Nghe thấy dịch trưởng tới, đám người vội vã xếp thành hàng vô cùng trật tự. Lão Lý đứng ở cuối cùng, run lẩy bẩy,mặt mày tái mét.
Ngoài viện rất nhanh xuất hiện một nam một nữ. Nam tử nhìn rất trẻ khoảng chừng 20 tuổi, thân mang một bộ áo trắng khí vũ hiên ngang, tay cầm quạt xếp phe phẩy đúng chất công tử ca, tay còn lại đang chơi đùa một khối Huyết Ngọc Thạch. Hắn là một trong 5 tên dịch trưởng, tên là Trần Hồng Phi , hắn đồng thời cũng là ngoại môn đệ tử của Xích Luyện Tông. Đi theo sau hắn là một nữ tử trang điểm lộng lẫy, mặc một bộ đồ tím bó sát người đem dáng người ngạo nhân tôn lên càng rõ ràng. Phía trên lộ ra bờ vai trần thon thả , cổ áo khoét sâu làm khe núi chập chùng khi ẩn khi hiện , phía dưới xẻ tà kéo dài đến hông lộ ra một đôi chân dài miên man nâng lên một cặp đùi trắng mịn khiến người nhìn phải mơ màng không ngớt.
Nữ tử này thì ai cũng nhận biết , nàng là nô bộc của Trần Hồng Phi, gọi là Hoàng Xảo Xảo. Riêng Từ Lạc thì lại càng quen thuộc hơn, ở một góc độ nào đó thì Từ Lạc phải gọi nàng là sư tỷ. Trước kia, rời bỏ Kim Hà Tông đầu nhập Xích Luyện Tông không chỉ một mình Từ Lạc mà có đến hơn 20 người, trong đó có Hoàng Xảo Xảo. Ban đầu thì Hoàng Xảo Xảo cũng là tạp dịch như Từ Lạc nhưng nàng ỷ vào tư sắc hơn người, cấu kết Trần Hồng Phi trở thành nô bộc của hắn.
" Công tử gia, ngài ngồi nghỉ ngơi . Nô tỳ đi thu âm hồn giúp ngài." Hoàng Xảo Xảo vô cùng cung kính hầu hạ Trần Hồng Phi rồi bước vào cửa viện.
"Buồn nôn chết ta rồi, đám rác rưởi các ngươi sao lại hôi thối quá vậy ? " Hương vị khó ngửi xộc lên khiến Hoàng Xảo Xảo phải lấy khăn che mũi, sự chán ghét hiện rõ trên nét mặt của ả. " Đều thất thần làm gì chứ hả ? Còn không mau đem âm hồn giao ra đi, chẳng lẽ đợi ta phải đi thu từng người một sao ? Thiệt là thúi quá mà ! "
Đám người vội vàng từng người một bước lên giao nộp phần mình, đến lượt Từ Lạc cũng không ngoại lệ.
" Đứng lại ! " Hoàng Xảo Xảo liếc qua quỷ hạp rồi nhìn chằm chằm vào Từ Lạc gặng hỏi. " Tại sao tháng này lại chỉ có một âm hồn ? "
" Bên ngoài thôn dạo này lúc nào cũng có đám tu sĩ chính đạo canh giữ, ta phải giết hơn ba mươi người mới thu được một âm hồn đó." Từ Lạc nói.
" Vậy sao ? " Hoàng Xảo Xảo tuyệt đối không tin vào mấy lời ma quỷ của Từ Lạc, nhưng vì có mặt Trần Hồng Phi ở đó ả không thể làm quá mức nên chỉa mũi dùi sang lão Lý. " Lão Lý đầu , âm hồn của ngươi đâu ? "
" Ta... ta... " Lão Lý đầu ấp a ấp úng cả nửa ngày rồi kinh sợ quỳ xuống. " Tiểu lão nhân đã giết rất nhiều người, trong lúc khai đàn lập trận để rút âm hồn thì tu sĩ chính đạo xuất hiện rất đông, tu vi lại rất cao. Tiểu lão nhân không phải đối thủ của chúng... "
" Nói thẳng ra là tháng này ngươi không có âm hồn đúng không ? " Trần Hồng Phi vẫn đang ngồi điềm nhiên chợt lạnh giọng.
Lão Lý đầu kinh hãi vội vã dập đầu : " Xin công tử cho tiểu lão nhân một cơ hội , tháng sau tiểu lão nhân nhất định sẽ cố gắng giao nộp 2 âm hồn bù lại tháng này. "
" Bù sao ? Bản công tử đã nói nếu không nộp đủ âm hồn thì ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết. Đánh cho ta ! Đánh mạnh lên !" Trần Hồng Phi quát lớn, mắt lộ hung quang.
Hoàng Xảo Xảo lập tức rút roi da quất thẳng tay.
Chát !
" Lão súc sinh không biết sống chết !" Hoàng Xảo Xảo nghiến răng nghiến lợi. " Cái thứ già vô dụng còn không chết đi, đến một đạo âm hồn cũng rút ra nổi. Đánh chết ngươi ! "
Đùng ! Ầm ! Chót ....Á ... Aaaa... Cooongg ! Xẻng... Tét.... Chóc ..... Ứ...
Hoàng Xảo Xảo cười lạnh, ác tâm trỗi dậy hung hăng đánh hết sức mình, mỗi một roi đều dụng toàn lực, da tróc thịt bong. Lão Lý đầu đau đớn lăn lộn kêu gào thảm thiết nhưng đám người ai cũng lặng yên đứng nhìn, không ai mở miệng bởi vì tất cả đều biết rõ nếu đứng ra thì ngay lập tức roi da sẽ trút xuống đầu mình.
