Chương 28: Chao Xìn! 2010

Cha của Trình Hành tổng cộng có năm anh chị em, trên ông ấy có một anh trai và một chị gái, dưới có hai em gái, thế hệ ông bà nội của Trình Hành mặc dù nghèo, nhưng ai cũng thích có con, trên cơ bản nhà nào cũng có ba bốn đứa con trở lên.

Nhà ông bà hai của Trình Hành, thậm chí còn sinh mười người con.

Vốn dĩ ông bà nội của Trình Hành có sáu người con, đứa đầu tiên sinh ra đã chết yểu, thời đại đó, bởi vì không có tiền, điều kiện y tế kém, trẻ con sinh ra mà chết yểu cũng không phải chuyện gì lạ.

Cha của Trình Hành có rất nhiều anh chị em, anh em họ của Trình Hành đương nhiên cũng rất nhiều.

Mà Trình Văn chính là người có quan hệ tốt nhất trong số rất nhiều anh em họ đó của hắn.

Lúc đó cha mẹ Trình Hành vẫn chưa phát đạt, Trình Hành vẫn còn ở quê đi học cùng ông bà nội, lúc ấy Trình Hành học tiểu học ở quê, Trình Văn học sơ trung ở trên thị trấn, khi đó nhà họ rất nghèo, Trình Văn vì ở lại trường, mỗi cuối tuần sẽ về nhà một lần, mà mỗi lần cô về, đều sẽ mang chút đồ ăn vặt cho Trình Hành, khi đó hắn đang học lớp hai.

Bởi vậy, Trình Hành nhỏ mỗi lần đều rất mong chờ người chị họ này từ trên thị trấn trở về.

Ký ức hai năm ở quê đó, cũng là một đoạn ký ức thú vị nhất trong thời thơ ấu của hắn.

Sau này, cha mẹ hắn làm ăn phát đạt, kiếm được tiền, Trình Hành đã theo cha mẹ rời quê lên thành phố.

Thành tích học tập của Trình Văn luôn rất tốt, Trình Hành lúc học lớp của Trịnh Hoa, cũng nhiều lần nghe thầy ấy nhắc tới thành tích lúc trước của chị họ hắn ở trường tốt như thế nào, nhưng Trịnh Hoa cũng không biết quan hệ của hai người là chị em họ.

Bây giờ Trình Văn đang học đại học Phục Đán ở Hải Thành, đã là sinh viên năm thứ tư rồi.

Cha mẹ Trình Hành luôn bảo hắn phải học tập người chị họ này, mỗi lần thi xong, nhìn thấy điểm của hắn kém, đều sẽ nói giá như con có một nửa thành tích của chị Văn Văn thì tốt rồi.

Mỗi lần nghỉ đông hay nghỉ hè, Trình Văn cũng đều muốn giúp Trình Hành học bù, nhưng khi đó Trình Hành ham chơi, căn bản không muốn học.

Trình Văn biết thành tích học tập của Khương Lộc Khê, hơn nữa ấn tượng của Trình Văn trước mặt cha mẹ hắn lại rất tốt, cho nên Trình Hành mới nhờ Trình Văn hỗ trợ đi tìm Khương Lộc Khê, chỉ cần Trình Văn nói ra thành tích học tập của Khương Lộc Khê, như vậy tỷ lệ Khương Lộc Khê được cha mẹ hắn đồng ý là 100%, bằng không với tuổi của Khương Lộc Khê bây giờ, Trình Hành thật sự sợ cha mẹ sẽ nghĩ hắn thích cô, muốn nhân lúc học bù mà gần gũi với cô, dù sao chỉ cần tiếp xúc ở khoảng cách gần, nhan sắc tuyệt trần của Khương Lộc Khê sẽ khiến người ta không thể nào phớt lờ được.

Trình Hành sẽ không làm chuyện mà bản thân chưa nắm chắc, nếu không lúc Khương Lộc Khê đến, cô ấp úng nói không nên lời ưu điểm của bản thân ở đâu, sau đó không được cha mẹ hắn đồng ý, e là cô sẽ rất thất vọng.

Sau khi đi ra ngoài, Trình Hành gọi điện thoại cho Chu Viễn.

“Alo, Trình ca.”

“Mười phút sau, tiệm net Lạc Nhật.”

“Bây giờ tao đang ở đây rồi.” Chu Viễn đáp.

“...”

Hắn men theo lề đường vẫy một chiếc taxi.

“Bác tài, tiệm net Lạc Nhật.”

“Được.”

Hắn cũng chẳng ở nhà chờ, chờ sau khi ký xong hợp đồng rồi tính, nếu không để Khương Lộc Khê nhìn thấy mình, cô chưa chắc đã nhận lời.

Cho dù Trình Hành muốn giúp cô, nhưng với những gì cô biết về hắn bây giờ, e là cô cũng sẽ cảm thấy hắn có ý đồ khác, cũng sẽ cảm thấy hắn mời cô làm gia sư là có mục đích gì đó.

Đến tiệm net tìm thấy Chu Viễn, Trình Hành mở máy tính bên cạnh y.

Trình Hành nhìn xung quanh, 10 năm trước, tiệm net chính là thiên hạ của CF.

