Chương 18: Tư Đồ

Chương 18: Tư Đồ

“Úy Trì, nghe nói phủ đệ của Tư Đồ thống lĩnh của Kiếm vệ có cỏ đen phải không? Hắn tựa hồ là kẻ phản đối nhất đối với việc ta trở thành Thất Mai Thiếu chủ, thống lĩnh Mai vệ...”

Trong đại điện của Tư Phàm cung, giọng nói của Ninh Phàm vô cùng nhẹ.

“Bẩm Thiếu chủ, nhị ca tính khí có chút cứng cỏi, đối với Thiếu chủ lại có thành kiến, tuy nhiên... hắn hẳn không ác ý...”

Nếu có người đang ở đây tất sẽ phát hiện, giờ phút này đường đường là Úy Trì thống lĩnh Mai vệ, nhân vật tàn nhẫn giết người không chút do dự, bây giờ lại cung kính trước Ninh Phàm.

Úy Trì giờ phút này hoàn toàn phục Ninh Phàm. Ninh Phàm là tam chuyển luyện đan sư. Là luyện đan sư có thể luyện chế ra Kim Đan kỳ đan dược! Ở Việt Quốc đi tới chỗ nào cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ của Kim Đan cao thủ! Loại phẩm cấp luyện đan sư này, lực hiệu triệu phải nói là cực kỳ kinh khủng. Chỉ cần hắn nói một câu, muốn giết người nào, sợ rằng sẽ có vô số dung linh cao thủ của chính đạo, ma đạo vì một viên đan dược mà nghe Ninh Phàm ra lệnh.

Thậm chí nếu đan dược quý trọng một chút, cho dù Kim Đan lão quái, cũng phải tới giúp Ninh Phàm một tay.

Từ trước lão ma là tam chuyển luyện đan sư, lúc tấn công chính đạo, một tiếng hiệu lệnh, cũng có vô số ma đầu hưởng ứng đi theo, tình cảnh ấy... chậc chậc chậc...

Trong lòng của Úy Trì tự động tưởng tượng đến cảnh Ninh Phàm tấn công chính đạo, thì tràng diện nhất hô bách ứng thật lớn như thế nào. Hắn nhớ tới Ninh Phàm hôm đó sát khí kinh khủng như thế nào, lại càng bội phục hơn.

“Lúc nào mới có thể cùng Thiếu chủ đi ra ngoài trừ bỏ một tông môn của chính đạo đây, lúc đó mới là chuyện sảng khoái nhất. Bao nhiêu năm ta không đàng hoàng giết người, trừ bỏ tông phái rồi!

Khi hắn tha hồ tưởng tượng tương lai, thì thanh âm của Ninh Phàm vang lên.

“Úy Trì, Úy Trì, tỉnh lại đi, chớ tẩu thần. Ta đang nói chuyện với ngươi...”

“Khụ khụ khu... Thiếu chủ, ngại quá, thuộc hạ thất lễ...”

Úy Trì lúc này mới lấy lại tinh thần từ trong vọng tưởng, giương mắt nhìn Ninh Phàm

“Thiếu chủ mới vừa nói gì, có thể lặp lại lần nữa không?”

“Ta nói ngươi dẫn đường ta đi Kiếm vệ phủ đệ gặp Tư Đồ một chút, thuận tiện nhổ mấy cọng cỏ đen của hắn.”

“Hả?! Thiếu chủ, không được, nhị ca đối với ngài thành kiến không nhỏ. Kiếm khí của hắn ác liệt vô cùng, giết người uống máu, lỡ khi vừa thấy ngài, đem ngài giết chết thì làm thế nào ấy, thành chủ sẽ trách tội thuộc hạ.”

Úy Trì có chút bận tâm Tư Đồ sẽ bóp chết Ninh Phàm.

“Lúc trước ta luyện ra một trăm viên ‘Nhật Nguyệt đan’, chắc có một trăm tên Mai vệ đã đột phá bình cảnh ích mạch tầng năm rồi chứ...”

Ninh Phàm không khỏi cười một tiếng.

“Mang một trăm Mai vệ đó đi cho Tư Đồ thống lĩnh nhìn một chút. Ninh Phàm ta có tư cách thống lĩnh Mai vệ, trở thành Thất Mai Thiếu chủ hay không”

Ninh Phàm dẫn Úy Trì cùng một trăm Mai vệ đi tới Tư Đồ phủ.

Đại môn đóng chặc, ngoài cửa có chừng năm trăm Kiếm vệ. Người người mặc kiếm bào đỏ thẫm, trên bả vai có thêm đồ án thất kiếm.

Đã sớm biết Ninh Phàm muốn tới, vừa thấy Ninh Phàm, năm trăm Kiếm vệ nghiêm chỉnh huấn luyện, xếp hàng thành một Ngư Lệ kiếm trận.

Kiếm ý mãnh liệt, phô thiên cái địa mà đến khiến Ninh Phàm theo bản năng lui về phía sau hai bước mới đứng vững thân hình. Mà một đám Mai vệ thì thảm hại hơn, không ít người đều bị kiếm ý phóng đến đánh cho ngã nhào trên đất.

Hạ mã uy! Kiếm vệ thống lĩnh Tư Đồ này muốn hạ mã uy mình!

- Thuộc hạ ra mắt Úy Trì thống lĩnh. Tư Đồ thống lĩnh phân phó, nếu Úy Trì thống lĩnh tới, một mình vào phủ, nhưng nếu dẫn ‘người ngoài không liên quan’ tuyệt đối không thể vào!

