Chương 2: Xích Luyện Tông

Xích Luyện Tông chính là Ma giới đại tông của tu hành giới.

Lão Hòe lĩnh, một động quật , trong thạch thất.

Từ Lạc ngồi xếp bằng, một cái hồn đỉnh màu đỏ đen xoay chầm chậm trên đầu hắn. Trên thân đỉnh, từng đạo u quang lập lòe như ẩn như hiện dọc các đường vân. Từng sợi âm nguyên tinh hoa do âm hồn ngưng luyện mà thành không ngừng tràn ra từ miệng đỉnh, như thác nước đổ xuống, Từ Lạc không ngừng hô hấp thổ nạp, hắc vụ tràn vào ngũ quan thu vào thể nội.Hồn đỉnh xoay tròn càng ngày càng chậm, tinh hoa trong đỉnh tràn ra ngày càng ít. Cho đến khi không còn tinh nguyên nữa, Từ Lạc mở mắt, con ngươi đen kịt lóe lên u quang, mặt tràn đầy kích động.

" Cái này.... ta đột phá !" Từ Lạc có chút không tin tưởng, thử cảm thụ thể nội tràn đầy pháp lực. " Thể nội linh khí đều đã chuyển hóa thành pháp lực, như vậy rõ ràng là đã tiến vào Hóa Khí cảnh. "

Nhanh....

Quá nhanh !

Nhanh không thể tưởng tượng.

" Chẳng trách được ma tu bước ra ngoài cứ như chuột chạy qua đường, người gặp là giết nhưng vẫn có không ít kẻ lao đầu vào ma đạo. Tốc độ tu luyện quả nhiên là khủng bố ... "

Đây là tu chân giới. Từ khi Từ Lạc đầu thai chuyển thế đến thế giới này, hắn một mực mơ tưởng tiên đạo trường sinh. Vận khí của hắn cũng thật không tệ, năm mười bốn tuổi thành công bái nhập đại danh đỉnh đỉnh Tiên đạo đại tông, Kim Hà Tông. Đáng tiếc, Từ Lạc có linh căn vô cùng bình thường, có thể tu tiên nhưng chỉ có thể tu được đôi chút.

Ban đầu Từ Lạc không chấp nhận chuyện này, mỗi ngày đều cố gắng tu luyện nhưng tu vi vẫn tiến triển vô cùng chậm chạp, tốn gần 6 năm mới tu luyện đến Dưỡng Khí tầng ba. Cuối cùng hắn mới ý thức được, tu tiên thì linh căn vô cùng trọng yếu. Sau nhiều đêm trằn trọc bâng khuâng giấc chẳng nồng, nửa đêm vỗ gối , ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa , Từ Lạc nghiến răng bỏ tiên nhập ma, bái nhập Xích Luyện tông.

Nguyên nhân vô cùng đơn giản, ma đạo không coi trọng linh căn !

Ngoài ra thì còn một nguyên nhân nữa khiến hắn quyết định chấp nhận vào ma đạo là vì Giới Bia. Có vật này, hắn có thể tự do qua lại giữa tu tiên giới và địa cầu , mà địa cầu hiện tại thì là tận thế, âm hồn nhan nhản, đối với ma tu thì quả thật là một bảo khố tiêu xài không hết. Nhờ vào âm hồn ở địa cầu tận thế , Từ Lạc trong vòng ba tháng đã từ Dưỡng Khí tầng ba một đường hát vang tiến vào Hóa Khí cảnh. Tốc độ như vậy khiến hắn có cảm giác như đang nằm mơ. Lúc còn ở Kim Hà Tông thì mất đến gần 6 năm cũng chỉ Dưỡng Khí tầng 3, mấy lão tiền bối ở Kim Hà tông lại càng xát muối vào nỗi đau của hắn, tuyên bố rằng cả đời này hắn chỉ có thể Dưỡng Khí cảnh mà thôi.

Tiên đạo tu sĩ phun ra nuốt vào thiên địa linh khí vì vậy chú trọng linh căn. Linh căn tốt hay xấu sẽ quyết định tiên lộ xa gần. Đối với ma đạo thì không dựa vào hấp thu thiên địa linh khí mà dựa vào cướp đoạt tinh hoa của các sinh linh, bất cứ thứ gì có thể luyện hóa được là luyện, luyện từ huyết nhục đến bạch cốt , linh hồn đều luyện.Vì vậy linh căn ảnh hưởng không lớn. Nói lời không hay chính là Tiên đạo dựa vào lão thiên gia, ăn cơm của lão thiên gia ban thưởng. Còn ma đạo thì đem người khác coi như cơm ăn....

