Chương 3: Tiểu Hà , Y Na

- Nhược Vũ , Nhược Vũ

Dạ Hoa lao về phía trước , miệng thì hết tên của em gái mình , bàn tay với về phía trước tuyệt vọng nhìn chiếc xe đang nhanh chóng chạy khuất khỏi tầm mắt

- Này , nhóc không sao đấy chứ ?

Giọng của cô gái lúc nãy lại vang lên , nhưng không có tiếng đáp lại

Dạ Hoa lúc này hai đầu gối đang khụy xuống , chết lặng đi , hai con mắt trở nên vô hồn , ngày hôm nay thật sự là một ngày đau khổ nhất đối với một đứa trẻ như hắn

Buổi sáng thì mẹ hắn qua đời , đến chiều tìm đến người cậu mong sự giúp đỡ thì liền em gái cũng bị bắt cóc đi

Cô gái đằng sau khi thấy Dạ Hoa chỉ là một đứa nhóc nhưng có những biểu hiện lạ thường như vậy thì liền tò mò bước đến nhìn chăm chú vào Dạ Hoa , trên người của Dạ Hoa những vết thương bắt đầu rỉ ra máu màu đen khiến cô khiếp sợ

Sau 5 phút vẫn không thấy Dạ Hoa có động tĩnh cô liền hết kiên nhẫn bước đến vỗ vào vai của Dạ Hoa khiến hắn giật nảy mình một cái từ trong u mê tỉnh dậy , cũng thật may mắn cho cô gái khi vỗ vào nơi không có máu nếu không kết cục của cô hiện tại cũng thật thảm rồi

- Cô là ai ?

Lúc này Dạ Hoa mới thoát một chút khỏi cảnh đau lòng , quay lưng lại cảnh giác nhìn cô gái , chỉ thấy đây là một cô gái xinh đẹp vô cùng , mang trong mình một bộ đồ mắc tiền trên người mùi nước hoa nhàn nhạt tỏa ra

- Ngươi đi đứng kiểu gì làm ta xém chút tông vào ngươi hiện tại ngươi còn nhìn ta với vẻ mặt cảnh giác đó là sao hả

Cô gái trợn mắt nhìn Dạ Hoa

- A , vậy ta xin lỗi

Dạ Hoa vội vàng cúi đầu xin lỗi sau đó một bộ muốn quay lưng chạy đi

- Chờ đã , có thể kể cho ta nghe nhóc đang gặp chuyện gì không ?

Cô gái hỏi câu này hoàn toàn là xuất phát từ tò mò và một chút quan tâm khi thấy Dạ Hoa chỉ là một đứa trẻ nhưng hiện tại toàn thân đều là máu cộng thêm cả vẻ mặt u buồn đó nữa khiến cô muốn làm một chút gì đó cho hắn

Khi nghe câu hỏi của cô gái , Dạ Hoa liền xị mặt xuống

- Như vậy đi , nơi đây cũng không tiện , trước tiên về nhà ta sửa soạn lại sau đó lại nói chuyện sau

Cô gái thấy vậy liền vội đưa ra ý kiến , những người dân cũng bắt đầu hiếu kỳ tụ tập lại xem có chuyện gì xảy ra , nói chuyện ở đây quả thật không tiện

- Nhưng chúng ta không quen không biết mà ?

- Chỉ là ta muốn giúp nhóc thôi

Cô gái lần nữa trợn mắt nói , tên nhóc này cũng thật không biết điều a

- Vậy được a

Dạ Hoa suy nghĩ một chút sau đó gật đầu , hắn cũng chẳn còn nơi nào để đi nữa rồi

- Ngươi không biết một chút lễ phép nào à

Cô gái bĩu môi , sau đó quay lại xe mở cửa chui vào , Dạ Hoa cũng theo đó chui vào

- Này nhóc ngươi làm gì thế , ngươi ngồi bên kia cơ mà , toàn thân đều là máu đừng có leo lên chỗ ta ngồi

Trong xe vang lên tiếng hét của cô gái

- Nhưng ta không biết mở cửa xe

Dạ Hoa vô tội nhìn cô gái , khiến cô hết nói nổi , vội với tay mở cửa xe bên kia cho hắn đi vào

- Nhân tiện nhóc tên gì ?