Từ Lạc cũng lạnh lùng đứng nhìn, một đạo âm hồn đối với hắn chẳng là gì, cho dù là trăm đạo thì cũng chẳng gây nổi khó khăn cho hắn. Thế nhưng nơi này là Xích Luyện Tông , là ma tông. Từ trưởng lão cho đến chấp sự, thấp nhất là đám tạp dịch thì cũng chẳng có nổi một người tốt, cho dù là ai thì tay cũng đều dính đầy máu tươi, ngay cả Từ Lạc cũng chẳng ngoại lệ. Vì vậy ở Xích Luyện Tông này cho dù có ai đó chết thảm đến đâu hắn cũng tuyệt không nhíu mày, nếu đã làm kỹ nữ rồi thì hắn cũng chẳng cần phải tìm mọi cách để lập cái đền thờ trinh tiết như đám người quyền cao chức trọng đại gian đại ác nắm quyền lực làm gì. Bẩn thỉu lắm !
" Lão già chết tiệt ! " Trần Hồng Phi bước đến nắm lấy tóc lão Lý nhấc lên." Tháng sau nếu không giao ra 2 đạo âm hồn thì bản công tử sẽ rút hồn của ngươi đó biết không hả ? "
Bốp !
Trần Hồng Phi đập thẳng đầu lão Lý xuống đất rồi ngẩng đầu nhìn quanh :" Các ngươi cũng không ngoại lệ đâu ! Nếu để ta biết các ngươi tàng tư âm hồn thì đừng trách bản công tử chặt hai tay kẻ đó. "Nói đoạn, hắn xoay người rời đi để lại một tiếng hừ lạnh.
Hoàng Xảo Xảo cũng lập tức theo gót Trần Hồng Phi để lại một ánh mắt đầy ý vị thâm trường dành cho Từ Lạc....
" Cuối cùng cũng đi rồi. " Đám người chậm rãi thở dài một hơi.
Trong đám người này, có người tiếc hận cho lão Lý , cũng có người âm thầm may mắn vì mình đã giao nộp đủ âm hồn, lại có người nhìn thấy lão Lý máu me đầm đìa , chỉ còn một hơi thở mà sinh ác tâm, muốn đợi thời cơ rút lấy hồn của hắn.
" Sao hả ? Thương thế có nặng lắm không ? " Từ Lạc tiến đến dìu lão Lý đứng dậy.
" Khục... Khục.... " Lão Lý bị đánh thừa sống thiếu chết,toàn thân đẫm máu , vết roi chằng chịt sâu tận xương. Cả gương mặt máu thịt be bét khẽ co giật phun ra mấy cái răng vàng. " Không.... không sao ....vẫn còn một hơi..." Lão Lý khó nhọc lắc đầu rồi lung la lung lay rời đi.
" Lão Lý ! Ngươi đi đâu vậy ? "
Lão Lý không trả lời , im lặng bước đi để lại bóng lưng hiu quạnh.
Từ Lạc cũng không đuổi theo , hắn chuẩn bị đến Chấp Sự Đường lấy lệnh bài, giết Trần Hồng Phi. Nửa năm qua hắn bị đánh 16 roi, 3 cái tát... ghi hận trong lòng, giờ đã đến lúc thanh toán tất cả... Chợt,
" Từ Lạc ! "
Nghe có người gọi , Từ Lạc quay đầu lại thì nhìn thấy Hoàng Xảo Xảo.
" Ngươi tới đây."
Từ Lạc do dự một chút rồi bước đến.
" Đủ rồi, đứng đó được rồi, đừng tới gần nữa , buồn nôn chết ta ! " Hoàng Xảo Xảo lấy khăn che mũi, liếc mắt đầy ghét bỏ nhìn Từ Lạc lấy ra một cây quạt tròn không ngừng phe phẩy rồi xoay người lười nhác nói : " Tháng sau ngươi nộp cho ta ba đạo âm hồn đó nha , tu vi của ta sắp đột phá rồi. Chỉ cần nhiêu đó nữa là ta có thể bước vào Dưỡng Khí tầng bốn. "
" Ba đạo âm hồn sao ? " Từ Lạc nhếch mép . " Ngươi đề cao ta quá đó hả. "
Hoàng Xảo Xảo tủm tỉm cười nói : " Lúc trước chúng ta cùng một lúc bái nhập Xích Luyện Tông, ngay tháng đầu tiên ngươi đã bắt được hai đạo âm hồn. Bây giờ đã qua nửa năm , nhất định ngươi góp nhặt không ít âm hồn a ? Thời gian cũng khá dài đó nha, chẳng lẽ ngươi không biết là ta không muốn vạch trần ngươi trước mặt công tử sao ?"
Từ Lạc im lặng.
Lần đó vì nể tình cũng đều từng là đệ tử của Kim Hà Tông mà Từ Lạc đã cho Hoàng Xảo Xảo một đạo âm hồn giúp nàng vượt qua kiếp nạn. Không ngờ rằng kể từ đó , tháng nào Hoàng Xảo Xảo cũng tìm đến không dụ dỗ cũng đe dọa yêu cầu âm hồn khiến Từ Lạc chán ghét. Mặc dù kể từ đó Từ Lạc luôn cự tuyệt, hắn cũng vô cùng hối hận, nếu biết trước như vậy thì ngày đó tuyệt đối không nể tình.
" Ngươi yên tâm, công tử gia hiện tại đã là Dưỡng Khí tầng 9. Trong vòng hai năm, hắn nhất định sẽ bước vào Hóa Khí Cảnh. Lúc đó ta sẽ tìm cơ hội nói giúp ngươi một tiếng, trở thành nô bộc của hắn. Nếu ngươi biểu hiện tốt, công tử gia sẽ không bạc đãi ngươi đâu hả. Thế nào ? Sư tỷ đối với ngươi không tệ chứ ? "