ở chung với hai cô liền sống dưới danh nghĩa em trai của Tiểu Hà
Nhiều lần Dạ Hoa cố ý lẻn vào căn biệt thự để có thể cứu được Nhược Vũ ra , nhưng lần nào cũng đều bị đánh cho thê thảm rồi lết về , 10 năm nay chưa có ngày nào là hắn từ bỏ ý định , đã ròng rã 10 năm hắn không được gặp Nhược Vũ
Mỗi lần máu màu đen của hắn chảy ra hắn liền hoảng sợ chạy đi , không muốn những tên bảo vệ làm theo lời người khác phải oan uổng chết đi
Khi vừa bắt đầu chung sống Dạ Hoa liền được Tiểu Hà đưa đi học , hiện tại hắn đang học tại đại học Nam Sơn
Tiểu Hà không có việc làm nhưng không biết vì sao cô không bao giờ thiếu tiền cả , Tiểu Hà không nói nên hắn cũng không muốn hỏi
- Hà tỷ , ngươi sao không lo đi tìm ý trung nhân đi ? cứ mãi như vậy không sợ sống một mình tới già à
Dạ Hoa đang ngồi trên ghế sô pha cười cợt nhìn Tiểu Hà bên cạnh
- Hừ , không phải ngươi ta cứ mãi đợi một tên đầu gỗ nào đó sao
Tiểu Hà vứt cho Dạ Hoa một cái mị nhãn khiến da gà của Dạ Hoa nổi lên khắp toàn thân
- Đến giờ ta phải đi học rồi
Dạ Hoa cười khan một tiếng sau đó đứng dậy gấp gáp chạy đi
Bên trong vang lên tiếng cười khanh khách của Tiểu Hà
- Dạ Hoa , tên tiểu bạch kiểm Quách Đạt lại muốn tán tỉnh Y Na
Vừa bước vào lớp học bạn học của hắn đã hét lên
- Cái gì
Mặt Dạ Hoa tái mét chạy vội qua khu B , trường của hắn được chia ra làm hai khu là khu A và khu B và không biết vì lý do gì Dạ Hoa và Y Na lại thi vào chung một trường
- Y Na , cùng anh đi ăn thôi nào , đừng có lạnh nhạt như vậy nữa
Một tên ăn vận trong có vẻ giàu có , một bộ nài nỉ đứng bên cạnh Y Na
- Hoa ca ca , Quách Đạt lại bắt nạt em nữa này
Ngay khi Y Na thấy Dạ Hoa đang hùng hổ chạy qua liền trợn mắt chỉ vào Quách Đạt
- Tên khốn Quách Đạt cút khỏi em gái ta ngay
Dạ Hoa lao đến đưa quyền về phía Quách Đạt , đánh cho hắn đến mức choáng ván mặt mày
- Lại diễn ra nữa rồi
Những đồng học xung quanh nhìn cảnh này cũng cười khổ
- Đậu phộng , anh rể sao ngươi lại đánh lão tử
Quách Đạt trợn mắt , xưng hô có chút loạn
- CMN đừng kêu ta là anh rể của ngươi , cái nhà này không thể chứa chấp những loại như ngươi được , ta phi
Dạ Hoa phun một ngụm nước miếng
- Tránh xa khỏi em gái lão tử nếu ngươi không muốn ăn đòn a
Quách Đạt mặc dù bị đánh nhưng vẫn đứng dậy cười làm lành
- Anh rể đây là 5000 đồng , anh cứ cầm đi ăn chơi a
Quách Đạt móc trong túi ra một tờ 5 tờ 1000 , đứa đến trước mặt Dạ Hoa , hắn biết Dạ Hoa chỉ cần một ít tiền liền bỏ qua cho hắn nếu không hắn lại bị ăn đòn a
- " Căn bản Đạt thiếu ta không thiếu gì ngoài tiền , tên Dạ Hoa chết tiệt xem hôm sau lão tử có cầm tiền đi để đè chết ngươi sau đó đoạt em gái của ngươi hay không "
Quách Đạt thầm nghĩ
Nhưng lần này lại khác rồi , mặt Dạ Hoa tái mét lại
- CMN , ngươi nghĩ lão tử là thứ gì , 5000 là mua được lão tử à ?
