Chương 6: Truyền thừa động thiên

Lâm Thiên vì không muốn rời khỏi mạch truyện nên phải nói cho Mộng lão đầu biết chuyện bị ám sát. Mộng chưởng quầy khi nghe xong liền tức giận mà chạy tới huyết chiến bang để đánh đám trưởng lão.

Lúc đầu lão ko tin Lâm Thiên nhưng hắn lúc bị theo dõi đã dùng lưu ảnh ngọc nên hình ảnh rõ ràng. Hành đám trưởng lão sml xong. Bên dưới lòng đất bay lên một truyền thừa hình con phượng hoàng và con rồng. Lâm Thiên biết cơ hội đã tới( vô tâm vãi loèn, con đồ đệ chờ mòn cổ mà ở đây định làm kế hoạch đồi bại ).

Cũng may Lâm Thiên chỉ mới 29 tuổi, chứ nếu không là hắn không được vào rồi. Đám trưởng lão 3 phái giải thích quy tắc cho đệ tử mình. Lâm Thiên nhảy xuống. Lúc này trước mặt hắm có vài người, nhưng mắt hắn dán tới thân ảnh trước mặt. Một cô gái có mái tóc màu xám trắng, nhưng thứ hắn chú ý là cặp mông đẫy đà và bộ ngực to tròn của cô ấy. Đó chẳng phải con Lam Sơ Diệp, đứa từng bị Dương Khai từ chối sao. Thân hình đẹp vậy mà không húp đúng thiệt là thiếu sót lớn.

Lúc này sau lưng hắn cũng có 2 người truyền tống đến, 1 nam 1 nữ. Hắn chỉ để ý phụ nữ thôi, cô gái dáng người cũng con là đẹp, dù sao nhìn sơ thấy tuổi còn nhỏ nên phát triển chưa tới. Giới thiệu tên hắn mới biết tên nàng là Đỗ Ức Sương.

Đang dò đường thì bị một con người đá tấn công. Lâm Thiên đẩy Đỗ Ức Sương ra vùng nguy hiểm. Sẵng tiện bóp ngực nàng một cái làm nàng đỏ mặt. Trong lúc bóp ngực hắn chuẩn bị nô lệ ấn kí của hệ thống từ trước. Do hàng rởm 10 cái 100 kim tệ nên phải bóp vào chỗ nào đó nhạy cảm của phụ nữ mới kích hoạt. Lâm Thiên thừa cơ hội mà hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng.

Lâm Thiên biết con La Lam này là gió chiều nào theo chiều đó nên hắn chắc chắn phải giữ nô lệ ấn kí cho con ả này. Tìm đủ mọi cách nhưng hắn chưa tìm thấy sơ hở của ả. Lâm Thiên bắt buộc phải dùng ngưng động thời gian của Zi-O mới có thể sử dụng lúc ả và Đỗ Ức Sương đang tắm.

Lâm Thiên đi theo dấu vết đánh nhau thì thấy có một thế lực khác đang đánh với Lăng Tiêu Các. Lâm Thiên bước đến hỏi chuyện gì xảy ra thì một đệ tử Lăng Tiêu Các nói 2 bên có hiềm khích. Lâm Thiên đứng 1 bên xem đấu đá nên thấy nhàm chán. Hắn nhảy xuống nước để tắm, ai ngờ đang lặn Lâm Thiên thấy một cái hang nhỏ nên đi vào.

Trước mặt hắn là một bộ xương người. Bộ xương ấy là của Địa Ma chứ ai, lão dụ dỗ Lâm Thiên sức mạnh. Nhưng xin lỗi lão chọc nhầm người, Lâm Thiên bị những lời dụ dỗ mà làm tức giận. Hắn dùng vũ khí mà hệ thống tặng nhiệm vụ trước. Đó là một thanh gậy màu đen sẫm, đập một phát vào tên Địa Ma. Hắn bị thanh gậy phân táng linh hồn trên thiên địa, khi ba hồn bảy phách bị phân táng thì chắc chắn lão không thể siêu sinh.

