Chương 4: ta đã có Gia Gia

Trước câu hỏi của Mạc Quân, Lữ Dương đắn đó chưa biết chọn lựa:

- Cho tiểu nhi xin một ngày để suy nghỉ.

- được rồi, vậy thì Tứ Gia, ngươi hãy xếp cho nó chung với các đệ tử Mạc Quang Môn.

Mạc Quân nhìn sang tứ gia đang gật đầu, rồi nhìn Lữ Dương nói tiếp:

- Xong xuôi thì đến phòng ta. Ta muốn nói cho con hiểu hơn về các hệ thuần tinh.

Lữ Dương gật đầu.

Mọi người giải tán trong sự bất ngờ chút ít. Bởi vì kết quả chuyển hóa thể lực của hắn vào cửu hệ ngọc tinh cấp bậc nhất tinh. Mỗi viên đá đều sáng ngang nhau, nghĩa là mỗi hệ chỉ chiếm một phần, tương đương nhất tinh. Nhưng đều ngạc nhiên là chưa bao giờ có ai thấp sáng cả cửu hệ ngọc tinh này cả. Đây là lần đầu tiên có chuyện như vậy xảy ra. Làm cho mạc tinh tẩy đường sáng rực cầu vòng muôn sắc màu.

Sau quá tình nhận phòng ốc hoàn tất, đêm ấy Lữ Dương đã đến phòng Mạc Quân.

Nó nằm sâu trong ngoại viên Mạc Gia. Đúng hẳn với phong cách sống của lão ở Thôn Vũ Sa, nơi Lữ Dương lớn lên. Bên ngoài cỏ cây tươi xanh, thoáng đãng. Bước vào căn phòng, mùi trầm hương tĩnh lặng, cuộc sống thật thư thái.

Mạc Quân đã chờ từ lâu và xếp sẳn một bàn cờ. Một bàn cờ rất lạ lùng. Lữ Dương nhìn vào, trừng mắt khó hiểu. Một cách xếp vô lý.

- Mạc lão đợi có lâu không? hì...

Hắn nở nụ cười, lão già lắc đầu.

- không lâu. Lại đây, đánh tiếp ván cờ này xem.

Lão ta chỉ tay vào ghế, ý định rõ ràng muốn thách thức tiểu tử kia giải thế cờ này. Đắn đó chốc lát, Lữ Dương lắc đầu:

-Hẳn là thế cờ này không thể giải ông à.

-Đúng! Đây là cờ chết. Nhưng nếu bỏ hai viên cờ này đi, chuyển sang cho con cờ này đi hai nước. Thì có phải sẽ khác.

Vừa nói, lão vừa thực hiện.

- Nhưng đây đâu phải là một nước, rõ ràng đã phá vở quy luật cuộc chơi rồi.

Lữ Dương đang thắc mắc, dù biết rằng lão có ý đồ gì muốn nói.

- Ván cờ và con cờ là vật chết. Nhưng luật chơi có thể đổi. Năng lực của con người là có giới hạn, nhưng giới hạn ở đâu thì lại tùy vào con. cấp bật của ngươi chỉ là nhất tinh, nhưng hãy thử nghịch thiên cải mệnh đi cậu nhóc.

Mạc Quân nhìn thẳng vào Lữ Dương, nói nhẹ nhàng.

- Mạc Lão yên tâm, Tiểu nhi chưa hề nản chí.

Biết Lão đầu này khá quan tâm mình. Hắn rất vui và chấn an ngược lại.

- Vậy tốt, ta sẽ bất đầu nói về từng hệ cho ngươi nghe.

Buổi tối hôm ấy trôi qua khá dài, bởi họ đã dành khoảng thời gian rất lâu để trao đổi với nhau. Mạc Lão đã truyền thụ sự hiểu biết của lão cho Lữ Dương nghe. Không giấu diếm điều gì.

