Giữa trưa , một vầng thanh nhật ảm đạm xuất hiện giữa bầu trời , ánh sáng xanh âm u chiếu rọi khắp nhân gian khiến cảnh vật trở nên âm trầm , quỷ dị. Đường phố không một bóng người , tĩnh lặng đến đáng sợ. Các tòa nhà cao tầng quấn đầy dây leo trơ trọi, những chiếc xe hơi đã sớm loang lổ rỉ sét, thi cốt chất đống thành núi , không khí tràn ngập mùi tử khí. Trận trận hắc phong thổi qua cuốn theo bị ni lon, túi giấy , lá khô cùng vô vàn thứ lộn xộn khác... Một tờ báo cũ lượn vòng trong gió như một chiếc thuyền con chơi vơi giữa những cơn sóng dữ, loáng thoáng có thể trông thấy tiêu đề bắt mắt trên tờ báo .
[ Minh nhật giáng lâm , thế giới thành luyện ngục. Địa phủ tràn ngập khách, quỷ hồn trú nhân gian. ]
.............
Ngoại ô , một doanh trại đơn sơ được dựng tạm , nơi trú ẩn của hơn 30 người sống sót,
Tiếng còi báo động vang lên chói tai.
" Âm hồn ! Có âm hồn ! "
" Nhanh lên ! Nhanh nổi lửa ! Tất cả đứng dậy ! Nhanh ! "
Tiếng la hét chói tang vang lên khiến Tử Lạc mở mắt, hắn không chút do dự bật dậy chạy ào ra ngoài.
Từ xa có thể mờ mờ ảo ảo trông thấy ba cơn lốc âm trầm đang cuốn tới, mỗi cơn lốc đều có quỷ hỏa lập lòe, thỉnh thoảng lại có quỷ ảnh nhe nanh múa vuốt ẩn hiện trong đó.
" Nhanh đốt lửa ! Đem Khu Hồn Thảo đốt lên tất cả mọi vị trí trong doanh trại, không bỏ sót chỗ nào. "
Tận thế , khắp nơi trên thế giới đều là âm hồn chuyên đi hút nguyên khí nhân loại. Loài người đối phó với âm hồn duy nhất chỉ có thể dùng Khu Hồn Thảo để xua đuổi âm hồn, vũ khí nóng hay lạnh gì đều khống tác dụng.
" Chỉ có ba cái sao ? " Từ Lạc lẩm bẩm." Nếu chỉ có ba đạo âm hồn thì ta cũng không khách khí , đỡ phải mắc công đi tìm bắt ." Trong lúc tất cả đều quýnh quáng tất bật đốt Khu Hồn Thảo khắp nơi thì Từ Lạc vô cùng hưng phấn , ánh mắt nóng bỏng như nhìn thấy mỹ nữ đang cởi từng nút áo.
Ngay khi Từ Lạc chuẩn bị hành sự thì không biết từ góc nào , Khu Hồn Thảo chưa kịp đốt hay vì cái gì mà một âm hồn đã xông vào doanh trại như chỗ không người.
" Á á ... cứu mạng !"
Một thiếu nữ bị âm phong cuốn lấy, ngay lập tức một đầu tóc đen nhánh, mượt mà trở nên trắng xóa , xơ xác như rễ cây khô. Làn da non mềm liền trở nên nhăn nhúm, khô quắt như vỏ cây khô, mặt mày trắng bệch , hốc mắt lỏm sâu, hai mắt vô thần..... Bịch một tiếng , thân thể thanh xuân giờ đây đã trở thành một cái xác khô, héo hắt nằm chỏng chơ trên mặt đất .... chết lặng... vô thanh vô tức.
" Nhanh! Lập tức đem thi thể đi thiêu hủy , nếu không nàng cũng sẽ trở thành âm hồn. "
Từ Lạc hét lớn, đồng thời nhanh tay quăng cây đuốc vào thi thể . Lửa bùng lên sáng rực , Từ Lạc như phát hiện cái gì đó , ngẩng đầu nhìn lên lập tức tê cả da đầu. Xa xa, mấy chục âm hồn hóa thành hắc phong ầm ầm lao tới.
" Chạy !"
Từ Lạc quát lên, đồng thời nhảy vọt qua hàng rào doanh trại. Quay đầu nhìn lại, hơn 30 người trong doanh trại, ngay cả một tiếng hừ cũng không có, lập tức ngã xuống , trở thành những thi thể khô quắt , không quá một giờ sau , tất cả đều sẽ trở thành âm hồn,
" Mẹ nó ..." Mắt thấy âm hồn đang hướng về phía mình, Từ Lạc chửi đổng rồi đưa tay lên , một đạo phù lục xuất hiện trong lòng bàn tay hắn lập tức đánh vào ngực hắn.
Trong phút chốc , Từ Lạc trở nên khác hẳn, như một mũi tên lao đi xé gió. Từ Lạc chạy mãi không biết bao lâu , đến một ngọn núi hoang , kiểm tra xung quanh không thấy bóng dáng âm hồn hắn mới thở phào một hơi, ngồi phịch xuống một gốc đại thụ thở hồng hộc , rồi lấy ra một bình ngọc nhỏ đổ ra một hạt đan dượt nuốt vào.
