Chương 5: chuyển hóa tinh lực đầy gian nan.

Lữ Dương đang trong trạng thái co giật nhẹ, run rẫy và những giọt mồ hôi đang đầm đìa trên chán. Hơn hết, mạch máu hắn đang to dần lên. Có vẽ như sự hòa hợp thuần tinh vào huyết dịch có phần sai sót ở đâu đó rồi thì phải.

Đứa cháu nuôi vừa mới thu nhận hôm qua, nhất định không để nó có gì được. Mạc Quân đang thầm nhủ với lòng.

Lão cảm nhận được, sức mạnh của lão truyền vào giọt huyết dịch kia của Lữ Dương, như thể đang rót vào một cái không gian rộng vô bờ bến. Nếu cứ rót tiếp, chân nguyên sẽ hao tổn, còn khi dừng lại, thì Lữ Dương sẽ gặp nguy. Tình thế hết sức khó khăn.

Mỗi lúc một đau đớn, Lữ Dương cảm giác cơ thể hắn sắp nổ tung vậy. Đối với việc nhập môn như thế này, gia gia chưa từng nhắc nhở rằng nó sẽ đau đớn đến thế. Lão chỉ nói rằng việc này sẽ chóng qua, nhưng nay sự tình lại không như thế.

Hắn cảm nhận lòng ngực nhói đau và hồn lực trong cơ thể như muốn nổ tung.

Hồn lực là thứ tồn tại song song với thần hồn và là thước đo để đánh giá sức mạnh của thần hồn. Hồn lực càng cao thì thần hồn kẻ đó càng mạnh.

Trong một sinh thể, tồn tại ba mãnh thể. Bản thể là phần thân thể, nơi diễn ra các hoạt động sinh lý của cơ thể. Quá trình trao đổi, hoạt động của sinh thể sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thần hồn. Không giống hồn mà quả địa cầu hay nói đến, Thần hồn ở đây là nơi chứa đựng sức mạnh của tu giả. Bao gồm cả thuần tinh cũng như cảnh giới tu luyện. Và cuối cùng, chính là tâm linh của sinh thể. Là hệ điều hành của sinh thể. Điều khiển bản thể cũng như xuất kích thần hồn.

Một trong ba mãnh ghép của sinh thể hắn đang bị tổn thương, bản thể hắn cũng đang dần nóng lên. Lữ Dương có thứ năng lượng nào đó, đang chảy trong sinh thể hắn. Nó đang hâm nóng bản thể.

Nhưng thực ra không phải là hâm nóng bản thể, bởi vì hắn chưa biết có sự tồn tại của thần hồn. Năng lượng mà hắn nhận được đang được thần hồn hấp thu. Một sự hấp thu không chủ đích.

Hiển nhiên việc bị kẻ khác đang hấp thu sức mạnh, một người dày dặn kinh nghiệm chiến đấu như Mạc Quân biết rõ. Nhưng đứa trẻ này chưa từng tu luyện, chỉ mới sáu tuổi, làm sao có dã tâm hút năng lực người khác được. Nhất định là khi sinh thời, hắn được trời phú cho một thứ gì đó.

Để cắt đứt cái nguy nan này, Mạc Quân quay sang gọi một trong ba vị cốt tinh đang gục ngã, mệt mỏi dưới sàn:

- Mau mau gọi Mạc Thiến đến đây, ta sắp không trụ nổi rồi.

Trước cái gấp rút của Mạc Quân, một vị cốt tinh nhanh chóng phi đi như cơn gió. Bổng chốc lạc mất tâm.

Mạc Thiến là trưởng lão của Mạc Gia. Giữ chức tam trưởng lão, sau Mạc Quân một bậc. Lão là bậc thầy về ấn định và cũng cố thần hồn.

Hơn nửa nén hương sau đó, một lão đầu đã hiện thân trước Mạc Quân.

Không kịp để Mạc Thiến định thần, Mạc Quân giải trình lập tức:

- Mau giúp ta cố định thần hồn tiểu tử này lại, thần hồn nó sắp nổ tung rồi. Những người khác, ra ngoài đi.