- Vậy được rồi. Con sẽ chọn hệ Quang. Đúng theo ưu thế mà Mạc Quang Môn có.

Lữ Dương đã chốt quyết định.

- Không nhất thiết phải tu luyện ở Mạc gia. Ta có thể gửi gấm ngươi ở học viện khác. Nơi có nhiều hệ tu luyện khác nhau, cũng có bằng hữu của ta ngự trụ tại đó.

- Cháu chọn là có mục đích mà.

- Thôi được, chọn hệ này không phải không tốt. dù sao quang hệ là hệ mà được nhiều hệ khác quý trọng. Đó là một hệ rất đặc thù.

Lão già cũng gật gật đồng ý chuyện này.

Thứ nhất, hệ duy nhất có khả năng dùng năng lực của bản thân để nâng cao sức mạnh của kẻ khác. Nó được thực hiện qua một vài thuật pháp. Sau khi thi triển thuật pháp, truyền năng lực bản thân thông qua thuật pháp đến kẻ khác. Người nhận được thuật pháp này, nhất thời sẽ gia tăng cảnh giới . Ngoài việc gia tăng khả năng tấn công, còn tăng cường khả năng phòng thủ của Kim hệ và các vũ khí phòng ngự: khiên, giáp,..

Thứ hai, hệ này có công pháp khắc chế khả năng biến ảo, vô hình, thoắt ẩn thoắt hiện của chiêu thức hệ ám. Hệ ám là hệ rất khó bị công kích, khi cảnh giới càng cao. Hệ ám sẽ trở nên vô hình trong mắt kẻ địch. Do đó, ám hệ thường là các sát thủ.

Ngoài ra, Quang hệ cũng có khả năng công kích từ xa bằng cách tạo ra tia sáng hủy diệt. Trong quá trình chiến đấu, còn có khả năng hấp thụ quang năng từ mặt trời. Là hệ khá đa dạng, nhưng rất ít người chọn. Vì tầm vóc chí tôn không khả thi.

Những người nuôi hi vọng bước lên bậc đỉnh cao của thiên hạ, thường chọn những hệ có sức công kích, khả năng hủy diệt mạnh hay thậm chí sức phòng thủ vô song. Chứ quang hệ thuộc dạng đa dụng, khả năng công kích không mạnh mà phòng thủ lại kém. Cho nên người tu luyện hê này thuộc hàng hiếm. Thường là những người có cấp bậc tinh thuần quang hệ tam tinh trở lên mới lựa chọn. Nhưng hắn chỉ có nhất tinh, chẳng lẽ hắn lại tự tạo ra cái khó cho mình sao ?

- Ngày mai, Dương nhi hãy đến Mạc Tinh Tẩy đường một lần nữa. Mạc Quang Môn sẽ giúp con chuyển hóa tinh lực. Thăng cấp từ tôi thể lên tụ thể.

- Dạ vâng.

Nhưng lão ấy gọi hắn hai tiếng Dương nhi? có vẽ rất thân mật. Lữ Dương nhìn lão một cách nghi hoặc.

- Ánh mắt của con cho thấy, có lẽ con thắc mắc tại sao ta lại gọi con là Dương nhi à?

Lão cười phì một tiếng rồi nói tiếp.

- Thấy con còn nhỏ, chỉ có mẹ, lại đơn thân tại đây. Từ đây ta muốn nhận con làm cháu nuôi, từ nay gọi ta là gia gia nhé ?

- Dạ Vâng.

Hắn cười tươi đắc ý. Có lẽ mừng vì đã có điểm tựa lớn. Giảm bớt khó khăn khi bước vào tu luyện nơi đất khách quê người này. Từ nay, hắn có người chống lưng, mà lưng người này lại khá vững vàng. Lữ Dương chấp tay vui mừng, nói to:

- Vậy là từ nay, con có gia gia rồi!

