Tiếng rên rỉ trong cổ họng Lâm Thiên vang lên, cảm giác bên trong cô ấy là rất bót, từng thớ thịt kẹp lấy cậu nhỏ hắn mà xoa nắn. Lâm Thiên chưa cảm thấy lúc nào thoải mái bằng lúc này. Hầu như mọi mệt mỏi khó chịu trong người hắn đang tan biến. Lâm Thiên mặt dù sướng nhưng hắn vẫn cố gắng ra vào thật nhẹ nhàng. Nước mắt của cô gái đọng lại trong khóe mắt, nó càng làm khuôn mặt nàng đẹp hơn.
Tiếng rên rỉ dần xuất hiện trên cổ họng nàng. Lâm Thiên kéo nàng ngồi dậy, vừa nhấp vừa hôn lên mặt cô gái. Vuốt ve mái tóc suông mượt, Lâm Thiên gạt đi nước mắt đọng lại trên khóe mi nàng. 2 người ái ân thêm khoảng 2 giờ, Lâm Thiên mặc dù chưa thỏa mãn nhưng thấy cô ấy đã thấm mệt, bên dưới đã sưng tấy nên cũng cố gồng lên. Từng dòng sữa trắng đục bắn vào bên trong tử cung nàng. Nàng ngã xuống người Lâm Thiên mà thiếp đi, hắn cũng rút côn thịt ra khỏi người nàng sau đó đắp chăn lên 2 người mà ngủ.
Lâm Thiên thức giấc, đập vào mắt hắn là khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ say. Lâm Thiên vuốt ve gò má mĩ nhân, hắn rời khỏi giường vệ sinh cá nhân. Lúc này nghe tiếng hệ thống vang lên:"Ting...hoàn thành cập nhật, hệ thống đã được nâng cấp."
Lâm Thiên trên đầu đầy khó hiểu, sao hệ thống lại cập nhật nhanh đến vậy? Lúc này con cú bay trên lưng Lâm Thiên cũng khó hiểu không kém:"Kì lạ, lúc đang nhận thông tin ta bỗng nhiên cảm thấy một năng lượng lạ tiến vào không gian hệ thống. Tốc độ thu nhập thông tin cũng nhanh không ít."
Bỏ chuyện đó sang một bên, Lâm Thiên hỏi:
- Lần nâng cấp này có gì mới?
"Hmm... Cũng chẳng có gì mới cả, chỉ khôi phục lại các chức năng cũ cho phù hợp với thế giới thôi. Cửa hàng sẽ chỉ bán các loại súng, thuốc chữa thương,... Nói chung là thứ gì có ở thế giới này hệ thống sẽ có. Nhưng tất cả đều trả bằng tiền ở thế giới này, kim tệ không có tác dụng trên hệ thống nữa."
Những đồ dùng trong cửa hàng ngoại trừ các loại thuốc trị thương thì số còn lại đều vô dụng với hắn. Một xã hội đen thì làm gì không có súng đạn bên mình chứ.
Lúc này cô gái đã tỉnh, mọi chuyện hôm qua làm cô ám ảnh. Lần đầu của cô đã bị một người không quen biết lấy đi. Bắt đầu suy nghĩ tiêu cực trong đầu cô nổi lên. Người bạn cùng trong khu giam từng nói với cô rằng nếu như một cô gái bị mất lần đầu ở đây. Trừ phi được người mua về, nếu không sẽ bắt đem đi tẩy não, trở thành nô lệ thỏa mãn thú tính cho các gã đàn ông đến đây. Đường nào nàng cũng không thể tự do được, nàng nghĩ đến ý định tự tử để giải thoát cho cuộc đời.
Định lấy cây dao găm của Lâm Thiên để lại trên bàn để tự sát. May mắn là Lâm Thiên vừa đối thoại với hệ thống xong liền rời khỏi nhà vệ sinh. Thấy cô ta định tự sát liền lao đến chụp lấy con dao, sức lực phụ nữ không thể sánh bằng Lâm Thiên nên chẳng mấy chốc con dao đã bị hắn vứt đi ra xa. Đè cô gái xuống, Lâm Thiên khóa chặt cơ thể cô lại:
- Việc gì mà phải tự sát, nếu cô không muốn ở đây thì ta sẽ đem cô đi.
Lâm Thiên thấy cô đã bất lực phản kháng nên cũng rời khỏi cơ thể nàng. Lúc này tiếng gõ cửa cộc cộc vang lên:
- Đại ca, về chưa?
Lâm Thiên lấy thanh dao găm của mình lên, để mặc cô gái trên giường. Mở cửa thấy Hổ cười tươi như hoa:
- Đại ca tối chơi có vui ko?
Lâm Thiên chỉ cười "vui vẻ" làm hổ tái mét. Nói với Hổ mượn một ít tiền để mua cô gái đó, Hổ nghe xong cười hì hì:
- Em biết trước đại ca sẽ như vậy nên đã mua cô ta trước rồi. Đại ca cứ đem cô ta về đi.
Lâm Thiên hơi bất ngờ:
- Mấy năm không gặp, mày cũng thông minh hơn rồi đấy.
Hổ gãi đầu cười hì hì:
- Đại ca lúc rời khỏi băng thì chúng em phải tự lực gánh sinh. Mấy cái này bắt buộc phải biết để lăn lộn trong xã hội.
"Dẫn" cô gái rời khỏi karaoke Hoàng Tộc, Hổ chở Lâm Thiên và cô ta trở về biệt thự. Hệ thống lúc mới cập nhật đã tìm ra lỗ hổng của thế giới này, hệ thống có thể bọc tấm màng linh lực để tránh đi ba động của linh lực. Nhưng đường kính chỉ được năm mét và trong thời gian hai chục hơi thở mà thôi. Nếu quá thời gian thì sóng linh lực sẽ bị lộ và các vị đại năng sẽ dò xét.