Dạ Hoa đưa tay lên một bộ tiếp tục muốn đánh
- Anh rể là em sai em sai , anh không nên làm như vậy khuôn mặt đẹp trai này sẽ hỏng mất a
Quách Đạt sợ hãi che mặt lại
- Xem ngươi kìa , chưa gì đã hoảng sợ thành một bộ như vậy kìa , 5 vạn ta liền bỏ qua
Dạ Hoa khinh bỉ nhìn Quách Đạt , sau đó âm thầm tiến tới gần Y Na huých nhẹ một cái , Y Na bên cạnh liền làm ra một bộ hiểu ý
- Đậu phộng , anh rể ngươi xem ta là cái máy sản xuất tiền à lần nào cũng 1 vạn 2 vạn bây giờ trực tiếp lên 5 vạn
Quách Đạt trợn mắt nhìn Dạ Hoa
Y Na bên cạnh cười khúc khích như trăm hoa đua nở , khi Quách Đạt thấy Y Na cười liền nghĩ mình có thể làm cho mỹ nữ cười , liền miệng cũng muốn chảy ra nước miếng rồi
- Đây anh rể , 5 vạn không thiếu
Quách Đạt vội lấy điện thoại chuyển tiền vào thẻ của Dạ Hoa , mong muốn lại được nhìn thấy mỹ nữ cười nhưng lần này Quách Đạt hắn lại sai rồi
Dạ Hoa khi thấy nhận được tiền liền cười hắc hắc kéo Y Na chạy đi
- Ta không nghĩ đến trên đời lại có tên ngốc như ngươi a , thôi chào tạm biệt nhé
Quách Đạt nhìn Dạ Hoa đang lôi Y Na chạy đi liền đứng nhìn trân trối , sau đó nghiến răng nghiến lợi hét lên
- Dạ Hoa , CMN ngươi lại âm ta
Nhưng lúc này Dạ Hoa và Y Na đã chạy đi xa
- Hợp tác rất tốt , 2 vạn của em đây
Dạ Hoa nhìn Y Na cười sau đó móc điện thoại ra chuyển cho cô 2 vạn
- Hi hi lại có tiền xài rồi
Mặc dù được Tiểu Hà nuôi nhưng bọn họ cũng không muốn xài quá nhiều tiền của Tiểu Hà , mặc dù tiền này xem như lừa từ tay người ta nhưng tiền vẫn là tiền , ai bảo tên Quách Đạt ngu ngốc làm chi ?
Sau đó Dạ Hoa và Tiểu Hà hướng cổng trường chạy đi , không biết vì lý do gì tay của Y Na vẫn nắm chặt lấy tay của Dạ Hoa
Thời gian lại nhanh chóng trôi qua , một ngày này tại bên trong căn phòng của Dạ Hoa , hắn đang nằm ngủ say giấc trên giường , bỗng dưng tiếng mở cửa vang lên khiến hắn giật mình tỉnh giấc
Tiểu Hà một thân váy ngủ đi vào , đến thời gian hiện tại cô đã có tình cảm với Dạ Hoa tròn 6 năm nhưng tên đầu đất này mãi không nhận ra và cứ vô tình nhìn thanh xuân của cô trôi qua , vô tình nhìn cô từ từ già đi , yêu một đứa trẻ chỉ mới 14-15 tuổi có chút kỳ lạ nhưng ai có thể khống chế tình cảm của chính bản thân mình đâu ?
- Hà tỷ , ngươi làm gì ở đây vậy ?
Dạ Hoa khi thấy Tiểu Hà mặc một cái váy ngủ quyến rũ thì liền há hốc mồm
- Dạ Hoa ngươi là một tên ngốc
Tiểu Hà oán trách một câu sau đó tiến tới đè Dạ Hoa xuống , môi cô áp vào môi của hắn lúc này nước mắt của Tiểu Hà bỗng dưng chảy ra
- Ngươi có biết ta đợi ngươi bao nhiêu lâu ? ta nhiều lần muốn bộc lộ nhưng ngươi đều làm ngơ đi , Dạ Hoa ngươi là một tên độc ác , hiện tại ta đã già rồi không lẽ ngươi lại bắt ta chờ ?
Tiểu Hà rời khỏi môi Dạ Hoa oán khí nói , sau đó đưa tay nhỏ đấm liên hồi vào người Dạ Hoa
Dạ Hoa từ lúc Tiểu Hà vào vẫn đang sững sờ chưa hiểu chuyện gì xảy ra , sau khi bừng tỉnh thì mới chợt hiểu ra Tiểu Hà đây là đang làm gì
- Ta đến đây cuối cùng chỉ muốn nói vậy thôi , một tháng sau ta phải lấy chồng rồi , ít nhất còn có người coi trọng ta không như ngươi
Tiểu Hà lúc này vẫn khóc , rời khỏi người Dạ Hoa xoay người rời khỏi cửa , cô cũng không biết lúc này mình đang làm gì , tựa như cô đang muốn nói ra hết những tâm sự của mình trong vòng 6 năm nay
Dạ Hoa vốn dĩ cũng có tình cảm với Tiểu Hà , nhưng hắn âm thầm xem Tiểu Hà như một người thân vậy không dám có một chút hành động nào có thể gay rạn nứt giữa bọn họ , nhưng hiện tại thì tốt rồi , lửa nóng bên trong người Dạ Hoa bắt đầu bóc lên
Tiểu Hà chưa bước ra được khỏi cửa thì liền cảm thấy một cánh tay lớn vòng qua eo sau đó kéo mình quay trở lại
- Hừ ai nói ta không xem trọng ngươi chứ , tên nào muốn cưới ngươi trước tiên phải bước qua xác ta đã
Tiểu Hà bất ngờ nước mắt của cô lúc này vẫn chảy nhưng là nước mắt hạnh phúc
Hạnh phúc bỗng dưng ập tới nhưng là vừa hạnh phúc vừa đau lòng , cô đã đáp ứng với gia đình chuyện cưới hỏi hiện tại cô phải làm gì đây ?
Chưa kịp nghĩ xong thì Dạ Hoa đã hôn đến
Tiểu Hà liền trầm mê vào nụ hôn này
- " Xem như lần đầu của ta cho hắn vậy , ít ra không có gì hối tiếc "
Hai người tựa như con thiêu thân lao đầu vào lửa , bắt đầu quấn quýt vào nhau môi không rời môi , mắt không rời mắt dự định sẽ có một hồi xuân sắc ngập tràn khắp căn phòng
-------------
Chỗ này viết hơi vội