Năm người kia cũng không hiểu vì sao lại bị đuổi ra ngoài. Nhưng họ rất nhanh chóng rời khỏi, để tránh nhiễu loạn nơi này. Ngay sau đó, Mạc Thiến dùng một thuật pháp gọi là :"ngự trị hồn pháp". Nối liền huyệt thần dương và thần du. Lúc này là cảm nhận rõ rệt:

- Nhị ca, tiểu tử này thần hồn có sức hút mạnh thật. Nó thật sự chỉ mới có sáu tuổi sao? Cả năng lực khống chế thần hồn của đệ, cũng bị nó chống chế.

Lão vừa mới ấn định hai nguyệt đạo, khống chế thần hồn thì ngay lập tức bị thần hồn bé nhỏ kia công kích ngược trở lại. Lúc này, Lữ Dương vừa phải chịu sự nóng rát của thần hồn, giờ lại thêm phải chịu sự chèn ép của thuật pháp kia. Đau đớn tột độ, thân thể nhỏ bé run rẫy, nhăn nhó, gào thét.

Tiếng hét ấy đã vang đến tận bên ngoài, những kẻ vừa bị đuổi ra cũng đã nghe thấy. Tiếng hét thảm thương của đứa trẻ đang bị hai lão già khống chế.

Cũng rất may mắn, Mạc Thiến không phải tay mơ. Một chốc sau, Thần hồn của Lữ Dương đã bị khống chế, Mạc Quân từ từ truyền huyết dịch quang hệ đã hòa hợp vào cơ thể Lữ Dương. Hoàn tất, bản thể lập tức sáng lên. Một vụ nổ ánh sáng đã xảy ra, phát ra từ cơ thể Lữ Dương. Sau đấy, căn phòng trở về với anh nắng nhạt nhòa xuyên qua cửa sổ. Cơn đau trong bản thể Lữ Dương cũng đã nguôi ngoai. Đứa trẻ từ từ mở mắt, một đôi mắt đỏ rực.

Từ một thẩn thể ửng đỏ, huyết dịch bản thể nổi đầy dưới da, giờ lại sang một màu tái xẩm.

- Cơ thể nó đang tái dần, nghĩa là quang hệ đang dần chiếm đoạt thuần tinh. Quá trình chuyển hóa tinh lực hoàn tất rồi. Nó đã bước qua giai đoạn tụ thể rồi.

Mạc Quân thở phào trong sự mệt mỏi.

Thấy Lữ Dương từ khi mở mắt, gương mặt lại không hề biến sắc, Mạc Thiến cầm tay hắn, thì không biết rằng hắn đã ngất đi từ lúc nào.

- Tiểu tử này thật sự rất cố gắng, với một đứa trẻ bình thường thì có lẽ đã gục ngã từ lâu.

Mạc Thiến gật đầu khen ngợi, nói tiếp:

- Nhị ca, ta hãy kiểm tra xem, thực hư thế nào mà đứa trẻ này lại có khả năng này.

Sau khi cầm Lữ Dương đang ngất trong trạng thái ngồi, Mạc Thiến ngỏ ý muốn tìm hiểu thần hồn và tinh thần lực của đứa trẻ.

Tinh thần lực, là một phần của tâm linh, biểu thị sức mạnh của ý chí cương quyết hay khả năng chịu đựng trước sự đau đớn gây ra. Người có tinh thần lực quá yếu kém, sẽ nhanh chóng bị chính cơn đau làm cho gục ngã, hay hơn cả. khi gặp khó khăn, người này sẽ dễ dàng buôn bỏ. Tinh thần lực của mỗi người mỗi khác và mỗi lúc cũng mỗi khác. Có những sự tình xảy ra, đôi khi lại khiến tinh thần lực thay đổi. Tinh thần lực có khả năng đột biến cho bản thể, khiến cho năng lực xảy ra hiện tượng đột biến cường hóa, tăng bất thường, nhưng đôi khi gây ra những hậu quả đáng tiếc. Chẳng hạn như phá vở kinh mạch hay dễ dàng bị sát khí lấn ác, điên cuồng đi vào con đường tà ác, giết chóc.

Trước ý định của Mạc Thiến, Mạc Quân cũng gật đầu, bởi lão cũng đang muốn tìm hiểu xem, thực ra là tại sao tiểu tử này lại chiếm lấy phần năng lượng của lão.

Mạc Thiến nhanh chóng vận chuyển thuật pháp "Vu hồn thuật pháp", truyền vào bản thể của Lữ Dương. Một vòng cầu màu xanh bao quanh bản thể hắn, mờ ảo, lung linh tựa ánh nắng gợn sóng trên mặt hồ khi ban mai.

