Sau khi làm nàng ta ngất đi vì sướng, Lâm Thiên rời khỏi biệt thự. Hắn vừa nhận được cuộc gọi từ Hổ rằng dự án thi công đã hoàn thành sớm hơn dự kiến. Những việc tuyển dụng nhân viên và diễn viên đã có Hổ làm giùm. Lâm Thiên lên chiếc xe máy chạy đến xem thử. Khi đến nơi thấy Hổ cũng ở đó, đến vỗ vai hắn, Lâm Thiên nói:
- Coi bộ cũng ổn áp chứ mạy.
Hổ giật mình quay ra sau, thấy Lâm Thiên liền cười đùa nói:
- Hehe, đại ca thích là được. Để em tìm vài em ngon nghẻ vào làm. Lúc đó thì đại ca tha hồ, á á á.
Chưa nói dứt câu Hổ bị Lâm Thiên gõ vài cái vào đầu cái tội nói thứ không nên nói.
Bỗng dưng điện thoại Hổ vang lên, Lâm Thiên cũng im lặng để hắn nghe máy. Sau khi nghe máy xong mặt hắn lạnh tanh, nói với Lâm Thiên:
- Tụ thằng Bảy Sẹo giành địa bàn của anh em mình. Nó còn dám lấy phí bảo kê gấp đôi so với em. Đại ca em đi trước.
Lâm Thiên vươn vai, kéo Hổ lại:
- Lâu lắm rồi tao chưa đánh lộn, chở tao theo để giản gân cốt tí a.
Nghe xong hắn tươi tắn hẳn lên, lên chiếc xe máy của Lâm Thiên. Chạy đến chợ cá Phàm Thành, nơi đây là một khu chợ sầm uất nhưng vì cuộc ẩu đã đang diễn ra mà đổ nát, đồ vật ngỗn ngang trên đường. Thấy Hổ tới một tên đô con liền chạy lại:
- Đại ca, đàn em Bảy Sẹo nó đem theo mã tấu đến, tụi em chỉ biết lui chờ đại ca tới. Có một vài thằng bị chém trúng em đưa nó đi rồi.
Lâm Thiên tặc lưỡi, mấy tên này càng ngày càng hung hăn. Mà việc hắn để ý là chuyện này xãy ra nửa ngày mà vẫn không thấy bóng dáng một tên cảnh sát. Trong đầu Lâm Thiên xuất hiện một ý nghĩ:
- Tụi bay đang bị giăng bẫy, nếu manh động là sẽ có cảnh sát đến bắt. Tao có ý này hay hơn.
Lâm Thiên nói nhỏ với Hổ, nghe xong hắn gật đầu lia lịa:
- Đúng là chỉ có đại ca mới có thể nghĩ chu toàn đến vậy.(quay sang đám đàn em) Tụi bay đi theo tao làm ích việc, tối nay xem pháo bông.
Lâm Thiên sắp xếp ổn thỏa cho hắn, còn mình có cái khác vui hơn. Hắn đi thẳng đến chỗ đàn em Bảy Sẹo, lúc này trời cũng giữa trưa nên tụi nó sẽ mệt vài thằng. Lâm Thiên thấy 2 thằng đang canh cửa chợ cá, hắn lắp nòng giảm thanh vào súng. Với trình độ của hắn cầm khẩu lục đứng từ xa 200m lắp giảm thanh bắn vào đầu là bình thường.
Xử lí gọn lẹ 2 tên canh cửa mà không gây trở ngại gì nhưng hiện giờ việc khó nhất đối với Lâm Thiên là làm cách nào để vào trong chợ giết người mà không gây động tĩnh lớn. Lâm Thiên chợt nghĩ ra suy nghĩ táo bạo, đã giết người rồi thì còn kiêng kị gì nữa. Cứ là kẻ địch thì giết thôi, hắn thân thể như vậy thì sợ gì mấy cái cây dao cùn của mấy thằng đó.
