Chương 15: Ông trời ơi, tôi sẽ không bao giờ gọi ông là ông nữa! Ông vốn không coi tôi là cháu ông!
Hắn thật yêu mình. Đặc biệt chạy ra tiệm mua bữa sáng cho mình, còn lo lắng không biết mình có thích ăn hay không.
Thấy Lục Tinh thấp thỏm hệt như con chó con, Tống Quân Trúc che giấu ý cười nơi đáy mắt, gật đầu nói:
“Được, tôi sẽ ăn.”
Phù…
Lục Tinh thở phào một hơi.
Mẹ nó, điên phê chết tiệt này càng ngày càng khó phục vụ, ăn sáng thôi cũng khiến ông đây lao lực tới thế!
May mà hắn sắp kiếm đủ tiền rồi.
Chờ khi kiếm đủ tiền rồi, hắn phải chuồn ngay lập tức, phải tránh tên thần kinh này càng xa càng tốt!
Thấy Tống Quân Trúc ăn cháo, Lục Tinh đi tới bên giường, từ từ kéo rèm cửa sổ ra.
Ánh nắng sáng sớm chiếu vào trong phòng ngủ, mang theo hơi thở tươi mát tới!
Tống Quân Trúc húp một hớp cháo, mắt nhìn mặt trời mới mọc bên ngoài, không tự chủ được mà nở nụ cười.
Hôm nay khí trời thật tuyệt!
Lục Tinh thấy Tống Quân Trúc cười một cách khó hiểu chỉ cảm thấy tóc gáy sau lưng dựng đứng.
Mẹ!
Hắn nhất định phải tranh thủ gom tiền thật nhanh rồi rời khỏi nơi này!
Đầu óc Tống Quân Trúc thật sự có vấn đề!
…
Suốt một buổi trưa, Tống Quân Trúc vẫn luôn sung sướng sảng khoái!
Ha ha, Lục Tinh đã nhìn lén mình suốt buổi trưa, còn luôn hỏi mình có mệt hay không! Hắn thật yêu mình!
Suốt buổi trưa, Lục Tinh cảm giác như mình đã rơi xuống địa ngục!
Mẹ nó, cô ả Tống Quân Trúc này càng ngày càng thần kinh, vậy mà vẫn chưa bùng phát? Chẳng lẽ đối phương muốn ấp ủ đại chiêu?
Trong bầu không khí quỷ dị, Tống Quân Trúc hoàn thành tiết phụ đạo buổi sáng.
Trước đây, cô rất ghét gương mặt của Lục Tinh, nhưng hiện tại khác rồi.
Đột nhiên cô có thể phân rõ được.
Lục Tinh không giống vị hôn phu của cô chút nào!
So với vị hôn phu của cô, Lục Tinh có gu thẩm mỹ xuất sắc hơn nhiều!
Trong buổi sáng này, Tống Quân Trúc đã hoàn thành mạch suy luận.
Lục Tinh nói thích cô, chứng tỏ Lục Tinh là một người có gu thẩm mỹ bình thường.
Cho dù Lục Tinh thích bị cô đánh cũng chỉ có thể nói rõ, tình cảm Lục Tinh dành cho cô thâm tình lại chuyên nhất!
Lục Tinh không dám tỏ tình thẳng với cô, nói rõ rất có thể Lục Tinh đang cảm thấy tự ti vì thân phận của mình.
Tổng hợp các yếu tố này, Tống Quân Trúc cảm thấy, mình có thể khoan dung với Lục Tinh hơn một chút!
Tuy hắn không xứng với cô, nhưng việc hắn thích cô cũng không phải sai lầm gì lớn.
Nhất là buổi sáng khi dạy kèm, Tống Quân Trúc phát hiện mình chỉ mới nói sơ qua Lục Tinh đã hiểu được, cô lại càng hài lòng với Lục Tinh hơn!
Lục Tinh thật sự không giống vị hôn phu tiền nhiệm não tàn chỉ biết dựa dẫm vào gia đình kia!
Lục Tinh lại mặc trang phục nữ bộc, đeo vòng cổ đi vào bếp chuẩn bị bữa trưa.
Tống Quân Trúc nhìn Lục Tinh một lát, lại nheo mắt lại hỏi:
“Sao cậu còn đeo cái vòng này?”
Lục Tinh sửng sốt, còn tưởng Tống Quân Trúc đang hỏi dò mình, thế là hắn nói ngay:
“Giáo sư Tống, hôm qua cô đã nói tôi ở nhà cô phải luôn đeo cái vòng này mà, lời cô nói ra tôi sẽ ghi nhớ hết.”
Đây cũng là một trong những tố dưỡng của liếm cẩu chuyên nghiệp!
Nếu không nhớ được nhu cầu của khách hàng thì còn làm cái cây búa gì nữa!
Tống Quân Trúc thản nhiên hất mái tóc dài của mình ra sau vai, tay vuốt ve đôi môi đỏ mọng, giọng nói mang theo ý cười:
“Cậu rất chú ý tới những lời tôi nói.”
Quả nhiên hắn yêu mình!
Lục Tinh cười cười gật đầu: “Đương nhiên.”
Hắn là một người có tố dưỡng chức nghiệp xuất sắc!
Nếu không phải vậy, khi khách hàng đã uống tới say khướt ngủ thiếp đi, hắn đã không thỏa mãn yêu cầu của cô như trước, đã không ngồi bên giường cô đọc mấy câu tỏ tình tới 10 phút!
Tống Quân Trúc đã rất hài lòng, cô chống cằm, vẻ phong tình vạn chủng hỏi:
“Cậu có căn bản tốt, đầu óc cũng linh hoạt. Mấy ngày tới tôi sẽ ghi chú lại các kiến thức trọng điểm thời phổ thông cùng với các ví dụ điển hình cho cậu. Chỉ cần cậu nghiêm túc học, muốn thi đậu đại học không khó chút nào.”
Lục Tinh kinh ngạc quay đầu nhìn Tống Quân Trúc, suýt chút nữa hắn đã cắt trúng tay mình.
Không phải chứ?
Ả điên này lại phát điên cái gì nữa vậy?
Sao đột nhiên lại bày ra dáng vẻ như vậy?
Tình thương của mẹ bộc phát sao?
Thôi quên đi…
Được Tống giáo sư tiếng tăm lừng lẫy đích thân dạy kèm, chỉ cần không phải người ngu, ai thèm quan tâm tới cô đang có mục đích gì chứ!
Dù sao thì đợi sau khi kỳ thi đại học kết thúc, hắn tích góp đủ tiền rồi sẽ cao bay xa chạy!
Thế là Lục Tinh gật đầu ngay, còn cười thật tươi, để lộ hàm răng trắng tinh.
“Cảm ơn giáo sư Tống! Giáo sư Tống tốt với tôi quá!”
Ha ha.
Thấy Lục Tinh kích động tới mức suýt chút nữa cắt trúng tay mình, Tống Quân Trúc hơi xúc động.