Từ làng nơi Lữ Dương sống đến Mạc gia cách một khoảng đường khá xa.
Trong khoảng thời gian trên lưng ngựa, Mạc quân dặn dò:
- Khi đến Mạc gia, con hãy vào Mạc Tinh Tẩy đường. Nơi đó, có chín viên ngọc. Đại diện cho chín hệ: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, quang, ám. Ta sẽ giúp con chuyển hóa thể lực để truyền vào chúng. Đá nào sáng nhất, nghĩa là con hợp với hệ đó nhất. Khi ấy con nên chọn con đường tu luyện theo hệ đó.
Sức mạnh của một hệ là dựa vào năng lượng thuần tinh hệ trong cơ thể kết hợp với công pháp tu luyện và vũ khí sử dụng.
Tồn tại trong mỗi sinh thể: người hay là yêu thú, thần thú thì đều tồn tại một thứ, gọi là năng lượng thuần tinh hệ. Thuần tinh tồn tại ở dạng hạt năng lượng nhỏ. Số lượng thuần tinh chia làm chín hệ. hệ nào chiếm đa phần thì khi tu luyện, Sức mạnh của hệ đó sẽ được tiến xa hơn những hệ còn lại. Khi bước vào con đường tu luyện, trước hết phải loại bỏ tám hệ còn lại. Để tránh sự xung khắc sau này, có thể dẫn đến loạn tinh. Gây ra phế tinh thuần rồi trở thành phế vật muôn đời.
Để làm được điều này, mỗi môn phái, học viện có công pháp để hỗ trợ đệ tử nhập môn. Điều đó đã trở thành bắt buộc cho mỗi học viên, đệ tử khi bắt đầu bước vào con đường tu luyện.
Tại Mạc gia có một môn phái do chính Mạc gia gầy dựng: Mạc Quang Môn. cũng bởi Mạc Gia nổi tiếng với những công pháp Quang hệ,Là môn phái nhất đẳng tông sư hệ ánh sáng.
Công pháp hệ Quang ở đây hầu hết thuộc loại Địa cấp thượng phẩm.
Công pháp được chia theo cấp bậc, tăng tiến dần từ hoàng cấp, Địa cấp, Thiên Cấp, Thần cấp,... mỗi cấp loại có ba giai: Hạ, trung, thượng.
Công pháp xếp loại Địa cấp cũng thuộc dạng quý. Muốn có được công pháp địa cấp, những thế hệ trước đã bỏ ra công sức khai phá thiên đạo mới có thể luyện thành.
Đã hai tuần trôi qua, hai người đã bước đến trước cổng đường Mạc gia. Do không chuẩn bị vật cưỡi từ trước, chỉ có thể di chuyển bằng ngựa nên thời gian khá lâu.
Mạc Quân dẫn đứa trẻ hiên ngang bước qua từ đường. Những người xung quanh nhìn chăm chú. Một người trẻ tuổi, tướng mạo cao to dang tay chặn lại.
-xin hai vị dừng bước, vãn bối là Hữu Sinh. Cho vãn bối hỏi hai người đến đây có việc chi?
- chớ có vô lễ.
Một vị Trung niên bước vội vàng, ngăn cản hành động vừa rồi của người trẻ tuổi kia.
- vãn bối Mạc Nghiêm Mạc tứ gia, bái kiến Mạc trưởng lão.
Đám người đứng ngoài từ đường là đám đệ đử của Mạc Quang Môn. Đương nhiên không biết lão già đó là ai. Nhưng chắn chắn người Mạc gia không ai không biết Mạc Quân. Nhị trưởng lão của Mạc Gia, tuy chỉ là nhị trưởng lão. Nhưng sức ảnh hưởng của ông, không kém gì gia chủ. Mạc gia có ngày hôm nay, do bàn tay nổ lực của ông cùng các vị trưởng lão kia.
Thấy Mạc tứ gia lễ phép trước vị này, đám đệ tử không khỏi bỡ ngỡ và nhanh chóng hành lễ.
-Mạc Nghiêm, ta muốn đến mạc tinh tẩy đường.
Nghe vậy, Mạc Nghiêm nhìn sang Lữ Dương. Cũng đã hiểu ý định của Mạc Quân. Hắn nhanh chóng dẫn họ đến mạc tinh tẩy đường.
Bước vào, cảnh tượng hoa mỹ hiện lên. Xung quanh căn phong là đá hoa thạch sáng rực. Giữa căn phòng là một chiếc bàn, đặt trên đó là chín viên ngọc.
Bao lâu nay, sống ở làng quê. Suốt ngày đối diện căn nhà canh và cây cối. Đến bây giờ, Lữ Dương mới thấy được cái đẹp thật sự.
- Có phải chăng Trưởng lão muốn để cho cậu nhóc này chuyển hóa thể lực.
Ánh mắt nghi hoặc lớn từ gương mặt Mạc tứ gia. Mạc Quân lập tức gật đầu.
-Nhưng mà đứa trẻ này thật sự còn quá nhỏ, sợ rằng thuần tinh trong người nó chưa thuần hoá hết.