Sử dụng thần thức thăm dò thì tụi này hơn chục thằng chụm lại với nhau chơi đánh bài. Một vài thằng đang cưỡng hi*p mấy phụ nữ tụi nó bắt được ở chợ. Chỉ có vài thằng nhỏ nhỏ là phải tuần ra vòng vòng.
Cầm theo khẩu lục với cây dao găm, Lâm Thiên lao thẳng vào chợ cá từng viên đạn hắn bắn ra chuẩn xác vào đầu của mấy thằng phía ngoài. Nghe động tĩnh lớn tụi bên trong liền lao ra, tay đem theo hung khí sẵn sàng băm tên nào dám phá đám tụi hắn. Tên cầm đầu là lớn:
- Thằng chó mày là thằng nào?
Lâm Thiên chẳng thèm trả lời mà lao đến với tốc độ cực nhanh, rút cây dao gâm của trong túi quần chém thẳng vào yết hầu hắn. Tên đó ôm cổ mà ngã xuống, đôi mắt trợn ngược không thể tin rằng mình bị giết như vậy. Mấy tên còn lại cũng hoảng hốt không kém, một vài tên tức thời định chạy nhưng sau đó liền bị thủng vài lỗ trên đầu lâu. Tiếng kêu la vang lên không dứt. Tầm thời gian một chén trà, Lâm Thiên bước ra khỏi chợ cá, để lại cảnh tượng như dưới địa ngục một dạng khiến người khác sởn gai óc xác người.
Lâm Thiên vừa rời khỏi không bao lâu liền có cảnh sát ập đến, chỉ huy là một cô gái trẻ tuổi. Tổ đội liền không ít, khoảng hơn 20 chiến sĩ cảnh sát theo sau, bọn họ đều trang bị vũ khí nghiêm ngặt, phòng trường hợp xấu nhất có thể xảy ra. Nhưng khi vừa vào nhìn cảnh tượng bên trong, một số người sắc mặt tái nhợt. Nữ chỉ huy mặt hơi cau lại, chỉ đạo cấp dưới:
- Các đồng chí đến khám nghiệm hiện trường. Tôi sẽ báo cáo với cấp trên để điều tra vụ thảm sát này.
Trong lúc cảnh sát còn điều tra vụ án thì Lâm Thiên đến nhà Hổ lấy một ít "pháo bông". Lấy theo 2 thủ hạ làm một ít công tác chuẩn bị, cài một chốt hẹn giờ. Đúng 12 giờ đêm sẽ có một trận pháo bông phi thường lớn. Mà vị trí là ngay căn biệt thự của Bảy Sẹo, phía trên dây điện và nhà bếp. Chỗ giấu được che lại bởi một ít vôi trắng, không để ý chắc chắn sẽ không nhận ra được.
Về chuyện C4 Lâm Thiên biết bên trong băng của Quy có một tên chuyên về thuốc nổ. Một số vụ cháy nhà có tổ chức do băng đàn em Lâm Thiên làm đều dính dáng đến hắn.
Sau khi chắc chắn rằng sẽ không có sơ suất gì nữa. Lâm Thiên mang theo thủ hạ rời khỏi biệt thự của Bảy Sẹo. Đang định về xem lại hiện trường để chắc chắn rằng cảnh sát sẽ không phát hiện gì nhiều manh mối, hệ thống trong đầu Lâm Thiên thông báo:
"Vì kí chủ tàn sát quá nhiều người nên thiên đạo đã chú ý đến ngài. Hệ thống tự động khóa lại trạng thái bằng thể chất của người bình thường cho ngài. Chúc kí chủ may mắn a"
Lâm Thiên nghe xong hơi kinh ngạc sau đó cười khổ. Hắn quên mình phải điệu thấp một tí. Lần này hắn đã chơi lố, thiên đạo dò xét là điều tất nhiên. Bảo 2 tên thuộc hạ giải tán, Lâm Thiên vừa nghĩ ngợi vừa về công ty của Hổ.
