Mọi chuyện xảy ra, điều theo đường đi nước bước của Mạc Quân.
Từ khi Dương bước vào cổng Mạc gia. Người Gia Gia này đã luôn giúp đỡ hắn, từ việc hình thành tụ thể trong thuần tinh hệ cho đến việc hắn nhận được sự ứu ái từ những người khác trong Mạc gia, Mạc Quang môn. Việc Dương trông coi thư cát cũng như thế, đứa trẻ bất hạnh này, không có ai dám nhận nó làm môn hạ, cũng vì cấp bậc thuần tinh hắn quá kém. Sự tăng cấp và giới hạn phát triển của Nhất tinh là rất thấp.
Do đó, cái nổi bậc là sự thông minh của hắn, tên này là thiên tài học vấn ở thế kỷ XXI. Sẽ tốt thôi, nếu hắn được tiếp xúc với sách vở ở thư cát. Bởi ra năng suy luận, tính toán và trí nhớ ở kiếp trước hắn vẫn còn tồn tại trong kiếp này.
Nước cờ mà Mạc Quân gieo ra đã nhắm đến việc, Mạc Lý là một lão già rất đam mê tri thức và yêu quý nhưng kẻ thông minh kèm theo tính chuyên cần. Những người này chắn hẵn Mạc Lý sẽ trợ giúp rất nhiệt tình. Còn một kẻ dù có tài giỏi, khỏe mạnh đến đâu, nhưng thiếu đi cái sự cố gắng, thì lão cho rằng: " đấy là một tư tưởng đánh mất những thế mạnh bản thân, không xứng với những gì đang có!". Vậy nên cho dù kẻ đó có nài nỉ van xin, lão cũng sẽ im lặng và chối từ.
Bảy năm sau.
Tên đầu trọc cầm quyển sách lếch thếch đi về bàn làm việc của quản sự Quang thư cát:
-Vị quản thư cát cho ta hỏi cái này, có thể giải thích cho sự tương sinh tương khắc của ngũ hành không?
Vị thiếu niên trẻ tuổi ngồi đấy, ngước nhìn, vừa đọc đầu hắn vừa xoay tròn, ra dáng một thư sinh đang đọc thơ, nói:
- Ngũ hành tương sinh, Mộc sinh hỏa:" Mộc là nguyên liệu, mộc tận hỏa tức tắt". Hỏa sinh Thổ:"hỏa cháy thành tro, tro thành thổ". Thổ sinh kim:" Thổ chắt lọc, kết tinh ra kim, kim ẩn trong thổ dần hình thành". Kim sinh thủy:" Kim ẩn trong thổ, nung chảy thành dịch thể lỏng". Thủy sinh mộc:" Mộc nhờ có thủy mà sinh sôi, là nguồn sống của mộc". Ngũ hành tương sinh chỉ mối quan hệ tương hỗ cộng sinh cho nhau, ở gần nhau hợp tác, hỗ trợ cho nhau cùng phát triển. Ngũ hành tương khắc ám chỉ mối quan hệ khắc chế nhau, ở gần nhau thì yếu, hạn chế sức mạnh của đối phương. Không thể cộng sinh, làm tiêu hao năng lượng của nhau. Như: mộc khắc thổ, thổ khác thủy, thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim, kim khắc mộc. Tương sinh và tương khác như hai cực đối đầu, kẻ giúp nhau tăng lên, kẻ kìm hãm lại cho yếu đi.
Hắn còn là ai khác ngoài Dương? bảy năm qua được Mạc Lý trọng dụng. Thay thế lão trông coi thư cát, trong khi lão thì cứ chui rú để nghiên cứu một thứ gì đó.
- Người tu luyện hệ Kim như ta, sau này giao chiến thì phải chịu yếu thế trước kẻ mang tinh thuần hệ hỏa sao?
Tên đầu trọc khá bận lòng về chuyện này.
- Đúng vậy, Kim hệ cường hóa thân thể, chí cương chí cường, tốc độ chậm. Gặp hệ hỏa sát thương diện rộng rất khó tránh né. Khả năng chịu nhiệt cũng kém, nên rất khó khăn khi giao chiến.