Không khí căn phòng bổng chốc trở nên ấm áp tình ông cháu. Kẻ thì xoa đầu, kẻ lại cười híp mắt. Tình cảnh thật ấm cúng, vui vẽ.

Từ hôm mai, Lữ Dương sẽ rồi khỏi cảnh giới tôi thế, cảnh giới của người chưa tu luyện. Bước sang tụ thể, cảnh giới này cũng chưa gọi là đã tu luyện được. Bởi vì lúc này, sau khi chỉ còn duy nhất một hệ thuần tinh trong cơ thể. Những hạt năng lượng thuần tinh bé nhỏ này, bắt đầu tụ lại thành một chổ. Gọi là tụ thể thuần tinh.

Rời khỏi gian phòng Mạc Quân, hắn trở về căn phòng ngủ.

Lúc tứ gia dẫn hắn thu dọn, những người trong phòng này còn chưa về. Nhưng nay đã hội tụ đầy đủ, mở cửa vào, hắn thấy có hai người đang ngồi trong đó.

Một kẻ có gương mặt tròn trịa và tướng tá không cao to cho lắm lên tiếng chào hỏi:

- Ta là Lý Thuận Hải, chào tiểu đệ.

- Chào các huynh, đệ là Lữ Dương, mong các huynh giúp đở!

Lữ Dương nhanh chóng đáp lễ.

- Ta là Hạo Trần.

Một người ngồi bên cửa sổ đang tiến lại chào hỏi.

- Chào Hạo huynh.

Lữ Dương nhanh chóng chấp tay, đáp lễ.

Vậy là căn phòng này có ba người, Thuận Hải đã sang mười hai tuổi còn Hạo Trần cũng đã lên mười. Thực ra độ tuổi như thế đáng lẽ là bậc hậu bối của Lữ Dương thôi, Nhưng nay hắn chỉ có hơn sáu tuổi. Nên đành chấp nhận phận làm đệ, chuyên sai vặt của phòng. Cái tên Hạo Trần, khiến cho hắn nhớ lại kiếp trước, hắn cũng họ Hạo tên Tấn.

Trước khi chìm vào giấc ngủ, bọn trẻ đã tâm sự đôi chút về đời tư của nhau.

Lý Thuận Hải có gương mặt phúc hậu là con thứ của một gia phú ở Thiên Ngân thành, thuộc gia tộc thương nhân khá giả. Năm lên chín tuổi, hắn đã được gửi gấm tại Mạc gia, tuy ở đây nhưng vẫn sống trong nhung lụa. Thường xuyên ăn ngon mặc ấm, lại có nhiều bảo vật cao giá.

Hạo Trần thì khá kín trong việc bài tỏ với người khác, có phải chăng đứa trẻ này ngại giao tiếp? thường thì trả lời những câu hỏi rất ngắn gọn hoặc là tìm cách lẫn tránh. Lữ Dương chỉ có thể biết được, Hạo Trần gia cảnh không khá gì mấy, năm chín tuổi cũng đã vào đây, tức chỉ mới một năm. Cũng có đôi chút hiểu rằng, Hạo Trần là người khá điềm tĩnh và ít nói, nhưng chuyện gì cũng rất tỉ mỉ.

từ giã cuộc trờ truyện tối hôm ấy, sáng hôm sau, Lữ Dương lại một lần nữa đến Mạc Tinh tẩy đường, khi đến, đã có sáu cốt tinh của môn phái chờ trực sẵn. Có lẽ, dưới sự căn dặn của Mạc Quân. Người ở Mạc Quang môn răm rắp thi hành. Được sáu vị hướng dẫn, Lữ Dương đã bước đến bên sàn ngọc, ẩn sâu phía sau chăn màn cửa ở một góc của tẩy đường. Có một chổ chính giữa là dành cho Lữ Dương, còn phía hai đầu trước sau là hai vị cốt tinh có thực lực mạnh hơn so với bốn vị kia.