Khi vào trong Lâm Thiên mắt co rụt lại. Trước mặt hắn ngoài Hổ ra còn một người mà hắn chưa có can đảm để gặp. Khuôn mặt đẹp đẽ đến nghiêng nước nghiêng thành. Cặp mắt khiến người khác rợn người như một con đại mãng đang nhìn mình. Đôi môi đỏ như máu động lại cùng với mái tóc dài uốn lượn. Dù đang ngồi nhưng vẫn lộ đường cong hình chữ S quyến rũ, đôi chân dài mê man khiến mọi tên đàn ông phải mê man. Đôi tay như cành liễu một dạng, nhìn rất dịu dàng và mềm mại nhưng nó đã từng bẻ cổ rất nhiều người.
Nàng cầm lấy tách trà nóng lên thì nghe tiếng cửa mở ra. Ánh mắt vừa thấy Lâm Thiên liền hiện ra vẻ mừng rỡ, sau nó nổi lên vẻ tức giận. Lâm Thiên thấy tình thế không ổn liền hắng giọng:
- Các ngươi cứ từ từ nói chuyện, ta đi trước.
Nàng chỉ nói ra một câu làm Lâm Thiên phải rùng mình:
- Ai cho phép ngươi đi?
Sở dĩ hắn sợ như vậy tại vì có một bóng ma tâm lí. Năm ấy hắn rời khỏi nhà đi bụi, may mắt lúc bị mấy tên giang hồ đánh thoi thóp liền được nàng cứu và mang hắn đến giang hồ. Lúc đó ngày nào hắn cũng bị nàng đánh đến lên bờ xuống ruộng nên lúc khi nghe âm thanh từ miệng nàng phát ra làm Lâm Thiên không tự chủ liền rùng mình.
Nhờ sự chỉ dạy tận tình của nàng. Hắn trở thành một tay giang hồ thứ thiệt, súng ống bom đạn hắn tập luyện như ăn cơm đồng dạng. Võ thuật thì Lâm Thiên trong băng chỉ sau nàng mà thôi. Năm đó hắn cùng nàng xuôi ngược giang hồ, có thể xem hắn là thuộc hạ thân tín nhất. Băng của hắn cũng từng là một phần dưới trướng nàng.
Nói về nàng thì tên gọi Tư Rắn là biệt danh. Tư không phải là thứ tự mà chỉ về tính cách thiên vị của nàng, bao giờ cũng thiên vị cho Lâm Thiên. Còn Rắn thì nói về cặp mắt như mãng xà của nàng. Năm ấy Lâm Thiên với nàng kết nghĩ chị em. Nàng thật bây giờ chỉ mới 27 còn cơ ngơi hiện tại là của cha nàng để lại. Còn về tên thật nàng chỉ có một ít người biết trong đó có Lâm Thiên. Nàng tên thật là Trương Tiểu Mị, biệt danh chỉ dùng để che giấu tên này của nàng.
Lâm Thiên nghe xong, cười khổ liền xoay người lại:
- Tỉ có chuyện gì gọi đệ?
Tiểu Mị chỉ tay đến chỗ kế bên nàng. Lâm Thiên hiểu ý ngồi xuống. Hắn vừa ngồi xuống liền bị nàng gõ phát vào đầu đau điếng. Thể chất hắn giờ như người bình thường nên cảm giác ấy xuất hiện là bình thường.
Thấy thấy ôm đầu Tiểu Mị liền đánh thêm mấy quyền vào người, đa phần là ở sươn sườn. Lâm Thiên ngã xuống đất, khuôn mặt nhăn nhó vì đau. Hổ một bên mồ hôi lạnh người. Hắn thề là lần đầu thấy đại ca bị đánh đến như vậy. Sau một hồi thì Lâm Thiên cố gắng ngồi lại trên ghế sa lông. Lúc này Tiểu Mị mới mở miệng nói:
- Lần này có chuyện lớn ta mới tìm các ngươi.
Các đạo hữu đọc truyện vui vẻ nhá. Chap sau thì không biết bao lâu nữa có:)))))