Cả tiệm net có đến một nửa đang chơi CF, số còn lại là đang chơi Dungeon Fighter, QQ Speed, Audition - những game mà con gái thích chơi, còn lại là treo QQ nói chuyện phiếm, hoặc xem phim truyền hình.

Logo của Tudou đã lâu rồi Trình Hành không còn nhìn thấy nữa.

Chu Viễn đang chơi CF, cầm AN94 chơi chế độ đặt bom.

Đây là một khẩu súng bình dân, cần phải đạt đến cấp bậc Thượng sĩ, hơn nữa phải tốn 26000GP mới mua được.

Ngoại trừ những người chơi hệ P2W, thì đây xem như là khẩu súng được rất nhiều người chơi hệ F2W yêu thích nhất.

“Trình ca, chơi đặt bom không?” Chu Viễn hỏi.

“Không chơi, tao chơi chế độ Zombie.” Trình Hành nói.

Trình Hành chơi CF không thích chơi chế độ đặt bom này lắm, hắn thích chơi chế độ Zombie, hoặc là chế độ đấu đơn hơn.

Hắn đăng nhập vào tài khoản của mình, phát hiện bên trong có rất nhiều vũ khí Hoàng Kim, hơn nữa còn có rất nhiều vũ khí phiên bản giới hạn cần phải bỏ tiền ra mua, tất cả đều đã được gia hạn hơn một năm, còn về phần đạo cụ nhân vật, tất cả đều đã mua hết.

Lúc này Trình Hành mới nhớ ra, năm đó lúc hắn chơi CF, đúng là đã đập vào không ít tiền.

Cầm một khẩu súng bắn tỉa, Trình Hành đi chơi chế độ Đấng Cứu Thế trong chế độ Zombie.

Khương Lộc Khê đi theo Trình Văn khoảng mười mấy phút, sau đó rẽ từ đường lớn vào một con đường nhỏ, không lâu sau, một căn biệt thự nhỏ xinh xắn đã xuất hiện trước mắt cô.

Biệt thự cũng không cao, chỉ có hai tầng, nhưng trước cửa có xe đậu, trước biệt thự còn có một khoảng sân rất rộng, căn nhà này cho dù đặt ở nông thôn hay ngoại ô như Bình Hồ cũng phải mất không ít tiền. Huống chi nơi này là khu vực khá sầm uất trong thành phố, nhưng người ta có thể mời gia sư đều là người có tiền, Khương Lộc Khê cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Hơn nữa cô cảm thấy, một thời gian sau, cô cũng có thể sở hữu những thứ này.

Trình Văn mở cửa, Khương Lộc Khê dừng lại.

“Sao vậy?” Trình Văn quay đầu lại hỏi.

“Xe này của em...”

Khương Lộc Khê không biết chủ nhà có cho cô dắt xe vào trong không, nhưng nếu để ở ngoài cửa, cô lại sợ xe bị trộm mất, hồi cô học sơ trung, xe đạp của cô đã từng bị trộm mất một lần, lúc đó cô đã buồn suốt mấy tháng trời.

“Đẩy vào trong sân là được rồi, không sao đâu.” Trình Văn cười nói.

Càng nhìn cô bé này, Trình Văn càng thêm yêu thích, lúc đầu chưa phát hiện ra, đến lúc nhìn gần, cô mới nhận ra phía sau cặp kính cận cùng mái tóc che khuất kia là một gương mặt xinh đẹp đến kinh diễm.

Cho dù đều là nữ giới, nhưng Trình Văn cũng cảm thấy Khương Lộc Khê rất xinh đẹp.

Quan trọng là cô bé này có hoàn cảnh đáng thương, nhìn có vẻ gầy yếu, nhưng giữa hai đầu lông mày lại toát ra một sự kiên cường đặc biệt.

Cũng chẳng trách tiểu tử thúi Trình Hành nhà cô không tìm ai mà lại đi tìm cô bé này làm gia sư.

Ai mà nhìn cô mà lại không thích cho được chứ?

Trình Hành muốn học hành cho giỏi?

Đánh chết Trình Văn cũng không tin.

Nếu hắn thật sự muốn học hành cho giỏi thì cô đã giúp hắn học bù từ sớm rồi.

Nhưng ai bảo tên tiểu tử thúi này chẳng bao giờ chịu nhờ cô giúp đỡ, Trình Văn cũng thật sự không biết, rốt cuộc chuyện này là giúp hắn hay là hại hắn nữa.

Gia cảnh nhà Trình Văn cũng không được tốt, năm đó cô liều mạng học tập cũng là muốn sau này cha mẹ và cô đều có cuộc sống tốt hơn, bởi vậy lúc này đây cô rất đồng cảm với Khương Lộc Khê, cho nên mới nói với Trình Hành câu đó.

Có lẽ hắn có thể theo đuổi được Trần Thanh, nhưng tuyệt đối không theo đuổi được Khương Lộc Khê, bởi vì một cô gái như vậy, nếu bị em trai cô quấy rầy, e là sẽ rất phiền lòng.

Nhưng mọi chuyện đều có hai mặt, tuy khả năng cao sẽ bị Trình Hành quấy rầy, nhưng Khương Lộc Khê cũng có thể nhân cơ hội này kiếm được nhiều tiền hơn.

Cao trung còn đỡ, đến lúc học đại học, chỗ cần dùng đến tiền còn nhiều hơn nữa.