Đúng lúc này, mấy người đứng xem ở phía tây đột nhiên chỉ lên trời rồi thốt to:
- Đó là cái gì vậy!!
Mọi người ngẩng đầu, thấy một điểm sáng màu trắng bạc đang tiến đến rất nhanh.
- Là yêu thú! Nhanh chóng lên thành tường phòng vệ, mở ra Phòng Ngự trận hộ thành!!
Có người lớn tiếng gào thét.
- Không, đó không phải yêu thú, đó là cơ giáp khôi lỗi, là Nam gia chủ!!
- Cái gì!!?
Mọi người lại ngẩng đầu nhìn lên, lúc này đã có thể thấy rõ toàn bộ điểm sáng trắng bạc kia.
Một chiếc Huyền Ưng cực lớn giương cánh mười mấy mét đang nhanh chóng tới gần, bên trên đầu chim ưng còn có một người nam nhân đang đứng.
Không phải Nam Bất Hưu thì còn ai vào đây.
- Viên gia dĩ hạ phạm thượng, công nhiên khiêu chiến trật tự Kê Sơn, tội không thể tha thứ, tội lỗi nên trảm!! Dám cả gan cản ta, giết không tha!!
Người chưa tới mà tiếng đã tới trước, khiến tất cả các thế lực thành Kê Sơn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mà lúc này Nam Bất Hưu đã tới gần thành Kê Sơn, hai tay hắn quơ múa, bốn con Huyền Ưng xuất hiện rồi lập tức lao xuống người hai nhà Viên, Lục với tốc độ cực nhanh.
Sát lục cũng được triển khai ngay lúc này!
…….
Viên Thành ngẩng đầu, thấy Nam Bất Hưu đang nhanh chóng ép tới gần, hai mắt lập tức đỏ bừng.
Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt.
- Nam Bất Hưu, giết lão tổ Trúc Cơ ta, hủy hoại căn cơ Viên gia ta, hôm nay ngươi nhất định phải chết!
- Giết!
Viên Thành rống giận hô to, chân đạp phi kiếm nhanh chóng lao về phía Nam Bất Hưu.
- A! Ta có thể giết chết hai tên Trúc Cơ, ngươi dựa vào cái gì mà cảm thấy mình có thể giết được ta? Đầu óc bị nước vào phải không?
Nam Bất Hưu buồn bực suy nghĩ.
Hai cái Huyền Ưng chuyển hướng bay thẳng đến Viên Thành, hai cái khác bay về phía người hai nhà Viên, Lục.
Dương Dũng nghe thấy giọng nói của Nam Bất Hưu, nhất thời quá đỗi vui mừng, ngẩng đầu nhìn thấy hai chiếc Huyền Ưng bay tới, hắn vội vàng ngừng bước chân, la lớn:
- Gia chủ đã trở về, mọi người xếp thành vòng tròn chống đỡ công kích!
- Rõ!
Mọi người lớn tiếng đáp ứng, trong giọng nói tràn đầy vui mừng.
Bọn hắn biết mình không cần phải chết.
Gia chủ đã trở về, không cần liều mạng, việc bọn hắn phải làm bây giờ là bảo vệ chính mình cho tốt, không chết trước thắng lợi.
Đi theo sau lưng Dương Dũng là những người có chiến lực mạnh nhất, tất cả nhanh chóng tản ra bốn phía, tạo thành một vòng tròn bảo vệ phụ nữ và trẻ em ở chính giữa.
Lúc này, người của hai nhà Viên, Lục gào lên vọt tới, không ít người ném ra phù triện ý đồ làm Lực Vương cơ giáp nổ tung.
- Người bên ngoài ngăn trở công kích! Bên trong dùng công kích tầm xa!! Ngăn kẻ địch lại!!
Dương Dũng rống to.
- Giết!
Nhóm Người Máy Lực Vương vòng ngoài nắm chặt Trảm Yêu Kiếm điên cuồng công kích.
Bởi vì Người Máy có hình thể cao to, kiếm Trảm Yêu trong tay lại rất dài, trong lúc nhất thời khiến người hai nhà Viên, Lục không công kích vào được, bị chặn lại ở bên ngoài.
Cho dù là lực sĩ cấp 8, cấp 9 đối mặt với vài thanh kiếm Trảm Yêu công kích cùng lúc cũng không biết xuống tay ở chỗ nào, cho nên không dám tùy tiện xông vào.
Chỉ có luyện khí sĩ dùng một ít phù triện hoặc pháp khí tầm xa công kích khiến không ít Lực Vương bị thương, bị hủy hoại, thậm chí có người bị nổ chết.
Nhưng không có một người Nam gia lùi về sau, một khi Người Máy phía trước ngã xuống thì người phía sau sẽ lập tức tiến lên thế chỗ, từ đầu tới cuối vẫn duy trì trận hình khiến người hai nhà Viên, Lục bó tay hết cách.
Lúc này, hai tiếng thánh thót vang lên.
Tiếp theo là khắp trời đao gió như là từng thanh dao nhỏ quét qua.
Hai con Huyền Ưng vỗ cánh nhấc lên một lượng đao gió lớn bao phủ về phía người hai nhà Viên, Lục. Pháp thuật sánh ngang với thực lực Trúc Cơ căn bản không phải là đám người Lực Sĩ, Luyện Khí Sĩ này có thể ngăn cản được.
Vô số lưỡi dao gió sắc bén nháy mắt kích phá phòng ngự tráo hộ thân, đánh nát pháp y, đánh nát từng người của hai nhà Viên, Lục.
Hai con Huyền Ưng giống như hai cái cối xay thịt khổng lồ, điên cuồng càn quét khắp nơi, nơi đi qua không có một người hoàn chỉnh.
Viên Thành mất lý trí lao thẳng về phía Nam Bất Hưu, ở giữa không trung đụng phải hai con chim ưng, một chiếc biến lông vũ toàn thân thành khắp trời dao sắc đánh tới, nháy mắt đánh nát mấy đạo phòng ngự của Viên Thành.
Chiếc còn lại thì cận chiến, mỏ ưng và móng vuốt sắc bén lộ ra, khi phòng ngự tráo vừa vỡ nát thì lập tức một trảo bóp nát đầu của Viên Thành.
Trong nháy mắt, người của hai nhà Viên, Lục bị giết chết gần hết, thậm chí một Trúc Cơ đều không chống đỡ nổi một hiệp.
Nam gia xử lý gọn gàng như thế khiến tất cả người vây xem đều biến sắc, hiển nhiên là bị dọa sợ.
Có người thậm chí vội vàng lùi về sau, tránh xa nơi này.
Nam Bất Hưu đứng trên đỉnh đầu Huyền Ưng, lơ lửng giữa không trung, lạnh lùng nhìn xuống người hai nhà Viên, Lục thương vong hầu như không còn.