Bước ra khỏi động phủ, bỗng dưng Lâm Thiên thấy một thứ gì đó bay ngang. Chụp lại thì thấy đó là một củ nhân sâm, hai thân ảnh phía trước chạy tới. Đó là Kiều Nhi và Mị Nhi, thấy Lâm Thiên thì 2 người mừng rỡ, Kiều Nhi chắp tay:

- Chào ân nhân, ân nhân người có thấy một cái nhân sâm nào biết bay chạy ngang qua không?

- Cái này hả.

Lâm Thiên ném cây nhân sâm về phía 2 người. Kiều Nhi mừng rỡ, cảm tạ Lâm Thiên rối rít. Lâm Thiên nhớ theo cốt truyện trong hang này có cơ duyên của song tử các nên hắng giọng nói.

- Vậy Lâm mỗ không phiền các cô nương lấy cơ duyên nữa. Cơ duyên trước mắt rất tốt cho 2 người đó.

- Cảm tạ ân của ân nhân, không biết tỉ muội ta suốt đời có thể trả hết những ơn đức này hay không nữa.

Kiều Nhi nói liên tục khiến Mị Nhi tức giận vì không nói được câu nào. Lâm Thiên bước tới qua Kiều Nhi. Hắn nói nhỏ vào tai nàng:

- Nếu không trả được phải tìm cách để trả. Ta thấy tốt nhất là 2 nàng về làm vợ ta.

Lâm Thiên nói xong liền dùng thân pháp chạy mất. Còn Kiều Nhi mặt đỏ như trái gấc, Mị Nhi hỏi nàng Lâm Thiên vừa nói gì nhưng nàng không chịu trả lời. Hai chị em vào nhận truyền thừa còn Lâm Thiên lén ở ngoài hộ fap..à nhầm hộ pháp.

Sau 3 ngày 2 người đã nhận truyền thừa xong. Lâm Thiên bị Kiều Nhi hỏi xem có biết nàng là ai không. Đương nhiên hắn đã đoán đúng làm Kiều Nhi xụ mặt.

Rời khỏi truyền thừa, trước mặt Lâm Thiên là cảnh một đám người đang đánh nhau với một con rùa. Con rùa trên thân toàn là dung nham khô lại làm cho cái vỏ nó rất cứng. Tô Nhan đang tìm điểm yếu của nó nhưng ko thấy. Lâm Thiên thấy Tô Nhan bị đánh bay đi liền lao ra như chớp đỡ nàng lại. Con rùa này tới số khi dám động đến vợ tương lai của hắn. Lâm Thiên dùng sức mạnh long lân, tán một phát bay đầu con rùa ngáo làm nó chết không thể chết thêm. Tô Nhan được Lâm Thiên cứu mà trái tim thiếu nữ bao năm lạnh như băng bắt đầu tan chảy( nói toẹt ra là bị đổ rồi ).

Viên yêu đan của yêu thú cuối cùng cũng bị móc ra. Lúc này 8 viên yêu đan bỗng dưng bay lên trời, kết hợp lại trở thành một cơn lốc lớn. Lâm Thiên không có giống Dương Khai mà hô nguy hiểm. Hắn lùi ra sau mười dặm, một số kẻ để ý hắn cũng nghi ngờ mà lùi theo. Bao gồm cả những người quen, kẻ địch lẫn 2 người mang nô lệ ấn kí của hắn. Một số kẻ tham lam bị cơn lốc xoáy cuốn đi, cơ thể nát thành bột mịn.

Sau đó một cầu thang dài đến chân trời mở ra. Đó chính là khảo nghiệm của truyền thừa.

Truyền thừa mở ra, tất cả tu sĩ ở đó ồ ạt lao lên. Lâm Thiên cùng với 2 chị em Kiều Nhi và Mị Nhi leo lên, phía sau là 2 nô lệ của hắn.