Tiếp tục giống như trước, Lữ Dương dùng máu của mình để xác nhận tinh lực lên sàn ngọc.

Ngay sau đó, sáu vị cốt tinh vận chuyển tinh lực truyền vào giọt máu, sàn ngọc sáng lên, từng viên ngọc tinh bắt đầu chuyển động. Năm viên thuộc ngủ hành thì dần dần xoay quanh người ở phía sau lưng Lữ Dương. Còn ba viên thuộc tứ năng: phong, lôi, hắc thì chuyển dần sang người trước mặt Lữ Dương. Bốn vị còn lại, truyền tinh lực vào viên quang hệ còn lại đang dần hòa hợp với giọt máu kia.

Phía sau lưng hắn, vị cốt tinh này đang cố gắng phá Thuẫn năm viên ngọc ngủ hành hệ này.

Phá Thuẫn, là một thuật pháp giúp người thi triển phá bỏ thuần tinh hệ trong cơ thể. Người có càng nhiều hệ Thuần tinh thì việc phá vỡ từng hệ thuần tinh sẽ rất đơn giản. Bởi chúng rất yếu, rời rạc và ít ỏi.

Vị ngồi phía sau hắn, phá vỡ thuần tinh hệ trong năm viên ngọc một cách nhẹ nhàng, chẳng trở ngại gì. Lần đầu tiên, hắn cảm nhận việc phá Thuẫn lại đơn giản như vậy. Tương tự như thế, người ngồi trước mặt kia cũng không gặp khó khăn gì. Sau khi phá thuẫn xong, truyền lại thuật phá thuẫn này từ viên ngọc đã tối sầm ở trên sàn ngọc trở lại chính cơ thể Lữ Dương. Thuần Tinh trong viên ngọc đã chết hoàn toàn, gieo sự chết của thuần tinh vào trở lại cơ thể, từ đó, hệ thuần tinh đã chết này sẽ không bao giờ phát triển được nữa. Mãi sẽ chỉ là, một thuần tinh đã chết!

Nhưng ngược lại với hai người này, Việc hòa nhập máu của Lữ Dương vào viên ngọc hệ Quang lại vô cùng khó khăn, thường thì việc này đơn giản hơn nhiều so với việc phá thuẫn. Ba vị cốt tinh tăng mạnh tinh lực nhầm thúc đẩy quá trình chuyển hóa. Nhưng họ càng làm vậy, Họ lại càng cảm thấy khó thở và xây xẩm mặt mài. Dường như có một thứ gì đó, đang nuốt chửng thần hồn của họ. Tinh Lực hao tổn tột độ, cả ba người gục ngã xuống. Vừa lúc ấy, một cỗ năng lực đã kịp thời trợ giúp. Không thì quá trình này sắp xảy ra sự cố. Nhẹ thì hỏng thuần tinh, nặng thì mất cả mạng. Suýt nữa thì Lữ Dương không còn cơ duyên với cuộc sống này nữa.

- Lại tiếp tục có sự khó hiểu ở đây. Dị thường, thật sự quá dị thường. Tiểu tử này thật có quá nhiều điều khiến lão phu phải bỡ ngỡ.

Không biết từ khi nào, Mạc Quân đã đứng trước sàn ngọc. Không khỏi ngạc nhiên cho tình cảnh này. Và cỗ năng năng lực kia, chính là sự giúp sức của lão.

Điều đã xảy ra trước mắt, lão đầu trở nên mơ hồ, chỉ biết tiếp tục truyền năng lực cho tiểu tử Lữ Dương mà chưa tìm được cách hòa nhập máu vào viên ngọc quang hệ kia để sau đó đưa trở lại cơ thể hắn. Hoàn tất quá trình chuyển hóa tinh lực.

Cơ thể đứa trẻ sáu tuổi bắt đầu xuất hiện co rút và run rẩy, cho thấy dấu hiệu bất ổn sẽ xảy đến.