Chương 109: Tộc Ác Của Hoa Minh.

Bọn hắn nhanh chóng phong tỏa mỗi một lối ra của phòng khách nhiệm vụ, cũng đoạt lấy tất cả những vật có thể truyền tin tức ra bên ngoài như kiếm bay, chim bồ câu.

Tề Đông Dương của Tề gia cũng là vì Lý Trường Ninh - đích trưởng nữ thế hệ trẻ của Lý gia nên đến đây.

Lý Trường Ninh nhận lấy Ngọc giản, sau khi kiểm tra một phen, sắc mặt nàng tái xanh.

Không ngờ rằng lại có người to gan như thế, lại đánh chủ ý lên trên người của mình, muốn biến mình thành nô lệ tình dục. Quả thật là đáng chết.

Nhìn trận chiến đấu này, Công Tôn Chính Thanh cười khổ, hắn đã có thể đoán được nguyên nhân, nhất định là Lưu Như Mạn phủi hắn ra. Nhưng nàng không biết mình chính là nội ứng! Mình chính là người tốt đến Hoa Minh để làm nội ứng!

Trong lòng hắn thở dài một hơi, Lưu Như Mạn đã trực tiếp làm bại lộ chuyện ra, ngược lại đã làm giảm bớt không ít phiền phức cho hắn. Cuối cùng cũng cần phải để cho nàng biết.

- Ài!

- Đội trưởng bớt giận. Hãy nghe ta từ từ nói.

- Câm miệng. Bây giờ không có ai là đội trưởng của ngươi cả.

Tề Đông Dương phẫn nộ quát.

- Vâng. Tề thiếu gia.

Công Tôn Chính Thanh khổ sở nói:

- Ta đúng thật là người trung gian của Hoa Minh, nhưng ta không phải là những tên cặn bã kia của Hoa Minh, mà là nội ứng được đưa vào nội bộ của Hoa Minh. Làm như thế là vì để vạch trần bộ mặt thật của Hoa Minh. Để cho thế gian đều nhìn thấy Hoa Minh là cái thứ gì.

Mời mọi người xem, đây là danh sách của Hoa Minh, cũng có danh sách người bị Hoa Minh hại. Trong đó có vài người đã chết, có vài người đã trở thành nô lệ.

Hắn vừa nói vừa đưa ra một Ngọc giản. Cũng mở miệng tự thuật những tin tức mà hắn nắm trong tay, dẫn đến mọi người từng mảnh từng mảnh xôn xao lên, ngạc nhiên, phẫn nộ, trách cứ...

Sau khi Tề Đông Dương kiểm tra, tra xét Ngọc giản, tìm tòi, sắc mặt nhất thời thay đổi vô cùng tái mét.

- Ngày mười bảy tháng sáu năm 2003 Tam Thất 6 lịch Đại Hoang, Tưởng Thiến Nhi trúng tuyển danh sách, Hoàng Vô Cực tự mình ra tay... Chết vào năm 2004 Tam Thất 6, tổng cộng đã trải qua 344 lần hành hạ không phải là người, không chịu nổi nên đã tự sát, tuyên bố tẩu hỏa nhập ma với bên ngoài.

- Ngày mười ba tháng năm năm 2004 Tam Thất 6 lịch Đại Hoang, Mở Thấm trúng tuyển danh sách, Vương Long Sinh tự mình ra tay... Chết vào tháng mười hai năm 2004 Tam Thất 6, tổng cộng đã trải qua 114 lần hành hạ không phải người. Hành hạ đến chết, đút cho Linh sủng. Tuyên bố rằng nhiệm vụ thất bại đối với bên ngoài, chết bởi miệng của yêu thú.

- Ngày mười một tháng sáu năm 2004 Tam Thất 6 lịch Đại Hoang, Cao Yên Nhiên...

- Ngày mười lăm tháng sáu năm 2004 Tam Thất 6 lịch Đại Hoang, Mặc Cho San...

-....

Khoảng chừng mấy trăm người, mỗi một cái ghi chép đều là một mạng người sống, đều là những cô gái Thiên Tài của thế gian.

Lý Trường Ninh cắn răng lại, ánh mắt hung hăng của Tề Đông Dương nhìn chằm chằm vào Công Tôn Chính Thanh, lạnh như băng nói:

- Hoa Minh tội ác tày trời, tất cả những người ở trong đó đều đáng chết, ta không thể xác định là ngươi nói thật hay nói giả, có bằng lòng sưu hồn để lấy chứng thật hay không!

Sắc mặt của Công Tôn Chính Thanh thay đổi, sưu hồn chính là một trong cách tra tấn nghiêm trọng nhất.

Sau khi sưu hồn, đều sẽ nói hết tất cả các bí mật. Đồng thời, sưu hồn có tổn thương rất lớn đối với linh hồn, một khi sưu hồn, mười người thì sẽ có tám người trở nên ngu ngốc.

- Ta...

Công Tôn Chính Thanh hoảng sợ nhìn về phía Tề Đông Dương.

- Ta..

- Có người của Hóa Thần Cảnh hộ đạo lục sát hồn phách của ngươi, sẽ không làm tổn thương đến căn cơ của ngươi, ngươi có thể yên tâm.

Tề Đông Dương nhìn chằm chằm vào đôi mắt cùa Công Tôn Chính Thanh, lạnh lùng nói.

- Hóa Thần Cảnh! Người hộ đạo!

Trong lòng của Công Tôn Chính Thanh càng thêm sợ hãi, lại còn có đại cao thủ cảnh giới Hóa Thần đến làm người hộ đạo. Không hổ là đích trưởng nữ! Dùng cao thủ thông thiên làm người hộ đạo.

Hắn trầm ngâm thêm một lát, thản nhiên nói:

- Được. Công Tôn Chính Thanh ta một lòng vì chúng sinh, không thẹn với lương tâm. Xin cứ sưu hồn, chỉ cầu không làm tổn thương căn cơ của ta. Đến đi.

Công Tôn Chính Thanh thản nhiên nói, trong lúc nhất thời, cũng rộng rãi nghiêm nghị, vô cùng chính khí.

- Cừu bá!

Tề Đông Dương nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Công Tôn Chính Thanh, nhìn vào mỗi một tia thay đổi trên khuôn mặt của hắn.

Một lão giả râu bạc trắng không một tiếng động mà xuất hiện ở bên cạnh Tề Đông Dương, khẽ khom mình hành lễ:

- Thiếu chủ!

Công Tôn Chính Thanh thản nhiên đối mặt, chắp tay nói:

- Mong tiền bối không làm tổn thương đến căn cơ của ta.

Cừu Bá cũng không đáp lại.

Tề Đông Dương bỗng nhiên mở miệng nói:

- Thôi vậy, đối mặt với sưu hồn mà còn có thể bình thản ung dung như thế, ta tin ngươi một lần.

Công Tôn Chính Thanh sững sờ, lập tức vui mừng lên, hành lễ nói:

- Cảm ơn công tử đã tin tưởng.

Tề Đông Dương gật đầu, cũng không nói thêm nhiều lời.