Sau một vài ngày tu luyện, cảnh giới Lâm Thiên đang là li hợp cảnh đỉnh phong. Hắn ước tính là bữa nay là ngày Tô Mộc bị tên Ngụy Trang đánh. Hắn định hành tên Ngụy Trang một trận, sau đó đại náo tông môn. Kế hoạch 1 nếu hắn có sự trợ giúp của Tô Nhan thì sẽ cầm cự trong tông môn, còn trường hợp 2 nếu Tô Nhan không tới hắn sẽ mượn cơ hội thoát ly Lăng Tiêu Các cho dễ bề hành động.
Đúng như hắn dự đoán, Tô Mộc bị hành cho ra bã. Lúc hắn đến thì Tô Mộc bị đánh sắp chết còn mấy tên kia quỳ xuống xin tha. Thằng Ngụy Trang này dell chịu dừng mà lại kêu thuộc hạ đánh tiếp. Lâm Thiên đánh bay một tên trước mặt, bước tới xem Tô Mộc còn sống ko. Tên Ngụy Trang ỷ mình là con trưởng lão nên chỉ thẳng mặt Lâm Thiên:
- Mày là thằng nào? Biết tao là ai không mà dám chen ngang hả?
Lâm Thiên vẫn như không nghe thấy gì. Bỏ đan dược trị thương vào miệng Tô Mộc làm tên răng nhọn kia tức giận:
- Con mẹ mày bị điếc à? Tụi bây đánh nó cho tao.
Nguyên một đám đàn em của Ngụy Trang lao tới Lâm Thiên. Hắn vuốt tay một cái, một chưởng cực mạnh làm cả đám đang lao vào bị văng ra. Mấy tên ở trung tâm chưởng lực bị bất tỉnh nhân sự, một vài tên ở rìa thì hộc máu. Tên răng nhọn Ngụy Trang thấy vậy hô to:
- Dám ở tông môn đả thương người. Mấy người chấp pháp đường đâu, bắt hắn lại cho ta.
Nguyên một đám chân nguyên cảnh lao ra trước mặt Lâm Thiên. Một tên chưởng vào ngực hắn, bị Lâm Thiên một chưởng giết chết.
- Giết người rồi, mau bắt hắn lại.
- Úi sợ quá sợ quá phải kêu trưởng lão bắt hắn lại mới được.
Lâm Thiên bị bao vây trước mặt, long lân được thi triển. Một chưởng làm cả nhóm chấp pháp đường văng ra vài trăm mét. Đám trưởng lão chưởng vào Lâm Thiên, hắn dùng quy phụng để hóa giải.
- Nghiệt súc ngươi dám giết người trong tông môn?
- Tên này định giết ta, ta chỉ có ý định chống trả ai ngờ hắn yếu quá nên lỡ tay giết.
Mấy tên trưởng lão nghe chữ lỡ tay giết thì ầm ầm tức giận. Một li hợp đỉnh phong " lỡ tay " giết một chân nguyên tầng 2 thì ai tin. Chưởng môn Lăng Tiêu Các Lăng Thái Hư đang đứng bên ngoài, bất ngờ Lâm Thiên dành cho lão ko nhỏ. Một hợp li cảnh mà có thể đỡ chiêu của thần du cảnh thì chỉ sợ có siêu cấp thiên tài mới làm được. Lăng Thái Hư không muốn để mất thiên tài này nhưng lão phải chờ cơ hội thích hợp và xem Lâm Thiên có thể chống đỡ được bao lâu.
Tiếc rằng lão phải thất vọng, Lâm Thiên bắt đầu test sức mạnh của kamen rider và enternal magekyou sharingan. Hắn lấy ra một đai lưng, đeo lên người và lấy ra một cái đồng hồ màu trắng. Ấn vào nút trên đồng hồ, Lâm Thiên đặt nó vào khe chứa biến hình. Xoay một vòng vùng khởi động, Lâm Thiên hô to:
- Henshin
" Rider biến hình.... Kamen rider Zi-O "
Lâm Thiên bây giờ đang ở trạng thái biến hình mạnh nhất trong các thể biến hình của Zi-O. Khoác lên mình bộ đồ bó màu trắng với các thanh kim chỉ giờ màu vàng, Lâm Thiên bây giờ có thể chưởng khống thời gian. Cộng thêm không gian hệ và enternal magekyou sharingan nữa thì bây giờ hắn được xem là mạnh nhất map rồi.
Susanoo bật lên, sau lưng Lâm Thiên là một samurai màu tím trông rất dữ tợn. Các trưởng lão bị khí thế của Lâm Thiên làm cho mặt mày tái mét. Lúc này Lăng Thái Hư định vào can ngăn nhưng có người trước ông một bước.
Tô Nhan đứng trước mặt Lâm Thiên, nàng cố gắng chống chịu khí thế của hắn. 2 tay chắn trước mặt Lâm Thiên, nàng nói:
- Mọi chuyện tới đây đi, ta xin ngươi đừng hủy đi môn phái. Đây là nơi nuôi dưỡng ngươi từ nhỏ mà.
Lâm Thiên thấy nàng đã ra mặt rồi nên cũng giải trừ sức mạnh đi. Lăng Thái Hư cũng xuất hiện. Một đám trưởng lão bị khiển trách nhưng câu chuyện một li hợp cảnh xém nữa diệt tông môn được viết ra từ đó.