Lâm Thiên từng chịu phản phệ của các sức mạnh thuộc hàng bá nhất vạn giới nên mấy áp lực này đối với hắn quá bình thường. Do vừa đi vừa nói chuyện phiếm với tứ nữ nên mới chậm mà thôi. Đi khoảnh tầm hai trăm bậc thanh thì hai bé nô lệ của hắn không đi nổi nữa. Lâm Thiên vẫn tiếp tục bước đi cùng với 2 chị em nhà Hồ. Thêm một hai trăm bậc nữa thì Kiều Nhi và Mị Nhi đã đi hết nổi, Lâm Thiên bỏ họ ở lại và chạy một mạch lên trên đỉnh của các bậc thang.

Sau khi hắn bước đến bước cuối cùng, Lâm Thiên nhíu mày do bước này hình như có thứ gì chặn hắn lại. Lâm Thiên sử dụng chân nguyên lên chân mình, giậm mạnh xuống bậc thang cuối. Sau lưng hắn bỗng nhiên có một cơn gió mạnh, đẩy tất cả những người chưa đến đích xuống. Tiếng mắng chửi vang vọng đến chỗ hắn. Lâm Thiên chắt lưỡi:

- Chắc mấy đứa rặng hết sức để leo tháp đang cay lắm.

Trước mặt của Lâm Thiên là một cung điện lớn, 2 bên cánh cửa có hình một con chim phượng hoàng và một con rồng trông rất uy nghiêm. Lâm Thiên đẩy cửa vào, trước mắt hắn là thân ảnh Tô Nhan đang ngồi trước truyền thừa. Lâm Thiên bước đến ngồi kế nàng và hỏi:

- Sư tỉ người đến đây lâu chưa?

- Tầm 2 canh giờ.

Lâm Thiên tính toán lại thì hắn leo nhanh hơn Dương Khai tầm 2 ngày. Bỏ chuyện đó sang một bên, Lâm Thiên hỏi với Tô Nhan.

- Thế sư tỉ người có chấp nhận truyền thừa chung với ta không?

- Nếu như là tên nào khác thì ta sẽ rời khỏi đây, nhưng nếu là ngươi thì...

Nói đoạn Tô Nhan hơi đỏ mặt, Lâm Thiên cười mỉm. Khi nàng ở chung với Dương Khai thì chưa bao giờ biết thẹn, nhưng với Lâm Thiên thì khác. Cảm giác mình làm tốt hơn nhân vật chính làm Lâm Thiên phấn khích.

2 người chạm tay vào truyền thừa, Lâm Thiên cảm thấy mình như bị ai đó đem đi đốt lên vậy. Nhưng hắn vẫn có thể kiên trì được, còn Tô Nhan hình như sắp không chịu nổi. Lâm Thiên thừa cơ hội ôm nàng, lúc đầu nàng còn hơi phản kháng nhưng không biết vì sao mà Tô Nhan từ từ thả lỏng mình. Lâm Thiên đơn thuần chỉ là ôm thôi nhưng Tô Nhan vẫn thấy lạnh muốn đóng băng. Hắn đành nói với nàng:

- Nếu cứ thế này thì không xong, nàng có muốn làm nữ nhân ta không sư tỉ?

Do quá lạnh nên Tô Nhan chỉ có thể gật đầu. Lâm Thiên do còn là một trai tơ trong 2 kiếp, hắn chưa từng biết mùi gái là gì. Nhưng ít nhất hắn biết sơ sơ về tình dục do thường xem phim con heo để fap. Lâm Thiên cởi hết đồ nàng ra, tay hắn sờ lên đầu ti màu ruby của nàng, miệng hôn ngấu nghiến bờ môi Tô Nhan. Tay còn lại hắn sờ sờ vùng thảm cỏ bên trên khe suối của Tô Nhan. Nàng xinh giống như tiên nữ trong tranh vậy, nếu xét về độ xinh đẹp thì Tô Nhan đẹp hơn mấy lần so với các hoa hậu thời nay.

Sau một chung trà thì Tô Nhan cũng đã ra do bị Lâm Thiên kích thích. Lâm Thiên thấy bây giờ là thờ gian thích hợp nên móc cậu nhỏ của mình ra. Nó bây giờ như một họng xe tăng muốn xuyên thủng dinh độc lập vậy. Lâm Thiên chà chà thằng nhỏ mình lên khe suối Tô Nhan để cho ướt lên. Nàng hiện tại đã chịu hết nổi rồi, cơ thể nàng lạnh như một tảng băng. Lâm Thiên đâm một cái ọt vào bên trong Tô Nhan.

