Chương 9: Vừa bị đánh vừa bị bắt học (2)
Nhưng một giây sau…
Cảm giác đau đớn không hề xuất hiện.
Tống Quân Trúc choáng váng ngẩng đầu lên, thấy được gương mặt khiến người ta chán ghét của Lục Tinh.
Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn lại còn bày ra vẻ thâm tình, nói ra những lời dịu dàng nhất:
“Giáo sư Tống, cô không sao chứ?”
“Cút!”
Cũng không biết Tống Quân Trúc lấy sức lực từ đâu ra mà có thể đẩy Lục Tinh ngã ra đất!
Cô loạng choạng đứng dậy, mở cái rương dưới đất ra. Từng chiếc roi da tinh xảo sang quý nằm yên bên trong.
Bàn tay trắng nõn của Tống Quân Trúc quét qua từng cây roi, mày nhíu chặt lại, trong mắt bộc phát ra nét yêu dã kinh người.
Lịa bắt đầu rồi…
Huyệt thái dương của Lục Tinh giật thình thịch dữ dội.
Cho dù tới hiện tại, hắn vẫn cảm thấy cách làm của Tống Quân Trúc vừa biến thái lại vừa điên rồ!
Nào có ai tìm thế thân của kẻ thù nhốt vào biệt thự, sau đó lấy roi da quất cho hả giận?
Cuối cùng, Tống Quân Trúc chọn được một chiếc roi da tiện tay. Cô ngửa đầu uống một hơi cạn sạch rượu vang trong tay!
Rượu vang đỏ nhạt thuận theo tuyến cằm tinh xảo trắng nõn chảy qua cần cổ thon dài, sau đó tới nơi bí ẩn.
Uống rượu xong, Tống Quân Trúc tùy ý hất ly rượu đi. Cô cúi người, bóp chặt cổ Lục Tinh ép hắn phải ngẩng đầu lên!
Tống Quân Trúc ngạo mạn bao quát Lục Tinh, tất cả của hắn, ngay cả hô hấp, cũng bị bản thân mình khống chế!
Rõ ràng mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay, nhưng khi Tống Quân Trúc nhìn thấy vẻ bi thương nơi đáy mắt Lục Tinh, cô vẫn cô thức cảm thấy trái tim tê rần!
Mềm lòng?
Không thể!
Mình tìm tới hắn chẳng phải là để nhìn thấy hắn khó chịu hay sao?
Thay thế vị hôn phu của cô chịu đựng trừng phạt là ý nghĩa tồn tại duy nhất của Lục Tinh!
Đại não đã bị cồn tê mỏi không cho phép Tống Quân Trúc nghĩ quá nhiều, cô trịch thượng phun ra một câu nói ngắn gọn:
“Chuẩn bị xong rồi?”
Nhìn vẻ mặt thay đổi thất thường của Tống Quân Trúc, trong lòng Lục Tinh tự ấn like cho bản thân mình ---
Mình đúng là quá cơ trí!
May mà mình đã mặc thêm mấy bộ quần áo vào, có bị đánh cũng sẽ không đau!
…
Là đại sư quản lý thời gian đủ tiêu chuẩn, việc sử dụng thời gian hợp lý quan trọng vô cùng.
Tuy động tác trên tay Tống Quân Trúc không hề ngừng nghỉ, dùng hành động này để phát tiết tất cả phẫn nộ trong lòng, trong quá trình này còn cần Lục Tinh phối hợp với cô.
Nhưng trong đầu Lục Tinh vẫn hiện lên một số nội dung liên quan tới điện từ trường trước đó.
Lục Tinh cảm thấy, tiền này đúng là đáng đời mình tự kiếm!
Chẳng biết qua bao lâu, kiến thức trong đầu Lục Tinh đã bắt đầu gia tốc rồi, cuối cùng Tống Quân Trúc mới thoát lực té ngã xuống đất, mệt mỏi nhắm hai mắt lại.
“Xong rồi?”
“Hôm nay hơi nhanh thì phải…”
Nhận ra được phía sau không còn động tĩnh, Lục Tinh đấm đấm cái chân dã quỳ tới tê rần, lảo đảo bò dậy.
Mái tóc dài như thủy triều của Tống Quân Trúc xõa tung trên sàn nhà, váy ngủ màu xanh đậm bị đẩy lên tới đầu gối, lộ ra một đoạn bắp chân bóng loáng.
Lục Tinh trực tiếp đi lướt qua người cô. Hắn cất sách vậy lý vào cặp sách rồi mới quay đầu nhìn Tống Quân Trúc.
Dường như Tống Quân Trúc ngủ không được yên, mày nhíu chặt lại, hàng mi dài rậm run rẩy bất an.
“Cô nói xem, lúc cô ngủ yên tĩnh như vậy, sao khi thức dậy lại hung ác tới thế?”
Tay Lục Tinh lướt qua bắp chân Tống Quân Trúc, dễ dàng bế bổng người lên, đi về phía phòng tắm.
Vệ sinh chu đáo cho khách hàng cũng là một trong những việc mà liếm cẩu chuyên nghiệp cần làm.
“Vô liêm sỉ…”
Lục Tinh vừa ôm Tống Quân Trúc vào phòng tắm, người thì nằm yên nhưng miệng lại không yên chút nào, còn đang nhỏ giọng mắng chửi người.
Ừm…
Xem ra chuyện vị hôn phu đào hôn đã mang tới đả kích rất lớn cho cô.
Nhưng hai cánh tay trắng nõn của Tống Quân Trúc lại rất thành thực mà ôm lấy cổ Lục Tinh, khiến Lục Tinh đỡ tốn sức hơn nhiều.
“Giáo sư Tống, hôm nay cô tức giận quá rồi, đánh tôi hơi đau.”
Lục Tinh vừa xả nước vào bồn tắm vừa lầm bầm lầu bầu.
Chẳng qua hắn cũng không tức giận.
Nào có công việc nào là dễ kiếm đâu, cho dù là minh tinh nhìn có vẻ rực rỡ lúc đầu cũng phải “bán mông”.
Sau khi xả nước xong, Lục Tinh đứng trước mặt Tống Quân Trúc, cầm lấy dây lưng áo ngủ của cô bắt đầu kéo xuống.
Váy ngủ màu xanh đậm rớt xuống nền gạch, chỉ nháy mắt, trước mặt Lục Tinh đã xuất hiện một bộ thân thể trắng nõn như ngọc, hoàn mỹ không tỳ vết!
Lục Tinh cúi đầu nhìn thoáng qua tiểu Lục Tinh, tâm lặng như nước.
Có thể giữ vững bản tâm trước khách hàng cũng là một trong những tố dưỡng của liếm cẩu chuyên nghiệp.
Nếu Tống Quân Trúc trước mặt là một người phụ nữ bình thường, chắc chắn hắn sẽ giữ thái độ kính trọng đối với đối phương.
Đáng tiếc… Tống Quân Trúc không phải, cô là một người phụ nữ thần kinh điên rồ!