Đúng vậy. Thuần tinh trong cơ thể một người, bắt đầu hình thành từ ngủ niên. Đến khi thập tứ niên thì mới hết chuyển hóa. Theo
quy luật cữu niên cữu hệ, sự chuyển biến trong thời gian dài đó thật sự không nhỏ. Đứa bé này chưa đến thất niên thì căn cơ còn nhiều biến động. Bây giờ có phát hiện căn cơ đa phần thuộc hệ này, nhưng có thể sau đó. Thuần tinh lại biến động sang hệ khác nhiều hơn cũng chưa biết được. Nếu bây giờ lựa chọn không chính xác hệ thuần tinh thì sau này rất khó tu luyện đến đỉnh cao. Khả năng là chỉ ở mức thấp.
-vậy thì xin hãy dựa vào số phận của con đi.
Đứa trẻ ngẩng cao đầu, tỏ ra rất cương quyết.
Những người lúc nãy cũng theo họ đến đây, ai cũng nghi nghi hoặc hoặc. Một lúc sau, hai vị đương gia cũng đến. Nhi gia Mạc Dĩnh và Ngủ gia Mạc Thuấn.
- Tứ ca, thật sự đứa trẻ này muốn thuần hóa tụ thể à?
Ngủ gia lên tiếng hỏi.
-Đúng. Không cần hỏi nữa, hãy để nó thuận theo tự nhiên đi.
Mạc Quân có lẽ đã không mún đợi nữa, vuốt càm nói. Lúc này Nhị gia và ngủ gia mới chợt để ý đến Mạc Quân, nhanh chóng hành lễ.
Lão dắt tay Lữ Dương bước đến bàn cữu tinh. Lấy một giọt máu từ ngón tay Lữ Dương. Lão đầu dùng thuật pháp dẫn truyền tinh lực vào giọt máu ấy. Hộ công cho nó bay trên không trung, giữa chín viên ngọc đại diện cho chín hệ thuần tinh.
Ai nấy đều đang tập trung nhìn vào nó. Lữ Dương cũng đang chằm chằm nhìn vào đón chờ vận mệnh cuộc đời.
Từng viên đá sáng dần và sáng đều. Thấp sáng cả phòng chói rực. Như một ánh cầu vòng rực sáng lúc bình minh. Sự sáng rực ấy, như thể sắp mở ra một tương lai rạng ngời cho đứa trẻ. Nhưng chỉ mình hắn tỏ ra mừng rỡ. Lúc này Lữ Dương hạo hực lắm, vui vẽ nhìn xung quanh. Nhưng lạ thay, ai cũng lắc đầu nhìn hắn thương xót. Sao lại thế? rõ ràng là chúng sáng như vậy mà?
Giọt mồ hôi Mạc Quân đổ xuống đất, lão thu tinh lực về. Giọt máu đó cũng đã tan hoàn toàn, lão chợt thở dài.
- Mừng là viên ngọc nào cũng sáng, nghĩa là con có thể tu luyện được tất cả các hệ.
Sự lo âu trong lòng Lữ Dương bỗng nhẹ hẵn đi. Cảm giác mọi người cứ tiếc nuối khi thấy cảnh đó, trong lòng hắn không thể yên ổn được.
-nhưng....có điều...
- điều gì vậy Mạc lão?
Trước sự ngập ngừng của Mạc Quân, Lữ Dương không khỏi bồn chồn.
- Tiểu tử à, bởi vì thuần tinh trong người ngươi phân bố đều. Nên Ngươi chẳng có hệ nào ưu thế cả. Nổ lực, thì cũng rất khó đạt cấp thuần tinh Thiên Nguyên Cảnh. Đã thế còn thời gian tu luyện khá dài và khó khăn.
Hắn lại phải đối mặt với sự thách thức số phận rồi.
- Nhưng có phải con chưa thật sự chuyền biến hết thuần tinh trong cơ thể không? sau này thuần tinh của hệ còn có thể gia tăng mà?
- Đúng thế, có lẽ con nên trở về. Đợi nào trưởng thành hơn, hãy quay lại chuyển hóa thể lực.
Mạc Quân đặt tay lên vai Lữ Dương,Khẽ khuyên. Thật tâm, lão không muốn tương lai của hắn phải xuống dốc. Đấy là những cái khó của việc tu luyện. Thuận theo tự nhiên, là điều hết sức nguy hiểm.
- Đắng đo dài dòng không hẳn là sẽ tìm ra cách giải quyết. Vậy nên thôi cứ cố gắng từ sớm, biết đâu sau này có bức phá! Thuần tinh về sau vẫn có thể thăng tiến. Chưa hẵn là nó sẽ dừng lại ở đây.
Lữ Dương đang rất vội vã, hắn vội vã vì tương lai cường giả, vì hắn muốn mau chóng thấp sáng cái u tối trong cuộc đời này
- Đây thực sự là một đứa trẻ chỉ mới có hơn sáu tuổi ư?
Tứ gia đang rất ngạc nhiên trước sự cứng rắn của hắn. Đứa trẻ này thật sự rất có hoài bảo.
- Ta đã biết nó nhiều năm, tin tưởng rằng sự nổ lực của nó rất lớn. Nhất định về sau sẽ có thành tựu.
Lão đặt tay lên tóc của hắn, nói với Mạc tứ gia với dáng vẽ hảnh diện. Rồi tiếp tục hỏi Lữ Dương:
- Thế thì tiểu tử, ngươi sẽ chọn hệ nào?