Nam Bất Hữu dò xét một hồi, không có nguy hiểm, đọc nội dung trong phi kiếm truyền thư.
- Đích tử Hoàng gia Hoàng Vô Cực lợi dụng thân phận, lợi dụng chức vị, trên danh nghĩa tụ tập các đệ tử ưu tú, lấy thủ đoạn đê hèn giam cầm thiếu nữ thiên tài để cho bọn hắn vui đùa. Bức bách chèn ép người chính nghĩa dốc sức cho bọn hắn.
May mắn được Lý Trường Ninh, Tề Đông Dương phát hiện kịp thời. Nhận thấy Hoàng Vô Cực và một đám cao tầng Hoa Minh đi đến thành Khai Long.
Nghĩa sĩ thành Khai Long liều lĩnh nguy hiểm tánh mạng, diệt trừ tà ác, quyết tâm để thế gian trong sạch. Quyết tử chiến với cao tầng Hoa Minh một trận. Giết hết.
Đồng thời, Hoa Minh toàn là thiên chi kiêu tử các phái Hoàng Châu, lại đa số là cao thủ Trúc Cơ trung hậu kỳ, nghĩa sĩ thành Khai Long cũng tử thương thảm trọng.
Trung Châu Vương gia Vương Đức Nghĩa.
...
Cốc Liễn - Vọng Vũ tông Tề Châu.
...
Lý Thường Thanh thuộc Thanh Liên kiếm phái Thanh Châu.
...
Cổ Nguyệt Nha Tứ - Thủy tông Thượng Dương vực
...
Tông môn, gia tộc các châu có đệ tử nhà mình chết trận, xin trọng thưởng cho hậu nhân gia tộc. Vật tư và tài nguyên có thể đến Lý gia Trung Châu, Tề gia Tề Châu thanh toán.
Lại có tất cả nhân sĩ các phái có công. Danh sách như sau.
Lý Trường Ninh thuộc Lý gia Trung Châu.
Tề Đông Dương của Tề gia Tề Châu.
Công Tôn Chính Thanh thuộc Lưu Vân Tiên Tông Hoàng Châu.
...
Đồng thời, Hoa Minh tà ác mới chỉ bị tru diệt một phần, còn rất nhiều người chưa tới thành Khai Long. Mong các tông Hoàng Châu tự điều tra, triệt để nhổ tận gốc Hoa Minh. Cũng, giải cứu người bị hại.
Mong các tông môn, các gia tộc thấy tin tức này tự điều tra, dọn dẹp u ác tính để thế gian trong sạch.
—— Đích trưởng nữ Lý gia Trung Châu - Lý Trường Ninh, đích trưởng tử Tề gia Tề Châu - Tề Đông Dương, bái kiến!
Nam Bất Hưu đọc xong tin tức, lập tức thu hồi thần thức, tỉ mỉ đọc qua một lần.
Hắn khiếp sợ, cực kỳ khiếp sợ.
Sau khi hắn khiếp sợ chính là mừng rỡ.
- Diệt Hoa Minh.
- Hoàng Vô Cực chết.
- Diệt bọn hắn là đích trưởng nữ Lý gia Trung Châu Lý, đích trưởng tử Tề gia Tề Châu. Có bọn hắn đứng trước màn, Như Mạn sẽ thoát khỏi liên quan. Bởi vì trong danh sách công lao không có tên Như Mạn.
- Không có quan hệ với ta, cùng Lưu Như Mạn. Ha ha, thật thỏa mãn.
Sảng khoái!
Tảng đá đè trong lòng đã lâu trong nháy mắt biến mất.
Chuyện kinh hỉ, khiến người rất kinh hỉ.
Về phần người đốt chết là ai, mặc kệ nó. Lại không có người biết rõ.
Tảng đá một mực đè trong lòng Nam Bất Hưu, chỉ có một —— minh chủ Hoa Minh Hoàng Vô Cực.
Hôm nay, Hoa Minh bị diệt, Hoàng Vô Cực chết.
Hắn cũng không cần lo lắng đề phòng, có thể sống cuộc sống của người bình thường.
Nên hắn rất kinh hỉ, thật sự kinh hỉ.
- Ha ha ha ha, ta có thể quang minh chính đại lấy Như Mạn về nhà, cũng khiến bọn hắn ngạc nhiên. Một Luyện Khí Sĩ nho nhỏ cưới nhân vật thiên tài đại cao thủ Trúc Cơ, nhất định sẽ làm hai mắt bọn hắn đui mù.
- Thật tốt.
Nam Bất Hưu tha hồ tưởng tượng tương lai tốt đẹp về sau, thỉnh thoảng cười ha ha. Thế giới này, thật quá đẹp.
Nam Bất Hưu vui vẻ một hồi lâu, đột nhiên nghĩ đến cái tên thứ 3 trong danh sách Công Tôn Chính Thanh Lưu Vân Tiên Tông Hoàng Châu.
- Con mẹ nó! Tên xấu xa đến chảy mủ này. Cứ như vậy được tẩy trắng? Thật không bình thường.
Nam Bất Hưu lắc lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, Công Tôn Chính Thanh vốn chính là một quân cờ hắn thuận tay bố trí, làm như vậy là để bảo vệ Lưu Như Mạn. Hiện tại quân cờ có cơ duyên lớn cũng là bản lãnh của người ta.
- Một người mang ác danh lại biến thành sĩ nhân chính nghĩa, xem ra cũng có chút công đức?
Hắn lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, lợi dụng Hỏa độn lẻn vào sơn động trong núi Lang Đầu, dọn dẹp vết tích tồn tại của mình không còn một mống. Lúc này, hắn mới trở lại chỗ cũ, tiếp tục chờ đợi.
Mười mấy ngày sau, một vệt sáng bay về phía bên này..
Hắn định thần nhìn lại, chính là Lưu Như Mạn.
Hắn vội vàng thu thập xong tất cả mọi thứ, thanh trừ mọi vết tích, nhảy lên trên phi kiếm của Lưu Như Mạn, cho nàng một cái ôm to lớn, cũng không có tiếp tục ẩn nấp.
Nam Bất Hưu đứng sau lưng Lưu Như Mạn, một trước một sau. quang minh chính đại đi về phía thành Kê Sơn.
……….
Đến gần thành Kê Sơn.
Nam Bất Hưu bỗng nhiên thay đổi chủ ý, không lập tức tiến vào thành, mà để cho Lưu Như Mạn đổi hướng tây bắc bay về kiếm phái Tê Hà. Tuy rằng Lưu Như Mạn muốn trở về gặp người nhà ngay, nhưng vừa nghe Nam Bất Hưu nói đi mua lễ phục hôn lễ, bố trí nhà mới, đã lập tức đồng ý.
Vẫn là bay một trước một sau, hành vi có chút quái dị, khiến không ít người qua đường chú ý.
Lần này trở về thành Kê Sơn, nhất định phải cử hành hôn lễ, chính thức cưới Như Mạn vào cửa. Không có uy hiếp của kẻ trên, vậy tại sao không tổ chức lớn!
Mua sắm vật liệu, bố trí trong nhà thật xinh đẹp.
Cưới lão bà, phải oanh động toàn thành!