Gương mặt tên đầu trọc ảm đạm nhưng cũng ngộ ra một vài thứ:
- Vậy khi giao chiến với hệ mộc thì thế nào?
- Hệ mộc là chí nhu, dùng cây cối vô tri để điều khiển, trói buộc hay tấn công. Ngoài ra còn có khả năng hút sinh lực mà chỉ hệ mộc mới có. Nhưng sức phòng thủ của Kim hệ là vô đối. Những khả năng tấn công của hệ mộc gần như quá yếu đuối so với sức phòng thủ kim hệ.
Tên đầu trọc hớn hở vui mừng, tốt quá, những điều trong quyển sách này thật hay. Cám ơn ngươi, ta đi về đọc tiếp đây.
Chào tạm biệt Dương, hắn chạy lon ton về. Những ngày gần đây, Dương đang rất chán nãn, bởi vì sách ở thư cát, chẳng còn gì để hắn đọc. Những quyển đọc được thì hắn đều đã đọc qua và nhớ như in trong đầu.
Có những quyển sách hắn không đọc được không phải vì nó quý giá hay là sách cấm. Mà là sách ở nơi này không viết bằng mực bằng chữ, mà tác giả viết bằng linh lực truyền vào sách dưới dạng kí ức. Nếu người đọc đủ linh lực cho phép thì sẽ cảm thụ được. Bởi thế, bất kể kẻ nào ở thế giới này, đều không học bất kì một chữ nào. Mọi thứ đều cảm nhận bằng linh lực.
Một số người viết sách đã phong ấn quyển sách, kẻ chưa đủ linh lực không thể đọc được, mà kẻ có linh lực phế vật như Dương thì.. đương nhiên hắn không thể cảm thụ được hết sách ở thư cát.
Thư cát cũng đã thay đổi rất nhiều từ lúc hắn quản, học viên đến xem sách ngày một đông hơn, náo nhiệt hơn. Bởi vì Dương rất nhiệt tình hướng dẫn cho các học viên khác.
Nghe tiếng gõ cửa, Mạc Quân biết đó là đứa cháu nuôi của mình đến. Lão gọi vào:
Thấy Mạc quân đang trầm ngâm thưởng thức trà bên cửa sổ, sau khi Dương kính cẩn chào, lão bèn hỏi:
- Hôm nay con đến tìm ta có việc chi?
-Gia gia, Con đến đây là để báo với người, hôm sau con sẽ đi về thăm phụ mẫu.
- Cũng phải, chắc cũng đã bảy năm rồi. Cũng đến lúc con nên về, nhưng ta sẽ đưa con về, coi như hoàn thành trách nhiệm lời hứa với mẹ con năm xưa. Hơn thế nữa, sự kiện "khuấy động bán đảo Lĩnh Xướng" sắp diễn ra năm năm một lần. Lần này, con nhất định phải tham gia.
Sự kiện diễn ra với sự góp mặt của nhiều học viên trẻ tuổi đến từ khắp nơi, điều kiện dưới 15 tuổi. Năm người năm thuộc tính riêng biệt gộp thành một nhóm. Nhóm nào tiêu diệt, thu gom được nhiều hồn linh thú nhất, coi như đoạt giải. Sự kiện được tạo ra vốn để các học viện, môn phái có diệp giao lưu và đoàn kết với nhau. Tuy nhiên, cũng có những trường hợp tiêu cực xảy ra.
Bán đảo khá rộng lớn, nên các bậc tiền bối đã khoanh vùng thi đấu để hạn chế thí sinh phải đối đầu với các linh thú nguy hiểm. Linh thú Cũng chia linh lực tương tự con người, bắt đầu từ Tinh chi khí - Tinh giả - Tinh sư - Tinh nguyên - Tinh nguyên hóa cảnh ...
Mỗi linh thú từ khi sinh ra đã mang Tinh thuần của chủng loài mà không cần phải tẩy tinh như con người, tức là hiển nhiên Bạch hầu - khỉ trắng sẽ là băng hệ, Hắc Lang - sói đen sẽ là hắc ám hệ,...