Vòng cầu này từ từ, dần dần mang ra một cái bóng, cái bóng này là lõi thần hồn. Mang màu xám đất, mờ như sứa biển và có hình hài một đứa trẻ nhỏ chỉ khoảng hơn một tuổi.

Hai vị trưởng lão ngăn mài khó hiểu, một đứa trẻ đã hơn sáu tuổi, thì lõi thần hồn không thể bé tí như thế. Bởi vì lõi thần hồn mạng hình hài tương tự bản thể, chỉ có đều kích cở thu nhỏ chứ hình dáng vẫn không khác gì.

- Không lẽ, lõi thần hồn của tiểu tử Lữ Dương này đã chết?

Mạc Quân đang lo lắng. Lão nhanh chóng bắt mạch thì thấy tim vẫn đập và hơi thở vẫn còn.

- Chẳng lẽ bao lâu nay, thần hồn của nó đã bị cắt rời với bản thể, nên lõi thần hồn không giống như bản thể.

Mạc Thiến chợt đưa ra sự phỏng đoán.

Đúng như Mạc Thiến đã nói, lõi thần hồn đấy, đã chết từ lâu. Từ khi mà Hạo Tấn xuyên không vào cơ thể ấy. Thần hồn của hắn đã chiếm đi thần hồn của đứa trẻ này, khiến nó bị tách rời khỏi bản thể và chết đi.

Dường như sự vô tình này, đã hại chết một sinh linh bé nhỏ. Và điều ấy, Hạo Tấn cũng không biết, hắn chỉ biết mình sống với một cơ thể mới, cơ thể của đứa trẻ bị cắt đứt lõi thần hồn.

- Thật là đáng thương cho nó, chắc cũng vì thế nên cấp bậc tinh thuần của nó mới kém.

Mạc Quân suy tư hồi lâu, cảm thấy vẫn còn uẩn khúc:

- Nhưng thế vẫn đâu có lý giải được tại sao năng lượng thần hồn của chúng ta bị nó hút vào ? Thần hồn đã chết, làm sao có thể.

- Để ta thử lại lần nữa.

Mạc Thiến cũng nhận ra điểm lạ, thi triển lại "Vu hồn thuật pháp". Lần này, ông truyền thêm một đạo khí vào huyệt Linh hư. Ngay lập tức có sự chống chả của thần hồn. Lần này, không chỉ một lõi thần hồn. Mà có đến hai cái: một cái là đứa bé hơn một tuổi kia, cái vừa xuất hiện, nó như là một lõi thần hồn dị thường. Mang hình hài một quả nhân sâm, đầy rẫy các xúc tua bao quanh. Như một con bạch tuột đang chờ đợi con mồi để siết lấy vậy.

Mạc Thiến cứ tiếp tục duy trì thuật pháp, mà gương mặt của lão cùng với Mạc Quân thì lại trầm trò đến ngạc nhiên.

Dần dần, chiếc vòng cầu màu xanh không còn biến động nữa thì lúc này lõi thần hồn của đứa bé đã nằm trọn bên trong một lõi thần hồn to lớn và đầy xúc tua kia. Thứ đó, đã nuốt trọn và khống chế lõi thần hồn đáng thương kia rồi.

Sự xuất hiện bản thể có hai lõi thần hồn, đã khiến cho gương mặt hai lão già tái xẫm, điều đó thật lạ lẫm với họ. Ngay cả người thường xuyên tiếp xúc với thần hồn của nhiều người, nhưng chưa từng biết có một loại thần hồn có lõi có thể chiếm đoạt một cái lõi khác và vươn những xúc tua của nó ra để bắt lấy thần hồn đang cố truyền năng lực cho nó.

Vậy ra, quá trình chuyển hóa tinh lực vừa nãy là bị lõi thần hồn này hút năng lượng. Mạc Quân cảm thấy khó tin và khó khăn.

Khó khăn bởi vì từ đây, không biết có nên nói với tiểu tử đó không, một dị năng có phần tà đạo như thế liệu có khiến nó trở thành tà thần trong tương lai hay không. Khi mà những người khác biết được điều ấy, có khi nào sẽ xa lánh nó, hay thậm chí là hủy luôn cuộc đời Lữ Dương.