Chương 93: Tử Kỳ Của Viên Gia Các Ngươi Đến Rồi (2)

Trước nay chưa từng có, đối với người công khai phá hư quy tắc, ngoại trừ bị đuổi ra thành Kê Sơn thì bọn hắn không thể nghĩ ra được loại khả năng thứ hai.

À, cũng có khả năng bọn hắn sẽ bị Nam gia chủ giết chết.

Về phần người Nam gia sống hay chết thì bọn hắn đành bó tay không giúp được gì.

Dù sao thì Viên Thành cũng là cao thủ Trúc Cơ, một trong đại cao thủ ít có tại thành Kê Sơn, người bình thường tuyệt đối đánh không lại.

Mà nếu có người đánh lại thì cũng không nguyện ý liều mạng vì Nam gia. Bọn hắn lại không phải là quan hệ thông gia, tội gì phải làm thế.

…….

Nam gia.

Bên dưới phòng ngự tráo.

Liễu Như Hải và nhưng mà đều lòng như lửa đốt, nôn nóng vạn phần.

Liễu Như Uyên, Dương Dũng suất lĩnh thanh niên trai tráng trong gia tộc ngồi vào trong Người Máy Lực Vương, tất cả đều đã chuẩn bị tử chiến.

Gia chủ không ở đây, bọn hắn chính là phòng tuyến cuối cùng hộ vệ gia tộc.

- Còn có bao nhiêu linh thạch?

Dương Dũng hỏi.

- Vừa góp nhặt được một viên linh thạch trung phẩm, hơn ba trăm khối linh thạch hạ phẩm, tất cả đều nhét vào trong trận bàn rồi, nhiều lắm là có thể lại chống đỡ thêm một canh giờ nữa!

Một canh giờ sau, phòng ngự tráo nhất định sẽ bị phá vỡ!

Liễu Như Hải lau mồ hôi trên trán, nói nhanh.

- Không cần để ý đến trận bàn nữa. Khi nào phòng ngự tráo bị phá, mong hai vị Hoa luyện khí sư và Đồng luyện khí sư ngay lập tức phủi sạch quan hệ với Nam gia, bảo toàn tính mạng.

Những người khác, theo ta tử chiến!

Dương Dũng la to.

- Rõ!

Liễu Như Uyên, Liễu Như Hải, Liễu Như Sơn và những người khác lớn tiếng đáp ứng.

- Người Nam gia chưa bao giờ là thứ hèn nhát, những ai có khả năng chiến đấu thì đều cầm vũ khí lên, bảo hộ gia viên!

Liễu Như Uyên hô to.

Tất cả mọi người trong Nam gia, mặc kệ là người già hay trẻ nhỏ, đàn ông hay đàn bà, không ai nói nhiều lời, toàn bộ đều yên lặng đi vào trong Người Máy Lực Vương, điều khiển nó yên lặng đứng sau lưng Dương Dũng, Liễu Như Uyên.

Ba người Hoa Hưng Đồ, Hoa Hưng Hà, Đồng Siêu đều chấn động không thôi, bọn hắn bị xúc động bởi sự kiên định và thấy chết không sờn của Nam gia, từ trên xuống dưới không hề có một người hèn nhát.

Đồng Siêu hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên kiên định, nói:

- Ta làm việc cho Nam gia, thu nhận bổng lộc của Nam gia. Trong thời khắc Nam gia gặp nguy nan, sao ta có thể một mình chạy thoát thân chứ!

- Đúng thế! Hoa gia cũng không có kẻ hèn nhát! Nếu đã lựa chọn làm việc tại Nam gia, ta chưa từng nghĩ đến việc một mình sống tạm. Muốn tử chiến vậy thì cùng nhau tử chiến!

Hoa Hưng Hà lớn tiếng nói.

Lúc này, trên cơ thể đã gầy hơn rất nhiều kia tràn đầy sự quyết tâm.

- Nam gia chủ đã truyền thụ kỹ năng luyện khí cho ta, coi như là sư phó của ta, sao ta có thể lâm trận bỏ chạy chứ! Cùng lắm thì chết thôi.

Hoa Hưng Đồ cũng hô to.

Nói xong, ba người im lặng không nói gì, trầm mặc đi vào bên trong Người Máy.

Trong lòng lại âm thầm kêu khổ, mẹ ơi, hi vọng chút nữa đừng đánh thật.

- Được, ba vị đồng cam cộng khổ, Nam gia chúng ta ghi nhớ trong lòng! Hôm nay tử chiến, mời chư vị đi theo cờ lớn Nam gia!

Dương Dũng lớn tiếng nói rồi mở ra cờ lớn Nam gia, trường thương xem như cột cờ, cố định cờ lớn lên trên rồi cắm ở sau lưng.

Gió thổi tới, cờ tung bay!

Sát khí bùng nổ.

Nam gia chưa bao giờ có kẻ hèn nhát.

Tất cả mọi người đều trầm mặc nhìn ngoài cửa lớn Nam gia, lặng lẽ đợi phòng ngự tráo tan vỡ.

Khi phòng ngự tráo tan vỡ chính là khi bọn hắn công kích.

Phòng ngự tráo không có linh thạch cung ứng càng ngày càng yếu, thời gian trôi qua, dần dần trở nên trong suốt.

Đôi mắt điên cuồng của Viên Thành nhìn thấy phòng ngự tráo trở nên trong suốt và gần như tan vỡ, trên mặt lộ ra nụ cười bệnh hoạn ác độc.

Hắn ta quát ầm lên:

- Tiếp tục công kích!

Âm thanh khàn khàn chậm rãi trở nên sắc bén, lộ ra sự bệnh hoạn và điên cuồng. Giống như chỉ có làm như vậy thì hắn mới có thể áp xuống sự bất lực của mình, khiến hắn ta trở nên mạnh mẽ.

Rầm rầm rầm!

Hàng loạt hỏa phù nổ tung bên trên vòng phòng hộ khiến nó chỉ còn lại một lớp mỏng manh.

Viên Thành cười như điên, gắng sức vung mạnh pháp kiếm trong tay.

- Tiếu Nhật Trảm!

Một đầu sói được tạo thành kiếm khí lao về phía phòng ngự tráo, oanh một tiếng, phòng ngự tráo tan vỡ, hóa thành vô số chấm điểm sáng rồi tiêu tan ở trong thiên địa.

- Giết!

- Giết vào đi, không chừa một mống!!

Viên Thành điên cuồng la to rồi vọt vào trong, luyện khí sĩ và lực sĩ hai nhà Viên, Lục vây công cũng điên cuồng gào thét vọt vào.

Dương Dũng rút ra Trảm Yêu Kiếm, lớn tiếng gào thét:.

- Bảo vệ gia viên! Giết!!

- Giết!!

Toàn bộ người Nam gia đi theo sau lưng Dương Dũng, không ai sợ chết.

Người của các đại thế lực vây xem đều quay đầu không đành lòng nhìn cảnh tượng này.