- Dạ Hoa

- Ta là Tiểu Hà , được rồi đi thôi

Nói đoạn Tiểu Hà liền dẫm chân ga , chiếc xe từ từ lăn bánh

Một lát sau xe của Tiểu Hà liền dừng ở một ngôi nhà lớn , nhưng nhỏ hơn căn biệt thự của cậu Dạ Hoa rất nhiều

Trên đường về Tiểu Hà liền ghé vào một tiệm bán quần áo mua cho Dạ Hoa mấy bộ quần áo , sau khi dắt Dạ Hoa vào nhà Tiểu hà vội vàng thúc giục hắn đi tắm rửa thay quần áo , quả thật bộ dạng Dạ Hoa hiện tại rất là khó nhìn a

Hơn nữa máu của Dạ Hoa là màu đen , tất cả mọi người đều là màu đỏ tại sao máu hắn lại có màu đen , hiện tại cô có rất nhiều chuyện tò mò đối với Dạ Hoa

Khi Dạ Hoa vừa bước ra khỏi cửa nhà tắm Tiểu Hà liền chạy đến chộp Dạ Hoa kéo hắn ngồi xuống ghế , Tiểu Hà ngồi ngay bên cạnh , sau đó Tiểu Hà nhìn chằm chằm Dạ Hoa hỏi tới tắp

- Rốt cuộc ngươi đang bị gì thế ? tại sao máu ngươi lại màu đen ? gia đình ngươi đâu ...

Tiểu Hà khiến Dạ Hoa có chút câm nín , sau khi Tiểu Hà hỏi xong Dạ Hoa liền chậm rãi kể lại mọi chuyện , chỉ là chuyện giết Hắc Bân hắn liền giấu đi không cho Tiểu Hà biết

Sau khi nghe Dạ Hoa kể xong , không biết từ lúc nào Tiểu Hà nước mắt đã lăn dài khiến hắn giật mình

- Này ngươi sao thế

Tiểu Hà lắc đầu , câu chuyện của Dạ Hoa khiến Tiểu Hả cảm thấy đồng cảm nên dẫn đến hiện tại cô đang khóc sướt mướt

- Vậy hiện tại ngươi đang không có chỗ nào để đi à ?

Một lát sau Tiểu Hà vội vàng lau nước mắt sau đó vẫn còn hơi nức nở nói

Dạ Hoa cay đắng gật đầu

- Ngươi có thể ở tại nhà của ta , nếu bây giờ ngươi không có nơi nào để đi

Sau khi suy nghĩ một lát Tiểu Hà liền nói

- Nhưng vì lý do gì ?

Dạ Hoa khó hiểu nhìn Tiểu Hà , quả thật Tiểu Hà không có lý do gì để có thể nhiệt tình đối với Dạ Hoa như vậy

- Ta cũng không biết

Trong mắt Tiểu Hà xuất hiện một tia mịt mờ , cô cũng không biết vì sao cô lại muốn giúp Dạ Hoa đến như vậy

Dạ Hoa hiện tại cũng hết cách , nói hiện tại hắn đi cứu Nhược Vũ là không thể nào , có thể nói cơ hội thành công cứu ra Nhược Vũ là 0% đối với một đứa nhóc hiện tại như hắn

- Vậy trước tiên ta xin cảm ơn ngươi rất nhiều , một ngày nào đó nhất định ta sẽ trả đủ

Dạ Hoa cũng đáp ứng lời mời của Tiểu Hà , sau đó vẻ mặt kiên quyết nói , đối với một tên nhóc như hắn có cái biểu hiện này thì thập phần buồn cười

- Tên cụ non này

Tiểu Hà cười vui vẻ

*Cạch

Lúc này tiếng mở đóng cửa vang lên

- Hà tỷ về rồi à

Một giọng bé gái trong trẻo vang lên , sau đó Dạ Hoa liền thấy một bé gái chỉ trạc tuổi hắn , trong rất khả ái , khuôn mặt có nét giống với Tiểu Hà

- Ừ , giới thiệu với em đây là Dạ Hoa từ nay hắn sẽ cùng chung sống với chúng ta

Tiểu Hà khi thấy bé gái liền kéo Dạ Hoa ra giới thiệu

Khi thấy Dạ Hoa trong nhà bé gái liền sợ hết hồn , sau đó được Tiểu Hà giới thiệu thì mới ngượng ngùng mở miệng giới thiệu

- Ta là Y Na Ch... chào ngươi

- Xin chào , cùng nhau chung sống tốt nhé

Dạ Hoa cũng gật đầu chào Y Na

- H.. hứ ai thèm chung sống với ngươi

Y Na mặt đỏ như gấc , gắt gỏng một câu khiến cho Tiểu Hà và Dạ Hoa không hiểu gì sau đó chạy biến lên lầu

- A , con bé này vẫn cứ cái tính như vậy

Tiểu Hà cười khổ

*Ọt

Lúc này tiếng bụng của Dạ Hoa vang lên , mặt hắn cũng có chút đỏ gãi gãi cái đầu

- Để ta đi làm một ít đồ ăn nhé

Tiểu Hà mỉm cười đi vào bếp

Dạ Hoa bây giờ mới có thời gian để ngồi xuống , quả thật hôm nay là một ngày biến cố lớn nhất trong cuộc đời hắn , nhưng cũng làm cho hắn nhận ra trên đời này người tốt vẫn còn rất nhiều

Cảm giác được quan tâm , lo lắng đến quá đột ngột khiến Dạ Hoa có chút không tiếp thu kịp thời , hắn âm thầm đưa ra quyết tâm phải làm một thứ gì đó để có thể đền đáp cho Tiểu Hà