Lâm Thiên đỡ cô gái bị đánh ngất lên phòng mình, Hổ cũng biết điều mà lên xe trở về. Đặt cô ta lên giường Lâm Thiên lấy ra một viên đan dược hắn luyện chế lần gần nhất. Tính cẩn thận giúp hắn luôn phòng theo đan dược bên người, mà thực chất số lần hắn phục dụng đan dược chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Vận chuyển chân nguyên lên tấm màng linh lực, Lâm Thiên nhanh chóng bỏ đan dược vào miệng nàng. Vận nội công chữa trị, mọi chuyện không tới mười tức, Lâm Thiên cuối cùng cũng hoàn tất việc chữa trị vết thương. Ngắt linh lực truyền vào, lập tức tấm màng biến mất. Lâm Thiên nằm vật lên giường, vừa vận chuyển chân nguyên duy trì tấm màng linh lực vừa dùng chân nguyên để luyện hóa dược lực tránh bị phản phệ tốn hết bảy phần chân nguyên trong người hắn. Mà chân nguyên ở thế giới này không thể khôi phục lại làm hắn tiếc muốn chết.
Đánh một giấc thật dài, Lâm Thiên tỉnh lại thấy phần cổ mình nhột như có thứ gì chọt vào. Tỉnh dậy thấy cô gái đang dùng dao đâm liên tục vào cổ mình nhưng bất thành. Thấy Lâm Thiên mở mắt cô liền định chạy trốn nhưng bất thành, bị Lâm Thiên bắt lại đè lên giường. Dù rất buồn cười nhưng hắn vẫn giả vờ giận dữ:
- Cô vừa định làm gì ta, hả?
Cô gái quay mặt đi, im lặng. Lâm Thiên lột hết bộ đồ mỏng trên người cô ra:
- Để xem cô im lặng đến bao giờ?
Kẹp lấy hay cánh tay đang vùng vẫy, Lâm Thiên cởi đồ mình ra. Thân hình lực lưỡng với sức cuốn hút kì lạ khiến mọi cô gái đến gần phải đổ gục đang đè cơ thể nàng ta. Như một con ác ma đang muốn cắn xé từng miếng thịt con mồi, Lâm Thiên dùng một tay đưa bổng hai chân nàng, hướng nơi u cốc đang thít lại mà đâm tới. Nàng cố gắng giãy giụa thoát thân nhưng bất thành, miệng hét toáng lên:
- Dâm tặc, biến thái tránh xa ta ra. Có ai không cứu tôi với, cứu tôi với.
Tiếc là tiếng kêu cứu của nàng chỉ trong vô vọng, đây là nhà của Lâm Thiên thì lấy ai mà kêu cứu. Với phòng ngủ của hắn là phòng cách âm tốt, tiếng kêu cứu chỉ vang đi vang lại khắp phòng chứ không phát ra ngoài. Cảm giác tuyệt vọng làm nàng không biết rằng mình đã nói chuyện lại được.
Nghe được âm thanh mĩ nhân làm thú tính trong người Lâm Thiên tăng lên. Hung hăn mút mạnh vào đôi gò bồng đào làm thành vài cái dấu răng đỏ ửng trên đó. Côn thịt đâm xuyên qua cặp đùi đang khép chặt mà nhấp. Cảm giác ấm nóng ở cặp đùi làm nàng không nhịn được mà hự một tiếng, dịch mật chảy ra mép u cốc một ít. Nhưng nàng ta vẫn cố gắng dùng sức lực yếu ớt đẩy Lâm Thiên ra khỏi cơ thể mình. Hắn triệt để muốn cô gái này không thể rời xa hắn mà không cần đến hỗ trợ nào từ hệ thống. Lâm Thiên muốn cô gái này yêu hắn từ thể xác đến trái tim bởi vì nàng là người đầu tiên hắn muốn chinh phục khi trở lại thế giới này.
Dù không muốn như nàng vẫn không nhịn được mà phát ra một vài âm thanh rên rỉ. Nó không giống với lần đầu cô làm với hắn, lúc đó cô chỉ có cảm giác đau như có thanh sắt xiên thẳng vào người cô vậy, đau đớn tột cùng. Còn bây giờ thay vì cảm giác đau đớn đó là một cảm giác sướng tê người, muốn cây gậy của nam nhân ấy đâm nhiều thêm nữa, nhanh hơn nữa và mạnh hơn nữa. Nàng càng cố đèn nén cảm giác đó xuống thì cảm giác ấy càng bùng nổ. Nàng không hề yêu tên nam nhân này, trái lại nàng hận không thể giết hắn nữa:"Đúng rồi, đây chỉ là ham muốn của phụ nữ, mình không hề yêu hắn." Một lí do để biện hộ sự sung sướng xuất hiện trong đầu nàng. Có được lí do, nàng thả lỏng đi cơ thể căng cứng của mình. Lâm Thiên thấy thế tưởng rằng nàng đã chấp nhận mình, càng "cày" mạnh thêm, thấy thế nàng hốt hoảng:
- Đừng....ư..ư...chậm lại, c...chậm...đừng nhấp.....không...ư...ư....
Mình có việc gấp nên ko viết tiếp được, chừng nào rảnh thì mình viết thêm ở chương mới. Dạo này công việc cuối năm nhiều quá nên bận không ra chap, có gì mấy ngày tết mình bù chương.