Chương 83: Viên Gia Trúng Bẫy (1)

- Nếu đã như thế, chỉ cần giết thứ đó của hắn, Nam Bất Hưu còn không phải mặc cho chúng ta cầm bóp?

- Nhưng tiềm lực của Người Máy Lực Vương không nhỏ đâu, nếu như chúng ta đoạt được… Ha ha, Viên gia còn không đi lên thêm một tầng?

Viên Kế càng nghĩ, càng thấy suy đoán của mình đúng.

Một Luyện Khí Sĩ nhỏ bé sao có đủ khả năng nắm giữ mấy chục khôi lỗi cơ giáp mạnh bằng tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ chứ?

Điều này không phù hợp với lẽ thường.

Nếu như hắn có nhiều cơ giáp khôi lỗi mạnh mẽ như thế, sao không đi đoạt lại tài sản của người thuộc gia tộc mà ông ta từng diệt sát?

- Nói không chừng hắn chỉ có một con cơ giáp chân chính, những cái còn lại là hàng giả hết!

- Nếu đã như vậy, buổi tối chúng ta hãy đi qua Nam gia của hắn! Coi như thám thính thử?

Đúng lúc Viên Kế đang lâm vào bế tắc, có người gõ cửa phòng.

- Vào đi!

Người dám gõ cửa phòng ông ta không nhiều, nhưng đã gõ thì chắc chắn là chuyện quan trọng.

…..

Cửa mở ra.

- Gia chủ, Nam Bất Hưu thành lập đội săn yêu, vừa mới vào núi!

Người tới có râu cá trê, mắt ti hí chuyển động, là người gian trá.

- Cái gì? Nam Bất Hưu tự mình vào núi!

Viên Kế mừng rỡ.

- Vâng! Hắn mang theo con cơ giáp khôi lỗi lớn kia, cùng với ba mươi con Người Máy Lực Vương, trùng trùng điệp điệp ra cửa Đông đi tới Kê Sơn. Ta đã cho người theo dõi.

- Được. Ha ha.

Viên Kế vui như được mùa:

- Mau mời gia chủ Lục gia tới đây, nói có chuyện quan trọng… Quên đi, để ta tự đi. Ngươi hãy tập hợp tất cả cao thủ Viên gia từ cấp bảy trở lên về đây. Đến lúc kiếm được bộn tiền rồi.

- Vâng.

…….

Ra khỏi cửa Đông, một luồng khí mù mịt từ hai bên vỉa hè toả ra, Kê Sơn xuất hiện trong tầm mắt.

Chân núi Kê Sơn cách thành Kê Sơn cùng lắm hai ba dặm, tới chân núi là phải đi đường chính, Nam Bất Hưu thu lại Huyền Hổ, lấy ra một con Người Máy Lực Vương rồi ngồi lên.

Mọi người đi theo đường mòn lần vào trong núi Kê Sơn.

Lần này vào núi, một là kích động Viên gia, hai là thu thập một ít yêu hồn phẩm cấp cao để làm nguyên liệu cho việc chế tạo cơ giáp khôi lỗi.

Yêu hồn trong tay hắn không còn nhiều lắm.

Những sơn cốc giữa bảy, tám ngọn núi phía trước kia được gọi là Thượng Sơn, sâu khoảng mười dặm, số lượng yêu thú ở đó rất ít.

Dù có, cũng chỉ là những yêu thú thể hình nhỏ, cơ thể linh hoạt, không thì là có khả năng ngụy trang, thực lực không mạnh. Đa số Trảm Yêu Sĩ cấp sáu trở xuống, hoặc người hái thuốc sẽ thường lui tới đây.

Lợi nhuận tuy không cao, nhưng được cái an toàn.

Ranh giới giữa Trung Sơn và Thượng Sơn là một cái hồ, tên là hồ Xích Huyết.

Nghe nói năm đó Tê Hà kiếm phái đã có một cuộc đại chiến với một Đại Yêu Vương cấp ba trung đẳng chỉ huy mấy vạn đại quân yêu thú, chém giết đến máu chảy thành sông, nhuộm đỏ cả hồ nước này. Cái tên hồ Xích Huyết ra đời từ đó.

Mấy đỉnh núi của Trung Sơn cũng có không ít sơn cốc, hơn nữa còn sâu hơn Thượng Sơn gấp hai lần, khoảng chừng ba mươi dặm. Có một lượng lớn yêu thú cấp hai sinh sống trong đó, Lực Sĩ cấp bảy trở lên thường sẽ hoạt động ở chỗ đó.

Trung Sơn nằm ở khu vực phía Đông, nhưng lại không gọi là Hậu Sơn, mà gọi là Đông Sơn. Phía Đông là phần đuôi của dãy núi Kê Sơn, chỉ toàn rừng cây. Tê Hà kiếm phái đang chuẩn bị thành lập một nơi ở mới, chính là ở vị trí này.

Ở Đông Sơn này ngoại trừ cao thủ của Tê Hà kiếm phái, cao thủ Trúc Cơ và Kim Đan đi vào ra, những người khác đều không vào được. Bởi vì bọn hắn không thể đối phó được với những con yêu thú ở khu vực Trung Sơn này.

Nghe nói, yêu thú cấp ba ở Đông Sơn còn mạnh bằng một Kim Đan, cũng không biết thật hay giả.

Địa điểm săn thú lần này của Nam Bất Hưu là ở đào Hoa Cốc của khu vực Đông Sơn.

Nơi đó có bốn loại yêu thú, gồm Thiết Tí Viên (khỉ), Chiêm Viên Trư (heo), Xích Mục Lang (chó sói), Lục Mai Lộc (nai), từ cấp một trung đẳng đến cấp một thượng đẳng.

Mục tiêu chính của Nam Bất Hưu là Thiết Tí Viên cấp một thượng đẳng, và Xích Mục Lang cấp một trung đẳng. Hai con thú này đều có yêu hồn chất lượng tốt.

Chúng có thể dùng để luyện thành hồn phách của cơ giáp khôi lỗi. Thế là sau này ngoài robot Huyền Lang, Nam Bất Hưu còn có thể chế tạo ra một con Huyền Viên.

- Gia chủ, có người theo dõi chúng ta!

Hạng Kế tiến lên nói.

Lúc ở Thượng Sơn, vì có nhiều người, nên không thể xác định rõ. Nhưng sau khi đến khu vực Trung Sơn ít người, thì rất dễ nhận ra rằng có người đi theo hay không.

Thiết Tí Viên và đàn Xích Mục Lang bên trong cốc Đào Hoa không phải dạng dễ xơi, rất ít đội ngũ muốn đến đây tìm phiền phức.

Bây giờ, lại có người chung đường với bọn hắn. Khỏi cần nói, chắc chắn là người theo dõi.

- Đến đúng lúc lắm, tám phần mười là người Viên gia.

Nam Bất Hưu khinh thường cười lạnh một tiếng:

- Để xem tình huống thế nào, nếu đều là người từ cấp tám cấp chín trở lên, các ngươi lập tức rút lui vào trong cốc Đào Hoa, để ta đấu với bọn chúng.