Chương 3: Hỏi han ân cần không bằng gửi khoản tiền lớn (1)

Chương 3: Hỏi han ân cần không bằng gửi khoản tiền lớn (1)

Nhưng mà, trong lúc vô tình giương mắt nhìn lên, đột nhiên Lục Tinh hơi khựng lại.

Dưới bóng cây cách đó không xa có một chiếc Maybach màu đen lẳng lặng dừng ở đó.

Người phụ nữ trong ghế lái mặc áo sơ mi tơ lụa màu trắng đắt giá, mái tóc đen xoăn như hải tảo xõa tung bên vai.

Nhưng trước ngũ quan diễm lệ tới tận cùng của cô, mọi thứ đều trở nên không còn quan trọng, bởi tầm mắt mọi người sẽ chỉ tập trung vào mặt cô.

Để tránh né mấy tầm mắt đáng ghét kia, cô đeo một cái mắt kính gọng mảnh trên sống mũi, xóa nhòa bớt vẻ kiều mị yêu dã của mình, đồng thời tăng thêm một chút lạnh lẽo yêu diễm.

Lúc này, ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn của người phụ nữ đang mất kiên nhẫn gõ gõ cửa sổ xe bên cạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt của Lục Tinh.

Mãi tới khi nhìn thấy vết thương bên khóe miệng của Lục Tinh, đối phương mới nhíu mày lại.

Lục Tinh cũng nhìn người phụ nữ kia, sau đó nhanh chóng cúi đầu xem lịch.

“A, hôm nay là thứ bảy.”

Được rồi, lại phải đánh nhau với vị giáo sư điên phê này.

Xuất phát từ sự tôn trọng dành cho khách hàng, Lục Tinh bước nhanh về phía xe.

Nhưng có người còn nhanh hơn hắn.

Một nữ cảnh sát giao thông xông từ đâu ra không rõ, nhanh chóng vỗ một tờ giấy phạt lên mặt kính của xe.

Khí chất nhẹ nhàng như nước chảy mây bay của người phụ nữ trong xe lập tức tan vỡ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Mà khóe miệng Lục Tinh còn khó ép xuống hơn cả AK.

“Chào… chào… chào cô, nơi này không thể đậu xe.”

Khi nữ cảnh sát giao thông nhìn thấy gương mặt Tống Quân Trúc, ngay cả nói chuyện cũng lắp bắp!

Lục Tinh cảm thấy buồn cười.

Quả nhiên nhan sắc đúng là giấy thông hành toàn thế giới, mà người đẹp tới tận cùng hoàn toàn có thể đánh gục cả nam lẫn nữ!

Rất hiển nhiên, Tống Quân Trúc cũng trúng gien may mắn.

Vào lúc người khác điên cuồng chất vấn Nữ Oa xem vì sao Nữ Oa lại hất bùn lên mặt bọn họ, mặt Tống Quân Trúc đã biến thành tác phẩm ưu tú do chính tay Nữ Oa thiết lập.

Nhưng mà, cho dù Tống Quân Trúc có đẹp cũng không thể che giấu được sự thật cô là kẻ điên.

Tống Quân Trúc là người cường thế, có dục vọng thắng bại rất mạnh.

Thậm chí Lục Tinh còn hoài nghi, khi cô làm chuyện đó cũng sẽ đòi ở phía trên!

Mà nguyên nhân cô tới tìm Lục Tinh cũng rất đơn giản…

Bởi vì hận!

Trước kia Tống Quân Trúc có một vị hôn phu, kết quả vị hôn phu chạy ra nước ngoài, nói muốn đi kiếm chân ái.

Hành vi của đối phương khiến Tống Quân Trúc giận điên lên!

Từ nhỏ tới lớn, chuyện gì cô cũng muốn thắng, không nghĩ tới lần đầu tiên thất bại lại là về mặt tình cảm?

Đây đúng là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời cô!

Thật ra, Tống Quân Trúc cũng chẳng yêu thương gì vị hôn phu kia, chỉ đơn giản là cô chán ghét thất bại thôi!

Đúng lúc ấy, cô gặp được Lục Tinh đang đi làm thêm.

Tin tốt: Lục Tinh trông giống với vị hôn thê của cô!

Tin tốt hơn: Lục Tinh là liếm cẩu chuyên nghiệp, đồng thời còn mở ra nghiệp vụ thế thân!

Sau đó, Tống Quân Trúc hiếu thắng cả đời bắt đầu thuê Lục Tinh về.

Cô vừa hạ nhục Lục Tinh để khiến bản thân được sung sướng, vừa muốn Lục Tinh nói yêu cô, dùng hành động này để chứng minh cuộc đời cô chưa từng thất bại bao giờ!

Lục Tinh coi cách làm của Tống Quân Trúc là một loại thắng lợi tinh thần!

Nhưng không sao…

Ai quan tâm đâu?

Hắn có thể kiếm tiền là được!

Thấy nữ cảnh sát giao thông đi rồi, Lục Tinh mới bắt đầu âm thầm đếm ngược trong lòng.

Ba giây sau, chắc chắn Tống Quân Trúc sẽ mắng hắn.

“Một…”

“Cười đã chưa?”

Lục Tinh không cười nổi nữa.

Được lắm, hôm nay Tống Quân Trúc đang rất tức giận, vậy mà 3s cũng không chờ nổi đã mắng.

Ha ha, 3s nữ, thật hạ cấp!

Tuy trong lòng Lục Tinh đang mắng thầm Tống Quân Trúc, nhưng đối mặt với vị khách hàng đang tức giận, thân là phe ất hèn mọn, việc duy nhất Lục Tinh có thể làm là…

Đáp mà không cãi, điên cuồng xin lỗi!

“Xin lỗi giáo sư Tống, nhìn thấy giáo sư tôi vui sướng quá.”

Chỉ một câu đã khiến người phụ nữ trầm mặc, Lục Tinh thì âm thầm khen ngợi bản thân mình.

Ha ha, xem ra hắn treo đèn đọc từ điển lời mật ngọt cả đêm vẫn có chút tác dụng!

Một giây sau, một bàn tay trắng bệch gầy gò trực tiếp bóp lấy mặt của Lục Tinh, kéo mạnh hắn về phía đối phương, giọng nói lành lạnh cũng vang lên trong xe:

“Cậu đắc ý lắm đúng không?”

“Có phải cậu tưởng cậu đã có thể bắt chẹt tôi?”

“Nói dễ nghe một chút, chức nghiệp của cậu là liếm cẩu, cung cấp giác trị cảm xúc cho tôi, nói khó nghe một chút…”

Ánh mắt Tống Quân Trúc quét qua từng tấc da thịt trên mặt Lục Tinh, trong đôi mắt xinh đẹp lộ ra vẻ hờ hững vô cùng:

“Cậu đang đi bán thân!”

“Không có lệnh của tôi, cậu dựa vào cái gì mà dám nói với tôi mấy lời như thế?”