Lâm Thiên thấy mọi chuyện ổn thỏa rồi nên chắp tay nói với Lăng Thái Hư:
- Chưởng môn ngài hãy làm chủ cho ta, mấy trưởng lão và các sư huynh ỷ có quyền thế mà ức hiếp các sư đệ yếu kém. Mong ngài hãy xử lý.
Lăng Thái Hư khóe miệng giật giật, hắn lúc nãy làm gì lão không biết. Một li hợp cảnh làm cho các trưởng lão thần du cảnh thở không nổi, bây giờ lại nói mình bị ức hiếp.
- Chuyện ấy ta sẽ tính sau, bây giờ phải xây dựng lại tông môn cái đã.
Sau khi Lâm Thiên bật Susanoo thì tông môn như sắp sụp đổ rồi. Tổn hại phải nói là rất nghiêm trọng. Bây giờ việc trước mắt là phải sữa chữa lại tông môn đã.
Lâm Thiên sau khi trở về mật thất hắn liền bị phản phệ do sử dụng quá nhiều sức mạnh. Hộc ra một ngụm máu to, thất khiếu chảy máu làm cho hắn y như một kẻ sắp chết. Sức mạnh của phượng hoàng cố gắng chữa trị vết thương cho Lâm Thiên. Hệ thống bên tai hắn thừa dịp kí chủ bị thương nặng mà chế giễu đủ thứ:" Kí chủ bị gì vậy? Cảm giác khi lạm dụng kĩ năng như thế nào? Có đau không? Bla bla " làm lăng thiên suýt tức chết.
Sau tầm vài ngày chữ thương thì Lâm Thiên đã bình phục. Hắn đáng lẽ ko bình phục sớm vậy đâu mà do hoàn thành nhiệm vụ quá mức được giao nhờ pha chơi ngu thế kỉ của mình mà Lâm Thiên được bình phục sớm, tu vi cũng lên chân nguyên cảnh tầng 2. Hắn thề rằng mình sẽ không bao giờ sử dụng sức mạnh này cho đến lúc nguy cấp.
Lâm Thiên đi đến nơi ở của Mộng chưởng quỹ. Hôm nay là ngày hắn nhận lương. Lương hàng năm của đệ tử nội môn là 4 lượng vàng. Do trong người Lâm Thiên có long thuộc tính là thuộc tính dương cực cao nên lão nhìn sơ qua là thấy.
Lâm Thiên bây giờ được coi nổi danh nhất Lăng Tiêu Các nhờ pha chơi ngu... à nhầm pha chèn ép đối thủ trên cấp một cách dễ dàng. Toàn bộ đệ tử không ai là không biết đến tên này. Mộng chưởng quỹ lúc mới nghe cũng không tin lắm nhưng hắn cũng bị áp lực do dư chấn đó gây ra mà gỡ được một tầng phong ấn do ma chủ hạ vào.
- Mùng 7 tháng 7 ngươi có rảnh không? Ta có một chuyện muốn nhờ ngươi.
- Mộng lão có chuyện gì hãy nói, ta nếu có thể sẽ giúp.
Mộng chưởng quỹ hơi bất ngờ với câu nói của Lâm Thiên. Thường thì người khác khi bị nhờ vả họ sẽ hỏi rõ để xem xét đằng này tên này lại nói như vậy.
- Ta cần ngươi giúp đồ đệ ta một chuyện.
- Là Ngưng Thường cô nương à?
- Đúng vậy.
- Liệu cô ấy có chịu cho ta giúp đỡ không Mộng lão đầu.
Lâm Thiên hỏi làm cho Mộng chưởng quỹ hơi khó xử. Không biết Ngưng Thường có chịu cho hắn giúp đỡ không nữa.
- Chuyện này ta sẽ hỏi nó. Bây giờ ngươi về trước đi.
Lâm Thiên đem theo tiền lương của hắn về. Hắn bắt đầu sắp xếp kế hoạch cho hôm đó. Mùng 7 tháng 7, hắn đến trước phòng Mộng chưởng quỹ thì thấy Ngưng Thường đang đứng trước cửa, Lâm Thiên hỏi:
- Mộng chưởng quỹ đâu?
- Sư phụ bị bệnh tái phát nên không đi được.
Ngưng Thường trả lời, hắn biết nàng đã chuốc thuốt mê cho lão mà hắn không vạch trần. Mấy tên huyết chiến bang yêu thích Mị Nhi sau khi nghe rằng Lâm Thiên và nàng từ liếc mắt đưa tình với nhau nên cũng kêu người giết Lâm Thiên.
Suốt chặn đường đi Lâm Thiên biết có kẻ theo dõi nhưng hắn không để ý lắm, chỉ một vài con kiến nhỏ mà thôi. Lâm Thiên nghỉ tối dưới gốc cây cùng với Ngưng Thường. Hắn chọc nàng làm Ngưng Thường đỏ mặt chạy đi.
Lúc Ngưng Thường chạy đi, Lâm Thiên từ một người mỉm cười hiền hòa thành một người có khuôn mặt cực kì đang sợ. Không gian hệ bật lên, từng vết cắt không gian chém đứt đầu những kẻ theo dõi. Mọi chuyện xảy ra chưa tới một chung trà, toàn bộ người theo dõi hắn bị giết sạch.
Hắn cùng với nàng lấy được cửu âm nguyên ngưng lộ mà không có tí trở ngại gì. Độ hảo cảm của Ngưng Thường đối với Lâm Thiên tăng lên đáng kể