" Năm đó... cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra chứ ? Tại sao thế giới lại biến thành thế này ? "
Từ Lạc vẫn còn nhớ rất rõ năm đó xảy ra một trận địa chấn lớn, ban ngày bỗng dưng biến thành đêm đen , giữa không trung xuất hiện một khe nứt rồi từ trong đó chui ra một vầng Minh Nhật âm trầm lạnh lẽo . Sau đó....
Sau đó cái gì hắn cũng không biết.
Từ Lạc có cảm giác là mình đã chết rồi, chết trong trận địa chấn quái dị đó.... bởi vì khi hắn có được ý thức , hắn đã đầu thai chuyển thế ở một thế giới khác. Khoảng nửa năm trước, hắn chợt phát hiện trong thức hải mình một khối bia đá không trọn vẹn có khắc hai chữ là Giới Bia.
Thông qua Giới Bia , Từ Lạc trở lại địa cầu thì phát hiện nơi này đã trở thành một đống hoang tàn , đổ nát . Một thế giới chìm trong tận thế !
Người sau khi chết, trở thành âm hồn bất tán đi lòng vòng hút lấy nguyên khí của người sống. Nhân loại quay cuồng trong sự diệt vong , Minh Nhật giáng lâm , toàn thế giới biến thành luyện ngục.
" Ài..."
Từ Lạc thở dài đứng lên, chợt cảm giác có gì đó sai sai. Quả nhiên ở phía xa xa có một âm hồn đang lao tới.
" Lại tới sao? Âm hồn bất tán đúng không ? " Từ Lạc nhếch mép cười lạnh." Nếu các ngươi kéo bè kéo lũ, ta không có cách nào. Chỉ một mình ngươi cũng dám đến hút nguyên khí của ta ? Chỉ e là ngươi chưa biết danh hào của ta là Từ Lão Ma ... "
Ngay lập tức Từ Lạc đưa tay lên , một trận kỳ đủ màu sắc bỗng dưng xuất hiện. Mười lá cờ không lớn, cán gỗ hòe một thước hai , lá cờ bằng vải bố lấy Từ Lạc làm trung tâm, cắm ở xung quanh.
Âm hồn đã đến rất gần, Từ Lạc tay bấm pháp quyết, miệng lẩm nhẩm rồi hét lớn :
" Lên ! "
Xoẹt !
Mười cây trận kỳ đón gió mà lên,hào quang chói mắt, liệt hỏa phừng phừng biến thành mười con hỏa xà vây lấy âm hồn.
" Tê tê tê.... " Âm hồn quằn quại , biến ảo thành đủ thứ hình ảnh, kịch liệt dãy dụa rít lên.
" Thu cho ta !" Từ Lạc khẽ gầm lên, đưa tay tế ra một hồn đỉnh hút âm hồn vào trong.
Bên trong hồn đỉnh khắc đầy trận pháp, cho dù âm hồn dãy dụa thế nào cũng không thể thoát được.
" Tính ra thì bái nhập môn hạ của Xích Luyện lão nhân cũng đã được nửa năm, tay nghề bắt hồn cũng khá thành thục.... Ài, cũng may là thế giới này toàn là âm hồn chứ không thì lại phải rút hồn của phàm nhân ở thế giới kia. Để coi nào, tháng này bắt được 39 âm hồn , so ra thì gần gấp đôi tháng trước.. " Nhìn âm hồn giãy dụa trong đỉnh , Từ Lạc khẽ gật gù. " Trở về giao nộp cho Xích Luyện lão nhân hai ba cái là được, còn lại là của ta tu luyện. Nếu không có trở ngại đột ngột thì lần này chắc có thể đột phá Dưỡng Khí bước vào Hóa Khí cảnh. "
Đem hồn đỉnh thu vào nhẫn trữ vật, Từ Lạc khẽ phẩy tay, mười cây trận kỳ bay tới trong tay , hắn hưng phấn tự nói : " Chờ ta bước vào Hóa Khí cảnh thì có thể đem toàn bộ mười cây trận kỳ này tế luyện thành Âm Sát Hồn Khôi Kỳ , lúc đó là có thể bố trí Thập Phương Phệ Hồn Trận. "
Âm Sát Hồn Khôi Kỳ cần có đại lượng âm hồn tế luyện, đối với ma tu mà nói thì đây là một việc không dễ dàng gì. Tuy nhiên với Từ Lạc mà nói thì ở thế giới này, âm hồn khắp nơi , số lượng có thể nói là vô vàn không đếm xuể, đơn giản chính là một bảo khố sử dụng cả đời cũng không hết. Đừng nói là tế luyện Âm Sát Hồn Khôi Kỳ mà ngay cả chế tạo ra Quỷ Hồn Phiên là thứ mà chính bản thân đám tu sĩ ma đạo nghe thấy cũng sợ mất mật.
" Thiên thời, địa lợi , nhân hòa. Lần này Từ Lạc ta đều độc chiếm, nếu như không thể trở thành Ma đạo lão tổ thì thật là có lỗi với lão thiên gia tàn bạo , thô lỗ đã hậu ái. Hắc hắc hắc...ây... không phải.... lão ma không phải cười như vậy, phải cười thế này mới đúng ... Kiệt..kiệt...kiệt... "
Từ Lạc lấy ra một tấm áo choàng đen kịt khoác lên mình rồi từ từ tan biến trong màn đêm u ám để lại tiếng cười quái dị và đầy man rợ vang vọng trong núi rừng.