Thằng nhỏ hắn vừa xuyên thủng qua sự trong trắng của nàng. Tô Nhan đôi mắt ươn ướt, Lâm Thiên hôn lên bờ môi nàng, tay hắn thì bóp lấy cặp ngực tròn căng mọng của nàng để cho nàng bớt đi cảm giác đau. Do còn là lần đầu chơi gái nên hắn có hơi non, cảm thấy nàng đã bớt đau Lâm Thiên nhấp từ từ. Hắn lần đầu được cảm giác sướng như vậy, Lâm Thiên tăng dần tốc độ nhấp. Nàng vừa bị hắn trêu chọc phần ngực, vừa bị dập như cái máy bên dưới hạ thể. Lâm Thiên sướng quá, hắn gầm lên một tiếng, hạt giống trong người hắn trào ra bên trong Tô Nhan. Nàng ưỡng người lên, nước mắt trào ra, thở hổn hển. Lâm Thiên vẫn chưa buông tha nàng, 2 người nện nhau suốt 3 ngày mới chịu dừng.

Sau cuộc ân ái, sức mạnh của 2 người đều tăng lên một bậc. Lâm Thiên bây giờ đã là chân nguyên cảnh tầng 8, còn Tô Nhan là thần du cảnh tầng 1. 2 người rời khỏi cung điện, Lâm Thiên trở về Lăng Tiêu Các. Lam Sơ Điệp lúc này chạy đến bên hắn, nàng ân cần hỏi:

- Sư huynh người có sao ko?

Từ lúc Lâm Thiên dùng nô lệ ấn ký lên ả, Lâm Sơ Điệp có cảm giác như vì Lâm Thiên nàng có thể làm bất cứ chuyện gì kể cả chết. Hắn chỉ cười cười không nói, lao về phía nhà mình. Về đến nhà, hắn hỏi hệ thống:

- Hệ thống ngươi có thể kết hợp long khí này vào long sức mạnh không?

" Có thể thưa kí chủ, nhưng người phải cần vật dẫn mới có thể kết hợp chúng lại "

- Vậy nó ở đâu?

Lâm Thiên hỏi hệ thống

" Trong cửa hàng của hệ thống có hết đấy thưa ký chủ "

Lâm Thiên mở cửa hàng ra. Hắn tìm vào phần thuốc dẫn, đến lúc hắn tìm thấy thì mắt Lâm Thiên giật giật.

- Cẩu hệ thống muốn chơi tao à. Thứ này còn mắt hơn cả sharingan nữa.

" Sharingan chỉ là đồ dởm, còn thứ này sau khi sử dụng kí chủ sẽ vĩnh viễn có thể kết hợp mọi thứ liên quan đến long thuộc tính."

- Lâm Thiên nghe thấy đúng đúng, hắn nhìn số tiền của mình mà lòng đau như cắt. Hắn làm nhiệm vụ muốn xỉu mà chỉ được có 1100 kim tệ. Mua xong cái này là hắn nghèo luôn. Ráng nhắm mắt mà mua xuống, trên tay hắn xuất hiện một chai thủy tinh nhỏ. Bên trong chai là một ít nước màu vàng, Lâm Thiên gỡ nắp chai và uống thứ nước đó vào.

- Vị như nước tăng lực vậy.

Sau đó long lực của Lâm Thiên bị biến đổi. Hắn ngồi phịch xuống đất để luyện hóa dược lực. Lâm Thiên mất 5 ngày mới có thể luyện hóa hết dược tính của số nước hắn uống vào. Bây giờ hắn đã lên chân nguyên cảnh đỉnh phong.

Lâm Thiên nhớ tới lời hẹn với Tiêu Nhi, hắn hơi thấy có lỗi với nàng. Ý niệm vừa động, Lâm Thiên biếng mất khỏi nhà mình.