Từ Lạc đứng dậy, cảm thụ thể nội dồi dào pháp lực hắn càng cảm thấy may mắn và quyết định của mình là đúng đắn khi từ bỏ tiên đạo bước chân vào ma đạo.

" Sớm biết ma đạo thoải mái như vậy thì lão tử đã sớm gia nhập ma đạo, tội gì uổng phí 6 năm thanh xuân cày sâu cuốc bẩm chẳng được gì. Cả ngày không bắt lão tử trồng linh điền thì cũng cho linh thú ăn, đã vậy còn phải nhìn sắc mặt mà đối xử với đám đệ tử kia, con mẹ tụi nó chứ ! " Từ Lạc nhớ lại oán khí trước đây, không nhịn được chửi ầm lên.

Rửa mặt, rảy rảy hai tay, chùi chùi dô cái quần, phủi đít đi ra ngoài thạch thất.

Ngoài thạch thất là một tiểu viện, ở đó đang có bốn người, đều là tạp dịch ở chung chỗ với Từ Lạc.

" Tiểu Từ ! " Trông thấy Từ Lạc, một lão đầu vội bước tới. " Tháng này ngươi đã có âm hồn chưa ?"

" Bắt được một con. Ngươi cũng có rồi chứ ? "

Lão đầu vô cùng lo lắng, trong mắt lộ rõ vẻ sợ hãi : " Các ngươi đều bắt được âm hồn, ta thì không có . Tới hồi dịch trưởng thu hồn, ta không biết lấy đâu ra để nộp đây. "

Ở Tiên đạo tông thì tạp dịch phải làm việc, Ma đạo cũng không khác. Chỉ khác nhau ở chổ, tiên đạo thì tạp dịch trồng linh điền, cho linh thú ăn , làm việc lặt vặt . Còn Ma đạo thì phải bắt lấy âm hồn trong thế tục, tất cả các tạp dịch mỗi tháng đều phải nộp lên trên một âm hồn.

" Lão Lý đầu a, ngươi tâm địa thiện lương,lòng dạ từ bi..... lúc đầu thực sự là không nên gia nhập ma đạo.. "

" Từ bi cái beep ! Lão tử lúc nãy giết bảy người nhưng một đạo âm hồn cũng không thấy. Thật là xúi quẩy mà."

" Mới có bảy người mà làm gì, ta giết mười người mới lòi ra được một âm hồn. Nếu không phải lúc ta bày trận bị đám chính đạo phát hiện thì ta đã bắt được nhiều hơn rồi. Thiệt là ... "

Mấy tên tạp dịch người nói một câu vô cùng xôm tụ.

Bắt âm hồn là một việc làm vô cùng tỉ mỉ và phải có kỹ năng tốt, không phải cứ giết người là bắt được âm hồn , bởi vì người vừa chết thì lập tức hồn phi phách tán, bởi vậy nhất định phải rút hồn khi còn thoi thóp. Mấy tên tạp dịch này, nhập môn không lâu , nghiệp vụ yếu kém , thông thường phải giết hơn mười người mới có thể bắt được một âm hồn.

Từ khi bái nhập Xích Luyện tông đến nay, Từ Lạc chưa từng giết một người nào, không phải là hắn không xuống tay được mà vì ở địa cầu âm hồn bay đầy trời, bắt mãi không hết thì cần gì phải đi rút hồn của người sống.

" Nè nè , các ngươi có biết gì không hả ? Cách đây mấy ngày có một tên tạp dịch khiêu chiến dịch trưởng, thành công giết hắn, trở thành ngoại môn đệ tử đó nha."

" Tìm hiểu thì mới biết , lão tạp dịch đó đã nhẫn nhịn suốt 50 năm, âm thầm tu luyện đến Dưỡng Khí tầng 8 liền đi tới Chấp Sự Đường lấy lệnh bài giết luôn dịch trưởng của hắn."

" Lão Lý đầu, ngươi hiện tại không có âm hồn, chút nữa dịch trưởng đến thế nào cũng đánh ngươi một trận thừa sống thiếu chết. Chi bằng bây giờ ngươi thử thời vận đi, đến Chấp Sự Đường lấy lệnh bài, tranh thủ phản sát , giết dịch trưởng tiến vào ngoại môn đi ha."

