Chương 84: Viên Gia Trúng Bẫy (2).

Nam Bất Hưu khinh thường bảo tiếp:

- Còn nếu như thực lực ngang nhau, thì giết chết. Tuyệt đối không được lưu tình, nghe rõ chưa?

- Vâng.

Đám người Hạng Kế tuy có Người Máy Lực Vương nhưng cũng chỉ so bằng với Lực Sĩ cấp bảy, năng lực có hạn. Đối đầu với Lực Sĩ cấp cao, hay cao thủ Trúc Cơ, ngoại trừ bị hành hạ đến chết ra, cũng không giúp hắn được bao nhiêu.

Thậm chí vì cứu bọn hắn mà hắn sẽ bị vướng tay vướng chân.

Hạng Kế cũng không phải loại người lằng nhằng, lập tức truyền mệnh lệnh cho mọi người đi đến miệng cốc Đào Hoa.

Vì tránh cho hai bên lao vào đánh nhau.

Nam Bất Hưu ra lệnh cho Hạng Kế và những người khác ẩn núp, để mình hắn đứng ở miệng cốc.

- Vị bằng hữu này, ngươi đi theo đội ngũ Nam gia ta là có ý gì?

Nam Bất Hưu quay về đằng sau hô.

Cánh rừng phía sau rất yên tĩnh, không có người đi ra, nhưng hắn biết, kẻ bám theo mình chắc chắn nghe thấy.

- Không ra? Vậy thì phải ngồi chờ ngươi ra rồi!

Nam Bất Hưu cũng không vội, hắn triệu hồi ra một con Huyền Hổ, thêm một Huyền Phong canh gác bốn phía. Sau đó nhóm lửa, móc ra một ấm chén trà, pha nước nóng uống.

Thay vì đợi đến lúc chiến đấu với yêu thú, bị người khác đánh lén, không bằng để người ta chủ động xuất hiện, dẫn theo đống người, đánh nhau trực diện luôn.

Tia lửa văng khắp nơi, vật đổi sao dời.

Thời gian trôi qua, thoắt cái đã đến đêm khuya.

Nam Bất Hưu vẫn vững như núi, định như tùng, nghịch cành cây khô, âm thanh răng rắc vang lên.

Lúc này, một tiếng xé gió nổi lên, hai bóng người nhanh chóng bay tới, trong rừng cây ngoài sơn cốc cũng phát ra tiếng cành cây gãy rắc rắc đứt đoạn, kèm theo tiếng bước chân.

Nam Bất Hưu ngẩng đầu, nhìn hai thân ảnh đang dần ép sát tới, khẽ nhíu mày.

- Hai cao thủ Trúc Cơ lận à, đúng là quan tâm ta quá!

- Giết!

Tay phải hất lên, năm quả khôi lỗi cầu bay về phía hai Trúc Cơ kia, đi lên cao một trăm mét thì nổ tung.

Gào – –

Năm con Huyền Ưng cơ giáp gào một tiếng, cũng chạy về hướng hai tên kia, ba chiếc đánh cận chiến, hai chiếc vờn xung quanh, lông vũ hóa thành lưỡi dao sắc bén quấy rầy tập kích từ bốn phía.

Tay trái huy động hai quả cầu khôi lỗi bay ra ngoài cốc về phía cánh rừng, đúng lúc này, một đám người mặc đồ đen từ trong rừng bay vào kêu gào từ giết, đều là Lực Sĩ cấp tám, cấp chín, ước chừng khoảng ba mươi đến năm mươi người.

Một tiếng nổ, hai con Huyền Hổ gầm thét nhảy ra.

- Cái gì! Sao vẫn còn hai con thế!!?

Trảo Mễ Trường Lợi chộp tới, đám người kinh hãi, nâng đao đỡ lấy.

Két

Đao bay, xương gãy.

Móng vuốt lớn dạng bồ phiến cào xuyên lồng ngực, cả người bọn chúng nháy mắt nổ tung, máu tươi bắn khắp nơi.

Gào – –

Hai con robot Huyền Hổ gầm rống lên, lao vào trong đám người tàn sát.

Lực Sĩ cấp chín còn có thể cầm cự một lát, Lực Sĩ cấp tám không có cơ hội phản kháng, lập tức bị nổ tung.

Cho dù một đám Lực Sĩ cấp chín, kinh nghiệm phong phú, sử dụng không ít pháp khí khống chế, nhưng hai con robot kia vô cùng thông minh, phối hợp trơn tru với nhau, như thổ kê ngõa khuyển, dễ dàng đánh bại tất cả.

Âm thanh thảm thiết vang bên tai không dứt.

Mùi máu tanh tràn ngập không gian.

Nam Bất Hưu ngồi nhàn nhã bên đống lửa, phẩy tay cho bay bớt mùi tanh. Hắn rót một ly trà, khẽ nhấp một ngụm, mặt không biểu tình.

Trên bầu trời, sau khi Viên Kế nhìn năm con Huyền Ưng có thể sánh ngang với cao thủ cấp Trúc Cơ sơ kỳ, vẻ mặt ông ta hoàn toàn vặn vẹo.

Một nước đi sai lầm!

Trên người Nam Bất Hưu hoá ra không chỉ có một cơ giáp khôi lỗi!

- Con mẹ nó nhà ngươi! Viên Kế, sao ngươi dám hại lão tử!

Lục Thanh Sơn hét lớn, lão ta nhìn năm con Huyền Ưng bay tới, lão ta đã choáng váng.

Năm cơ giáp khôi lỗi có thể bằng với một cao thủ Trúc Cơ hạ kỳ đó! Lão tử chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, Viên Kế ngươi cũng thế! Sao có thể so với hắn được! Ngươi nghĩ thế nào mà dám làm thế!!

Ta chửi mười tám đời tổ tông nhà ngươi!!

- Đừng hét nữa! Chạy trước nói sau!!

Viên Kế thở hổn hển la to.

Hai con Huyền Ưng mang theo đao gió bay khắp trời, cấp tốc vọt đến, lao về phía hai người.

- A!

- Chết này!

Viên Kế hô to, linh lực toàn thân truyền vào pháp kiếm cấp hai, thân kiếm tỏa ra ánh sáng chói lòa, mười ngàn đạo kiếm khí nhanh chóng bay ra, trong khoảnh khắc tạo thành hình đầu sói.

- Chém!

Viên Kế chợt quát, dùng toàn lực vung lên.

Mấy chục ngàn đạo kiếm khí tạo thành đầu sói kia lao về phía Huyền Ưng.

Gào.

Con chim sắt gào thét vỗ cánh, muôn ngàn đao gió xoay tròn trước mặt, biến thành một vòng xoáy gió, bao phủ kiếm khí, giống như cối xay thịt…

……..

Keng keng keng

Tiếng động liên tiếp vang lên, đao gió bị kiếm khí sắc bén xoắn nát, toàn bộ lốc xoáy cũng cuồng bạo vỡ vụn thành gió nhỏ dưới sự công kích của hư ảnh đầu sói, hư ảnh kia tiếp tục chém về phía Huyền Ưng.

Nhưng lốc xoáy trải qua chiến đấu, hơn phân nửa kiếm khí bị tiêu hao, hư ảnh đầu sói cũng lờ mờ đi rất nhiều.

Chỉ thiếu chút nữa chém trúng Huyền Ưng, thấy con chim thiết kia mở ra cái miệng dùng sức mổ một cái.