Chương 17: Thiên Tài Võ Đạo Loại Hình Chiến Đấu

"Không phải ngươi nói lần trước kiểm trắc hợp có thành tích là 0. 8 sao? Ngươi đây là bộ dạng 0. 8 ư?"

Chung Chấn Quốc dẫn Lục Thánh tới phòng làm việc, ánh mắt hăn sáng quắc nhìn chằm chằm vào Lục Thánh.

Lục Thánh có chút bất đắc dĩ, nói: "Chung lão sư, ngươi cũng không nói là ngươi hỏi lần kết quả khảo nghiệm thứ mấy a."

Chung Chấn Quốc nhất thời nghẹn lời, suy nghĩ một chút rồi nói ra: "Ta hiện tại sẽ kiểm tra lại cho ngươi một lần."

Lục Thánh gật đầu.

Sau một lát, kết quả khảo nghiệm đã có.

Chung Chấn Quốc đặt mông ngồi trên ghế, dùng một loại ánh mắt phức tạp rất khó dùng ngôn ngữ để miêu tả mà yên lặng nhìn xem Lục Thánh.

Đó là một loại ánh mắt khiếp sợ mang theo sự mừng rỡ, bên trong sự mừng rỡ còn mang theo vẻ ngoài ý muốn, bên trong vẻ ngoài ý muốn lại bao hàm sự hoài nghi.

Hắn hoài nghi đối với mình và đối với sự thật trước mắt.

"Ngươi kiểm trắc lúc nào?" Chung Chấn Quốc hít một hơi thật sâu, nỗ lực bình phục lại tâm tình của mình, mở miệng hỏi Lục Thánh.

Lục Thánh suy nghĩ một chút mới trả lời: "Lần kiểm tra đầu tiên đại khái không đến một tháng, lần cuối cùng thì là một tuần trước.

"Không đến một tháng trước sao?" Chung Chấn Quốc không biết nên nói cái gì.

Hắn lại liếc nhìn kết quả kiểm nghiệm.

Hp: 1. 532

Chỉ số chiến đấu: 192

Hai số liệu này khiến hắn phải trố mắt líu lưỡi, vì nó đã vượt qua tiêu chuẩn đánh giá võ giả cấp 1.

Mặc dù nói máy móc trong trường học không quá tinh chuẩn, nhưng chênh lệch cũng sẽ không quá lớn, trên cơ bản chính xác tới tám, chín phần mười.

Nói cách khác, vị học sinh tên Lục Thánh đang đứng ở trước mặt hắn đã chính là một vị võ giả cấp 1 chính thức.

Lục Thánh năm nay mới chỉ có không đến mười tám tuổi, khoảng cách thi đại học còn hơn hai trăm ngày.

Khoá học thực chiến tại trường tam trung Bạch Hà đã sinh ra một vị Võ Giả cấp 1 chân chính không đến mười tám tuổi.

Chung Chấn Quốc còn muốn tiêu hóa thật tốt kết quả này.

Mặc dù học sinh không đến mười tám tuổi mà đạt tới Võ Giả cấp 1 mà đặt ở Long Quốc hoặc là thành phố Bạch Hà cũng không tính là quá ghê gớm.

Thế nhưng ở tại trường tam trung Bạch Hà này tuyệt đối chinhd là thiên tài đỉnh cấp, duy ngã độc tôn.

Chí ít trong khối mười hai hiện tại ở trường tam trung Bạch Hà liền không có một học sinh có thể đạt tới trình độ này, ngay cả tiếp cận cũng đều không có.

Hơn nữa Chung Chấn Quốc nhận thấy không chỉ là điểm ấy, vì thứ hắn chân chính xem trọng là chỉ số chiến đấu của Lục Thánh và còn cả biểu hiện của Lục Thánh ở trong khoá học thực chiến.

Chỉ số chiến đấu 192 đã vượt qua tiêu chuẩn hơn 40!

Phải biết rằng, trong võ giả cấp 1 chính thức, không đúng, ngay cả Võ Giả cấp 2 thì chỉ số chiến đấu trên cơ bản đều dựa theo hp. Bởi vì hp đại biểu cho tốc độ và lực lượng.

Ngươi có bao nhiêu hp thì dĩ nhiên sẽ có thể đánh ra bấy nhiêu lực phá hoại.

Còn Võ Giả cấp 3 đến cấp 4 là một cái ngưỡng cửa, rất nhiều người đều dừng lại ở giai đoạn này để tu luyện gân cốt.

Lúc này, tác dụng của võ kỹ mới chính thức bắt đầu thể hiện, khi đó chỉ số chiến đấu của võ giả cũng sẽ có một sự nhảy vọt.

Trước đó, kỹ xảo thực chiến có lẽ sẽ có thể mang đến chênh lệch, nhưng tăng phúc rất nhỏ đối với chỉ số chiến đấu.

Ví dụ như Chung Chấn Quốc là võ giả cấp 2 có Hp 1. 5, nhưng chỉ số chiến đấu cũng mới hơn 1500, chỉ vượt qua tiêu chuẩn vài chục điểm.

Như vậy quay đầu nhìn xem, Lục Thánh có thể ở Võ Giả cấp 1 mà đem chỉ số chiến đấu kéo hơn tiêu chuẩn tận hơn bốn mươi điểm thì hắn nhất định chính là một tên quái vật!

Trong khoá học thực chiến, Lục Thánh đánh bay Dương Dật Phi bằng một chiêu kia, người khác không thấy rõ nhưng Chung Chấn Quốc lại thấy nhất thanh nhị sở.

Lục Thánh đánh ra một quyền kia đã triển lộ ra kỹ xảo ngay cả Chung Chấn Quốc cũng đều có chút chấn kinh.

"Đây tuyệt đối là thiên tài võ đạo loại hình chiến đấu!"

Lúc này trong lòng Chung Chấn Quốc đang có một cái dự cảm mãnh liệt không gì sánh được. Đó là trường tam trung Bạch Hà đã thực sự nhặt được bảo!

. . .

Lục Thánh lẳng lặng nhìn xem ánh mắt Chung Chấn Quốc cấp tốc chớp động, chắc là hắn đang nhanh chóng suy tính vấn đề gì đó.

Ngay từ đầu Lục Thánh còn có một chút khẩn trương, nhưng bây giờ hắn đã triệt để bình tĩnh lại.

Tuy là lần này Lục Thánh bại lộ thực lực làm cho hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng suy nghĩ kỹ một chút chuyện này vừa lúc cũng là một cơ hội tốt.

Vừa lúc Lục Thánh nhờ vào đó để hướng trường học xin cấp học bổng, vì lấy thực lực của hắn bây giờ không có đạo lý không thông suốt.

Lần khảo nghiệm này cũng để cho Lục Thánh có một cái hiểu biết hoàn toàn mới đối với thực lực của chính mình. Hắn không sai biệt lắm đã đạt tới tiêu chuẩn võ giả cấp 1, đây cũng là thời điểm hắn đi tham gia khảo hạch của võ giả cấp 1.

Bởi vì bây giờ Lục Thánh thực sự quá thiếu tiền.