Đáp lời là một gã nam tử đeo kiếm đằng đằng sát khí, ích mạch tầng mười. Hắn cũng không thèm nhìn tới Ninh Phàm, ’người không liên quan’ dĩ nhiên là có ý chỉ về phía Ninh Phàm.

Thiếu chủ thì đã sao? Kiếm vệ bọn họ chỉ nhận thành chủ Hàn Nguyên Cực, chỉ phục Hàn Nguyên Cực!

“Ta là Thất Mai Thiếu chủ, có chuyện quan trọng phải gặp Tư Đồ thống lĩnh.”

Đối diện, nam tử đeo kiếm lạnh nhạt, Ninh Phàm không sợ chút nào, bước ra một bước, kiếm ý nóng bỏng như lửa, nhấc bay kiếm ý của năm trăm Kiếm vệ.

“Kiếm ý cấp bậc dung linh!? Đây là tu vi ích mạch tầng năm?

Nam tử đeo kiếm sắc mặt đại biến. Ninh Phàm trước mắt căn bản hoàn toàn khác với tin đồn! Cũng không phải là tu vi ích mạch tầng một, càng không phải là tay mơ gầy yếu!

Kiếm ý cấp bậc dung linh, kiếm ý như vậy, nam tử đeo kiếm chỉ cảm thụ qua từ trên người của một người là Tư Đồ thống lĩnh!

Nam tử đeo kiếm rõ ràng là tu vi ích mạch tầng mười, khoảng cách dung linh chỉ kém một đường. Nhưng hắn đối mặt Ninh Phàm, lại mơ hồ có loại cảm giác Ninh Phàm chỉ cần chợt động ý niệm, kiếm ý nóng bỏng như lửa sẽ hóa thành một thanh kiếm mang màu đen chém chết mình.

Giờ khắc này, trong đầu của nam tử đeo kiếm chỉ có một loại cảm giác, đó chính là tuyệt đối không thể ngăn cản Ninh Phàm!

“Úy Trì, chúng ta vào đi thôi, xem ra Tư Đồ thống lĩnh đang đợi chúng ta.”

Ninh Phàm cũng không thèm nhìn tới nam tử đeo kiếm, dẫn Úy Trì cùng trăm tên Mai vệ thẳng tiến vào Tư Đồ phủ. Sau khi Ninh Phàm vào phủ, nam tử đeo kiếm mới thở phào nhẹ nhõm, cười khổ.

“Không hổ là đệ tử được thành chủ thu...”

Tư Đồ phủ trang hoàng cực kỳ xa hoa, kim ngọc lót đầy địa, san hô điêu lan. Ngoại viện là một chỗ hoa viên, rộng ngàn trượng, cũng không biết Tư Đồ có loại thủ đoạn nào, nơi đây bốn mùa như xuân, hoa nở khoảnh khắc.

Duy nhất cổ quái là bên trong vườn hoa, khắp nơi có thể thấy vô số bia mộ. Phảng phất cả vườn xuân sắc đều là lễ truy điệu những mộ này.

Trong mộ truyền ra tia kiếm ý, khiến Ninh Phàm nhíu mày một cái.

“Phần mộ ở đây bất phàm...”

Chúng Mai vệ nghe Ninh Phàm nói như vậy, tất cả lắc đầu một cái, không hiểu. Một ít ngôi mộ thôi có thể có gì bất phàm? Vậy mà Úy Trì nghe lời nói của Ninh Phàm hơi biến sắc mặt, thầm khen Ninh Phàm nhãn lực không tầm thường.

Những mộ phần này quả thật bất phàm.

Úy Trì chuẩn bị giải thích cho Ninh Phàm lai lịch của những ngôi mộ này, nhưng trước khi hắn mở miệng, sau lưng mọi người đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm cười lạnh.

“Bất phàm? Hừ! Dựa vào ngươi cũng có thể nhìn ra mộ này bất phàm sao!?”

Chúng Mai vệ vừa thấy người nói chuyện, tất cả khom người hành lễ.

Ninh Phàm quay đầu, nhìn người nói chuyện, là một nam tử trung niên thon gầy hơn ba mươi tuổi. Tóc dài rối tung, lại ăn mặc tăng y màu đen tăng y. Một đôi con mắt, tựa vẩn đục, tựa thanh minh, cực kỳ bất phàm.. Hai hàng lông mày như kiếm, lông mày xéo dài tận chân tóc, mắt như chim ưng, hiển nhiên mang một cổ khí lạnh lùng sát phạt.

“Ta bất kể ngươi làm như thế nào dụ được chủ công vui vẻ, cho ngươi ba hơi, cút ra khỏi Tư Đồ phủ!”

Nam tử trung niên ngữ khí bá đạo, không một chút đường sống dành cho Ninh Phàm.

Người này chính là người đứng đầu Kiếm vệ, Tư Đồ!

“Nhị ca, hắn nói thế nào cũng là Thiếu chủ...”

Úy Trì nói giúp.

“Im miệng!”

Tư Đồ lạnh lùng quát.

Sau ba hơi nếu Ninh Phàm không cút ra khỏi Tư Đồ phủ, hắn thật sẽ giết người, hắn làm được!

Ninh Phàm đánh giá Tư Đồ, người này căn cốt như kiếm, tính cách nhất định là thà bị bẻ gảy chứ không chịu cong, muốn cho loại người như vậy phục mình, chỉ dựa vào thực lực, sợ rằng khó khăn. Đối phó loại người như vậy, phải dục cầm cố túng.