" Ngươi tha cho ta đi ! Ngươi nghĩ sao kêu ta đi lấy lệnh bài, giết dịch trưởng ? " Lão Lý ôm đầu ngồi trong góc tường lầm bầm. " Dịch trưởng có tu vi Dưỡng Khí tầng , ta chỉ mới Dưỡng Khí tầng 4 . Ngươi kêu ta đem đầu đi đánh hắn sao ? "

Một tên tạp dịch tuổi còn trẻ cười nhạo: " Người ta là lão tạp dịch, âm thầm 50 năm cũng đến Dưỡng Khí tầng 8, ngươi cũng đã cẩu thả nhiều năm như vậy mà chỉ có tầng 4 sao chứ ? Như ta đây cũng đã Dưỡng Khí tầng 2 rồi . "

" Nếu như lão tử có âm hồn thì đã sớm tu luyện đến Dưỡng Khí tầng 9 rồi. Chuyện này không chỉ là không bắt được âm hồn mà còn là do đám chính đạo kia ngày ngày canh giữ ngoài thôn. Y dà, lăn lộn thời gian này thiệt là khó khăn đó nha. " Lão Lý hùng hổ nói rồi thở dài.

Từ Lạc ngồi yên nhăm mắt xếp bằng. Nếu không có gì thay đổi thì ngày hôm nay chính là ngày hắn thoát ly thân phận tạp dịch.

Với tiên đạo thì tạp dịch cả đời khó mà thoát ra được, trừ khi gặp được kỳ ngộ. Nhưng ma đạo thì khác, ngươi giết ngoại môn đệ tử thì ngươi lập tức trở thành đệ tử ngoại môn , ngoài ra mọi tài nguyên của kẻ bị giết cũng sẽ trở thành của ngươi cho dù là đạo lữ cũng vậy. Ma đạo không có nhiều quy củ lòe loẹt mà vô cùng trực tiếp, thực lực vi tôn. Kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn, chỉ cần ngươi có bản lĩnh thì đừng nói là giết một tên ngoại môn đệ tử mà là ngươi giết được trưởng lão thì ngươi sẽ trở thành trưởng lão, mọi động phủ, tài sản , lô đỉnh , thê thiếp gì đó đều trở thành của ngươi.

" Dịch trưởng ít ngày trước mới tấn thăng Dưỡng Khí tầng 9. Nếu tính ra thì xác xuất 90% là ta thắng." Từ Lạc khẽ nghĩ. "Hôm nay là lần cuối ta nộp âm hồn. Nộp xong ta liền đi Chấp Sự Đường lấy lệnh bài. " Từ Lạc cẩu thả nửa năm ở Xích Luyện Tông chính là chờ đợi ngày này.

Một khi trở thành đệ tử ngoại môn thì có thể học tập pháp môn của Xích Luyện tông. Hơn nữa còn có thể có riêng một động phủ đàng hoàng, không cần phải chui rúc cái ổ chuột bẩn thỉu này cùng đám tạp dịch.

" Giết dịch trưởng, mọi thứ của hắn đều là của ta. " Từ Lạc nghĩ đến đây chợt sực nhớ ra điều gì, lập tức hỏi lớn: " Các ngươi có ai biết dịch trưởng của mình có đạo lữ không hả ? "

" Nghe nói có một người, hình như cũng là đệ tử ngoại môn. "

" Uy ! Dáng dấp ra sao hả ?" Từ Lạc hứng thú." Tư sắc thế nào ? "

" Thật ra ta có gặp qua một lần, thật sự không tệ, dáng điệu vũ mị, lồi lõm đầy đủ, chân dài eo thon.. tuyệt đối là cực phẩm...."

" Thiệt sao hả ?" Từ Lạc xoa cằm, nước miếng không tự chủ rơi ra." Mỹ kiều nương a.. "

" Tử Lạc, ngươi hỏi làm gì chứ ? Ngươi có ý đồ gì hả ? "

" Không có gì, ta chỉ là ưa thích nữ nhân thôi mà."

" Phi ... phi... nói nhảm ! Ai mà không thích nữ nhân chứ ? "

" Chúng ta không giống nhau ! Ta có một thần tượng gọi là Mạnh Đức...."

Trong lúc đám tạp dịch đang trò chuyện vui vẻ thì một tên tạp dịch chạy ào vào.

" Dịch trưởng đến ... các ngươi chú ý, cẩn thận đó nha."