Linh thú không giống như những con thú bình thường, chúng có linh trí. Tuy có kém xa con người, Nhưng cơ bản vẫn giống nhau. Hơn thế nữa, khi linh lực hay chính xác hơn là thần hồn của linh thú đã quá mạnh. Chúng có khả năng tiến hóa thành hình người, nữa tộc nhân tộc thú. Nhằm khắc phụ cái tâm linh yếu kém của linh thú.
- Vâng, con xin phép về thu dọn đồ đạc.
Dương đang cảm thấy khá phấn khởi, tâm trạng thương nhớ người mẹ xa cách bao ngày và còn một tiểu muội, ngày đi đã nói sẽ chờ hắn quay về thăm.
Về đến phòng trọ, hắn gặp Lý Thuận Hải, đã được 16 tuổi, Hải rất to con, nhờ công Dương đi mua nhiều thức ăn ngon.
- Đệ sắp phải đi Lĩnh Xướng rồi đấy, mau thăng cấp linh lực đi, chốn đó tuy vậy nhưng rất nguy hiểm và phân tranh. Năm năm trước, ta đã đạt tinh giả tam tầng, nhưng suýt vong mạng vì đám linh thú mạnh mẽ và đông đảo kia đấy.
Lúc đó Dương còn quá nhỏ chỉ mới tám tuổi, linh lực lại rất yếu, không thể tham gia được. Thuận Hải và Hạo trần thì cùng tham gia nhưng kết quả không khả quan, Mạc Quang môn chỉ có một người được nằm trong nhóm đoạt hạng tư, đó chính là Thương Liệu Hùng. Tuy không phải đoạt hạng cao lớn, vinh quang gì. Nhưng cũng đã nổi bậc nhất trong các thí sinh đại diện Mạc Quang môn bấy giờ.
Lần này Dương được đi Lĩnh Xương, rất nhiều kẻ trong Mạc Quang môn khá ấm ức. Đơn giản vì chúng có linh lực cao hơn Dương, Sinh thể cũng khỏe mạnh hơn hắn, chỉ vì hắn có gia gia là nhị trưởng lão nên được ưu ái?
Thật ra Mạc Quân chẳng có quyền gì trong việc này, cái vé dự tuyển đấy, là Mạc Lý cho hắn. Bởi Quang thư cát cũng coi như là một trường phái, lĩnh vực của Mạc Gia. Hiển nhiên sẽ có vé tham dự, mà Quang thư cát thì chỉ có mình Dương thôi.
Lời khuyên răng của Thuận Hải dường như đã chấn tỉnh Dương. Hắn chỉ mới đạt được cảnh giới tinh giả nhất tầng. Bảy năm? tu luyện linh lực chỉ tăng ba cấp. Sau giai đoạn tụ thể hình thành, Dương mất sáu tháng để chuyển sang hoạt thể, một năm mới chuyển hóa nguyên lực thành công. Tiếp đó, cảnh giới Tinh chi khí hình thành, thêm một năm đạt tầng một, hai năm nữa để đạt tầng hai và sau cùng, bảy năm rồi hắn chỉ đạt tinh giả nhất tầng. Kẻ có tốc độ tu luyện tính bằng năm! thật quá kém cỏi...
- Vâng, đệ hiểu. Nhưng đây là cơ hội thực chiến và thể hiện bản thân. Đệ nhất định sẽ cố gắng.
- Ta biết đệ là một người có ý chí mạnh mẽ, nhưng tánh mạng quan trọng, nhất định cẩn thận và chiến đấu an toàn, nếu sơ sẩy thì khổ cả đời đấy.
Thuận Hải đặt tay lên vai Dương, một sự chân thành của một người anh dành cho đứa em. Khẽ làm Dương rung động.
- Vâng, nhưng đệ phải đi đây, gia gia đang đợi.
Vẫy tay bái biệt trong sự cảm kích. Dương đi ra tới cổng Mạc gia thì khựng lại, choáng ngộp khi thấy một con hạt to. Trên lưng nó là Mạc Quân đang chờ. Thế lại hai ông cháu rời khỏi Mạc Gia, đi về làng Vũ Sa.