Chương 18: Vũ Khí Bí Mật

Lúc này, Chung Chấn Quốc cũng đã sửa sang lại tâm tình.

"Lấy thành tích của ngươi bây giờ liền có thể xin tiến vào lớp chọn."

Chung Chấn Quốc cũng không hỏi Lục Thánh nguyên nhân gì mà có thể trong thời gian một tháng đem giá khí huyết tăng vọt sấp sỉ gấp đôi.

Phía trước Lục Thánh luôn một mực ẩn giấu thực lực, thân thể đột nhiên tiến vào thời kỳ cấp tốc phát dục, trước đây hắn cất giấu thiên phú đã bị từng bước khai phát ra tới.

Hai loại tình huống ở trên người học sinh đều phát sinh tại Lục Thánh, cũng không có gì cần thiết miệt mài tra hỏi. Nếu như tra hỏi thì có khả năng còn có thể gây nên học sinh phản cảm.

"Lão sư, ta cảm thấy học tập ở lớp hiện tại đã rất tốt, không cần phải thay đổi đâu." Lục Thánh trả lời.

Chung Chấn Quốc mang thần sắc phức tạp mà gật đầu.

Hắn cũng hiểu được đổi lớp là không cần thiết, bởi vì tu luyện toàn bộ đều phụ thuộc vào chính học sinh, lão sư chỉ có thể dạy một ít kỹ xảo thực chiến mà thôi. Về điểm này Lục Thánh thậm chí đã vượt qua rất nhiều lão sư.

"Vậy ngươi có yêu cầu gì mà trường học có thể giúp được ngươi, cung cấp tiện lợi cho địa phương của ngươi thì bây giờ có thể nói ra." Chung Chấn Quốc dò hỏi.

Lục Thánh chờ chính là cơ hội này.

"Ta muốn xin trường học võ đạo cung cấp học bổng, ta còn hy vọng có thể đạt được thời gian thêm tự do đến trường."

Lục Thánh đem hai cái ý tưởng trong lòng mình cùng nhau nói ra, điều thứ hai là hắn lâm thời nghĩ tới.

Lục Thánh vẫn luôn cảm thấy hắn hiện tại ở trường học chỉ là lãng phí thời gian, nếu như mỗi ngày hắn có thể có nhiều thời gian để luyện tập luyện thể thuật cùng thăm dò mộng cảnh hơn, vậy thực lực của hắn có lẽ sẽ có thể tăng trưởng càng nhanh hơn.

"Ta sẽ giúp ngươi xin trường học học bổng hạng nhất là ba vạn khối, số tiền này đại khái hai ngày nữa liền có thể đến tay ngươi. Còn thời gian đi học thì nhà trường cần mở hội nghị thảo luận, nhưng cũng có thể không có vấn đề gì, dù sao ngươi chính là thiên tài, mà thiên tài vốn nên có một ít đặc quyền." Chung Chấn Quốc rất nhanh đưa ra câu trả lời thuyết phục đối với thỉnh cầu của Lục Thánh.

"Trừ cái đó ra ta còn có thể hứa hẹn nếu như ngươi ở kỳ thi đại học thu được thứ tự cao cho trường tam trung Bạch Hà chúng ta, vậy nhà trường còn có thể lại cho ngươi một khoản tiền thưởng."

"Mà trong khoảng thời gian chờ thi đại học này, ngươi có yêu cầu gì cũng có thể hướng trường học đưa ra. Chỉ cần không phải quá mức thì trường học đều có thể thỏa mãn ngươi. Mà cá nhân ta cũng có thể dành cho ngươi một chút trợ giúp."

Chung Chấn Quốc lúc nói câu nói này thần sắc có chút nghiêm túc, phảng phất như đã đem Lục Thánh trở thành một người bình đẳng để đối đãi.

Lục Thánh thoáng nghĩ một hồi là có thể minh bạch ý nghĩ của Chung Chấn Quốc. Hắn là học sinh thiên tài có tiền đồ vô lượng như vậy, hiện tại không thể nghi ngờ là thời cơ tốt nhấ cần phải trả giá để lôi kéo hắn.

"Cảm ơn trường học, cảm ơn Chung lão sư." Lục Thánh bày tỏ lòng cảm tạ, suy nghĩ một chút lại bổ sung: "À còn có một chuyện nữa, ta hy vọng thành tích của ta bây giờ và đãi ngộ ở trường học có thể tạm thời không cho người nhà của ta biết."

"Ta hiểu mà." Chung Chấn Quốc gật đầu.

Liên quan tới việc thực lực của Lục Thánh đột nhiên tăng vọt thì những võ giả như bọn họ có thể hiểu được, nhưng đặt ở trên người gia đình bình thường thì liền không nói được.

Nhỡ đâu cha mẹ Lục Thánh sau khi biết chuyện mà làm ra chuyện gì ảnh hưởng đến tiến độ Lục Thánh tu hành võ đạo, vậy thì đây là chuyện mà mọi người cũng không muốn thấy.

"Nếu không có chuyện gì nữa thì ta liền đi trước."

"Đi đi."

Chung Chấn Quốc khoát khoát tay, nhìn chăm chú vào Lục Thánh đi ra phòng làm việc.

Sau khi Lục Thánh rời đi được mấy phút, Chung Chấn Quốc đang ngồi trên ghế bỗng nhiên mãnh liệt nhảy dựng lên.

Vẻ bình tĩnh trên mặt hắn đã không còn tồn tại, thay vào đó là nồng đậm vẻ vui sướng cùng đắc ý.

"Trường tam trung Bạch Hà chúng ta dĩ nhiên sinh ra một cái Lục Thánh không đến mười tám tuổi đã đạt tới Võ Giả cấp 1 chính thức, mà lại chỉ số chiến đấu còn tiếp cận 200!"

"Tước khi kỳ thi đại học bắt đầu ta phải đem Lục Thánh giấu kỹ, biến hắn trở thành vũ khí bí mật. Đợi đến kỳ thi đại học ta lại hung hăng kinh sợ trường Nhất Trung và Nhị Trung phải nhảy dựng lên. Ha ha ha, nghĩ đến biểu tình chấn kinh của những tên kia khi đó làm ta thật hưng phấn. Tin tức này ta phải mau chóng thông báo cho hiệu trưởng ngay."

Chung Chấn Quốc mang mặt mũi hớn hở chạy ra khỏi phòng làm việc.

. . .